SÁM KHỂ THỦ NGHĨA (I)

Cúi đầu đảnh lễ, đấng Ðại Từ Tôn,
Tiếp dẫn chúng sinh về nước An lạc,
Ðệ tử phát nguyện, nguyện được vãng sanh,
Xin nguyện Từ bi, xót thương gia hộ.
Ðệ tử khắp vì,
Bốn ơn ba cõi,
Pháp giới chúng sinh,
Cầu đạo Bồ đề,
Nhứt thừa vô thượng,
Chuyên tâm trì niệm,
A Di Ðà Phật,
Muôn đức Hồng danh,
Cầu sinh Tịnh độ.
Ðệ tử phước cạn nghiệp sâu,
Chướng dày huệ mỏng,
Nhiễm tâm dễ khởi,
Tịnh đức khó thành,
Nay xin một lòng,
Tin thành sám hối.
Ðệ tử trải bao số kiếp,
Mê tâm bản tịnh,
Phóng tham sân si,
Nhiễm ố ba nghiệp,
Vô lượng vô biên,
Kết các oán nghiệp,
Nguyện xin tiêu diệt.
Ðệ tử từ nay,
Lập nguyện sâu bền,
Xa lìa pháp ác,
Thề chẳng tái phạm,
Siêng tu Thánh đạo,
Thề không thối đọa,
Thề thành chánh giác,
Thề độ chúng sinh.
A Di Ðà Phật,
Lấy từ bi nguyện lực,
Xin chứng giám cho,
Xin thương tưởng cho,
Xin gia hộ cho:
Nguyện lúc thiền quán,
Hay trong chiêm bao,
Ðược thấy A Di Ðà Phật,
Thân vàng chói sáng,
Ðược sanh A Di Ðà Phật,
Cõi nước Bảo nghiêm,
Ðược ơn A Di Ðà Phật,
Cam lồ quán đảnh,
Hào quang chiếu thân,
Tay rờ đỉnh đầu,
Y che thân thể,
Khiến cho đệ tử,
Tội chướng tiêu trừ,
Căn lành tăng trưởng,
Sạch dứt phiền não,
Liền phá vô minh,
Viên giác diệu tâm,
Bỗng nhiên khai ngộ,
Cảnh chơn tịch quang,
Thường được hiện tiền.
Khi mạng gần chung,
Biết trước giờ chết,
Thân không hết thảy
Bệnh khổ ách nạn;
Tâm không hết thảy
Tham luyến mê hoặc;
Các căn vui đẹp,
Chánh niệm phân minh,
Bỏ báo thân này,
An như thiền định.
A Di Ðà Phật
Cùng Quán Âm, Thế Chí,
Các bậc Hiền Thánh,
Phóng quang tiếp dẫn,
Dìu dắt đề huề,
Tràng phan lâu các,
Hương lạ nhạc trời,
Cảnh Phật Tây phương,
Rõ bày trước mắt,
Khiến cho chúng sinh,
Kẻ thấy người nghe,
Hoan hỉ cảm thán,
Phát Bồ đề tâm.
Ðệ tử lúc ấy,
Ngồi đài Kim Cang,
Theo hầu sau Phật,
Trong một khoảnh khắc,
Sinh về Cực lạc,
Giữa hoa sen xinh,
Trong ao bảy báu,
Sen nở thấy Phật,
Thấy các Bồ Tát,
Nghe dạy pháp mầu,
Khiến chứng được quả,
Vô sinh Pháp nhẫn.
Ở trong giây phút,
Thừa sự chư Phật,
Thân được thọ ký,
Thọ ký đã xong,
Tam thân tứ trí,
Ngũ nhãn lục thông,
Trăm ngàn vô lượng,
Ðà la ni môn,
Hết thảy công đức,
Ðều được thành tựu.
Rồi sau đệ tử,
Lòng nương An dưỡng,
Trở lại Ta bà,
Phân thân vô số,
Cùng khắp mười phương,
Thần lực tự tại,
Không thể nghĩ nghì,
Dùng các phương tiện,
Ðộ thoát chúng sinh,
Khiến lìa lòng nhiễm,
Trở lại tánh chơn,
Ðồng sinh Tây phương,
Chứng bậc bất thối.
Ðại nguyện như vậy,
Thế giới không cùng,
Chúng sinh không cùng,
Nghiệp và phiền não,
Hết thảy không cùng,
Nguyện lực đệ tử,
Cũng lại không cùng.
Nay xin lễ Phật
Phát nguyện tu trì
Công đức khắp thí hữu tình,
Rộng báo bốn ơn,
Giúp cùng ba cõi,
Pháp giới chúng sinh,
Ðồng viên chủng trí.

– Trích xuất xứ “Nghi thức tụng niệm” Chùa Xá Lợi Thành Hội Phật Giáo TPHCM ấn hành 1991.


SÁM KHỂ THỦ NGHĨA (II)

Cúi đầu lạy đức Pháp vương,
Ðộ sanh về cõi Tây phương an nhàn,
Tôi nguyền cho được bước sang,
Cúi xin thương xót rước mang tôi về.
Nay đệ tử thành tâm phát nguyện
Vì bốn ơn ba cõi hữu tình,
Khắp trong pháp giới chúng sanh,
Cầu trên chư Phật ơn lành ban ra.
Nhứt thừa đại, thật là vô thượng,
Ðạo Bồ đề, vô lượng chơn truyền,
Hồng danh vạn đức kết duyên,
Di Ðà chuyên niệm, Tây thiên nguyện về.
Bởi nghiệp trọng, thêm bề phước kém,
Chướng đã sâu, huệ thiển vơi vơi,
Lại thêm lòng nhiễm dễ bồi,
Mà còn đức tịnh khó thời đạt nên.
Nay tôi ở hiện tiền các Phật,
Gieo vóc nằêm sát đất chí thành,
Tỏ bày một tấm chơn tình,
Thiệt lòng sám hối tội mình những bao.
Ta cùng với những nào các loại,
Trải qua bao nhiêu kiếp mãi đến nay,
Bổn tâm tịnh đã mê say,
Buông lòng tham ố, sân, si đủ điều.
Ba nghiệp nhiễm, biết bao dơ uế,
Gây tội tình, nào kể cho xong.
Nghiệp oan kết đã vô cùng
Ngày nay cầu nguyện hai đường sạch trong.
Từ nay đến hết, lòng khẩn thiết,
Gắng xa lìa việc ác chẳng sanh,
Cần tu thánh đạo cho thành,
Dứt đường thối chuyển, quyết tình tiến lên.
Bực chánh giác, nguyện nên đạo cả,
Chốn mê đồ, độ cả chúng sanh,
A Di Ðà Phật chứng minh,
Dùng Từ bi lực, thương tình hộ cho.
Cầu khi ngủ, tưởng mơ thấp thoáng,
Hay khi trong thiền quán lặng an,
Thấy Di Ðà Phật rõ ràng,
Hiện ra đức tướng sắc vàng quang minh.
Ðặng vào chốn nước thành đẹp đẽ,
Toàn thất trân đầy vẻ trang nghiêm,
Nhờ ơn đức Phật oai thiêng,
Nước cam lồ rưới lên trên đảnh nầy.
Hào quang sáng phủ vây thân thể,
Cánh tay vàng Phật để đầu tôi,
Lấy y Phật đắp luôn hồi,
Khiến cho chướng cũ dứt rồi còn chi.
Thiện căn lớn, lại lìa phiền não,
Gốc vô minh, mở tháo khỏi lòng,
Tánh mầu viên giác khai thông,
Tịch quang chơn cảnh được trông thấy liền.
Lúc lâm chung gần viên thân báo,
Biết ngày giờ sắp đáo nhơn duyên,
Thân không ách nạn khổ phiền,
Lòng không một chút mê huyền thích ham.
Các căn đã hân hoan viên mãn,
Lại rõ ràng niệm quán chánh chơn,
Nhẹ nhàng bỏ khúc báo thân,
Như vào thiền định vui mừng thảnh thơi.
Vô Lượng Thọ, một ngôi pháp chủ,
Quan Âm cùng Thế Chí hầu kề,
Thánh Hiền đông đủ ê hề,
Phóng quang dìu dắt đề huề tiếp tay.
Trong lầu các phất bay phan phướn,
Hương đượm nồng nhạc xướng thanh tao,
Tây phương thánh cảnh đẹp sao !
Hiện ra trước mặt, xiết bao vui mừng.
Khiến hết thảy muôn trùng sinh chúng,
Ðều được nghe, thấy đúng không sai,
Vui mừng cảm kích khen hoài,
Bồ đề tâm địa kịp thời phát ra.
Trong lúc ấy còn ta vui vẻ,
Cỡi kim đài, hầu kế Phật gia,
Móng tay vừa khảy búng ra,
Ðã về Cực lạc, đến nhà Tây phương.
Ao thất bảo chín từng sen nở,
Liền hóa sanh ngồi ở phẩm trên,
Hoa nở thấy Phật hiện tiền,
Các ngài Bồ Tát luân phiên chào mừng.
Nghe Phật thuyết vô cùng pháp diệu,
Nhẫn vô sanh, liễu chứng tức thời,
Chỉ trong một khoảnh khắc thôi,
Vâng thờ chư Phật cầu Ngài dạy cho.
Ðược thọ ký còn lo chi nữa,
Bốn trí về cùng thửa ba thân,
Hiện bày ngũ nhãn, lục thông,
Tổng trì vô lượng trăm ngàn pháp môn.
Nào xiết kể các công đức tánh,
Ðều chung qui muôn hạnh tựu thành,
Rồi sau trở lại nguyện mình,
Tánh nương an dưỡng, thân hoành trần ai.
Trong thế giới khắp mười phương cõi,
Phân thân này qua lại vô cùng,
Lực thần tự tại không lường,
Phương nầy chước nọ mở đường độ sanh.
Khiến lìa hết các tình nhiễm trước,
Bổn tâm mau lại được tịnh thanh,
Tây phương cõi Phật đồng sanh,
Vào nơi bất thối, đến thành biến tri.
Lời đại nguyện, gắng ghi như vậy,
Chúng sanh và thế giới đó đây,
Nghiệp duyên phiền não đông thay,
Thảy còn mãi mãi, nguyện nầy không phai.
Nay lễ Phật, nguyện nầy chí quyết,
Rán tu trì nhứt thiết đức công,
Bốn ân, ba cõi trả xong,
Ðáp đến ơn nghĩa khắp trong hữu tình,
Như Lai chủng trí viên thành.

– Trích xuất và đối chiếu bổ sung ba bản in:
1. Kinh A Di Ðà nghĩa và 36 bài sám hay.
2. Tam Bảo Tôn Kinh.
3. Liên Hoàn sám nguyện.
– Chưa biết tác giả diễn nôm.


SÁM HỐI KHỂ THỦ NGHĨA (III)

Cúi đầu thọ qui y Tam bảo,
Cùng trung thiên Giáo chủ Thích Ca,
Tây phương Từ phụ Di Ðà,
Các Phật quá hiện vị lai ba đời.
Quán Tự Tại, Phổ Hiền, Sư Lợi,
Với Quan Âm, Thế Chí, Thánh hiền,
Nguyện cầu phóng hiện oai quang,
Chiếu soi chỗ tối tiềm tàng độ sanh.
Ðộ quần sanh ai lân hỷ xả,
Ðệ tử đồng một dạ chí thiền,
Ðồng nhau tựu tại Phật tiền,
Năm thân chấm đất một nguyền chẳng sai.
Dốc một lòng tiêu tai sám hối,
Nguyện tiêu trừ những tội lỗi xưa,
Sanh ra các nguyện có thừa,
Bởi từ vô thỉ tham và sân si.
Thân khẩu ý là nơi tạo khởi,
Con phát nguyện sám hối tự thân,
Cầu cho chứng cũ bỏ lần,
Thiện căn thêm lớn mấy phần tươi xanh.
Các phiền não chí thành tiêu diệt,
Lưới vô minh trừ tuyệt trong lòng,
Diệu tâm Duyên Giác mở thông,
Tịch quang cảnh thiệt đặng trông thấy liền.
Khi thọ mạng gần miền duyên mãn,
Ðã tiên tri số mạng đến kỳ,
Thân không bệnh khổ nàn chi,
Lòng không một chút sự gì tham mê.
Sáu căn đặng đủ bề vui vẻ,
Chánh niệm thì toàn thể phân minh,
Báo thân khi xả an ninh,
Ví như thiền định không hình kém suy.
Phật Di Ðà, Quan Âm, Thế Chí,
Với Thánh Hiền các vị rất đông,
Phóng quang tiếp dẫn qua sông
Ðem về Cực lạc hưởng chung phước nhàn.
Có lầu các, tràng phan, bửu cái,
Cùng vị hương thiên nhạc tỏ tường,
Nghiêm trang cõi Thánh Tây phương,
Hiện ra trước mắt rõ ràng chẳng sai.
Khiến cho kẻ thấy nghe phấn chí,
Lòng vui mừng phát ý Bồ-đề,
Con trong khi ấy đặng về,
Theo hầu bên Phật tại đài Kim Cang.
Ví móng tay khảy ngang kêu “Cắc”,
Ðã sanh về Cực lạc quốc bang,
Trong ao thất bửu rõ ràng,
Hoa sen chín phẩm mình vàng ngồi trong.
Nở ra thấy kim dung Phật sắc,
Cùng các ngôi Bồ-tát đâu đâu,
Nghe xong tiếng pháp nhiệm mầu,
Vô sanh liền đặng chứng vào chẳng sai.
Trong khoảnh khắc đặng về Phật vị,
Ngỏ mong cầu thọ ký cho tôi,
Sau khi đặng thọ ký rồi,
Tam không tứ trí thảy đều viên dung.
Lại cùng đặng lục thông ngũ nhãn
Cùng bá thiên vô hạn đà ni,
Bao nhiêu công đức cũng thì,
Thảy đều thành tựu trong khi ấy rồi.
An dưỡng quốc sau tôi hồi tỵ,
Nhập Ta bà cho phỉ dạ mong,
Chia thân ra số rất đông,
Ứng trong thế giới giáp vòng mười phương.
Lấy thần lực chẳng lường lao khổ,
Vận chước mầu cứu độ quần sanh
Làm cho lìa các nhiễm tình,
Mau mau đem đặng loøng thanh tịnh về.
Cõi Cực lạc đề huề sanh đó,
Vào cõi này không có trở lui,
Ấy là đại nguyện viên dung
Không cùng thế giới không cùng chúng sinh.
Nghiệp phiền não cũng gần vô tận,
Con thề nguyền trọn phận chẳng chăng,
Nay con lễ Phật nguyện rằng,
Công con tu luyện thí sang hữu tình.
Trọn bốn ân chí thành đều đủ,
Ba cõi đều hưởng thụ vẻ vang,
Biết bao thế giới mênh mang,
Chúng sinh chủng trí một đàng đồng viên.

-Trích Kinh Diễn Nghĩa, HT Huệ Ðăng,Tổ đình Thiên Thai xb, Saigon, 1967


SÁM KHỂ THỦ NGHĨA (IV)

Vân Thê đại đức Châu Hoằng
Tây phương phát nguyện làm văn rõ ràng
Cúi đầu làm lễ Lạc bang
Di Ðà đức lớn dắt đàng kẻ mê
Nay tôi phát nguyện cầu về
Xin lòng thương xót nhớ thề rước sang
Chúng tôi vì khắp trần hoàn
Bốn ơn ba loại nhiều đàng chúng sanh
Cầu nơi chư Phật đạo lành
Không trên một bực vô sanh Bồ đề
Chuyên tâm trì niệm Di Ðà
Danh cao muôn đức nguyện kỳ vãng sanh
Lại e nghiệp trọng phước khinh
Chướng dày huệ mỏng lòng mình dễ lung
Ðức lành hạnh tốt chưa xong
Nên nay trước Phật gắng công lạy cầu
Trải lòng sám hối trước sau
Tôi cùng các loại kiếp lâu đến giờ
Mê mang bổn tánh dại khờ
Tham sân ba nghiệp vấy nhơ nhiều đường
Gây ra tội lỗi không lường
Bao nhiêu oan nghiệp nguyện đương tiêu mòn
Từ nay thệ nguyện bằng non
Lánh xa việc dữ không còn gây ra
Gắng tu thệ chẳng dần dà
Thệ làm nên Phật độ ra các loài
Di Ðà nguyện lực thần oai
Chứng tri thương xót đoái hoài đến tôi
Trong khi thiền định đương ngồi
Chiêm bao ngủ nghỉ mấy hồi hiện ra
Cho tôi thấy Phật Di Ðà
Kim thân chiếu diệu sáng lòa như gương
Cho tôi tới cõi Tây phương
Cam lồ quán đảnh hào quang soi mình
Tay rờ đầu áo tháp hình
Tiêu điều nghiệp trước lớn thinh căn lành
Dứt đường phiền não vô minh
Lòng mầu trọn thấy rộng thinh tỏ bày
Tịch quang cõi Phật hiện rày
Rõ ràng trước mặt không ngày nào ngưng
Cho tôi mạng thác biết chừng
Ðừng cho bệnh khổ vào thân khốn nàn
Lòng không níu kéo mê man
Thân tâm chánh niệm nhẹ nhàng phân minh
Biết ngày giờ thác đành rành
Sửa sang niệm Phật tụng kinh ngồi thiền
Thấy Di Ðà Phật hiện tiền
Quan Âm, Thế Chí, Thánh Hiền phóng quang
Duỗi tay dìu dắt rước sang
Dị hương thiên nhạc tràng phan lâu đài
Tây phương cõi Phật hiện bày
Cho người nghe thấy mừng thay tin lòng
Bấy giờ tôi được thần thông
Kim cang đài Phật tương tùng sau đây
Khảy tay cực lạc tới rày
Trong ao thất bảo gá thai sen vàng
Nở ra thấy Phật rõ ràng
Thấy chư Bồ Tát các hàng rất đông
Phép mầu nghe đặng tỏ lòng
Chứng vô sanh nhẫn nội trong bấy giờ
Bao nhiêu chư Phật vâng chờ
Ðều thương thọ ký tay rờ đầu tôi
Tôi nhờ ấn chứng đặng rồi
Ba thân bốn trí một hồi mở mang
Sáu thông năm mắt rõ ràng
Không lường bí mật trăm ngàn pháp môn
Bao nhiêu công đức vuông tròn
Thảy đều chứng đặng vẹn toàn mà thôi
Vậy sau cõi Phật an rồi
Phân thân vô số khắp nơi ta bà
Oai thần thế lực hà sa
Bao nhiêu chước khéo độ ra các loài
Khiến cho chẳng nhiễm mùi đời
Ðặng lòng trong sạch rạng ngời Tây phương
Như tôi nguyện lớn không lường
Chúng sanh các cõi mọi đường còn nguyên
Nghiệp cùng phiền não chưa yên
Nguyện tôi không hết liên miên còn hoài
Xin nay lạy Phật tỏ bày
Tu trì công đức cứu nay hữu tình
Bốn ân đền đáp hoàn thành
Ba loài cứu giúp chúng sanh độ hoài
Cầu cho khắp hết các loài
Trọn nên trí Phật ngồi đài liên hoa.

– Nguyên tác bản chữ Nôm chép tay của Hòa thượng Chánh Thành chùa Vạn An – Cái Xếp, Sa Ðéc diễn môn khoảng năm 1940.
– Ðại đức Thích Lệ Trang dịch sang Việt ngữ năm 1997.
Tạng bản tại tủ sách chùa Viên Giác TPHCM.
– Ðây là Bài sám diễn nghĩa văn Nôm mới phát hiện – chưa được phổ biến lâu nay.


SÁM KHỂ THỦ NGHĨA (V)
Bích Liên Pháp Sư

Xây mặt phương Tây cúi lạy Thầy,
Lạy Thầy tiếp dẫn chúng sanh này,
Tôi nay phát nguyện sanh về đó,
Xin hỡi thương cùng dắt díu đây.

Chúng con đệ tử khắp vì,
Bốn ơn ba cõi cả thì chúng sanh,
Cầu trên các Phật viên thành,
Nhất thừa vô thượng đạo lành cho ra.
Vậy nên chuyên niệm Di Ðà,
Hồng danh vạn đức đặng mà cầu sanh.
Lại vì nghiệp nặng phước khinh,
Chướng dầy đã lắm, huệ đành còn lưng!
Lạ thay lòng nhiễm dễ hừng,
Khốn thay tịnh đức một phần khó nên.
Hôm nay trước Phật thưa lên,
Cúi đầu kính lạy gắng bền vóc năm.
Tỏ bày trong một chơn tâm,
Thật lòng sám hối lỗi lầm những bao.
Rằng con với chúng nao nao,
Mê lòng bổn tịnh kiếp nào đến nay.
Buông lòng tham với sân si,
Nhuộm trong ba nghiệp đã dày dơ tanh.
Biết bao nhiêu chứa tội tình,
Biết bao nhiêu buộc trong mình nghiệp oan.
Phật tiền nguyền thảy tiêu tan,
Tội kia nghiệp nọ hai đàng sạch trong.
Từ nay thề lập một lòng,
Xa lìa ác pháp thề không lại làm.
Ðạo thiền gắng gỗ công tham,
Thề không lui bỏ mà ham thế tình.
Thề sao chánh giác cho thành,
Thề ra độ hết chúng sanh mới là.
Cúi xin đức Phật Di Ðà,
Hỡi đem từ nguyện chứng qua với cùng.
Xin thương con có một lòng,
Xin thương giúp đỡ cả trong lúc nào.
Nguyện khi thiền quán chiêm bao,
Ðặng thường thấy Phật bạch hào kim thân.
Ðặng chơi lầu các thất trân,
Bửu nghiêm cõi ấy thường tầng trải qua.
Ðặng nhờ đức Phật Di Ðà,
Lấy cam lồ rưới đầu ta dầm dề.
Quang minh soi khắp mình này,
Tay thì vò trán, áo thì che thân.
Khiến con chướng cũ bỏ lần,
Thiện căn thêm lớn mấy phần tươi xanh.
Chóng tiêu phiền não bụi tình,
Lại mau bỏ khối vô minh trong lòng.
Lòng mầu viên giác mở thông,
Tịch quang cảnh thiệt thường trông thấy liền.
Ðến khi thọ mạng gần viên,
Trước đà dự biết nhân duyên đến ngày.
Thân không một chút khổ chi,
Lòng không một chút sự gì tham mê.
Sáu căn vui vẻ đủ bề,
Rõ ràng chánh niệm chẳng hề đơn sai.
Báo thân khi xả êm tai,
Thể như thiền định thảnh thơi những laø.
Một ngôi đức Phật Di Ðà,
Quan Âm, Thế Chí nữa mà thiếu chi.
Thánh Hiền các vị đông vầy,
Phóng quang dắt díu thả tay nâng bồng.
Tràng phan lầu các mấy trùng,
Thanh thao thiên nhạc đượm nồng dị hương.
Nghinh ngang cõi Thánh Tây phương,
Hiện ra trước mắt rõ ràng chẳng mê.
Khiến cho kẻ thấy người nghe,
Vui mừng mà phát Bồ đề tâm ra.
Con trong khi ấy thì là,
Theo hầu bên Phật cỡi tòa kim cang.
Móng tay chừng thí khảy sang,
Sanh về Cực lạc Tây phương đã rồi.
Trong ao thất bảo hẳn hòi,
Bông sen thượng phẩm mình ngồi vào trong.
Nở ra thấy Phật kim dung,
Các ngôi Bồ Tát lại cùng thấy nhau.
Nghe xong tiếng pháp diệu mầu,
Phút đà liền đặng chứng vào vô sanh.
Phút đà hầu khắp quang minh,
Các Ngài thụ ký cho mình xong xuôi.
Khi ta đặng thụ ký rồi,
Rõ ràng trí bốn, hẳn hòi thân ba.
Nhãn năm thông sáu những là,
Trăm ngàn vô lượng môn đà la ni.
Bao nhiêu công đức cũng thì,
Thảy đều thành tựu trong khi ấy rồi!
Rồi sau con mới phản hồi,
Lòng nương an dưỡng thân lui Ta bà.
Ðem thân vô số phân ra,
Ứng trong thế giới khắp và mười phương.
Lấy trong thần lực chẳng lường,
Chước kia phương nọ cứu đường chúng sanh.
Khiến đều lìa các nhiễm tình,
Mau mau đem đặng lòng thanh tịnh về.
Ðồng sanh về cõi phương Tây,
Vào nơi bất thoái dựa kề ao sen.
Lớn như thế ấy một nguyền,
Kìa bầu thế giới nọ miền chúng sanh.
Nghiệp và phiền não minh minh,
Còn bao nhiêu lại nguyện mình bấy nhiêu.
Nay xin lễ Phật nguyện đền,
Tu hành thí kẻ đắm xiên hữu tình.
Bốn ơn đền trả đủ dành,
Cả trong ba cõi minh minh đều nhờ.
Biết bao pháp giới mờ mờ,
Chúng sanh chủng trí bây giờ đồng viên.

– Nguyên bản diễn ca của Hòa Thượng Bích Liên soạn, Hòa thượng Khánh Anh chép lại trong “Phật hóa gia đình.” Nhà in Sao Mai ấn bản, Sài Gòn, 1951. Thư viện Phật học Xá Lợi tàng bản.
– Sao y nguyên bản, không sửa đổi thêm bớt, để độc giả làm tư liệu về văn phong của soạn giả.


SÁM KHỂ THỦ NGHĨA (VI)
Khánh Anh Pháp Sư

Cúi đầu về hướng nước yên vui,
Thầy Cả dẫn đường chúng tới lui,
Ðệ tử nguyện sanh về cõi Phật,
Từ bi thương tưởng nạp thâu rồi.

Nay chúng tôi bồi hồi vì ba cõi,
Và bốn ân pháp giới chúng sanh,
Nên cầu chư Phật chứng minh,
Một thừa tột bậc rạng danh Bù đì.(1)
Chuyên tâm niệm Phật A Di,
Xưng danh vạn đức, định kỳ cửu liên.
Vả, nghiệp khiên nặng, duyên phước nhẹ,
Chướng thẳm sâu, trí huệ lưng vơi,
Lòng trần đắm nhiễm tơi bời,
Dễ dơ, khó sạch, khó ngời đức ra.
Nay sám hối trước Phật Ðà,
Ân cần năm vóc, thiết tha một lòng.
Chúng con ngông mênh mông nhiều kiếp.
Quên tịnh tâm, nhớ tiếp uế tình,
Tham sân… ba độc hoành hành,
Khẩu thân… ba nghiệp khó thanh tính lường.
Kết oan trái, gây tội ương,
Không ngằn chừng kể, có tan tiêu nguyền.
Nay chí thiền, cần quyền phát nguyện,
Thề xa lìa điều kiện ác hung,
Thề siêng tu học chí công,
Tiến lên đạo Thánh, chứ không lui phàm.
Thề nên Phật, nguyện phải làm,
Chẳng từ khai ngộ, không nhàm độ mê.
Phật A Di từ bi nguyện lực,
Phải: chứng, thương, giúp sức cho con,
Ngồi thiền quán tưởng ngủ ngon,
Ðều trông thấy Phật mình son ánh vàng.
Chơi nước Phật, báu vẻ vang,
Cam lồ rưới đỉnh, hào quang rọi mình.
Ðẹp thân hình áo xinh Phật đắp,
Và duỗi tay rờ khắp đầu tôi,
Khiến cho chướng trước dứt rồi,
Không còn phiền não, sanh sôi căn lành.
Trí sáng suốt vẹt vô minh,
Cảnh chân thường rỡ, tâm linh vẫn tròn.
Chốc, hao mòn mạng con sắp mãn,
Cho biết giờ ngày tháng trước đi,
Thân không đau nhức mỏi chi,
Lòng không ham mến những gì giả danh.
Sáu căn tỏ, một niệm rành,
Tợ hồ vào định, an lành bỏ thi (thây).
Ðức Ðạo Sư A Di Ðà Phật,
Cùng Quan Âm… các bậc Thánh Hiền,
Phóng quang hiển hiện nhãn tiền,
Nắm tay dẫn dắt về miền Lạc bang.
Nào lầu các, nào tràng phan,
Hương thơm cõi thánh, tiếng vang nhạc trời.
Khiến người đời mọi nơi nghe thấy,
Ðều trầm trồ lòng dấy Bồ đề,
Rày, con theo Phật sau kề,
Nương đài vàng, khảy móng về nước vui.
Ao hồ báu, thai sen nuôi,
Nở hoa thấy Phật, các ngôi Ðại thừa.
Tiếng Pháp đưa con vừa nghe đặng,
Quả vô sanh trong ngắn ngủi giờ,
Vâng hầu chư Phật đều nhờ,
Các Ngài thọ ký: trao cơ, ghi phần.
Rỡ bốn trí, chói ba thân,
Mắt thiêng năm nhãn, phép thần sáu thông.
Tất cả công đức đồng vô lượng,
Môn tổng trì đều hưởng trọn nên,
Nước nhà an dưỡng không quên,
Cõi này trở lại hóa thân rất nhiều.
Cả mười cõi, hiện đủ điều,
Không nghĩ bàn phép để siêu độ đời.
Lòng sạch ngời lìa nơi trần tục,
Về phương Tây lên bậc “chẳng lui”,
Nguyện to như vậy nào nguôi,
Bởi còn thế giới và người dại, khôn.
Phiền não chất, nghiệp chướng dồn,
Gì chưa… chửa hết, nguyện con còn hoài.(2)
Công tu trì hôm nay lạy Phật,
Phát nguyện đều thí tất cả loài,
Bốn ơn lo trả thảo ngay,
Giúp giùm ba hữu ra ngoài thế gian.
Sanh bốn loại, giới ba ngàn,(3)
Ðồng tròn quả Phật đều sang cõi vàng.

– Trích nguyên bản diễn Nôm của Hòa Thượng Khánh Anh soạn, đăng trong “Phật hóa gia đình”. Nhà in Sao Mai ấn bản, Sài Gòn, 1951
– Thư viện Phật học Xá Lợi tàng bản.

(1) Bù đì: Bouddhi, là tiếng phiên âm chữ Phật, sở dĩ Hòa Thượng dùng từ này chỉ để cho hợp vần mà thôi.
(2) Gì chưa…: Ý nói tất cả mọi thứ, như nguyên bản là: “Nhứt thiết vô tận, ngã nguyện vô tận”.
(3) Sanh bốn loại: Tứ sanh: Noãn, thai, thấp, hóa sanh.