KINH ĐỊA TẠNG BỒ-TÁT BẢN NGUYỆN
Hán dịch: Đời Đường, Tam tạng Sa-môn Thật-xoa-nan-đà, người nước Vu-điền
Việt dịch: Linh Sơn Pháp Bảo Đại Tạng Kinh

 

QUYỂN HẠ

Phẩm 10: SO SÁNH DUYÊN CÔNG ĐỨC BỐ THÍ

Lúc ấy, Đại Bồ-tát Địa Tạng, vâng theo uy thần của Đức Thế Tôn, đứng dậy khỏi chỗ mình ngồi, quỳ xuống, chắp tay, thưa:

–Bạch Thế Tôn! Con quan sát những kẻ ở trong các nẻo đường của nghiệp, so sánh sự bố thí của họ thì thấy có nhẹ có nặng, có sự hưởng phước một đời, có sự hưởng phước mười đời, có sự hưởng phước lợi lớn trong trăm đời ngàn đời. Vì sao? Vì con thỉnh cầu Đức Thế Tôn dạy cho con rõ.

Thế Tôn nói:

–Này Bồ-tát Địa Tạng! Hôm nay, trước toàn thể đại hội các chúng tại Thiên cung Đao-lợi như thế này, Như Lai sẽ nói về sự bố thí tại châu Diêm-phù, so sánh công đức nhẹ nặng của sự ấy. Các ông hãy nghe cho kỹ, Như Lai sẽ vì các ông mà nói.

Địa Tạng bạch Thế Tôn:

–Con hoài nghi về việc ấy, nên rất muốn và rất thích thú được nghe.

Thế Tôn nói:

–Này Bồ-tát Địa Tạng! Tại châu Diêm-phù ở về phía Nam này, có những quốc vương, tể tướng, đại thần, đại trưởng giả, đại Sát-lợi, đại Bà-la-môn. Nếu gặp những người hèn thấp, rất nghèo, cho đến tật nguyền, câm ngọng, điếc lác, đui mù, cơ thể không hoàn chỉnh như vậy, mà những vị quốc vương cho đến Bà-la-môn ấy, trong lúc thực hành bố thí, vẫn đủ tâm Từ bi rộng rãi, hạ lòng mình xuống, cười đón vui vẻ, tự tay đưa đồ bố thí cho họ, hay tự bảo người khác đưa giúp, dịu dàng an ủi thì những vị quốc vương cho đến Bà-la-môn ấy được phước như là cúng dường chư Phật nhiều bằng số cát của một trăm sông Hằng. Lý do là vì quốc vương cho đến Bà-la-môn đối với những người rất thấp hèn, rất nghèo, cơ thể không hoàn chỉnh, lại có tâm Từ vô cùng rộng rãi, nên phước báo của họ có được là trong trăm ngàn đời, bảy thứ quý báu luôn luôn có đầy đủ, huống chi là y phục, thực phẩm và những thứ cần dùng khác.

Này Bồ-tát Địa Tạng! Trong đời vị lai, nếu có những vị quốc vương cho đến Bà-la-môn gặp được chùa tháp của Phật, hình tượng của Phật, hình tượng của Bồ-tát, của Thanh văn, của Độc giác, rồi đích thân sắm vật dụng cúng dường thì những vị quốc vương cho đến Bà-la-môn ấy được phước ba kiếp làm thân Đế Thích, hưởng sự yên vui tuyệt diệu. Nếu biết đem phước bố thí như vậy hồi hướng cho pháp giới chúng sinh, những vị quốc vương cho đến Bà-la-môn ấy trong mười kiếp thường làm Đại phạm vương.

Này Địa Tạng! Trong đời vị lai, nếu có những vị quốc vương cho đến Bà-la-môn, gặp được chùa tháp hay kinh tượng của Phật bị hư hoại mà biết phát tâm tu bổ, bằng cách hoặc tự mình lo liệu hoặc khuyến khích người khác, cả trăm cả ngàn người cùng hợp tác làm việc bố thí để cúng dường thì những vị quốc vương cho đến Bà-lamôn ấy trăm ngàn đời luôn được làm thân Chuyển luân vương, còn những người chung sức thì cũng trăm ngàn đời thường được làm thân tiểu quốc vương. Nếu còn biết đem công đức như vậy đến trước chùa tháp hay kinh tượng đã tu bổ mà phát nguyện hồi hướng cho pháp giới chúng sinh thì những vị quốc vương cho đến Bà-la-môn ấy, cùng những người chung sức với họ, đều sẽ làm Phật, vì lẽ quả báo của sự cúng dường như thế này thật là vô lượng, vô biên.

Này Địa Tạng! Trong đời vị lai, có những vị quốc vương cho đến Bà-la-môn, thấy những người già cả, những người bệnh tật và những kẻ sản phụ, dẫu chỉ một lúc, mà phát khởi tâm Từ rộng rãi, nguyện chu cấp dược phẩm, đồ ăn, thức uống và đồ nằm khiến cho họ được yên vui thì phước này là rất không thể nghĩ bàn, trong một trăm kiếp luôn được làm chủ trời Tịnh cư, trong hai trăm kiếp luôn được làm chủ trời Lục dục, cho đến cuối cùng thì thành Phật vĩnh viễn không còn sa vào đường ác, cả trăm ngàn đời tai không nghe đến âm thanh đau khổ.

Này Địa Tạng! Nếu trong đời vị lai, có những vị quốc vương cho đến Bà-la-môn làm được những sự bố thí như trên đây thì được phước sẽ vô thượng. Còn nếu đem phước ấy hồi hướng cho pháp giới chúng sinh không cần hỏi nhiều hay ít, cuối cùng cũng đều thành Phật, huống chi phước báo làm thân Đế Thích, Phạm vương hay Luân vương. Vì lý do này, Địa Tạng hãy khuyến khích mọi người nên học tập sự bố thí như vậy.

Này Địa Tạng! Trong đời vị lai, nếu có thiện nam hay thiện nữ nào y theo giáo pháp của Như Lai gieo trồng các căn lành, sự gieo trồng đó dầu chỉ bằng lông, tóc, cát, bụi, nhưng phước báo họ nhận được thì không thể ví dụ.

Này Địa Tạng! Trong đời vị lai, nếu có thiện nam hay thiện nữ nào gặp được hình tượng của Phật, của Bồ-tát, hình tượng của Độc giác hay của Chuyển luân vương, mà biết tạc tạo để bố thí cúng dường thì được phước vô lượng, luôn được ở trong kiếp người hay trên các cõi trời được hưởng sự yên vui tuyệt diệu. Nếu biết đem phước ấy hồi hướng cho pháp giới chúng sinh thì phước báo họ nhận được không thể ví dụ.

Này Địa Tạng! Trong đời vị lai, nếu có thiện nam hay thiện nữ nào gặp được kinh điển Đại thừa, dù chỉ nghe một bài kệ hay một câu đủ nghĩa, mà thiết tha, trân trọng, xưng tụng, tôn kính và thực hành bố thí cúng dường thì kẻ đó được phước báo vĩ đại, đến vô lượng, vô biên. Nếu biết đem phước ấy hồi hướng cho pháp giới chúng sinh thì phước báo của họ nhận được không thể ví dụ.

Này Địa Tạng! Trong đời vị lai, có thiện nam hay thiện nữ nào gặp được chùa tháp của Phật và kinh điển Đại thừa, vừa mới hoàn thành thì chắp tay, chiêm ngưỡng lễ bái, xưng tụng tôn kính thực hành bố thí cúng dường, đối với chùa tháp, kinh điển cũ hoặc hỏng thì tu bổ bằng cách phát tâm ra sức một mình làm, hay khuyến khích nhiều người cùng phát tâm chung sức làm. Những người chung sức thì trong ba mươi đời thường được làm tiểu quốc vương, là người luôn làm việc bố thí, còn người chủ xướng thì làm Luân vương, đem pháp lành trở lại khuyến hóa thêm nữa cho các vị tiểu quốc vương.

Này Địa Tạng! Trong đời vị lai, nếu có thiện nam hay thiện nữ nào y theo giáo pháp của Như Lai gieo trồng các căn lành như bố thí cúng dường, như sửa chữa xây dựng chùa tháp, như chỉnh trang kinh điển, sự gieo trồng đó dẫu chỉ bằng một sợi lông, một mảy bụi, một hạt cát, một giọt nước nếu biết đem hồi hướng cho pháp giới chúng sinh thì phước báo người ấy nhận được là trăm ngàn đời hưởng sự yên vui vi diệu và thượng đẳng. Nếu chỉ biết đem cầu nguyện cho thân thuộc trong gia đình của mình, hay chỉ biết đem cầu nguyện cho lợi ích bản thân thì kết quả chỉ hưởng được yên vui trong ba đời mà thôi. Như vậy thì nên biết bỏ một mà được cả vạn phước báo. Cho nên, này Địa Tạng nhân duyên và phước báo của sự bố thí là như vậy.

 

Phẩm 11: THẦN ĐẤT HỘ TRÌ PHÁP PHẬT

Bấy giờ Địa thần Kiên Lao bạch Thế Tôn:

–Từ xưa đến nay, con đã chiêm ngưỡng và lễ bái vô lượng Đại Bồ-tát, toàn là những vị mà thần lực và trí tuệ đều vĩ đại và siêu việt, hóa độ sâu rộng hết thảy chúng sinh. Trong các vị ấy Đại Bồ-tát Địa Tạng có thệ nguyện sâu nặng hơn cả. Bạch Thế Tôn! Đối với châu Diêm-phù này, Bồ-tát Địa Tạng có sự liên hệ rất lớn lao. Các vị Đại Bồ-tát khác, như Bồ-tát Văn-thù, Bồ-tát Phổ Hiền, Bồ-tát Quan Âm, Bồ-tát Di-lặc, tuy cũng phân hóa thân hình cả trăm cả ngàn để độ thoát sâu rộng chúng sinh trong sáu đường nhưng thệ nguyện của các Bồ-tát vẫn có lúc hoàn tất. Đến như Bồ-tát Địa Tạng cũng thệ nguyện hóa độ chúng sinh trong sáu đường, nhưng số lượng về kiếp mà thệ nguyện ấy trải qua, nhiều như số cát của trăm ngàn ức sông Hằng.

Bạch Thế Tôn! Con thấy, trong đời vị lai và ngay trong hiện tại, người nào nơi chỗ mình cư trú mà xoay qua hướng Nam, trên nền đất sạch sẽ, lấy đất đá tre gỗ làm khám thất, trong đó hoặc đắp vẽ hoặc đem vàng, bạc, đồng, sắt đúc hình tượng Bồ-tát Địa Tạng, rồi đốt hương mà cúng dường, chiêm ngưỡng, lễ bái, xưng tụng thì người ấy và chỗ ở của người ấy, được mười sự ích lợi: Một là đất đai đầy những chất tốt; hai là nhà cửa luôn luôn yên vui; ba là người chết sinh cõi trời; bốn là người sống tăng thêm tuổi thọ; năm là ước muốn điều gì cũng đều toại ý; sáu là không bị tai họa về nước lửa; bảy là không bị mọi sự hao tổn; tám là dứt tuyệt mọi thứ ác mộng; chín là vào ra được quỷ thần hộ trì; mười là thường gặp nhân tố Thánh thiện. Bạch Thế Tôn! Trong đời vị lai và ngay trong hiện tại, nếu có người nào nơi chỗ mình ở mà hướng về phía Nam, làm được sự cúng dường như con đã nói thì được mười sự ích lợi như trên.

Địa thần Kiên Lao lại bạch Thế Tôn:

–Trong đời vị lai, nếu có thiện nam hay thiện nữ nào, nơi chỗ họ ở có kinh điển và hình tượng của các Đại Bồ-tát, người ấy lại trì tụng kinh điển và thực hiện sự cúng dường hình tượng như vậy thì cả ngày lẫn đêm, con luôn luôn vận dụng thần lực của con mà hộ vệ cho họ, cho đến thủy tai, hỏa hoạn, trom cướp, giặc giã, tai họa ngang trái lớn, tai họa ngang trái nhỏ, hết thảy việc dữ cũng đều tan biến cả.

Thế Tôn nói:

–Này Địa thần Kiên Lao! Thần lực của ông lớn lắm, ít có thần nào sánh nổi. Vì lẽ đất đai Diêm-phù đều nhờ ông gìn giữ, cho đến cỏ cây, cát đá, lúa mè, tre lau, thóc gạo, đồ quý, tất cả cũng do đất mà có, tất cả đều nhờ thần lực của ông. Vậy mà ông lại luôn luôn xưng tụng việc làm ích lợi cho chúng sinh của Bồ-tát Địa Tạng thì công đức và thần lực của ông sẽ gấp trăm ngàn lần đối với các vị thần đất bình thường. Nếu ở đời vị lai, có thiện nam hay thiện nữ nào biết cúng dường hình tượng và luôn trì tụng kinh này, dầu chỉ biết làm theo một việc trong kinh Bản Nguyện của Bồ-tát Địa Tạng thì ông nên vận dụng thần lực của mình mà hộ vệ cho họ, đừng để tai họ phải nghe những thứ tai hại và không như ý, huống chi là để thân họ phải lãnh chịu những thứ ấy.

Không phải chỉ mình ông biết hộ vệ cho những người ấy, mà cả bà con của Đế Thích, của Phạm vương, của chư Thiên cũng hộ vệ cho những người ấy. Tại sao những người ấy được sự hộ vệ của bao nhiêu bậc Hiền thánh như vậy? Vì lẽ lễ bái hình tượng Bồ-tát Địa Tạng và chuyên cần trì tụng kinh Bản Nguyện của Bồ-tát thì đương nhiên cuối cùng sẽ thoát khỏi biển khổ, đạt được sự yên vui Niết-bàn. Đó là lý do để có được sự hộ trì lớn lao.

 

Phẩm 12: LỢI ÍCH CỦA SỰ THẤY NGHE

Bấy giờ, từ trên đỉnh đầu, Đức Thế Tôn phóng ra trăm ngàn vạn ức tia sáng lớn. Đó là những tia sáng trắng và trắng lớn, tia sáng điềm tốt và điềm tốt lớn, tia sáng ngọc và ngọc lớn, tia sáng tía và tía lớn, tia sáng xanh và xanh lớn, tia sáng biếc và biếc lớn, tia sáng hồng và hồng lớn, tia sáng lục và lục lớn, tia sáng vàng và vàng lớn, tia sáng mây lành và mây lành lớn, tia sáng ngàn vầng và ngàn vầng lớn, tia sáng vầng ngọc và vầng ngọc lớn, tia sáng mặt trời và mặt trời lớn, tia sáng mặt trăng và mặt trăng lớn, tia sáng cung điện và cung điện lớn, tia sáng mây biển và mây biển lớn. Từ trên đỉnh đầu phóng ra những tia sáng như vậy rồi, Đức Thế Tôn lại phát ra âm thanh tuyệt diệu, nói với toàn thể đại hội các chúng, trong đó có tám bộ thiên long, nhân loại và loài khác, là hãy lắng nghe. Hôm nay, tại Thiên cung Đao-lợi, Như Lai sẽ xưng tụng tán dương những việc sau đây của Bồ-tát Địa Tạng, đó là việc đem lại lợi ích cho cõi người và cõi trời, đó là việc không nghĩ bàn, đó là việc làm cho nhân lành ấy siêu việt lên, đó là việc chứng được mười Địa, đó là việc rốt ráo không còn thoái chuyển đối với đạo Vô thượng Chánh đẳng Chánh giác.

Khi Đức Thế Tôn nói như vậy, trong pháp hội có một vị Đại Bồtát danh hiệu là Quan Thế Âm, từ chỗ ngồi đứng dậy, quỳ xuống, chắp tay thưa:

–Bạch Thế Tôn! Đại Bồ-tát Địa Tạng hoàn thành đại Từ bi, xót thương chúng sinh chịu nhiều tội khổ, nên trong ngàn vạn ức thế giới, Bồ-tát phải phân hóa ngàn vạn ức thân hình với đầy đủ công đức và thần lực không thể nghĩ bàn. Con đã được nghe Thế Tôn cùng vô lượng chư Phật trong mười phương, dẫu khác miệng nhưng đồng một lời xưng tụng Bồ-tát Địa Tạng: Chư Phật trong quá khứ, hiện tại và vị lai nếu có diễn đạt công đức và thần lực ấy thì cũng không cùng tận. Vừa rồi lại được Thế Tôn nói cho toàn thể đại hội các chúng biết Thế Tôn muốn tán dương những việc làm lợi ích của Bồ-tát Địa Tạng. Do vậy mà con thỉnh cầu Thế Tôn vì bao kẻ trong hiện tại và vị lai, trong đó có tám bộ thiên long mà nói những sự ích lợi không thể nghĩ bàn của Bồ-tát Địa Tạng, để cho họ biết mà chiêm ngưỡng và hưởng phước.

Thế Tôn nói:

–Này Bồ-tát Quan Thế Âm! Đối với thế giới Ta-bà này, ông có sự liên hệ lớn lao. Nào thiên long, nào nam nữ, nào quỷ thần, cho đến những người chịu tội khổ trong sáu đường, ai nghe danh hiệu ông, ai thấy hình tượng của ông, ai ngưỡng mộ ông, ai xưng tụng ông, những người ấy đối với đạo Vô thượng Chánh đẳng Chánh giác quyết chắc không còn thoái chuyển, thường sinh trong cõi người hay các cõi trời, thọ hưởng đầy đủ sự yên vui tuyệt diệu và khi nhân quả sắp thành thục thì họ sẽ gặp Phật và được Phật thọ ký cho. Nay, vì lòng đại Từ bi, ông xót thương chúng sinh, trong đó có tám bộ thiên long, nên muốn nghe Như Lai nói những sự ích lợi không thể nghĩ bàn của Bồ-tát Địa Tạng thì ông hãy nghe cho kỹ, Như Lai sẽ nói đến.

Đại Bồ-tát Quan Thế Âm thưa:

–Bạch Thế Tôn! Con xin tuân lời Thế Tôn, nguyện muốn được nghe.

Thế Tôn nói:

−Này Bồ-tát Quan Thế Âm! Vị lai hay hiện tại, trong các thế giới, người nào trong chư Thiên hưởng hết phước chư Thiên thì năm tướng suy biến hiện ra, đến nỗi có thể sa vào đường ác thì người ấy, không kể nam hay nữ, trong lúc những tướng suy biến hiện ra mà thấy được hình tượng hay nghe được danh hiệu của Bồ-tát Địa Tạng, nhất tâm chiêm ngưỡng và lễ bái thì phước báo chư Thiên sẽ tăng chuyển, thọ hưởng hạnh phúc to lớn, vĩnh viễn không bị quả báo đọa vào ba đường ác, huống chi là thấy và nghe về Bồ-tát Địa Tạng rồi thực hành bố thí cúng dường bằng hương hoa, y phục, ẩm thực, bảo vật, vòng hoa thì công đức và phước báo người ấy đạt được thật vô lượng, vô biên.

Này Quan Thế Âm! Vị lai hay hiện tại, trong các thế giới, bất cứ người nào ở trong sáu đường, khi sắp chết mà được nghe danh hiệu Bồ-tát Địa Tạng chỉ mỗi mỗi âm thanh ấy đi vào thính giác mà thôi thì người ấy vĩnh viễn không phải trải qua cái khổ của ba đường ác. Huống chi khi sắp chết, cha mẹ, bà con biết đem nhà cửa, tài sản, bảo vật hay y phục của họ làm chi phí mà đắp vẽ hình tượng của Địa Tạng, hơn nữa, cha mẹ bà con cũng làm cho người ấy trong giờ phút sắp chết mà chưa chết, mắt còn thấy được hay tai còn nghe được, cùng lắm thức còn biết được, là cha mẹ bà con đã đem nhà cửa, bảo vật của mình, vì mình mà đắp vẽ hình tượng Bồ-tát Địa Tạng rồi. Nhờ vậy, người ấy nếu nghiệp báo chỉ chịu bệnh nặng thì nhờ công đức này mà lành ngay, thọ mạng tăng thêm, còn nếu nghiệp báo kết thúc sinh mạng, lại có nghiệp dữ đáng sa vào đường dữ thì nhờ công đức này mà chết rồi, sinh lại trong cõi người hay trên các cõi trời, hưởng sự yên vui thượng diệu, mọi thứ nghiệp dữ rồi cũng tiêu tan hết cả.

Này Quan Thế Âm! Trong đời vị lai, nếu có nam tử hay nữ nhân nào, khi mới sinh hay lúc lên ba, lên năm, lên đến mười tuổi trở lui, cha mẹ, anh em, chị em đều chết sớm, lớn lên, người ấy tưởng nhớ cha mẹ và những người thân thuộc, nghĩ không biết sa vào chỗ nào, sinh đến thế giới nào, hay sinh lên tầng trời nào. Người ấy nếu biết đắp vẽ hình tượng Bồ-tát Địa Tạng, hoặc nghe được danh hiệu của Bồ-tát, rồi một lòng chiêm ngưỡng lễ bái. Từ một ngày cho đến bảy ngày, người ấy đừng suy giảm tâm chí ban đầu, chí thành trong việc nghe danh hiệu, trong việc lễ bái chiêm ngưỡng và cúng dường hình tượng Bồ-tát. Như vậy thì cha mẹ và thân thuộc của người ấy nếu vì nghiệp ác mà đã sa vào đường ác và kể ra đáng lẽ phải trải qua số lượng cả kiếp, nhưng nhờ người ấy, vốn là con cái hay anh em, chị em của họ, làm công đức đắp vẽ, chiêm ngưỡng lễ bái hình tượng Bồtát Địa Tạng, nên tức khắc thoát khỏi đường ác, sinh lại vào cõi người hay các cõi trời, hưởng sự yên vui vi diệu. Còn cha mẹ và thân thuộc của người ấy nếu đã có nghiệp lành, đã sinh trong cõi người hay các cõi trời, hưởng sự yên vui tuyệt diệu thì nhờ công đức trên mà tăng thêm nhân tố Thánh thiện, sự yên vui họ đang hưởng cũng tăng thêm vô lượng. Còn như người ấy, nếu có thể thêm nữa, trong ba lần bảy ngày, mà vẫn một lòng lễ bái, chiêm ngưỡng hình tượng Bồ-tát Địa Tạng, vẫn liên tục trì niệm danh hiệu của Bồ-tát đủ một vạn biến thì sẽ được Bồ-tát hiện thân không biên cương, nói rõ cho biết chỗ sinh sống của cha mẹ thân thuộc, hoặc trong mộng, người ấy được Bồ-tát Địa Tạng dùng thần lực lớn đích thân đưa đến mọi thế giới mà gặp cha mẹ và những người thân thuộc.

Người ấy, có thể hơn nữa, mỗi ngày trì niệm danh hiệu Bồ-tát Địa Tạng một ngàn lần và trì niệm một ngàn ngày như vậy thì bản thân người ấy sẽ được Bồ-tát khuyến cáo các quỷ thần ở khu vực người ấy cư trú phải hộ vệ người ấy suốt đời, hiện tại thì ăn mặc sung túc, không bệnh, không khổ, đến nỗi mọi sự ngang trái không hề xâm nhập thân thể và cuối cùng, người ấy chắc chắn được Bồ-tát xoa đầu mà thọ ký cho.

Này Quan Thế Âm! Trong đời vị lai, nếu có thiện nam hay thiện nữ nào muốn phát tâm Từ quảng đại cứu độ tất cả chúng sinh, muốn tu đạo Vô thượng Chánh giác, muốn siêu thoát ba cõi, những người có những chí nguyện như vậy nếu thấy được hình tượng hay nghe được danh hiệu của Bồ-tát Địa Tạng, chí tâm quy y, hoặc thực hành cúng dường bằng hương hoa, y phục, vật báu, đồ ăn uống, rồi chiêm ngưỡng và lễ bái thì chí nguyện của họ sẽ hoàn thành một cách mau chóng, thoát khỏi mọi sự trở ngại.

Này Quan Thế Âm! Trong đời vị lai, nếu có thiện nam hay thiện nữ nào muốn cầu trăm ngàn vạn ức ước nguyện và sự việc, về hiện tại cũng như về vị lai thì hãy quy y, chiêm ngưỡng, lễ bái, cúng dường và xưng tụng Bồ-tát Địa Tạng qua hình tượng của Bồ-tát, như vậy thì ước nguyện và sự việc mà họ cầu sẽ thành tựu được cả. Lại nguyện cầu Bồ-tát Địa Tạng Từ bi mãi mãi hộ trì cho con thì người ấy, trong mộng sẽ được Bồ-tát xoa đầu mà thọ ký cho.

Này Bồ-tát Quan Thế Âm! Trong đời vị lai, thiện nam hay thiện nữ nào, đối với kinh điển Đại thừa, vô cùng tôn quý, phát tâm khó nghĩ bàn muốn học, muốn tụng. Nhưng, dầu gặp minh sư chỉ dạy và chăm nom để học cho thuộc, mà thuộc đâu quên đó, cả tháng liền năm vẫn không tụng được. Như vậy là vì thiện nam hay thiện nữ ấy bị sự chướng ngại của nghiệp cũ chưa được trừ bỏ, nên đối với kinh điển Đại thừa không có khả năng học tụng. Người ấy, nếu nghe được danh hiệu và thấy được hiện tượng của Bồ-tát Địa Tạng hãy đem tâm nguyện của mình mà cung kính trình bày, rồi thực hiện cúng dường hương hoa, y phục, đồ ăn uống, đồ thưởng ngoạn. Lấy một chén nước trong và sạch, đặt trước hình tượng Bồ-tát suốt một ngày đêm, rồi chắp tay xin uống, xoay đầu qua hướng Nam. Khi nước sắp vào miệng và khi nước đã vào miệng, hãy chí thành, trịnh trọng. Uống rồi, phải cữ năm vị cay nồng, cữ rượu thịt, cữ tà dâm, cữ nói dối và cữ mọi sự sát sinh. Cứ như vậy trong một lần bảy ngày hoặc ba lần bảy ngày thì thiện nam hay thiện nữ ấy, ở trong mộng, sẽ thấy rõ Bồ-tát Địa Tạng hiện thân không giới hạn, rước nước trên đỉnh đầu của mình. Người ấy tỉnh mộng tức khắc thông minh, kinh điển Đại thừa lướt qua thính giác là nhớ mãi, không còn quên mất dầu chỉ một câu đủ nghĩa hay một bài kệ.

Này Bồ-tát Quan Thế Âm! Trong đời vị lai, có những người thiếu ăn, thiếu mặc, ước nguyện không thỏa, bệnh tật đã nhiều, tai biến càng không ít, nhà cửa không yên, thân thuộc tan tác, mọi sự ngang trái đều ùa đến thân họ, chiêm bao phần nhiều là sự kinh hãi, Những người như vậy, nghe danh hiệu hay thấy hình tượng Địa Tạng mà hết lòng kính lễ và trì niệm đủ số vạn biến thì bao nhiêu việc trái ý như trên sẽ dần dần tan biến hết, yên vui hiện ra, việc ăn việc mặc sẽ đầy đủ, lại cho đến trong chiêm bao cũng toàn là sự an vui.

Này Bồ-tát Quan Thế Âm! Trong đời vị lai, nếu có thiện nam hay thiện nữ nào vì việc làm ăn, vì nhiệm vụ công tư, vì việc sống chết, vì sự cấp bách mà phải vào rừng núi hay vượt sông biển, gặp nước lớn hay phải qua đường hiểm thì người ấy trước đó hãy trì niệm danh hiệu Bồ-tát Địa Tạng đủ số vạn lần, như vậy qua chỗ nào cũng được quỷ thần hộ vệ, đi đứng nằm ngồi đều được giữ cho yên ổn, dầu có gặp phải cọp, sói, sư tử, mọi thứ độc hại, cũng không thể làm tổn thương.

Thế Tôn nói:

–Này Đại Bồ-tát Quan Thế Âm! Đối với châu Diêm-phù này, Bồ-tát Địa Tạng có sự liên hệ lớn lao, đến nỗi nếu nói đủ mọi sự ích lợi mà chúng sinh thấy nghe về Bồ-tát thì cả trăm cả ngàn kiếp nói cũng không hết. Vì lý do ấy, Đại Bồ-tát Quan Thế Âm, nên vận dụng thần lực truyền bá kinh này, cho tất cả chúng sinh ở cõi nước Ta-bà để trăm ngàn vạn kiếp được mãi mãi yên vui.

Bấy giờ, Đức Thế Tôn lại nói kệ:

Như Lai quan sát
Thần lực Địa Tạng
Thấy hằng sa kiếp
Nói cũng không cùng.
Thấy hình nghe tên
Vị Bồ-tát này
Chí thành chiêm bái
Dầu chỉ một lúc,
Vẫn được lợi ích
Trong cả kiếp người
Và các cõi trời
Qua vô số việc.
Bất cứ nam nữ
Hay là thiên long
Quả báo đã hết
Sắp sa đường ác
Nhưng biết chí thành
Quy y Bồ-tát
Được thêm tuổi thọ
Lại hết nghiệp ác.
Từ nhỏ đã mất
Cha mẹ thân nhân
Không biết nghiệp thức
Cho sinh chốn nào
Anh em chị em
Cùng với cha mẹ
Lớn lên nghĩ đến
Chẳng biết tìm đâu.
Thì hãy đắp vẽ
Hình tượng Bồ-tát
Thiết tha chiêm bái
Không chút xao lãng
Liên tiếp ba tuần
Niệm danh hiệu ấy
Bồ-tát sẽ hiện
Thân không giới hạn
Chỉ cho biết chỗ
Thân nhân sinh đến
Dầu sa đường ác
Cũng thoát được liền.
Nếu không thoái chuyển
Thành tâm ban đầu
Thì được Bồ-tát
Xoa đầu thọ ký.
Người nào muốn tu
Bồ-đề vô thượng
Muốn giải thoát hết
Khổ đau ba cõi.
Đã có tâm chí
Đại Từ bi ấy
Trước hãy chiêm bái
Hình tượng Bồ-tát
Những chí nguyện này
Thành tựu mau chóng
Bao nhiêu nghiệp chướng
Hết còn cản trở.
Những người phát tâm
Trì tụng kinh pháp
Để cứu vớt người
Vượt lên bờ giác
Tuy có chí nguyện
Siêu việt như vậy
Nhưng học lại quên
Phần nhiều sót mất
Là vì nghiệp cũ
Làm cho chướng ngại
Không thể nhớ thuộc
Kinh pháp Đại thừa.
Những người như vậy
Hãy biết cúng dường
Bồ-tát Địa Tạng
Hương hoa y phục
Ẩm thực ngọa cụ
Cùng các vật khác
Rồi đặt trước ngài
Chén nước trong sạch
Suốt một ngày đêm
Cầu nguyện mà uống
Dặn lòng kỹ lưỡng
Cữ năm vị cay
Cữ rượu cữ thịt
Tà dâm vọng ngữ
Càng cữ sát sinh
Suốt trong ba tuần
Chí thành trì niệm
Danh hiệu Bồ-tát
Tức thì mộng thấy
Thân không biên cương
Tỉnh dậy liền được
Thính giác thông lợi
Kinh pháp Đại thừa
Chỉ cần nghe qua
Là ngàn vạn kiếp
Không bao giờ quên.
Thần lực siêu việt
Đại sĩ Bồ-tát
Làm cho người này
Được trí tuệ ấy.
Bao người nghèo nàn
Mà lại bệnh tật
Nhà cửa suy bại
Thân thuộc ly tan
Đến nỗi chiêm bao
Cũng toàn bất an
Ước vọng ý cầu
Không chút thỏa dạ.
Những người như thế
Thì hãy chí tâm
Chiêm bái Bồ-tát
Hết thảy việc xấu
Đều tan biến cả
Cho đến trong mộng
Cũng toàn yên vui
Ăn mặc sung túc
Quỷ thần hộ vệ.
Nếu phải vào rừng
Hoặc vượt biển cả
Gặp cầm thú dữ
Hợp với cuồng phong
Bao nhiêu gian nan
Bao nhiêu nguy khốn.
Thì hãy trước đó
Chiêm bái cúng dường
Bồ-tát Địa Tạng
Qua hình tượng ngài
Mọi sự xấu dữ
Ở trong rừng sâu
Hay trong biển cả
Biến mất hết thảy.
Bồ-tát Quan Âm
Hãy chú ý tâm
Nghe Như Lai nói
Bồ-tát Địa Tạng
Có vô cùng tận
Việc không thể bàn.
Trăm ngàn vạn kiếp
Nói cũng không hết
Thần lực vô biên
Bồ-tát Địa Tạng
Ai nghe danh hiệu
Bồ-tát Địa Tạng
Ai thấy hình tượng
Bồ-tát Địa Tạng
Mà biết trì niệm
Và biết chiêm bái
Thực hiện cúng dường
Nào là hương hoa
Y phục ẩm thực
Thì trăm ngàn kiếp
Thọ phước tuyệt diệu.
Nếu đem phước ấy
Hiến cho tất cả
Cuối cùng làm Phật
Siêu thoát sinh tử.
Vì vậy Quan Âm
Hãy nói rộng rãi
Cho mọi quốc độ
Biết được kinh này.

 

Phẩm 13: THẾ TÔN PHÚ CHÚC CHO TRỜI, NGƯỜI

Bấy giờ, Thế Tôn đưa cánh tay vàng xoa trên đỉnh đầu Bồ-tát Địa Tạng bảo:

–Này Địa Tạng! Địa Tạng! Thần lực của ông thật không thể nghĩ bàn, lòng Từ bi của ông thật không thể nghĩ bàn, trí tuệ của ông thật không thể nghĩ bàn, khả năng biện tài của ông cũng thật không thể nghĩ bàn. Ngay cả chư Phật mười phương tán dương và diễn đạt những việc không thể nghĩ bàn của Đại Bồ-tát trong ngàn vạn kiếp cũng không thể hết được. Này Địa Tạng! Địa Tạng! Ông hãy nhớ, hôm nay, tại Thiên cung Đao-lợi, trước đại hội gồm có các Đức Phật, các Đại Bồ-tát, cùng tám bộ thiên long, nhiều đến trăm ngàn vạn ức không thể nói không thể nói hết, một lần nữa Như Lai đem cõi con người, các cõi trời và mọi loài khác, tất cả những người chưa thoát ba cõi vẫn còn ở trong nhà lửa, giao phó ký thác cho Bồ-tát. Ông đừng để họ sa vào đường dữ dầu chỉ một ngày đêm, huống chi để họ bị sa vào năm tội Vô gián phải đọa vào địa ngục A-tỳ, nơi phải trải qua ngàn vạn ức kiếp, khó mong có thời kỳ được thoát khỏi.

Này Địa Tạng! Người ở phía Nam cõi Diêm-phù ý chí và tánh tình thật là bất định, phần nhiều làm ác. Giả sử tâm ý hiền lành có phát ra đi nữa thì phút chốc cũng biến mất, nhưng gặp điều kiện độc ác thì độc ác tăng lên ngay trong mỗi ý tưởng. Vì lý do ấy, Như Lai đã phải phân hóa thân hình ra cả ngàn trăm ức, tùy trình độ và tâm của mọi người mà hóa độ cho họ. Bồ-tát Địa Tạng! Hôm nay Như Lai thiết tha đem họ giao phó ký thác cho Bồ-tát. Trong đời vị lai, người nào trong các cõi trời, hay thiện nam, thiện nữ nào trong cõi người, biết y theo giáo pháp của Như Lai, gieo trồng gốc rễ điều lành thì điều lành ấy dầu chỉ bằng một sợi lông, một mảy bụi, một hạt cát, một giọt nước, Bồ-tát cũng vận dụng thần lực để nâng đỡ giữ gìn cho họ tu hành, dần dần được đạo Vô thượng, đừng để lui mất. Hơn nữa, này Địa Tạng! Trong đời vị lai, hoặc ở các cõi trời, hoặc ở cõi người, nếu có kẻ nào tùy theo nghiệp dữ mà phải đọa vào đường dữ, khi sắp vào hay đã đến ngay cửa đó, nếu kẻ ấy niệm được một danh hiệu Phật, một danh hiệu Bồ-tát, hoặc nhớ được một câu đủ nghĩa trong một bài kệ của kinh điển Đại thừa thì Bồ-tát hãy vận dụng thần lực mà cứu họ, bằng cách hiện ra thân không biên cương ở ngay nơi chỗ của họ, phá nát địa ngục cho họ sinh lên cõi trời, hưởng sự yên vui vi diệu.

Lúc này, Đức Thế Tôn lại nói kệ:

Trời người và các loài
Trong hiện tại vị lai
Như Lai lại thiết tha
Ký thác cho Bồ-tát.
Hãy dùng đại thần lực
Và phương tiện cứu độ
Đừng để họ đọa lạc
Vào trong các đường dữ.

Đại Bồ-tát Địa Tạng, lúc quỳ gối, chắp tay thưa:

–Bạch Thế Tôn! Xin Thế Tôn đừng lo nghĩ. Trong đời vị lai, nếu có thiện nam hay thiện nữ nào y theo giáo pháp của Thế Tôn, chỉ có một ý niệm tôn kính thôi, con cũng dùng trăm ngàn cách hóa độ cho họ siêu thoát sinh tử một cách mau chóng, huống chi nghe những việc lành của Thế Tôn dạy mà thực tu trong từng ý nghĩ thì những người ấy đối với đạo Vô thượng tự nhiên con phải hộ trì để vĩnh viễn không còn thoái chuyển.

Khi Bồ-tát Địa Tạng nói lời ấy rồi, trong đại hội có một vị Bồtát hiệu là Hư Không Tạng, thưa:

–Bạch Thế Tôn! Tại Thiên cung Đao-lợi này, từ lúc mới đến cho tới bây giờ, con được nghe Thế Tôn khen ngợi thần lực của Đại Bồ-tát Địa Tạng thật không thể nghĩ bàn. Bạch Thế Tôn! Như vậy, trong đời vị lai, nếu có thiện nam hay thiện nữ nào, cho đến tám bộ thiên long, nghe được kinh điển và danh hiệu của Bồ-tát Địa Tạng hoặc chiêm ngưỡng lễ bái hình tượng của Bồ-tát thì được bao nhiêu phước? Con thỉnh cầu Thế Tôn vì bao kẻ trong đời vị lai và ngay trong hiện tại, mà sơ lược giảng nói cho chúng con rõ.

Thế Tôn nói:

–Này Bồ-tát Hư Không Tạng! Hãy lắng nghe cho kỹ, Như Lai sẽ phân tích về phước ấy. Trong đời vị lai, nếu có thiện nam hay thiện nữ nào, thấy được hình tượng hay nghe được kinh điển của Bồtát Địa Tạng mà biết trì tụng, thực hiện bố thí cúng dường những hương hoa, thức ăn uống, quần áo, của báu, rồi xưng tụng khen ngợi, chiêm ngưỡng lễ bái thì sẽ được hai mươi tám ích lợi:

  1. Được Thiên chúng, Long chúng hộ trì thương tưởng.
  2. Phước báo ngày càng thêm lên.
  3. Tập hợp được những nhân lành và thượng đẳng.
  4. Tâm Bồ-đề không còn thoái chuyển.
  5. Sự ăn mặc luôn đầy đủ.
  6. Tật bệnh không lan truyền đến với họ.
  7. Không bị tai nạn về nước và lửa.
  8. Không bị tai nạn về trộm cướp giặc giã.
  9. Ai thấy cũng khâm phục và tôn kính.
  10. Quỷ thần giúp đỡ giữ gìn.
  11. Thân nữ nhân sẽ chuyển được thân nam tử.
  12. Sẽ làm con gái vương giả hay đại thần.
  13. Tướng mạo đẹp và đoan trang.
  14. Phần nhiều được sinh lên các cõi trời.
  15. Làm vua chúa.
  16. Biết được đời trước.
  17. Cầu gì cũng được.
  18. Thân quyến yên vui.
  19. Tai họa ngang trái biến mất tất cả.
  20. Dứt khoát được thoát khỏi đường dữ.
  21. Đi đến đâu cũng thông suốt.
  22. Đêm nằm mộng đều thấy yên vui.
  23. Gia tiên đều thoát khổ.
  24. Chỉ sinh ra bằng phước đức đã làm.
  25. Chư vị Thánh giả đều khen ngợi.
  26. Thông minh lanh lợi.
  27. Giàu lòng Từ bi.
  28. Cuối cùng sẽ thành Phật.

Này Bồ-tát Hư Không Tạng! Trong đời hiện tại hay vị lai, tất cả thiên long quỷ thần, ai được niệm danh hiệu của Bồ-tát Địa Tạng, ai được lạy hình tượng Bồ-tát Địa Tạng, hoặc nghe đại hạnh và bản nguyện của Bồ-tát Địa Tạng mà xưng tụng khen ngợi, chiêm ngưỡng và lễ bái thì được bảy ích lợi:

  1. Mau chóng vượt lên quả vị Thánh giả.
  2. Nghiệp dữ tiêu tan.
  3. Được chư Phật đến hộ trì.
  4. Tâm Bồ-đề không thoái chuyển.
  5. Tăng thêm năng lực đã có.
  6. Biết được hết những việc đời trước.
  7. Cuối cùng sẽ thành Phật.

Bấy giờ, các Đức Phật, các Đại Bồ-tát, cũng tám bộ thiên long, số lượng đạt đến không thể nói, không thể nào nói hết, đã từ mười phương quốc độ hội đến Thiên cung Đao-lợi, nghe Đức Thích-ca Mâu-ni Thế Tôn xưng tụng khen ngợi sự không thể nghĩ bàn về thần lực vĩ đại của Bồ-tát Địa Tạng, ai cũng tán dương là việc chưa từng có. Lúc này cõi trời Đao-lợi mưa bao nhiêu là hương hoa, y phục và chuỗi ngọc của chư Thiên, để cúng dường Đức Thích-ca Mâu-ni Thế Tôn và Bồ-tát Địa Tạng. Toàn thể chúng hội, một lần nữa, cùng chiêm ngưỡng, lễ bái, chắp tay cáo lui.

Trang: 1 2 3