PHẬT NÓI KINH QUÁN TỰ TẠI BỒ TÁT NHƯ Ý TÂM ĐÀ LA NI CHÚ

Hán dịch: Đời Đường_ Tam Tạng Pháp Sư NGHĨA TỊNH phụng chiếu dịch
Việt dịch: Huyền Thanh

 

Như vậy tôi nghe. Một thời Đức Bạc Già Phạm ngự tại núi Già Lật Tư cùng với Đại Bồ Tát, vô lượng chúng đến dự hội.

Bấy giờ Quán Tự Tại Bồ Tát Ma Ha Tát đi đến chỗ Đức Phật ngự, đỉnh lễ dưới hai bàn chân của Ngài, nhiễu quanh bên phải 3 vòng, quỳ gối sát đất, chắp tay cung kính bạch vơi Đức Phật rằng: “Thế Tôn! Nay con có Đại Đà La Ni Minh Chú, Đại Đàn Trường Pháp tên là: Thanh Liên Hoa Đỉnh Chiên Đàn Ma Ni Tâm Kim Cương Bí Mật Thường Gia Hộ Trì. Tức là: Vô Chướng Ngại Quán Tự Tại Liên Hoa Như Ý Bảo Luân Vương Đà La Ni Tâm Chú, là điều hiếm có bậc nhất. Hay đối với tất cả điều nguyện cầu, tùy theo tâm nhiêu ích đều được thành tựu.

Thế Tôn Đại Bi! Hãy nghe điều con nói. Con sẽ nương theo uy lực của Đức Phật mà ban cho tất cả chúng sinh.

Thế Tôn! Đà La Ni này có đại thần lực, là môn phương tiện lớn. Nay con đối trước Đức Phật diễn nói thứ tự. Nguyện xin Đức Thế Tôn xót thương gia hộ cho con với tất cả người TRÌ MINH CHÚ mà tuôn mưa châu báu diệu giống như cây Như Ý, viên ngọc báu Như Ý đối với chúng sinh khiến cho sự mong cầu của họ đúng thời được quả.

Bấy giờ Đức Thế Tôn khen Quán Tự Tại Bồ Tát Ma Ha Tát rằng: “Như thị! Như thị! Ông hay thương xót lo lắng cho các loài Hưu tình, Ta gia hộ cho ông tức ở trước mặt ta khiến cho sự nguyện cầu của ông được mãn túc tất cả. Ông muốn diễn nói VÔ CHƯỚNG NGẠI QUÁN TỰ TẠI LIÊN HOA NHƯ Ý LUÂN VƯƠNG ĐÀ LA NI là Tâm chú ẩn mật thâm sâu cùng cực thí tùy thoe ý ông mà nói”.

Thời Quán Tự Tại Bồ Tát nương theo lời Đức Phật hứa chứa đầy Bi Nguyện, liền ở trước mặt Đức Phật dùng Tâm Đại Bi mà nói chú là:

Nam mô Phật Đà Gia.

Nam mô Đạt Ma Gia.

Nam mô Tăng Già Gia.

Nam mô Quán Tự Tại Bồ Tát Ma Ha Tát cụ đại bi tâm giả. Đát điệt tha: Án Chước yết la phạt để chấn đa mạt ni mô ha bát đẳng mế lỗ lỗ lỗ lỗ để sắt tha Thùy la A yết lợi sa dã. Hồng phát sa ha.

 

NAMO BUDDHĀYA

NAMO DHARMĀYA

NAMO SAṂGHĀYA

NAMAḤ ĀRYA-AVALOKITEŚVARĀYA BODHI-SATVĀYA MAHĀ-

SATVĀYA MAHĀ-KĀRUṆIKĀYA

TADYATHĀ: OṂ CAKRA-VARTTI-CINTĀMAṆI MAHĀ-PADME RURU

TIṢṬA JVALA AKARṢAYA HŪṂ PHAṬ SVĀHĀ

_ Tiếp, nói Đại Tâm Chú là:

“Ám, Bát đạp ma chấn đa mạt ni thùy la hồng” 

OṂ_ PADMA CINTĀMAṆI JVALA HŪṂ

 

_ Tiếp, nói Tùy Tâm Chú:

“Ám – Bạt lạt la bát đả mê hồng” 

OṂ_ VARADA PADME HŪṂ

Bấy giờ Quán Tự Tại Bồ Tát Ma Ha Tát nói Đại Luân Đà La Ni Chú Vương đó xong, tức thời đại địa chấn động theo sáu cách. Các cung của Trời, cung của Rồng, cung của Dược Xoa, cung điện của Kiến Đạt Bà, A Tố La, Khẩn Nại La … trong các HỮU (các cõi) đều bị xoay chuyển, chỗ nương tựa đều bị mê hoặc. Tất cả ác Ma, loài gây chướng ngại đều nhìn thấy cung điện của mình bốc lửa thật là đáng sợ. Chúng sinh có tâm ác, Rồng ác, Quỷ ác, Dược Xoa ác, La Sát ác thảy đều điên cuồng té xuống đất. Chúng sinh chịu khổ trong Địa ngục thảy đều xa lìa sự khổ đau được sinh về cõi Trời.

Lúc ấy trong Hội ở trước mặt Đức Thế Tôn, từ trong không trung Trời tuôn mưa hoa báu, vật dụng trang nghiêm báu, các thứ kỹ nhạc của cõi Trời được hòa tấu vang rền mọi loại âm thanh lan tràn khắp nơi để cúng dường.

Bấy giờ Đức Thế Tôn dùng âm thanh mỹ diệu khen Quán Tự Tại Bồ Tát rằng: “Lành thay! Lành thay Quán Tự Tại! Ông đã diễn nói Đại Chú Vương đó quả thật là điều khó gặp, hay khiến cho mãn túc điều cầu nguyện của chúng sinh và cho họ được quả báo lớn.

Nay Ta diễn nói Pháp thức trì tụng của Chú này. Nếu có kẻ trai lành, người nữ thiện, Bật Sô (Bhikṣu:Tỳ Kheo), Bật Sô Ni (Bhikṣuni:Tỳ Kheo Ni), Ổ Bà Tố Ca (Upāsaka: Cận sự nam), Ổ Bà Tư Ca (Upāsika: Cận sự nữ) phát tâm mong cầu hiện báo trong đời này thì nên nhất tâm thọ trì chú này. Lúc muốn thọ trì thì chẳng kể ngày tháng, sao, thần, cát hung và tế giới tu riêng, cũng chẳng cần tắm gội và mặc áo sạch mà chỉ cần nhiếp tâm, miệng tụng, chẳng trễ nãi ắt trăm ngàn sự việc nguyện cầu đều thành. Lại thêm không có MINH CHÚ nào hay được ngang bằng với thế lực của NHƯ Ý CHÚ VƯƠNG này. Chính vì thế cho nên trước tiên cần trừ các tội chướng, tiếp hay thành tựu tất cả sự nghiệp cũng hay tiêu trừ tội phải chịu nơi Địa Ngục Vô Gián, cũng hay trừ hết tội nặng Ngũ Nghịch, tất cả bệnh khổ thảy đều trừ khỏi, cũng hay phá hoại tất cả nghiệp nặng. Các loại bệnh nhiệt hoặc ngày hoặc đêm, hoặc cách 1 ngày phát sốt rét cho đến 4 ngày phát sốt rét,bệnh gió, vàng da, đờm, ghẻ nhọt, bệnh về tam tiêu, bệnh con nít. Nhóm bệnh như vậy tụng Chú liền trừ.

Nếu có người khác dùng phép yểm mỵ, cổ độc hãm hại thì thảy đều tiêu diệt được không còn sót. Giả sử tất cả bệnh ung bướu, nhọt ác, cùi hủi, nhọt sưng đỏ, ghẻ lác bao trùm khắp thân cùng với bệnh đau nhức về mắt, tai, mũi, lưỡi, môi, miệng, răng, cổ họng, đỉnh đầu, não, ngực, eo, tim, bụng, lưng, chân, tay, đầu, mặt, … xương cốt đau nhức về mùa Đông, tê liệt nửa thân mình, bụng lớn sưng thành khối, ăn uống không tiêu. Từ cái đầu cho đến bàn chân mọi thứ bệnh khổ đều được trừ hết.

Nếu có các hàng Dược Xoa (Yakṣa), La Sát (Rākṣasa), Tỳ Na Dạ Ca (Vināyaka) muốn đến gây điều ác thì chúng chẳng tìm được dịp thuận tiện để hại. Cũng không bị đao, gậy, binh, tên, nước, lửa, thuốc độc, gió ác, mưa đá, giặc cướp, trộm cắp, oan gia xâm phạm vào thân. Cũng không bị Vương tặc, sự chết đột ngột câm hại được. Các mộng tưởng ác, rắn rết, bò cạp, loài thằn lằn độc (Thủ Cung), loài có trăm chân, nhền nhện, các con thú độc ác như cọp, sói, sư tử, thảy đều chẳng có thể hại được.

Nếu đi vào binh qua, chiến trận thì đều được thắng lợi.

Nếu có tranh tụng cũng được hòa giải.

Nếu tụng một biến thì các việc như trên thảy đều toại ý.

Nếu ngày ngày tụng 108 biến liền thấy Quán Tự Tại Bồ Tát hiện thân bảo rằng: “Thiện nam tử! Các ngươi đừng sợ. Muốn cầu điều gì thì Ta ban cho tất cả”.

Đức Phật A Di Đà (Amitāyus-buddha:Vô Lượng Thọ Phật) cũng tự hiện thân tướng cho người trì tụng nhìn thấy mọi thứ trang nghiêm ở cõi Cực Lạc (Sukha-vatī) giống như Kinh đã nói. Người ấy cũng nhìn thấy chúng Bồ Tát ở Thế giới Cực Lạc và tất cả Chư Phật ở 10 phương, cũng thấy nơi cư ngụ của Quán Tự Tại Bồ Tát là núi Bố Đán Lạc (Potala)và cũng được tự thân thanh tĩnh.

Người tu trì cũng được vua chúa, công khanh, tể phụ cung kính cúng dưỡng và được mọi người yêu kính. Lúc sinh ra chẳng thọ nơi thai của mẹ mà do hoa sen hóa sinh với mọi tướng đầy đủ. Khi sinh ra thường được túc mệnh. Bắt đầu từ ngày này cho đến lúc thành Phật chẳng bị đọa vào các nẻo ác và thường sinh ra trước mặt Phật”.

Bấy giờ Quán Tự Tại Bồ Tát bạch với Đức Phật rằng: “Thế Tôn! CHIÊN ĐÀN TÂM LUÂN ĐÀ LA NI này như con đã nói Pháp NHƯ Ý TÂM LUÂN ĐÀ LÀ NI vi diệu này. Nơi Nam Thiệm Bộ Châu (Jaṃbu-dvīpa) nếu có chúng sinh phát tâm, miệng tụng liền được gần gũi sự ứng nghiệm. Ông hãy y theo lời Ta dạy cần phải hối thúc khuyến khích thật nhiều chúng Hữu tình khiến cho họ được chứng nghiệm mà hiện thân đó. Ông đừng làm trái với SẮC của Ta, Ta sẽ tùy hỷ”.

Thời Quán Tự Tại Bồ Tát bạch với Đức Phật rằng: “Thế Tôn! Con từ vô lượng kiếp đến nay đối với chúng sinh bị khổ thường tác ủng hộ. Nguyện xin Thế Tôn chứng biết cho con vì chúng sinh mà nói NHƯ Ý LUÂN ĐÀ LA NI này. Nếu có ai thọ trì thường tự tác nghiệp, chuyên tâm tụng thì sự nguyện cầu đều được thành tựu. Nay con nương theo uy lực của Đức Phật mà cứu khổ như vậy”.

Bấy giờ Quán Tự Tại Bồ Tát nói Như Ý Luân Đà La Ni Kinh này xong thì tất cả Đại chúng thảy đều vui vẻ, tin nhận, phụng hành.

 

PHẬT NÓI KINH QUÁN TỰ TẠI BỒ TÁT NHƯ Ý TÂM ĐÀ LA NI CHÚ

_Hết _