SÁM NGUYỆN KHỂ THỦ
Cúi đầu làm lễ cõi Tây phương,
Tiếp dẫn chúng sanh ÐẠI PHẬT VƯƠNG;
Nay phát nguyện cầu sanh Tịnh độ,
Từ bi xin cứu kẻ trần dương.
Nay đệ tử thành tâm phát nguyện,
Vì bốn ơn trọng hiện trong đời;
Cùng chúng sinh khổ não lưng vơi,
Trong ba cõi khắp nơi Pháp giới.
Muốn cầu đạo Bồ đề chánh đại,
Vô thượng môn nhứt phái chơn truyền.
Nên niệm hồng danh Phật tinh chuyên,
Cầu trực vãng Tây thiên Tịnh độ.
Bởi nghiệp trọng phước khinh thọ khổ,
Chướng nghiệp sâu, huệ ngộ tâm suy.
Lòng nhiễm trần dễ khởi sân si,
Cõi tịnh đức diệu vi khó đạt.
Nay trước Phật kỉnh thành nguyện phát,
Dốc ăn năn tội ác lỗi dày.
Chúng sanh cùng đệ tử xưa nay,
Trong khoảng kiếp mê say Bổn tánh.
Tham, sân, si, dấy loàn tâm cảnh,
Ba nghiệp đều nhiễm thạnh trược trần.
Tội lỗi gây vô lượng khôn phân,
Các nghiệp kết muôn lần rất chặc.
Nay đệ tử nguyện trừ tức khắc,
Kể từ đây tội ác lánh xa.
Nguyện lỗi lầm sau chẳng tạo ra,
Tu Thánh đạo quyết mà chẳng thối.
Ðặng Chánh Giác đạo thành siêu rỗi.
Ðộ chúng sanh chìm nổi ái hà.
Này cúi xin PHẬT TỔ DI ÐÀ,
Sức từ nguyện ứng ra chứng chiếu
Lòng thương xót độ con đắc diệu,
Trong cảnh thiền quán chiếu tánh minh.
Hoặc là trong mộng mị giấc linh,
Xem thấy Phật hiện hình kim sắc.
Ðặng vào cõi DI ÐÀ Phật sát,
Nước cam lồ rảy mát đỉnh môn.
Phật hào quang rọi suốt thân hồn,
Tay chà đỉnh khai thông khiếu cả.
Ðắp y phục thân con cảm hóa,
Chướng nghiệp xưa tội quá tiêu liền.
Thiện căn thường tăng trưởng cố kiên.
Vô minh phá, não phiền tận diệt.
Diệu giác tánh hoát khai chí triệt,
Tịch quang chơn cảnh thiệt hiện tiền.
Lúc mạng chung giờ đến biết liền,
Thân an ổn khỏi liền bịnh nạn.
Tâm chẳng có luyến tham mê loạn,
Các căn đều viên mãn qui nguyên
Chánh niệm minh phát cảnh chơn thiền,
Các pháp thảy tự nhiên tịch tịnh.
Lòng vắng lặng cũng như thiền định,
Ðức DI ÐÀ với lịnh QUAN ÂM.
ÐẠI THẾ CHÍ chư THÁNH HIỀN TĂNG,
Ðồng phóng điển lai lâm tiếp dẫn.
Có đài báu tràng phan hộ tấn,
Mùi hương thơm phát phấn tinh thần.
Cõi thượng thiên nhạc tấu hoan hân,
Tây phương cảnh hiện gần trước mắt.
Nghe thấy rõ, chúng sanh khoái lạc,
Phát Bồ đề Diệu giác nguyện tâm.
Ngồi Kim Cang đài báu linh thâm,
Con nhờ Phật từ tâm dẫn lộ.
Trong nháy mắt Tây phương tới chỗ,
Ðặng sanh vào Phật độ quang huy.
Mắt ngó trong thất bửu liên trì,
Bông nở hoát tức thì thấy Phật.
Chư Bồ Tát hiện thân kim sắc,
Phóng hào quang Phật quốc chiếu minh.
Nghe diệu âm pháp diễn chí linh,
Con chứng đặng Vô sinh Pháp nhẫn.
Trong giây phút tâm thần tinh tấn,
Hầu các vì Phật tận tâm chơn.
Nhờ Như Lai thọ ký ân cần,
Liền chứng đặng tam thân tứ trí.
Ngũ nhãn phát, lục thông du hí,
Vạn pháp môn thần bí hoát thông.
Công đức thành, an dưỡng chẳng mong,
Trở lại thế hết lòng độ chúng.
Phân thân khắp mười phương hiện ứng,
Bố thần thông diệu dụng phi thường.
Dùng đủ cơ tiện lợi, diệu phương,
Hầu độ chúng hết vương khổ hiểm.
Lòng thanh tịnh, trược trần khỏi nhiễm,
Ðặng sanh nơi mầu nhiệm Tây phang.
Nếu chúng sanh thế giới chưa an,
Phiền não nghiệp, vạn ban chưa dứt.
Thì đại nguyện con chưa tròn thật,
Nên phải nguyền lập tất quả công.
Nay công tu, lễ Phật đều đồng,
Nguyền rải khắp cả trong sanh chúng.
Ðặng báo đáp bốn ơn đức trọng,
Ðộ thế gian tam chúng hữu tình.
Chí nguyện cùng Pháp giới chúng sinh,
Ðồng đặng chứng Viên minh chủng trí.