ĐÀM TÂN VĂN TẬP

Sa-môn Khế Tung ở Đông Sơn, Đàm Tân, Đằng Châu soạn
Việt dịch: Linh Sơn Pháp Bảo Đại Tạng Kinh
Hội Văn Hóa Giáo Dục Linh Sơn Đài Bắc Xuất Bản

 

QUYỂN 18

Đây là những bài thơ Du sơn xướng hòa cùng với Dương Công Tế, Ngộ Xung Hối. Nay đều biên ghi vào đây, trân quý các vị Hậu Hiền mở xem, để thấy sự thanh thắng của một thời văn hội vậy.

Cuối năm gặp tuyết rơi, Sơn Trai đốt hương riêng ngồi một mình, bảo trẻ nhỏ lấy tuyết nấu Trà. Nhân nghĩ Bông Liễu theo gió mà khởi nên câu, bèn lấy Tạ Đạo chứa truyền đọc đó. Thấy thần tình đó tán lãng, nên có phong khí dưới rừng càng phát hứng sâu mới làm thơ cùng Giản cư sĩ Công Tế và Thượng nhân Xung Hối.

ĐÔNG SƠN, SA-MÔN KHẾ TUNG LÊN.

Ngoài rèm gió lạnh tối chim về
Giữa cửa riêng ngồi khó lui thay
Vừa nhìn lịch, ngày năm mới đến
Vui thấy núi rừng chợt tuyết bay
Chỉ nhớ người xưa có tài vịnh
Sao nghĩ khách lâu không áo thay
Bào Chiêu Thang Lão hay nhân hứng
Thành quách thế nào Thúy vi bày.

CHƯƠNG AN – DƯƠNG BÀN TIẾP VẬN.

Linh lạc Sơn Đông Lão Phật thầy
Xưa nay riêng đến, ông hiếm thay
Bên tuyết khứ hầu xuân sắp phá
Dưới rừng tình Thiền câu muốn bay
Ngày sau sẽ tìm Tuệ Viễn xã
Người nào tặng áo Đại Điên thay
Một thiên cảm phát hồn vô sự
Động đến Thiếu vi sam xanh thay.

SA-MÔN DUY NGỘ Ở THẢO ĐƯỜNG – TIỀN HỒ TIẾP VẬN LÊN

Tuyết đầy Tây sơn Xuân chưa bày
Tiếng mối cổ lạnh chim hót thay
Lắng mắt nhìn cảnh người xa tít
Xua đuổi thơ ma ngoài trời bay
No lòng mỗi bữa cơm Tùng nấu
Rét lạnh kéo giấy làm áo thay
Ta thương văn thơ ông làm đó
Lại ước hận Tâm nhỏ nhiệm bày.

ƯỚC HẸN XUNG HỐI ĐẾN NGHỈ Ở TINH XÁ ĐÔNG SƠN THIỀN TỰ ĐÃ GHÉ TRƯỚC (Dương Bàn).

Thượng nhân hợp đồng hứng ở rừng
Tôi hận già chậm học Tạ An
Xếp guốc gậy nương ẩn có hạn
Thổi mây rơi mưa đầy không mối
Trước nhờ báo tin cành Xuân gãy
Dự tưởng phân đề thất tuyết lạnh
Dưới rừng chẳng hiểu người đời khổ
Cười dẫn hái mai cùng ông xem.

TIẾP VẬN HÒA ĐÁP (Khế Tung)

Tương Dương người học chẳng tham Quan
Muốn bạn người ẩn hỏi Đạo An
Xông tuyết giẫm sương buổi cuối năm
Nin la kéo thúy đến đầu mây
Luận bàn thế sự thẹn tuổi già
Đối đáp Thanh quy khổ đêm lạnh
Không cảm Tri âm lấy gì báo
Chỉ khoe núi nước giàu ông xem

ĐẾN PHỎNG HỎI VĨNH AN THIỀN SƯ ĐÔNG SƠN GHÉ TRƯỚC (Duy Ngộ).

Am ở dưới ngàn gốc Tùng Quế
Lại không việc trần đến Phu quân
Cao phóng hiếm qua khe Hộ Viên
Lắng nghĩ chỉ nhìn ôm đá mây
Chiều về bên tòa bóng chim nhóm
Tuyết lạnh sườn bờ hình Đường phân
Dương Hùng hẹn tôi cùng đến nghỉ
Dưới trăng thiền rồi nhát luận văn.

TIẾP VỆN HÒA ĐÁP (Khế Tung).

Cuối năm râm ngầm trời sẩm tối
Tông Lôi hỏi tôi lại dẫn ông
Cùng hẹn Thạch thất nên đến nghỉ
Riêng dừng Sơn tỳ học nằm mây
Tuyết ánh chấn cửa người đã tĩnh
Gió ngâm bóng đèn đầu đêm phân
Tự thương Huệ Vĩnh lắm nhàn tản
Gượng tiếp Thanh ngôn thẹn không văn.

NGHỈ ĐÊM Ở PHƯƠNG TRƯỢNG VĨNH AN, THƯ TRÌNH THIỀN SƯ ĐÔNG SƠN (Dương Bàn).

Ngàn năm nói ở truyện Cao Tăng
Chưa luận Thi nhân lại có bình
Từng thuật văn chương nguyên đạo đạo
Riêng suy tánh mạng độ quần sanh.
Mây trắng đã tỏa khoảng chùa núi
Suối chảy không truyền tên trên đời
Rừng xa chẳng nghe khua chuông khánh
Năm canh chim ẩn hót lời xuân.

TIẾP VẬN HÒA ĐÁP (Khế Tung).

Thi hào sao tốn đêm hang hốc
Phẩm cách cao thấp suốt sáng bình
Chưa xét trước cửa không trăng đến
Chỉ kinh trên chiếu có gió sanh
Khích Siêu tuổi trẻ quá cao ẩn
Trang Tử tài hùng chẳng gần danh
Ngày mai ông về người đi lạc
Chớ dẫn Bình thúc hỏi hư thanh.

TIẾP VẬN VÂNG HÒA (Duy Ngộ)

Đạo An riêng nối gót Tương Dương
Thơ hay nhác xem Tháp Trú bình
Nhà tre vài gian đã mấy năm
Áo cỏ ba sự ngạo bình sanh
Phóng bộ dưới rừng gom vết lẽ
Khó học người đời tham sách lớn
Đèn lửa đã tàn vui chưa mỏi
Gió sớm liệu mưa cửa đánh vang.

MỪNG CÔNG TẾ XUNG HỐI ĐẾN THĂM (Khế Tung)

Thanh Khê vài khúc núi mấy trùng
Núi sâu chiều tối đã khua chuông
Chợt nghe hành khách nói trước cửa
Lại tìm vết người ẩn dưới rừng
Mới tiếp phong lưu rất lịch lạc
Lại giăng đèn lửa gấp đón mừng
Chẳng phải tiện đi ngờ không đãi
Đã có kê vàng trong cối xưa.

TIẾP VẬN HÒA ĐÁP (Dương Bàn)

Vài trăm chiêu đề ẩn đầy núi
Mênh mông đâu lại rành chuông ông
Xuân ngậm chưa được Hoàng Lý báo
Đường chuyển chỉ tầm vết chân nai.
Am ở bên trăng lớn không tỏa
Hứng lại ngoài trời bỗng gặp đây
Người mù chẳng cười áo mũ khách
Cũng có Hồng lai đãi mướn xay.

TIẾP VẬN HÒA ĐÁP (Duy Ngộ)

Mây trắng biển xanh lớp chập chồng
Tựa nhà xa nghe cách Đảo chuông
Trên trăng lại không người ồn náo
Tuyết sâu không rõ vết Hổ đi
Thi Thư cùng vui chong đèn luận
Trà quả tợ nghi gặp trong mộng
Cởi giầy trò chuyện vui vô hạn
Lò ẩm lạnh un Nhật cao xay.

ĐẾN LINH ẨN GẶP MƯA, TRÌNH PHỔ TỪ VÀ HAI THI ÔNG

(Dương Bàn)

Già núi chưa dung khách thăm núi
Nên dẫn trận mây bít cửa vào
Mưa giục sắc chiều ngưng các ngọn
Sấm tiễn tiếng Xuân rơi sau thôn.
Đêm nay rừng xanh ngại trăng lên
Người xưa tóc bạc ôm thơ luận
Lại chầu núi nước trọn nỗi xa
Sách trượng cùng theo xét khe nguồn.

TIẾP VẬN HÒA ĐÁP. (Khế Tung)

Mây chiều sắp mưa khổ rối ren
Nhìn mưa dẫn ông tựa cửa chùa
Chim bay sợ sấm về sau đảo
Mai rơi dòng nước ra trước thôn.
Danh sơn còn đây nào phải đi
Thắng sự mà nay lại khéo bàn
Huống có Thiền ông thông Diệu lý
Bồi hồi trọng thực gõ nguồn chân.

TIẾP VẬN HÒA ĐÁP. (Duy Ngộ).

Mưa rửa các núi sắc đẹp phân
Một gậy hai giầy đến cửa Tùng
Bên trời mây tan tranh về động
Ngoài đảo tiều phu mỗi chiếm thôn.
Lâu mặc bào xanh tâm đã chán
Cùng nhìn đầu bạc việc thôi bàn
Các ông hỏi nhỏ mai vàng lão
Phải tin sông Thiền riêng có nguồn.

CÙNG CÔNG TẾ XUNG HỐI NGHỈ TẠI LINH ẨN ĐÊM TRỜI LẠNH (Khế Tung).

Không ngủ lại nấu trà Bắc uyển
Đèn lạnh rơi hết còn lại hoa
Đêm khuya mưa qua hình núi hiện
Trời lắng không mây trăng đẹp bày
Lại vui cửa Tăng sáng tợ ngày
Chớ luận người đời việc như ma
Huống gì Chi Hứa đều hay phú
Đâu ngại đề thơ trên lụa biếc.

TIẾP VẬN HÒA ĐÁP (Dương Bàn)

Gió núi cũng hợp ý người núi
Cuốn hết trời phân quét tuyết hoa
Trăng sáng ngang lầu tình đã hứng
Mây biếc rơi giấy câu đẹp bày
Thiên oai chợt tạnh nên thông vật
Tiên bạn tiện cùng hợp họ ma
Các động đã tiêu cây rừng vọng
Nằm nhìn tinh đẩu cách cửa the.

TIẾP VẬN HÒA ĐÁP (Duy Ngộ)

Đánh lùi ma ngủ lại châm trà
Mở bày văn quyển lóa mắt hoa
Mừng gặp đêm dài thân tuy khỏe
Gắng hòa thơ mới hứng chưa hay
Gió nhẹ tiếng vượn tợ phạm âm
Trăng sáng bóng Sam kín như ma
Tháng lạnh chong đèn trùng bay hết
Nào hẳn ân cần bịt lụa xoa.

SỚM QUA THIÊN TRÚC TRÌNH MINH TRÍ VÀ HAI LÃO ĐỒNG ĐI. (Dương Bàn)

Mưa đêm Linh Phong nằm giường trúc
Bình minh guốc gỗ đến Vân Đường
Trước cửa mưa qua suối mới đầy
Trên đá gió xoay hương cỏ cũ
Núi ôm tiếng chuông tròn chẳng tan
Mây bày mặt ngói lạnh không sáng
Lý Công chớ ngại thơ cùng não
Ngày nay cùng đi đều họ Thang.

TIẾP VẬN HÒA ĐÁP (Khế Tung).

Khe Bắc đêm tựa Thiền xá ngủ
Núi Nam nay hỏi giảng sư đường
Mới đi đường Tùng mến sạch sớm
Kịp qua cầu đá nghe hương lạ
Sắc trời sưởi ấm các hốc lắng
Khí tanh vọt biếc mấy ngọn sáng
Đạo Tiêu chuộng khách sao cao đến
Thay uống bọn tôi cùng diệp Thang

TIẾP VẬN HÒA ĐÁP. (Duy Ngộ)

Sớm qua chùa dưới Phiên kinh đài
Cùng ông đồng đến Tổ sư đường
Trước sân Quế tía lá đừng rụng
Trên đá mai hồng hoa tỏa hương
Ra động mây che bóng rẽ xa
Nhật treo tùng lạnh lọt trong sáng
Tạ ông mời cơm phải không nhường
Chẳng hứa trái thời dâng trà Thang.

ĐÙA VUI BÊN CẠNH NAM GIẢN, TRÌNH CÔNG TẾ XUNG HỐI (Khế Tung)

Cùng dẫn nhau lại bên khe biếc
Núi rừng tuyết hết nước dông dài
Chưa nên đuổi chim xuống bờ rêu
Trước cùng nhìn cá cọt cầu đá,
Trời lặn cát lạnh cò tự nhóm
Năm hết vào Xuân cỏ ngậm hương
Bào chiêu Thang Lão phải đồng vịnh
Sao hẳn nhân gian việc bộn bề.

TIẾP VẬN HÒA ĐÁP (Dương Bàn).

Khe Nam gió trong thổi vi vu
Dưới rừng cùng lại Bạch nhật dài
Mây xa đá sâu liền Thứu lãnh
Nước lạnh cát cạn tợ cá cầu.
Gá hỏi lão quê về việc trước
Bạn nhàn người ẩn hái các hương
Lại muốn cùng nguồn tình chưa đã
Biết ông giận tôi bèn trở về.

TIẾP VẬN HÒA ĐÁP. (Duy Ngộ).

Vén mây qua được Nam lũng đi
Dòng nước chảy ra một khe dài
Đá bàng ai chồng vá bờ khuyết
Tùng già tự ngã thành cầu nguy.
Chim cát gọi mái từng dức lác
Thuốc núi nhả sắc thường thoảng hương
Đông đi Xuân lại núi thêm đẹp
Mừng ông cùng không bận việc trần.

ĐẾN CHÙA THIỆN THƯỢNG THIÊN TRÚC TRÌNH ĐÔNG SƠN, TRỌNG LINH, XUNG HỐI (Dương Bàn)

Vào rừng đã mừng vượn chim vui
Cùng ngạo phù sanh thắng lớn về
Ngoài thân phải quấy mây chẳng buộc
Trong xã lưu luyến mưa tương quan.
Rèm kiệu tịch mạc thên Bành Trạch
Chống gậy phong lưu giống Đức Sơn
Gởi lời cát hồng nước dưới núi
Chớ chảy mộng trong lạc người đời.

TIẾP VẬN HÒA ĐÁP (Khế Tung).

Cùng phỏng tìm xa chùa đảo sâu
Bèn theo lão quê bán củi về
Chim đậu đã yên người mới đến
Sắc chiều tuy đượm cửa chưa cài.
Đêm nay phòng núi thôi hỏi pháp
Sáng ngày guốc lạp đạp núi leo
Bình sanh bạn lành rất khó gặp
Chớ nhàm cùng dắt tịch mặc theo.

TIẾP VẬN HÒA ĐÁP (Duy Ngộ)

Trời lạnh mưa nhỏ ngày sắp chiều
Bùn trơn ai cấm đánh ngựa về
Hang cát suối nhả kêu quyết quyết
Rừng trúc chim về hót oan oan.
Hãy nhìn tạ khách phải mang giầy
Chớ tham chi công riêng mua núi
Phương ngoài luận giao tình chưa cạn
Nguyện bồi đến già mây trắng giăng.

CÙNG CÔNG TẾ, XUNG HỐI ĐẾN THIÊN TRÚC, KIÊM GIẢN TRÌNH THIỀN LÃO BÁ CHU (Khế Tung).

Mến đây tiêu nhiên núi tùng sâu
Thi nhân mời tôi đến cùng tầm
Mênh mông trời lạnh vừa tan mốc
Mù mịt mây dày lại kết râm.
Am Thạch buông lòng về kịch thưởng
Kiểu Nhiên nhân hứng ngậm thanh ngâm
Chủ nhân khuyên dừng cửa thiền nghỉ
Huống gặp hương mai tỏa ngát rừng.

TIẾP VẬN HÒA ĐÁP. (Dương Bàn)

Chớ hỏi bờ vượn đường chim sâu
Dắt gậy mang giầy bạn ông tầm
Trong núi Quế tử kinh đêm lạnh
Sau tuyết hoa mai ép nằm râm.
Muốn ở lại gặp mắt xanh ngó
Cùng nhìn phải hết tóc bạc ngâm
Năm sau nếu tiếp Cao Tăng Truyện
Chưa buông Thang Hưu với Đạo Lâm.

TIẾP VẬN HÒA ĐÁP (Duy Ngộ)

Thường trước thơ Thiền ban hợp sâu
Thay lại người ngoài việc u tầm
Mưa thừa khe hóc dòng lạnh hưởng
Năm yên sanh sam già biếc râm
Gót bày chẳng ngại say Đào lệnh
Phong lưu lắm học lạc sanh ngâm
Sơn ông mở giường mời thanh thưởng
Chưa buông Hiền trước thắng Trúc lâm.

DỪNG NGHỈ THIÊN TRÚC, LẠI TẶNG THIỀN SƯ ĐÔNG SƠN VÀ XUNG HỐI. (Dương Bàn).

Trọng Linh biên thuật thẹn biết mình
Xung hối thiên chương trộm thưởng âm
Thắng bạn đều yên vui núi nước
Thần giao đã quá tuyết sương sâu
Trước đèn tự cười việc bình sanh
Sau mưa một đêm lại hận tâm
Cùng kiểm chớ dạy thơ gián đoạn
Canh khuya đồng nghe vượn đêm ngâm.

TIẾP VẬN VÂNG HÒA (Khế Tung)

Thẩm hầu tài tuấn trùm rừng Nho
Thơ ngữ kinh người vàng ngọc âm
Biển học bình sanh thẹn ta cạn
Nguồn từ ngày nay tham ông sâu.
Mạnh nhìn Lão cách phải căng mật
Vui nghe Thanh ngôn lại rửa tâm
Xướng nối tạm hay dung nhiều câu
Tràn bồi lương phụ tiếp cao ngâm.

TIẾP VẬN VÂNG HÒA. (Duy Ngộ)

Đèn lửa xanh tàn mây chùa núi
Tiếng vượn kêu dứt âm còn vang
Sọt mai tuyết trắng gió xuân gần
Núi mưa bồn nghiêng khe nước sâu.
Trái vết đời, mến vết chim cao
Kết tâm giao hợp tâm Tùng lão
Đáp ông câu hay không từ mới
Nhọc quẩy ruột thơ suốt bày ngâm.

NGHỈ TẠI CHÙA THIÊN TRÚC, PHÚ NGHE TIẾNG SUỐI TRÌNH HAI LÃO. (Dương Bàn).

Ta có suối trong hứng
Bình sanh mến thủy kinh
Núi lúc không vỡ lỡ
Đêm lắng chuyển lạnh lạnh
Ngầm mạch lại xiết gấp
Tiếng trong ra lẫn mờ
Trăng lạnh gió không vọng
Gối cao cùng ông nghe.

ĐỒNG PHÚ NGHE TIẾNG SUỐI (Khế Tung)

Năm tàn ngủ giữa rừng
Mới nghe huống đêm tạnh
Súc lạnh tỉnh mộng khách
Người ẩn thạch thất thanh.
Ai người hay vì ta
Ghi tiếng đàn này vào?

ĐỒNG PHÚ NGHE TIẾNG SUỐI (Duy Ngộ).

Khe suối nơi tôi ưa
Sơn xá lắng không ồn
Mạch Xuân sanh mây đến
Tiếng đêm lại trước gối
Gió dừng chẳng động tre
Trăng lên vượn chưa hú
Trên đá kêu quá gấp
Lạnh lẽo hồn mộng thanh.

TIỄN ĐƯA CÔNG TẾ VÀ XUNG HỐI XUỐNG NÚI, KIÊM GIẢN DỪNG GHÉ LÝ TƯ VĂN (Khế Tung).

Mấy ngày dạo núi tản tuyết hiếm
Cùng theo Lão quê cũng vong cơ
Vừa thường trong động mây yên nằm
Lại nhớ nhân gian năm cuối năm
Đêm hoa mai rụng khắp đầy đường
Gió ngậm sắc Xuân tự thổi áo
Nhờ ông vì nói đạo Vương Tôn
Âm tín trọn phải gởi chim bay.

TIẾP VẬN VÂNG ĐÁP. (Dương Bàn)

Cuối năm gió Đông quét thúy vi
Đồng nhìn phương liễu phá xuân cơ
Ba đêm nghe nước đều không mộng
Bốn ngày lên núi chưa chịu về.
Già quê chỉ nhờ mây đưa khách
Người nhà nên cười mưa thấm áo
Thơ ông kiêm giản công tử đẹp
Chỉ sợ đảy nghiêng một đêm bay.

TIẾP VẬN VÂNG HÒA. (Duy Ngộ).

Vời dẫn đồng xanh bên thôn đi
Nhiều ngày núi biếc có nhiều đời
Tiếc đến Vĩnh A-lan-nhã biệt
Trở qua Linh Ẩn vượt đầu về.
Mây núi chứa tuyết mờ đường tiều
Đá nức suối mới vẫy áo khách
Thưa hội chưa do bồi Đế thích
Tâm theo mây chim vào thành bay.

DẠO NÚI VỀ GẶP MƯA TRÌNH TRỌNG LINH, XUNG HỐI (Dương Bàn).

Chín dặm cửa Tùng lúc tuyết qua
Rèm kiệu điểu điểu ngại cành tùng
Mưa giữ khách đêm lại liệu rớt
Gió tiễn người đi cũng thổi ngã
Hoa bày chợt kinh Hoàng Hạc lại
Trong tai còn vắng tiếng vượn buồn
Sáng mai chớ mang giầy lên núi
Khá lánh mùi ông tạ khách nhi.

TIẾP VẬN HÒA ĐÁP. (Khế Tung)

Nghiêm Duy, Linh Triệt lúc xuống núi
Lánh mưa từng nghe ngại cành cây
Cuối năm sương lạnh nào đủ sợ
Trong ống sắc xuân đã kham thổi.
Gió ngậm chuông ngân ngưng lại tỏa
Nước kết tiếng khe nghẹn lại buồn
Đánh cỏ đồng chơi ông chớ cười
Mới Bình nguyên là chăn Dê non.

TIẾP VẬN HÒA ĐÁP (Duy Ngộ)

Cao hứng chưa chịu thôi thơ thanh
Bỏ kiệu lại nâng lược cành dẻ
Tùng Bách xanh tươi mưa xuân rửa
Khói mây nhẹ mạnh gió khe thổi.
Tiều về sau núi liền tiếng hát
Nai qua trước khe mất bạn buồn
Chớ nói về nhà chịu vắng vẻ
Đào Tiềm tự có năm (05) trẻ con.

TRONG NÚI NHỚ LẠI LÃO ĐÔNG SƠN (Dương Bàn).

Dạo núi hứng phát riêng tìm ông
Guốc bày gậy trúc quanh bốn phía
Bắc núi nhìn mây quên chế sự
Nam khe nghe nước được trời chân.
Danh cao lặng lẽ còn Tăng sử
Dưới rừng tợ người Tấn phong lưu
Ngày nào Tỳ Bà khổ tranh thục
Tức đi chưa kém Xuân năm rồi.

TIẾP VẬN VÂNG HÒA. (Khế Tung)

Việc ông tiêu dao vào mây loạn
Cùng ông nối gót khắp gần khe
Giữa rừng nghe chim nghe riêng thích
Ngằn khói nhìn núi thấy chẳng chân
Khe nước chỉ hay bận tiễn khách
Hoa đá chẳng mở giữ người lâu
Nhạc trời lại có Long môn ước
Thắng hội nên phải đến đầu xuân.

LIỀN ĐƯỢC CÔNG TẾ XUỐNG NÚI, GIỮA ĐƯỜNG BÀY HAI
THIÊN BỈ TƯ KHÔ CẠN VÂNG HÒA CHẲNG RỖI TẠM XIN

BÃI XƯỚNG. (Khế Tung)

Thiên thơ để rơi cửa lão quê
Lại được Ngu Khanh ngọc vài cành
Quái tợ giao long ra nước cũ
Thanh như Nhật nguyệt in sông thu.
Tiếp ngâm nào chỉ khoe núi đầm
Biện nhã trọn phải buộc Quốc bang
Vì báo nhà thơ tướng mạnh nói
Tuyết hết thôi xướng tâm đã hàng.

TIẾP VẬN VÂNG ĐÁP. (Dương Bàn)

Mấy đêm luận thơ ngồi cửa đá
Mến ông trăm bài hay nào bằng.
Dẫn đồng quê hướng lấn trăng lẽ
Não loạn nguồn từ vọt đại giang
Vài trang chợt nhiên đến núi trúc
Ngàn năm còn rọi tỏa Ngô bang
Tương tư chưa khỏi lại lừa lọc
Chờ dựng cờ phan tức dối hàng.

XUỐNG NÚI ĐẾN GIỮA ĐƯỜNG GỬI THIỀN SƯ VĨNH AN.

(Duy Ngộ)

Tùng hàng chưa hết đức xoay đầu
Mưa lạnh bàng đà đã tạm ngưng
Nhìn biển bên gác mây giăng phủ
Chơi Xuân dưới cầu nước đổ tuông
Am núi chợt lìa bàn nói xa
Chùa thành sắp về đầy mặt thẹn
Phải biết biên sách đồng Hộ pháp
Dằng dặc việc người đầy bắt tù.

TIẾP VẬN HÒA ĐÁP. (Khế Tung)

Chợt nhớ trong núi người bạc đầu
Cuối năm đến nhìn tuyết mới tan
Thiên thơ thấy thưởng đều cao hứng
Tạ khách cùng theo chẳng tục phàm.
Đầy có núi mây cúng đêm nằm
Huống không đất ăn đầy buổi thẹn
Mến ông ngâm vịnh rất kham nghe
Âm thanh vàng ngọc thắng sở tù.

CÔNG TẾ VÀ XUNG HỐI XUỐNG NÚI, NGÀY SAU DÂNG GỬI.

(Khế Tung)

Tôn Xước từng theo Chi Tuần chơi
Ngàn năm người bảo hai phong lưu
Tham ông mến đây giẫm guốc gỗ
Kết bạn tới lui chung một gò.
Áo lạnh tuyết sương còn chưa bỏ
Cao hứng mây trăng chịu gom thâu
Mê thơ trọng Đạo đều không sánh
Đáng địch đương thời muôn cửa hầu.

TIẾP VẬN VÂNG ĐÁP. (Dương Bàn).

Tiếng vượn chưa rơi tiếng chim buồn
Măng mọc hoa nở khe nước trong
Lại đối gió Xuân kinh tiết vật
Đầy nghĩ già quê tựa rừng đồi.
Người xưa đắc đạo lắm sâu ẩn
Hiền giữ biết danh quý sớm gom
Dưới rừng từng qua ông chớ lại
Tự nhìn cốt tướng chẳng Phong hầu.

TIẾP VẬN VÂNG ĐÁP. (Duy Ngộ).
Ngày nay nghĩ nhớ ngày qua vui
Hai ông nhân hứng tợ đua đòi
Xa tìm hóc sâu đi kéo guốc
Từng đến trong mây nằm gối đồi.
Bờ trúc hoang sơ sáng của loạn
Mai núi rụng rơi hương chiều gom
Hợp nên lại hỏi Lão Đăng Châu
Cùng hẹn cao tài Thẩm ẩn Hầu.

TIẾP VẬN VÂNG HÒA. (Khế Tung)

Nhạc trời đã cùng rộng bày đi
Lại ra phong trần ngoài lưu tục
Rượu Thánh hết tài chẳng hết nỗi
Thơ Tiên đều muốn tiếp gò đồi.
Thiên Chương quá chỗ núi sông động
Bút nghiên lúc rỗi mây mưa gom
Huống có thanh danh đều nhờ lắm
Cùng bay Nam bắc động Vương hầu.

CUỐI NĂM VỀ LẠI TÂY Ổ GỬI CÔNG TẾ VÔ BIỆN (Khế Tung)

Nhân hứng bên khe đi
Nhưng từ dưới rừng về,
Hương mai báo tin xuân
Sắc trời ấm áo người
Tóc bạc nghĩ về xa
Dòng trong gặp lại hiếm
Chim đồng nào hội ý
Cùng nhìn hướng củi bay.

TIẾP VẬN VÂNG HÒA. (Dương Bàn).

Nghe nói Am tây đẹp
Đằng Châu sợ chẳng về
Tùng lâu năm ăn được
Lánh đời áo cỏ thay
Đảo núi tuyết đã tan
Đầu rừng mai cũng hiếm
Còn mến hai lão Thiền
Câu hay đến cửa thành.

TIẾP VẬN VÂNG ĐÁP. (Biện Nguyên).

Thả bộ dòng khe lắng
Nguồn sâu hứng chưa về
Chim chiều đậu trúc tuyết
Tuyết tàn rưới áo Thiền.
Buông ý bờ trời xa
Cuồng ngâm người lạc hiếm
Thơ thành gởi bạn tôi
Khí trong động cửa rừng.

TIẾP VẬN VÂNG HÒA. (Duy Ngộ)

Tóc bạc Lão Đông sơn
Rừng xanh núi Tây về
Chim chiều đậu trúc tuyết
Sương tàn rưới thiền y
Tài cao luận khó địch
Riêng theo đi cũng hiếm
Thẹn ông gởi tiều phu
Câu hay ra cửa núi.

GỬI THIỀN SƯ ĐÔNG SƠN. (Dương Bàn)

Trăng cao nằm rừng Tây
Nhàn lẽ riêng thấy ông
Gậy lê dò khe nước
Thực gối nhìn núi mây
Nai qua người nào thấy
Vượn hú chỉ tự nghe
Thiên chương biết mấy bài
Gởi tôi chẳng từ cần.

TIẾP VẬN VÂNG ĐÁP. (Khế Tung)

Chợt nhiên ẩn dưới rừng
Đạo tôi khác phu quân
Tập nhẫn như cỏ ngầm
Quán thân tợ áng mây
Tình người không ý nhiễm
Hạc khóc có lúc nghe
Tạ khách thơ nhớ gởi
Mến ông hứng cần đây.

Dương Bàn đem tuyết vọt lên lầu vàng, xa trông về phía Tây núi nhớ Trọng Linh, sợ hãi chợt có phong xa vời thế sự, nhân nghĩa Vương Huy ở Sơn Âm trong đêm tuyết riêng chước, tứ vọng Kiểu Nhiên, bồi hồi vịnh thơ Vưu Thái Xung Chiêu Ẩn, chợt nhớ Đài Quý đi thuyền con cảm hứng. Tôi hận chưa được đến, tạm gởi bài thơ này.

Nhà ở Tây Hồ mây trên đảo
Tuyết sáng sắc nguyệt lại xâm hồn
Hứng đến cháy tràn gieo không lão
Thơ nghỉ mênh mông mắt chánh mờ.
Nước Tấn áo mão tìm xứ nào
Lương triều Điện các nghiễm nhiên còn
Nghĩ ông chẳng kịp sơn âm tối
Xa trông tùng biếc nghe vượn kêu.

TIẾP VẬN VÂNG ĐÁP (Khế Tung)

Sắc mờ rừng rậm tuyết lẫn mây
Người xưa ở đây động ngâm hồn
Khói ngưng lửa lạnh muôn nhà lắng
Sắc nước cảnh núi trọn đêm mờ.
Hứng phát Tấn Hiền xưa trước xa
Thơ truyền chùa vắng gần nay còn
Xuân về hang hốc lắm cây đẹp
Đồng muốn lay ông nghe vượn kêu.

GỬI KHUYÊN XUNG HỐI CHÓNG HÒA CHUYẾT THẬP.

Xung Hối tài thơ Tăng lẫn Nho
Rất mến chờ ngươi trẻ áo bào
Ngàn bài cảm hứng không ai địch
Ba mươi năm công cách rất cao
Tóc bạc liền xuân nay càng mạnh
Thanh ngâm suốt lão nào chối lao
Mai nào mới chịu mang châu ngọc
Tức báo Tiên nhân kéo cây đào.

TIẾP VẬN VÂNG ĐÁP. (Duy Ngộ)

Cửa Đổ ai lại nhớ bọn tôi
Già sợ xuân lạnh quấn áo bào
Biếng dối xưa nay nhọc tự cười
Xướng đáp nay lại sợ ông cao.
Từng không Đạo Dự ồn ào tỏa
Nhàm nắm Mật tỳ khổ khổ lao
Câu hay chợt lại thúc câu thực
Như đem quả túc bức Tiên Đào.

NĂM MỚI MƯA SUỐT KHÔNG NGƯNG, GỬI CÔNG HỐI, KIÊN GIẢN VÀ HIỀN LỆNH CƯỜNG CÔNG. (Khế Tung)

Giao lạnh vừa mừng hoa năm mới
Cảnh vật râm râm lại một tuần
Mây đeo trời cúi rủ ruộng đồng
Mưa chứa ngày Xuân tối mê người.
Sao buồn đèn lửa phòng trăng sáng
Liền gọi nhà thơ tiếc lệnh thần
Đào lệnh mà nay nằm sông nước
Tựa lầu ngâm ngóng lại ai thân.

TIẾP VẬN HÒA ĐÁP (Dương Bàn)

Cửa Đổ nhàm nghe tiếng mưa hoài
Vì tiếc gió xuân chỉ chín tuần
Ôm đánh hoa núi sắp buông Hạnh
Lần tìm năm tháng người đã qua.
Lúc nào vui thích đến Nam giản
Mỗi đêm không tới ngóng Bắc thần
Ngồi buồn bởi không xe ngựa khách
Riêng thương thơ bútt mạn tương thân.

TRỘM THẤY THƠ MƯA LÂU CỦA TRỌNG LINH LẠI NÓI Ý TÔI VÀ CÔNG TẾ NGÂM THEO, LIỀN TIẾP VẬN VÂNG HÒA. (Chí).

Thơ hứng kéo lôi ngày ngày mới
Đầu năm mới phá mưa hơn tuần
Xưa đạo đã được công bộ mới
Câu hay nay gặp Hưu thượng nhân.
Ngoài mây rong tâm liền nước đá.
Bên sông lay đầu ngắm trời sao
Bùn sâu chưa mến tìm guốc núi
Ai cùng Tây am gậy giầy thân.

LẠI TIẾP NGUYÊN VẬN. (Chí).

Ngâm nghĩ nào hay năm tháng mới
Vừa oanh hót mưa sớm hơn tuần
Đẹp xinh tre đồng thông nước lạnh
Tẩy rửa mai sông lạnh chiếu người.
Thứu lãnh đều chơi nhọc mộng ngủ
Hổ Khê một cười còn đến tham
Ngàn vàng chữ tục hình cuối thiên
Vết chưa tương đồng ý đã thân.

LẠI TIẾP VẬN DÂNG GỬI CƯỜNG LỆNH (Khế Tung)

Chầm chầm năm trôi năm lịch mới
Tháng hai ngày Xuân chưa đầy tuần
Làm sao muôn dặm mây xanh sĩ
Lại hỏi Song Phong tóc bạc người
Thơ nghĩ nhã kinh ngậm lão cách
Phong Thần thanh sảng tiếc phương thần
Huống nghe Ngạo lệnh Đào Nguyên Lượng
Cuối năm phải lại cùng ta thân.

LẠI TIẾP VẬN VÂNG ĐÁP. (Chí)

Ngàn năm mấy việc thảy mới thay
Muốn gửi trước đi đầy quá tuần
Mưa dãi mây đen ngăn khách tục
Vượn hú chim bay bạn ẩn người.
Thong dong kịch luận biết ngày nào
Đều khơi thiên đẹp ổn lúc này
Bốn biển tiếng sáng chẳng Tạc Xỷ
Đạo An danh trọng như là thân.

 

Pages: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19