SÁM CẦU SIÊU (I)

Trên bảo tọa khói hương nghi ngút,
Tấm lòng thành nhiệt huyết từ đây,
Mây lành năm sắc phủ vây,
Chở che nhơn loại lắm thay oan hồn.
Vẫn biết chữ “tử qui, sanh ký”,
Người trần ai, ai dễ sống lâu,
Nhưng vì nghĩa nặng ơn sâu,
Thương tình đồng loại với nhau một giòng.
Bất cứ là kẻ Âu người Á,
Giống da nào cũng loại sanh linh,
Ðạn rơi súng nổ thình lình,
Nỡ đem toàn thể tan tành thịt xương.
Ðệ tử tôi hết lòng cầu khẩn,
Xin Phật từ cứu độ vong linh,
Ngưỡng nhờ lượng Thánh cao minh,
Xót thương đoái tưởng phù sanh khốn nàn.
Sanh bất hạnh nhằm thời mạt pháp,
Chịu trăm bề khốn khổ xiết bao,
Sống thời vất vả lao đao,
Thác không toàn thể thây giao tử thần.
Bơm rơi xuống tan xương nát thịt,
Ðạn bay ngang phách lạc hồn kinh,
Sẵn lòng khấn vái đinh ninh,
Hồn nương mây bạc linh đinh cõi ngoài.
Xin kíp đến qui y Tam Bảo,
Nước nhành dương rửa sạch lòng trần,
Gội nhuần đức Phật thâm ân,
Bao nhiêu tội chướng cũng lần đặng tiêu.
Dạ chí thiết cúi đầu bệ ngọc,
Chí ân cần siêu độ vong linh,
Trời cao bể rộng mông mênh,
Bao la vạn tượng hồn linh an nhàn.
Nay hết lúc lầm than khổ sở,
Kíp trở về Cực lạc Tây phương,
Ta nay hưởng phước Lạc bang,
Tiêu diêu cực điểm ngày ngàn thảnh thơi.
Xin nhắc nhở ai ơi nghe lấy,
Ráng gìn lòng giữ vững đạo tâm,
Ðức nhuần mầu nhiệm huyền thâm,
Mặc dù sanh tử thân tâm lẽ thường.
Kiếp nhân sanh là đường tạo hóa,
Nẻo luân hồi khứ khứ lai lai,
Hữu tình hữu hoại đổi thay,
Sắc không không sắc mới hay vô thường.
Dầu tài sắc trăm năm cũng thế,
Kiếp phù sanh há dễ sống lâu,
Vong hồn ơi hỡi lo âu,
Rán lo kinh kệ ngõ hầu siêu thăng.

Trích và đối chiếu từ hai bản “39 bài Sám nghĩa” và “Tam Bảo Tôn Kinh ” (Sđd). Có sửa chữa lại cho đúng hơn lần in trước.

SÁM CẦU SIÊU (II)

Xây mặt đến Tây phương Cực lạc,
Lạy đức Thầy tiếp bạt chúng sanh,
Mong Thầy thương đến vong linh,
Ðộ về Cực lạc nên danh sen vàng.
Ví dầu vong lắm nghiệp oan,
Nhờ ơn đức Phật thoát nàn thọ sanh,
Bởi hồn nghiệp trọng phước khinh,
Chướng đầy huệ mỏng, phàm tình tối tăm.
Chết đi sống lại xoay vần,
Ở trong nhà lửa lắm lần đổi thay,
Chấp thân chấp ngã thiệt dày,
Tham, sân, si muội hằng ngày chẳng lơi.
Sát sanh hại vật giết người,
Tà dâm, trộm cắp, lời sai, rượu ghiền.
Gièm pha, thêu dệt, đảo điên,
Kiêu căng, tật đố lại thêm kiến tà,
Khinh khi Tam Bảo người ta,
Lờn thầy, cãi mẹ, nghịch cha, bất bình.
Dấn thân vào chốn lợi danh,
Tạo nhơn kết quả gây thành oan gia,
Nay dầu hồn có xuất ra,
Nghiệp nào báo nấy chịu qua cực hình.
Nay tôi phát nguyện chí thành,
Trước ngôi Tam Bảo gieo bền lòng ngay,
Mở gan trải dạ tỏ bày,
Hết lòng sám hối hồn rày nhờ nương.
Nguyện hồn giải hết oan ương,
Từ đời kiếp trước không lường đến nay,
Hết cơn mê tối dại ngây,
Sân, si cũng dứt, nhớ lời dạy khuyên.
Tịnh thanh ba nghiệp thuần nhiên,
Nước cam lồ sái sạch liền còn đâu,
Ví dầu tội nghiệp chất đầu,
Nguồn ân bể ái thảm sầu cạn không.
Ngửa trông đức Phật bao dung,
Tội mòn nghiệp hết thoát vòng khổ ba,
Nguyện cầu Từ phụ Di Ðà.
Ðem lòng quảng đại độ mà hồn lên,
Hồn đà dứt hết nghiệp duyên,
Phát ra chánh niệm tinh chuyên vững vàng,
Hồn huờn giác tánh rõ ràng,
Thấy Di Ðà Phật hào quang rạng mình.
Cầu hồn sắc tướng quang minh,
Thấy Di Ðà Phật tâm tình vui an,
Nguyện hồn về cảnh Lạc bang,
Thấy Di Ðà Phật tòa vàng nói kinh.
Hào quang Phật chiếu thanh minh,
Tay vàng rờ đảnh, nước lành thanh lương,
Tánh linh mầu nhiệm tỏ tường,
Mau nghe chánh pháp dứt đường trần lao.
Tòa sen rực rỡ trong ao,
Ðỏ, vàng, xanh, trắng tuôn hào quang ra,
Hồn ngồi chểm chệ xem hoa,
Phật cùng Bồ Tát hằng hà nhóm đông.
Hồn nghe pháp nhiệm tỏ lòng,
Chứng vô sanh nhẫn chơn tông thượng thiền,
Chỉ trong giây phút thành duyên,
Tam thân, tứ trí tánh thiêng nhớ hoài.
Sáu thông, năm mắt, hiện lai,
Bao nhiêu công đức đủ đầy huyên thuyên,
Hồn về cõi Phật ở yên,
Cũng nên để bước độ duyên Ta bà,
Thần thông biến hóa phân ra,
Mười phương độ hết người mà trầm luân.

Trích từ “Kinh Di Ðà Nghĩa và 36 bài sám hay” đối chiếu lại với “Liên Hoàn sám nguyện ” Thích Thiện Tâm – Sađéc 1961.

SÁM CẦU SIÊU (III)

Ðạo tràng nghi ngút khói hương,
Mười phương chư Phật xót thương muôn ngàn,
Phật đài cao tột nghiêm trang,
Chúng con Phật tử hai hàng cầu siêu.
Cầu cho vong giả nghiệp tiêu,
Dứt điều oan báo, đủ điều phước duyên.
Cầu trên chư Phật hiện tiền,
Ðộ cho vong giả về miền Lạc bang.
Ví dầu vong lắm nghiệp oan,
Nhờ ơn chư Phật dứt đàng tử sinh,
Vô thường chi phối thình lình,
Làm cho người thế hồn kinh phách tà.
Mong cầu đức Phật Di Ðà,
Phóng ra một ngọn chói lòa hào quang.
Trong khi tiếp dẫn rõ ràng,
Dắt hồn ra khỏi sáu đường nghiệp nhân.
Quán Âm Bồ Tát hóa thân,
Tay cầm nhành liễu tay bưng kim đài,
Theo cùng Thế Chí các Ngài,
Thảy đều tiếp độ lên ngai sen vàng.
Sẵn sàng bảo cái tràng phan,
Có mùi hương lạ có đàng ngọc xây,
Các trời đứng sẵn trên mây,
Nghe rền thiên nhạc đi ngay một đường.
Hồn về đến cõi Tây phương,
Thấy ao thất bảo với hương ngũ phần,
Lưu ly quả đất sáng ngần,
Nước ao bát đức xoay vần chảy quanh.
Thất trân có bảy lớp thành,
Bảy hàng cây báu bảy vành lưới châu,
Nào là ngân các kim lâu,
Có chim nói pháp nhiệm mầu dễ nghe.
Nghe rồi tỏ đạo Bồ đề,
Bao nhiêu nghiệp chướng hồn mê hết liền.
Ðược sanh về chín phẩm sen,
Nghiệp oan dứt sạch, nhơn duyên sẵn tròn.
Di Ðà thương xót độ con,
Con đà gặp mẹ chẳng còn lo chi,
Thất trân báu vật thiếu gì,
Dùng cơm hương tích, mặc thì áo châu,
An vui giải thoát không sầu,
Không già, không chết có đâu luân hồi.
Tánh xưa nay đã tỏ rồi,
Gương xưa cũng đã hết hồi trần ô,
Tu hành chẳng đợi kiếp mô,
Bỏ tà theo chánh dứt đồ quỷ ma.
Hồn về Cực lạc liên hoa,
Phật cùng Bồ Tát hằng hà quá đông.
Hồn nghe pháp nhiệm tỏ lòng,
Ngộ luôn sáu pháp thần thông nhớ hoài.
Lòng trong trí sáng ai ai,
Phước duyên công đức phép tài tự nhiên.
Hồn về Cực lạc ở yên,
Sau rồi trở lại hóa duyên Ta bà.
Thần thông biến hóa hiện ra,
Mười phương cứu độ, trẻ già vãng sanh.
Nguyện hồn về cõi Lạc thành,
Hoa sen chín phẩm nêu danh tỏ tường,
Trọn lành hưởng cảnh Tây phương,
Tội tiêu nghiệp dứt kiết tường thanh lương.
Di Ðà giáo chủ Tây phương,
Ðộ vong hồn đặng lên đường Lạc bang.

– Trích từ “39 Bài sám nghĩa” và đối chiếu sửa chữa bổ sung từ “Kinh Nhựt Tụng” chùa Ðại Giác – Sài gòn 1974.

SÁM CẦU SIÊU VONG LINH
(Sám cầu siêu IV)

Hồn ơi! Lẳng lặng mà nghe,
Cầu hồn cho đặng trọn bề vãng sinh.
Cúi xin Phật xót thương tình,
Cứu hồn ra khỏi u minh ba đàng
Cúi xin phóng ngọn hào quang,
Soi hồn trong giấc mơ màng chiêm bao.
Cúi xin trong biển ba đào,
Vớt ra hồn khỏi lúc nào trầm mê.
Cúi xin ơn Phật đề huề,
Dang ta mà dắt hồn về tới nơi.
Cúi xin ơn Phật rước mời,
Nắm tay mà dắt hồn chơi liên trì.
Lại xin tả hữu truy tùy,
Mấy ngôi Ðại Sĩ cùng thì ban ơn.
Quan Âm Bồ-tát hóa thân,
Tay cầm nhành liễu tay bưng kim đài.
Với cùng Thế Chi các Ngài,
Quang lâm trần thế tiếp lai vong hồn.
Lại xin tất cả tông môn,
Thanh văn thượng thiện cũng dồn một nơi.
Lại xin tất cả các trời,
Giã từ cung điện mà dời gót đi.
Khởi hành từ cõi phương Tây,
Theo sau giá Phật xuống ngay một đoàn.
Nghênh ngang bảo cái tràn phan,
Nhạc trời thánh thót vị hương nồng nàn.
Bao nhiêu thắng cảnh hiện ra,
Khiến hồn xem thấy thiết tha vui mừng.
Cho hồn hóa đặng kim thân,
Ngồi trên bảo tọa theo gần Ðạo sư.
Khảy tay một lúc bây giờ,
Ðã qua Tịnh độ làm người vãng sinh.
Nguyện cho hồn đặng an lành,
Thiện căn phát đạt tội tình tiêu tan.
Nguyện hồn về cõi Tịch Quang,
Mau mau thoát khỏi trần gian cho rồi.
Nguyện hồn tinh tấn hẳn hòi,
Trồng hoa bát nhã nhổ chồi vô minh.
Nguyện hồn thính pháp văn kinh,
Mở lòng sớm tỏ tánh linh chơn thường.
Nguyện hồn chơi khắp mười phương,
Hái bông mà để cúng dường Như lai.
Nguyện hồn trưởng dưỡng thánh thai,
Vào trong cửu phẩm ra ngoài tứ sanh.
Hôm nay tứ chúng đồng thanh,
Kiên trì sáu chữ Hồng danh đã nhiều.
Thế nào hồn cũng cao siêu,
Ðem thân phàm hạ mà triều Pháp vương.
Tiêu diêu khoái lạc phi thường,
Phước đầy huệ đủ kiết tường biết bao.
Dứt rồi tám vạn trần lao,
Nhân duyên còn đợi kiếp nao mới tròn.
Phật như thể mẹ tìm con,
Con mà gặp mẹ lại còn lo chi.
Ðã sanh vào cõi vô vi,
Năm năm tháng tháng ngày ngày thảnh thơi.
Sẵn đây căn dặn đôi lời,
Về sau cũng tính với đời làm sao.
Gây go caùi hội phong trào,
Từ bi đâu nỡ lúc nào bỏ qua.
Thôi thôi mấy tiếng ruột rà,
Xin hồn ghi để nữa mà hóa duyên.
Ðưa hồn tách dặm tây biên,
Cầu cho bá tánh Tây phang mau về.

-Trích Kinh Nhật Tụng, chùa Hoằng Pháp xb, Sàigòn, 1971

SÁM ÐƯA LINH
(Sám cầu siêu V)

Cuộc đời như giấc chiêm bao,
Thân người khác thể bọt trào nước xao.
Oan gia nợ thế biết bao,
Vợ chồng, cha mẹ, những nào cháu con…
Của tiền gia sản bằng non,
Rồi ra một giấc mộng, còn chi đâu!
Cho hay thế sự bể dâu,
Cõi trần là chốn ra vào trả vay.
Luân hồi lục đạo khổ tai,
Tiền nhân hậu quả đọa đày chẳng thôi.
Cạn suy kỹ xét thầm vui,
Giác linh nay đã hết hồi đảo điên.
Dứt dây nghiệp báo trần duyên,
Lánh xa tục lụy não phiền lửa hang.
Ai mà sớm biết mới ngoan,
Lợi danh ân ái, thiệt đàng oan khiên.
Sắc tài tửu khí là thuyền,
Ðưa người mê muội trong miền trầm luân.
Sáng lòng rõ biết giả chơn,
Ðường Tiên nẻo Phật khá liền bước lên.
Linh đài cửa Phật nhãn tiền,
Bồ đề tâm phát, thấy liền chẳng sai.
Vọng cầu Phật Tổ Như lai
Tây phương tiếp dẫn hộ rày Linh quang.
Quan Âm Bồ tát từ thoàn,
Ðưa người lương thiện thẳng sang Niết bàn.
U minh giáo chủ cứu nàn,
Thập phương Bồ tát chỉ đàng Vô sanh.
Bồng Lai nhược thủy tịnh thanh,
Tây thiên chín phẩm liên thành nguy nga.
Liên Trì hải hội Di Ðà,
Từ bi độ chúng khỏi sa tội tình.
Chơn như Phật tánh kiến minh,
Tránh nơi phiền não biết nhìn huệ căn.
Nguyện cầu hồn đặng siêu thăng,
Thoát vòng oan nghiệt buộc ràng nhiễu nhương.
Phúc Thần phướn báu dẫn đường,
Chư Phật Bồ tát xót thương độ hồn,
Linh quang sáng suốt thường tồn,
A Di Ðà Phật gắng công niệm hoài.
Nương nhờ thánh đức Như lai,
Thần thông tiếp dẫn lên đài Tây phương.

-Trích Thiền Môn Nhựt Tụng, HT Minh Trực, Phật Bửu Tự xb, 1992

KỆ ÐỘ VONG (1)
(Sám cầu siêu VI)

Nam mô đức Phật Di Ðà,
Hào quang soi khắp gần xa trong ngoài.
Ðộ cho hết thảy muôn loài,
Ðều cùng giải thoát tháng ngày tiêu dao.
Mở mang đường chính thanh cao,
Dẫn cho đâu đấy cùng vào cảnh vui.
Chúng con xiết nỗi ngậm ngùi,
Tấm thân bèo giạt, mây trôi, bấy chầy.
Những là ngậm đắng nuốt cay,
Vòng quanh sáu ngả đọa đày một thân.
Nay mừng còn chút thiện nhân,
Sớm đà biết hối ăn năn nỗi mình.
Ngaøy đêm dốc một lòng thành,
Quy y Tam bảo nương mình bấy nay.
Bạn bè trên dưới sum vầy,
Khuyên nhau tu để sau này độ thân.
Trước sau một dạ ân cần,
Cầu về Tịnh độ hưởng phần yên vui,
Bạn con nay có một người,
Thuyền đầy quaû mãn xa nơi hồng trần.
Linh hồn lìa bỏ xác thân,
Ðể thương, để nhớ, hết gần đến xa.
Từ nay vắng cửa vắng nhà,
Con con cháu cháu vào ra bùi ngùi.
Nhớ khi còn ở coõi đời,
Nết na thuần cẩn là người hiền lương.
Thông minh thao lược đủ đường,
Nhân từ hiếu nghĩa chưa thường kém ai.
Phúc duyên nay đã vẹn đầy,
Bạn bè con cháu tới đây tiễn hành.
Ai ai cũng dốc lòng thành,
Cùng nhau niệm Phật tụng kinh cầu hồn.
Ngửa trông Mẹ lại cứu con,
Phật về tiếp dẫn linh hồn từ nay.
Ðưa sang thẳng phía phương Tây,
Tới nước Cực lạc ở đài Liên hoa.
Khác nào con lạc mẹ cha,
Bơ vơ dài dạc xót xa âu sầu.
Bây giờ lại được gặp nhau,
Mừng này, còn có mừng nào mừng hơn.
Chí thành giaõi tấm lòng son,
Cúi xin phù hộ cho con cháu hồn.
Cùng là đệ tử chúng con,
Nhân duyên phúc tuệ vẹn tròn trước sau
Yên vui hưởng mãi dài lâu,
Ðời này sung sướng, đời sau an nhàn.
Cầu cho khắp cả thế gian,
Cùng thành nước Phật hoàn toàn yên vui.
Nam Mô A Di Ðà Phật.

– Trích Nghi Thức Tụng Niệm bằng Chữ Việt. Sa Môn Trí Hải soạn. Chùa Bồ Ðề ấn hành, Sài Gòn, 1973

1 Bài kệ các già kể hạnh

SÁM CẦU SIÊU (VII)

Cuộc nhân thế như tràng ảo mộng,
Chuỗi thời gian tựa bóng bạch câu.
Ðời người gẫm có bao lâu,
Tử vong là một nhịp cầu phải qua.
Cơn tử biệt châu sa lệ đổ,
Cảnh chia phôi thảm khổ sầu bi ;
Não nề kẻ ở người đi,
Khóc than nghẹn tiếng, biệt ly nát lòng.
Những tiếc rẻ tấm công cha mẹ,
Nợ cưu mang bồng bế dưỡng nuôi;
Vật trong vũ trụ đắp bồi,
Hôm nay một phút thôi rồi bỏ đi.
Một thể sống đã ly cõi sống,
Ðem hình hài tăm bóng về đâu ?
Mênh mông trời đất nhiệm mầu,
Huyền vi máy tạo cơ cầu ai hay !
Trong Phật Pháp giãi bày tỏ rõ,
Người thế gian nếu có tâm lành,
Việc làm trong thuở bình sanh,
Giúp người cứu vật để dành phước to.
Ngày nhắm mắt khỏi lo chi nữa,
Khối âm công tích chứa từ xưa,
Nẻo về đã có người đưa,
Cõi riêng đã có phước thừa an vui.
Bằng có kẻ một đời qua luống,
Chưa kịp gieo miếng ruộng phước lành.
Thì người quyến thuộc chung quanh
Thay người quá vãng làm lành gieo duyên:
Dưới chơn Phật kiền thiềng đảnh lễ,
Nghe câu kinh kính nể chắp tay.
Trai Tăng cung dưỡng các thầy,
Qui y, giữ giới, ăn chay, hành thiền.
Phát tâm rộng thí tiền, thí gạo,
Thương người nghèo cho áo, cho cơm.
Những ngày cúng kiến quảy đơm,
Ðừng bày giết vật oán hờn về sau.
Phải duyên cũng sửa cầu bồi lộ,
Gặp vật thì ủng hộ phóng sanh.
Một nhơn tốt, một quả lành,
Phước này hồi hướng vong linh hưởng nhờ.
Cõi trần thế mơ hồ giả tạm.
Kiếp nhơn loài như đám phù vân,
Hiệp tan, tan hiệp xoay vần.
Mà cơn tan hiệp, là phần thương đau.
Ngao ngán nỗi thảm sầu vô tận,
Thức tỉnh cơn phiền hận vĩnh miên.
Dầu rằng khổ hải vô biên,
Hồi đầu thị ngạn, nghiệp duyên sạch lần.
Âu cũng bởi lòng trần vọng niệm,
Ðể xa rời một điểm chơn như,
Ðường trần từ đó ngẩn ngơ,
Càng dong ruỗi bước, càng mờ mịt xa.
Do tâm ý tạo ra nghiệp cảnh,
Cho thân hình chịu lãnh đau thương,
Tỉnh ra một giấc mộng trường,
Liệu bề giải khổ, tìm đường thoát sinh.
Trước bửu tọa nghe kinh sám hối,
Lượng từ bi xả tội lỗi lầm;
Nước dương rửa sạch trần tâm,
Qui y Tam Bảo kỉnh thâm phụng thờ.
Hồn được nhẹ là nhờ phép nhiệm,
“A Di Ðà “, rán niệm Phật danh.
Phật xưa sẵn có nguyện lành,
Niệm danh mười tiếng được sanh nước Ngài.
Niệm chuyên chú đừng sai chỗ diệu,
Chớ luyến trần mê tríu tiếc thương.
Luyến trần ngăn lấp con đường,
Thoát trần thức tỉnh tỏ tường lối đi.
Mê tríu dứt, tức thì nhẹ bước,
Giác ngộ xong Phật rước theo Ngài,
A Di Ðà Phật Như Lai,
Hiện thân tọa bửu liên đài độ sanh.

SÁM TIẾN LINH
(Sám cầu siêu 8)

Mịt mờ giờ phút lâm chung
Thức nương nghiệp lực biết chừng về đâu
Thương thay kiếp sống dãi dầu
Mừng ai lối thiện hồi đầu chơn tâm
Âm đường dương cảnh chẳng lầm
Tuy hai mà một có tầm đâu xa
Thiện kia giữ lại lòng ta
Ác nọ theo nghiệp Ta bà mang theo
Luân hồi sanh tử giàu nghèo
Thác sanh thọ lấy kiếp đời mai sau
Bây giờ lau bụi thời gian
Thấy rằng tro bếp lụi tàn, vui chi
Huống là khi sống so bì
Bổ ngang chẻ dọc chẳng đi đúng đàng
Thế gian người ở khóc than
Cháu con chồng vợ một hàng khăn tang
Cỏi âm khi ấy lang thang
Một thân một bóng cái quan chập chờn
Cho hay thân thích bà con
Có đâu thế đặng nghiệp còn của ai
Quỳ đây ngưỡng vọng Phật đài
Tâm hương thành kính lễ bày thiết tha
Mong cầu nghiệp ác dang xa
Người sống kẻ chết có mà nương nhau
Hầu mong phước báo mai sau
Sớt chia hưởng đặng, cả đau lẫn cười
Luân hồi hẹn ở kiếp người
Nguyện cùng giải thoát dưới đài hoa sen.
Nam Mộ Siêu Lạc Ðộ Bồ tát Ma Ha Tát.

– Bài của Giác Ðạo Dương Kinh Thành cung cấp, được chép tay lại vào năm 1973 – Chưa rõ xuất xứ, trước tác – Tủ sách Giác Ðạo – Như Tâm lưu trữ Sàigòn 1973.

VĂN TẾ VONG (1)
(Sám tán cầu siêu 8)

Hỡi ôi !
Nơi dị lộ, hồn đà lìa thế
Một giấc thiền vắng vẻ ngàn thu
Nhìn linh tòa khói tỏa mịt mù
Lòng đau đớn giọt sầu khó dứt
Thương tiếc bởi âm dương cách bức
Thảm trông vì kẻ mất người còn
Bạc ác thay ! Máy tạo kiền khôn
Khiến vạn vật vong tồn mạc trắc
Ôi ! Cuộc thế đổi dời khắc khắc
Hiệp rồi tan, khổ lạc liền ly
Có sanh thì có bịnh tử nguy
Thân tứ đại chơn vi mộng ảo
Người ở thế không theo chánh đạo
Trọng sắc thân, ác tạo vô biên
Vì lợi danh ân ái triền miên
Muôn kiếp bị đắm miền khổ hải
Phật bảo : vật hữu hình tắc hoại
Pháp hữu vi mộng huyễn ảnh bào
Trên thế gian muôn vật hoại hao
Chỉ linh tánh khỏi vào tai hại
Xét thế sự trăm bề sợ hãi
Họa ương liền đến mãi chẳng an
Cũng vì còn mang khối nợ trần
Dường như thể trăm cân sức nặng
Hỡi ôi !
Nhớ linh xưa lòng ngay dạ thẳng
Tánh nhơn từ, kẻ tặng người ưa
Thương bà con, khó nhọc chẳng từ
Mến thân quyến, ưu tư vô hạn
Bởi thương tiếc lời vàng phân cạn
Dứt sự đời may đặng thảnh thơi
Nơi biển trần lặn hụp chơi vơi
Người phàm tục lỡ vời nẻo tối
Khuyên tỉnh ngộ tìm đường siêu rỗi
Rửa sạch lòng vào cõi Thiên thai
Nương từ bi cửa Phật kim đài
Nghe kinh kệ hôm mai tu niệm
Dùng Bát nhã Ma ha nước nhiệm
Cậy nhành dương quét sạch trược trần
Lên từ thoàn giải thoát Quan Âm
Ra khỏi bến khổ thâm u ám
Cầu Phật Tổ Di Ðà linh cảm
Tế độ người tiêu giảm tội căn
Cõi Tây phương liền đặng siêu thăng
An dưỡng quốc thanh nhàn dật lạc
Nay dưa muối kỉnh dưng đạm bạc
Nguyện hương hồn kỵ hạc tiêu diêu
Thương cháu con lớn nhỏ dắt dìu
Ðộ gia quyến thảy đều khỏe mạnh
Biết noi gương đường Tiên Phật Thánh
Thoát khỏi miền khổ hạnh trầm luân
Ðề hồ một giọt giải oan khiên
Thân sạch phong trần, hết đảo điên
Bát nhã trí sanh, qui tánh hải
Bồ đề huệ phát, phản tâm nguyên
Di Ðà cảnh Phật thân tiền hiện
Cửu phẩm liên hoa mắt thấy liền
Bồ tát thượng thừa thường kết bạn
Thiên thu khoái lạc, khỏi ưu phiền
Nay dưng cúng tiệc đà viên mãn
Thỉnh hương hồn khấu bái Phật tiền
Nghe kệ kinh giải hết oan khiên
Ý thanh tịnh siêu miền Cực lạc
Cầu môn đạo diên niên thạnh phát
Ðộ chúng sanh giải thoát trần duyên.

– Trích “Thiền Môn Nhựt Tụng” Tổ Ðình Phật Bửu – Thành Hội Phật Giáo TPHCM 1992.

VĂN TẾ VONG (2)
(Sám tán cầu siêu 9)

Than ôi !
Cuộc trần thế tang thương khó tránh
Máy tuần hoàn hết thạnh tới suy
Cho hay vạn vật biến di
Hữu hình tắc hoại, tạo nhi cơ huyền
Thân người bởi nhơn duyên hòa hiệp
Hiệp rồi tan, muôn kiếp trầm luân
Sanh, già, bịnh, chết, khổ thâm
Linh xưa thức tỉnh, sớm tầm đạo chơn
Lòng con thảo đâu sờn nghĩa nặng
Dạ cháu hiền há chẳng biết ơn
Có câu thờ mất như còn
Dầu cho biển cạn, non mòn đâu quên
Miền u cảnh trần duyên phủi sạch
Nguyện hương hồn hiển hích chứng tri
Kỳ siêu nay đã đến kỳ
Kỉnh bày dưa muối lễ quỳ cúng dâng
Trà châm đủ ba từng trước án
Nhớ linh xưa ruột quặn như bầm
Âm dương cách biệt ngàn năm
Còn ai sớm viếng tối thăm sum vầy
Lòng thương tiếc khó khuây đổ lệ
Nguyện vong hồn sanh ký tử qui
Hồi đầu nương cửa từ bi
A Di Ðà Phật gắng ghi niệm hoài
Tây phương cảnh kim đài cửa Phật
Rước những người thành thật thiện lương
Hồn linh theo dõi một đường
Về miền cực lạc chơn thường vô sanh
Cháu con hết lòng thành khẩn vái
Cầu Phật trời quảng đại độ siêu
Lời thô xin tỏ mấy điều
Linh xưa chứng chiếu dắt dìu cháu con
Ðề hồ một giọt giải oan khiên
Thân sạch phong trần, hết đảo điên
Bát nhã trí sanh, qui tánh hải
Bồ đề huệ phát, phản tâm nguyên
Di Ðà cảnh Phật thân tiền hiện
Cửu phẩm liên hoa mắt thấy liền
Bồ Tát thượng thừa thường kết bạn
Thiên thu khoái lạc, khỏi ưu phiền
Nay dưng cúng tiệc đà viên mãn
Thỉnh hương hồn khấu bái Phật tiền
Nghe kệ kinh giải hết oan khiên
Ý thanh tịnh siêu miền cực lạc
Cầu môn đạo diên niên thạnh phát
Ðộ chúng sanh giải thoát trần duyên.

– Trích Thiền Môn Nhựt Tụng Tổ Ðình Phật Bửu – Thành Hội Phật Giáo HCM ấn hành 1992.

SÁM LONG VĨNH THIỀN SƯ
(Sám tán cầu siêu 10)

Thiền sư Long Vĩnh yết ma
Làm văn lạy Phật cầu mà vong linh.
*
Mười phương cõi Phật thinh thinh
Chí thành khẩn nguyện u minh cảm rày
Pháp môn Tịnh độ ngày nay
Lục xem kinh điển công dày xiết bao
Ơn cha nghĩa mẹ cù lao
Ba năm nuôi dưỡng ốm đau nhọc nhằn
Từ khi chín tháng cưu mang
Nuốt cay uống đắng chịu mùi hôi tanh
Quân sư từ phụ tạo thành
Thành nhơn chi mỹ phước lành cùng ta
Vốn xưa nhờ đức Di Ðà
Khai thiên lập địa sơn hà cỏ cây
Hóa sanh muôn vật đủ đầy
Cho ăn cho mặc cho Thầy cho ta
Bổn sư là đức Thích Ca
Chỉ tu đường đạo khỏi sa luân hồi
Người đời ám muội không thôi
Sanh lão bệnh tử thảm ôi muôn phần
Dầu cho phú quí tiện bần,
Thác rồi tống táng mộ phần gò hoang
Dầu cho có của muôn ngàn
Chạy đâu cho khỏi nẻo đàng trầm mê
Dầu cho hiếu tử hiền thê
Vô thường nó bắt trở về đặng sao
Dầu cho trí viễn tài cao
Diêm đình chứng chiếu chạy nào đặng đâu
Pháp môn sám hối khẩn cầu
Nương nhờ cõi Phật ngõ hầu siêu sanh
Một là nguyện chứng lòng thành
Từ bi tiếp dẫn về nhành liên hoa
Hai là nguyện Phật hằng sa
Ðộ vong khỏi khổ Ta bà trầm luân
Ba là nguyện Phật bao dung
Dẫn cho nhẹ tội về cung diêu trì
Bốn là nguyện Phật từ bi
Ðộ vong ra khỏi A Tỳ ngục môn
Năm là lạy đức Thế Tôn
Tiếp dẫn thọ ký linh hồn Lạc bang
Sáu là nguyện dứt nghiệp oan
Vượt qua biển khổ được về Kỳ Viên
Bảy là nguyện xả tiền khiên
Xin cho dứt nghiệp về miền tiêu diêu
Tám là nguyện khỏi hà kiều
Cầu cho vong được hồn siêu bửu đài
Chín là nguyện lạy Như Lai
Cầu cho linh tánh liên đài nêu danh
Mười là nguyện phát chí thành
Cầu cho vong giả siêu sanh mau về
Tri âm tiếp dẫn đề huề
Nguyện cho vong đặng mau về Tây phương.

– Trích “Kinh Nhựt Tụng” – Chùa Ðại Giác ấn hành – Sàigòn 1974.

SÁM SIÊU ÐỘ VONG HỒN
(Sám tán cầu siêu 11)

Hồn ơi lẳng lặng mà nghe
Cầu cho hồn đặng tròn bề vãng sanh
Cúi xin Phật xót thương tình
Cứu hồn ra khỏi u minh ba đàng
Cúi xin phóng ngọn hào quang
Soi hồn trong giấc mơ màng chiêm bao.
Cúi xin trong biển ba đào
Vớt hồn ra khỏi lúc nào trầm mê
Cúi xin ân Phật đề huề
Thả tay mà dắt hồn chơi liên trì
Cúi xin ân Phật đề huề
Thảy tay mà dắt hồn về đến nơi
Cúi xin ân Phật rước mời
Nắm tay mà dắt hồn chơi liên trì
Lại xin tả hữu truy tùy
Mấy ngôi Ðại Sĩ cũng thì ban ân
Quan Âm Bồ Tát hóa thân
Tay cầm nhành liễu tay bưng kim đài
Với cùng Thế Chí các ngài
Quang lâm trần thế tiếp lai vong hồn
Lại xin khắp cả tông môn
Thinh văn thượng thiện cũng dồn một nơi
Lại xin tất cả các trời
Ðều đem cung điện mà dời gót đi
Xuất hành từ cõi phương tây
Theo sau giá Phật xuống ngay một đàng
Nghênh ngang bảo cái tràng phan
Nhạc trời thánh thót nồng nàn mùi hoa.
Bao nhiêu thánh cảnh hiện ra
Khiến hồn xem thấy thiết tha vui mừng
Cho hồn hóa đặng kim thân
Ngồi trên bảo tọa theo gần Ðạo sư
Khảy tay một lúc bây giờ
Ðã qua Tịnh độ làm người vãng sanh
Nguyện cho hồn đặng an lành
Thiện căn phát đạt tội tình tiêu tan
Nguyện hồn về cõi tịch quang
Mau mau thoát khỏi trần gian cho rồi
Nguyền hồn tinh tấn hẳn hòi
Trồng hoa Bát nhã, nhổ chồi vô minh
Nguyện hồn thính pháp văn kinh
Mở lòng sớm tỏ tánh linh chơn thường
Nguyện hồn chơi khắp mười phương
Hái hoa đem để cúng dường Như Lai
Nguyện hồn trưởng dưỡng thánh thai
Vào trong cửu phẩm ra ngoài tứ sanh
Hôm nay tứ chúng đồng thanh
Kiên trì sáu chữ Hồng danh đã nhiều
Thế nào hồn cũng cao siêu
Ðem thân phàm hạ mà triều Pháp vương
Tiêu diêu khoái lạc phi thường
Phước dày huệ đủ kiết tường biết bao
Dứt rồi tám vạn trần lao
Nhơn duyên còn đợi kiếp nao mới tròn
Phật như thể mẹ tìm con
Con mà gặp mẹ lại còn lo chi
Ðã sanh vào cảnh vô vi
Năm năm tháng tháng ngày thì thảnh thơi
Sẵn đây căn dặn đôi lời
Về sau công quả với đời làm sao?
Hộ cho Phật đạo lên cao
Từ bi hạnh nguyện khó nào cũng qua
Thôi thì mấy tiếng ruột rà
Xin hồn ghi nhớ để mà hóa duyên
Ðưa hồn tách dặm tây biên
Cầu cho bá tánh bình yên đời đời.

– Trích soan theo “Nghi Thức Tụng Niệm” – Niết Bàn Tịnh xá – Vũng Tàu 1974.

SÁM NGUYỆN VONG LINH VÃNG SANH TỊNH ÐỘ
(Sám tán cầu siêu 12)

Nam mô đức Phật Di Ðà
Hào quang soi khắp gần xa, xa gần
Biết bao thế giới vi trần
Chúng sanh đều được đội ân đức Ngài
Lòng từ bi khắp muôn loài
Qua nơi biển khổ lên đài cửu liên
Chúng con nay đặng thiện duyên
Trải bao kiếp trước tinh chuyên tu hành
Bởi vì nhờ có nhân lành
Cho nên mới được thoát sanh kiếp này
Kiếp này phiền não lắm thay
Sanh già bệnh chết ngày rày đau thương
Xiết bao khó nỗi lo lường
Qui y Tam Bảo dựa nương tháng ngày
Cùng nhau niệm Phật ăn chay
Kết làm liên hữu ngày ngày tấn tu
Dốc lòng niệm Phật công phu
Tam qui ngũ giới giữ tu chuyên cần
Nguyện khi thoát bỏ cõi trần
Vãng sanh cực lạc hưởng phần an vui
Bạn con nay có một người
Ta bà đã mãn xa rời trần duyên
Nhớ xưa còn thuở thiếu niên
Dung công ngôn hạnh thảo hiền nết na
Thường ngày niệm Phật Di Ðà
Nguyện sanh an dưỡng ngự tòa kim liên
Chúng con nay dốc lòng thiền
Tâm hương mật nguyện dâng lên khẩn cầu
Chấp tay đảnh lễ quì tâu
Kim thân sắc tướng nhiệm mầu phóng quang
Liên trì thánh chúng rõ ràng
Tràng phan bảo cái sắp hàng lai nghinh
Kim đài rực rỡ phân minh
Chư thiên đón rước nhạc thinh vang trời
Chỉ trong chớp mắt đến nơi
Thượng sanh thượng phẩm tức thời khai hoa
Tây phương cực lạc hiện ra
Ðền đài lầu các khắp tòa nghiêm trang
Ðất sao chói đỏ toàn vàng
Bốn bề bằng phẳng như tràng hoa giăng
Một màu cảnh sắc tốt tươi
Không nóng không lạnh tháng ngày đều xuân
Bông thơm các thứ cam tân
Tưởng chi có nấy mặc, ăn sẵn sàng
Câu lơn bảy lớp nghiêm trang
Bảy hàng cây báu bảy vòng lưới giăng
Trong ao nước mát phẳng bằng
Thơm tho trong sạch hương xông dị kỳ
Uống vào khỏe mạnh tức thì
Bao nhiêu nghiệp chướng sạch đi khổ sầu
Có chim nói pháp nhiệm mầu
Khổng trước, Bạch hạc đứng chầu tốt xinh
Xướng hòa Anh võ bá thinh
Chim hai đầu mọc chung liền một thân
Sớm khuya kêu tiếng hòa vần
Tám phân chánh đạo bảy phân Bồ đề
Trong ao sen mọc bốn bề
Bông lớn như thể bánh xe rõ ràng
Sắc xanh, sắc đỏ, sắc vàng
Màu nào sắc nấy, hào quang chói lòa
Vui cùng Bồ tát một nhà
Thinh văn thánh chúng đồng ra Phật tiền
Cúi đầu lễ tạ kim liên
Pháp âm nghe tiếng thệ liền phẩm cao
Liên đài cửu phẩm tiêu dao
Chứng ngôi bất thối dự vào vô dư
Tịch quang là cõi thường cư
Không không sắc sắc như như thường thường
Ðoái nhìn khổ hải càng thương
Trùng trùng điệp điệp không lường phong ba
Quay thuyền trở lại Ta bà
Dắt dìu vạn loại đến tòa Tây thiên
Chúng sanh độ tận đã yên
Vong hồn mới chứng tịch viên Niết bàn
Nam Mô Tịnh độ Lạc bang
Chứng minh vong đặng Tây phang mau về.

– Trích “Pháp Môn tu Tịnh Ðộ ” chùa Niệm Phật – Bình Dương 1970.

SÁM KỲ SIÊU
(Sám tán cầu siêu 13)

Trên đài Phật chiên đàn tỏa ngút,
Dưới chúng con cảm xúc từ đây,
Hào quang năm sắc phủ vây,
Từ bi tế độ, độ ngay linh hồn.
Về an dưỡng Từ Tôn giáo hóa,
Cõi hồng trần như lá trên cây,
Ðường sanh nẻo tử khó thay,
Có không không có mới hay vô thường.
Nạn nước lửa bốn phương tàn khốc,
Họa chiến tranh chết chóc cùng nơi,
Có thân phải khổ trọn đời,
Lại thêm bão lụt đạn rơi thình lình.
Ðời mạt pháp, chúng sanh ít phước,
Kiếp trần ai, vọng ước đủ điều,
Khuyên hồn niệm Phật một chiều,
Nương nhờ đức Phật tội tiêu tức thì.
Trước chánh điện quy y Tam Bảo,
Nghe câu kinh sầu não dứt liền,
Lời thầy giáo hóa ban truyền,
Y lời Phật dạy diệu huyền rất sâu.
Lòng cung kính, cúi đầu gìn giư,
Dạ chí thành, đệ tử quyết tin,
Nguyện hồn kiến tánh tâm minh,
Về nơi Tịnh độ hương linh an nhàn.
Chẳng còn lúc lầm than khổ sở,
Sắc mây lành rực rỡ hào quang,
Quan Âm Thế Chí dẫn đàng,
Ðưa về Cực lạc muôn ngàn thảnh thơi.
Xin nhắc nhở người đời nghe rõ,
Gắng tin lòng mới tỏ nhơn tâm,
Báu mầu thiệt rất uyên thâm,
Ðộ vong hồn đặng thâm tâm nhẹ nhàng.
Ðời sanh tử khóc than đau khổ,
Kiếp luân hồi khứ khứ lai lai,
Thay hình đổi dạng hoài hoài,
Hồn theo chư Phật về đài liên hoa.
Cõi trần thế, thân ta không chắc,
Kiếp phù sinh, tài sắc vọng cầu,
Linh hồn chớ khá lo âu,
Nghe kinh giác ngộ nguyện cầu siêu thăng.
Thỉnh cầu Ðại Ðức Ni Tăng,
Tụng kinh niệm Phật hồn đăng bửu đài.
Quan Âm Ðịa Tạng các ngài,
Di Ðà giáo chủ rước ngay đem về.
Liên đài chín phẩm hầu kề,
Tắm ao bát đức trọn bề vãng sanh.
Nguyện cho hồn đặng an lành,
Mau về Cực lạc đến thành Tây phương.
Nam Mô Ðịa Tạng Minh Vương,
Ðộ hồn thoát ngục về đường vãng sanh.

— Trích soạn từ “Pháp môn tu Tịnh Ðộ”, chùa Niệm Phật Bình Dương ấn hành, Bình Dương, 1970.
— Có sửa lại vài chữ ở câu đầu tiên để tránh nhầm lẫn với bài sám Cầu Siêu I, mã số 29, Tập I đã in.

SÁM NGUYỆN HƯƠNG LINH
(Sám tán cầu siêu 14)

Cuộc trần lắm nỗi vần xoay,
Còn mất, ảo hóa; rủi thay sự thường.
Nay linh cảnh sống thôi vương,
Tìm nơi tịnh lạc an nương tâm mình.
Lễ cầu hướng Phật siêu linh,
Lòng thành mượn nén hương tinh khấn nguyền.
Cầu linh niệm đạo cần chuyên,
Xa nơi huyễn cảnh lụy phiền trần ai.
Di Ðà thọ ký, nguyện ngài,
Tiếp dẫn Cực lạc, sen đài hóa thân.
Bồ Tát Thế Chí, Quan Âm,
Ðịa Tạng, Thánh Chúng đồng tâm độ về:
Dẫn linh chứng đạo Bồ đề,
Thần thức sáng láng thôi mê cảnh trần.
Lòng từ chứng lý thật chân,
Khai thông trí huệ, định tâm hành thiền.
Giải thoát khổ cảnh nghiệp duyên,
Phù sinh huyễn kiếp triền miên buộc ràng.
Dẫu việc tế thế an bang,
Dầu trong gia đạo an khang thâm tình.
Dầu cảnh ngục thất tội hình,
Dầu trong trướng gấm cung đình tôn xưng.
Cuộc thế chìm nổi không dừng,
Ðều là nghiệp quả phế hưng theo thời.
Sống là thọ cảm cảnh đời,
Chết cầu thức giác xa rời nghiệp nhân.
Nương tánh Phật linh dự phần,
Phiêu diêu thanh thoát chứng phần độ an.
Linh thần nhập thánh siêu phàm,
Chuyển nghiệp trí giác, chuyên làm độ tha.
Thỉnh linh niệm Phật Di Ðà,
Siêu sanh Tịnh độ, vào nhà Như Lai.

— Trích trong “Khóa lễ Phật”,Cư sĩ Nghiêm Thức soạn,Cảo bản TP HCM, 1994, Tr. 41-50.