Thoát Nạn Chết Khát Giữa Sa Mạc
Vào đầu thế kỷ thứ bảy, Ngài Huyền Trang từ Trung Quốc một mình một ngựa vượt sa mạc Gobi dài 800 dặm sang Ấn Độ thỉnh kinh. Đường đi nguy hiểm không một giọt nước, không một bóng cây ngọn cỏ, không một dấu chân chim hay thú, chỉ có cát bay mù mịt cả đất trời và nóng như lửa. Không may, Ngài bị lạc đường.
Sự mệt mỏi đã làm Ngài đuối sức và làm đổ cả túi nước quý giá mang theo. Ngài phải chịu đựng sự khát khô cháy cả cổ họng và cơ thể, mắt khô không mở ra được. Cả người lẫn ngựa gục ngã sau năm ngày đêm chịu đựng, nhưng Ngài vẫn không ngừng niệm danh hiệu Bồ tát Quán Thế Âm cầu gia hộ.
Vào nửa đêm thứ năm, bỗng một cơn gió mát thổi đến như một thùng nước lạnh dội lên toàn thân làm Ngài tỉnh táo và cảm thấy sức khỏe dần dần hồi phục. Đang nằm thiu thỉu ngủ bỗng Ngài thấy một người cao lớn dị thường, tay nắm cờ, tay nắm giáo đứng trước mặt, nạt lớn:
– Tại sao không mau tinh tấn lên đường mà còn nằm ngủ nữa!
Con ngựa cũng khỏe trở lại và hăng hái lên đường, giúp Ngài tìm ra nơi có nước ngọt, cỏ xanh và sự sống để tiếp tục con đường thỉnh kinh làm lợi lạc cho chúng sanh.
Võ Đình Cường
(Đường Tam Tạng Thỉnh Kinh)