Nói về Pháp Phương tiện tới Niết Bàn
Nam mô A Di Đà Phật.
Pháp Phương tiện tới Niết Bàn được Phật nói trong Kinh Hoa Nghiêm, Kinh Mười dừng ở và một số Kinh khác. Bài này chỉ là tập hợp, tóm lược lại các Kinh đã được Phật nói.
Bồ Tát Bồ Tát lớn đã đầy đủ Bậc thứ sáu. Muốn vào Bậc thứ bảy. Từ Trí tuệ Phương tiện nổi lên mười hạnh vi diệu. Thế nào là mười ?
Hay tu Rỗng, không có hình tướng, không có nguyện. Mà dùng tâm Từ Bi ở nơi chúng sinh. Thuận theo Pháp Bình đẳng của các Phật. Mà không bỏ cúng dưỡng các Phật. Thường ham thích suy nghĩ môn Trí tuệ Rỗng. Mà rộng tu gom lương thực Phúc Đức. Rời xa Ba Cõi. Mà trang nghiêm Ba Cõi. Thành quả các ngọn lửa Phiền não Vắng lặng. Mà vì chúng sinh nổi lên Pháp ngọn lửa diệt mất tham muốn thù giận ngu si Phiền não. Thuận theo các Pháp như ảo, như giấc mộng, như Trăng trong nước, không có hai tướng. Mà nổi lên phân biệt đủ loại Phiền não và không mất quả báo Nghiệp. Biết tất cả Đất nước Phật Rỗng như khoảng không. Đều là ly rời hình tướng. Mà nổi lên làm Đất nước Thanh tịnh. Biết Thân Pháp của tất cả Phật không có thân. Mà nổi lên Sắc thân ba mươi hai Tướng, tám mươi loại diện mạo đẹp dùng tự trang nghiêm. Biết âm thanh các Phật, hình tướng Vắng lặng không thể nói. Mà thuận theo tất cả, nổi lên đủ loại âm thanh trang nghiêm. Biết các Phật ở trong một nghĩ nhớ thông suốt Ba Đời. Mà biết đủ loại hình tướng, đủ loại thời khắc, đủ loại Kiếp, được Bình đẳng Chính Đẳng Giác. Tùy theo tin hiểu của chúng sinh. Làm nói như thế. Tên là sinh mười hạnh vi diệu từ Trí tuệ Phương tiện. Bồ Tát Bồ Tát lớn tu hành hạnh vi diệu này. Do hiện ra Trí tuệ Phương tiện như thế. Tên là vào Bậc bảy.
Bồ Tát này dùng tâm không đâu nhờ. Ở trong từng nghĩ nhớ. Hay quan sát A tăng kì Thế giới. Nghiêm sạch A tăng kì Nước Phật. Với các Nước Phật. Tâm không nhiễm nương nhờ. Đi tới nơi ở của A tăng kì các Như Lai. Lễ bái cung kính. Dùng A tăng kì hoa hương, hương bôi hương bột, các hoa man báu, áo Trời quý hỗn tạp. Lọng cờ phướn báu, các đồ dùng trang nghiêm. Đều A tăng kì lấy dùng cúng dưỡng. Tâm không đâu nhờ. Làm A tăng kì các Phương tiện mà không đâu làm. A tăng kì suy nghĩ. Dừng ở Pháp không suy nghĩ. Ở trong mỗi nghĩ nhớ thấy vô lượng các Phật. Ở nơi ở của các Phật, tâm không đâu nhờ. Với Tướng Hảo của Phật, tâm không đâu nhờ. Với Quang sáng của Phật, tâm không đâu nhờ. Ở các Nước Phật, tâm không đâu nhờ. Nghe Phật nói Pháp, tâm không đâu nhờ. Ở Thế giới mười phương. Tâm không đâu nhờ. Với chúng Như Lai, tâm không đâu nhờ. Với chúng Bồ Tát, tâm không đâu nhờ. Nghe Pháp vui mừng, tâm không đâu nhờ. Tâm đúng tăng rộng. Hút lấy ý không loạn. Thực hành hạnh Bồ Tát, không đâu nhờ Pháp Phật.
Bồ Tát Bồ Tát lớn này ở Nước Phật mười phương. Vô lượng vô biên A tăng kì Kiếp ở nơi ở của mỗi một Phật. Cung kính lễ bái cúng dưỡng. Tâm đủ không chán. Thấy Phật nghe Pháp tâm không đâu nhờ. Thấy các Đại chúng Bồ Tát Như Lai dùng để trang nghiêm. Tâm không đâu nhờ. Thấy Nước không sạch. Tâm không ghét ác. Cớ là sao ?
Bồ Tát Bồ Tát lớn vì Rỗng lặng bình đẳng quan sát các Pháp. Các Pháp không bẩn không sạch không tối Ngu tối. Không phân biệt, đều phân biệt, không ảo vọng, không chân thực, không yên ổn, không nguy hiểm, không Đạo đúng, không Đạo sai. Bồ Tát quan sát tính Pháp chân thực như thế, nhập vào tính chúng sinh. Giáo hóa điều phục thành thục chúng sinh. Với chúng sinh đó tâm không đâu nhờ. Nhận giữ các Pháp. Mà với các Pháp tâm không đâu nhờ. Không bỏ tâm Bồ Tát. Mà dừng ở nơi ở của Phật. Ở nơi ở của Phật tâm không đâu nhờ. Nhập vào đủ loại đường lời nói. Với đường lời nói tâm không đâu nhờ. Nhập vào Đạo chúng sinh. Với Đạo chúng sinh tâm không đâu nhờ. Phân biệt Nhận đúng các Tam muội. Đều cùng hay nhập vào, tâm không đâu nhờ. Đi tới vô lượng vô biên không thể nói các Đất nước Phật. Thấy Nước Phật đó, tâm không đâu nhờ. Nếu tới Nước Phật, tâm không luyến mộ khác.
Bồ Tát Bồ Tát lớn ở các Nước Phật. Do tâm không tham nương nhờ. Hiểu giáo lý chân thực của Phật. Với Đạo Bình Đẳng mà không có chướng ngại. Với giáo lý đúng của Phật đã được thiết lập yên. Đầy đủ hạnh Bồ Tát. Yên ở tâm Bồ Tát. Thành công Giải thoát Vắng lặng của Bồ Tát. Không nhớ không nhờ hạnh Bồ Tát. Dừng ở Đạo sạch của Bồ Tát. Nhận ghi nhớ chân thực. Đã được nhớ truyền cho. Làm nghĩ nhớ như thế. Người Phàm trần ngu si. Không biết chân lý. Không thấy chân lý. Ngu tối không tin. Tâm không chân thực. Thường thực hành nhiễm nương nhờ. Lưu chuyển sinh chết. Không thấy các Phật. Ly rời Tri thức thiện. Ly rời Đạo đúng. Mê hoặc thấy sai. Không cầu Thầy Điều Ngự. Không kính trọng mười lực lớn nhất. Không biết ân của Bồ Tát. Thân thiết Tri thức ác. Nghe các Pháp Rỗng. Tâm rất hoảng sợ. Suy nghĩ không đúng. Phỉ báng Pháp đúng. Vứt bỏ Đạo đúng. Thích theo đường sai. Nhập vào lưới Ma. Rời xa các Phật. Thường nhờ các Có. Nhận đủ loại khổ.
Khi đó Bồ Tát thấy các chúng sinh đó, đã nhận các khổ. Tăng lớn Đại Bi. Quan sát các Căn thiện. Tâm không đâu nhờ. Khi đó Bồ Tát làm nghĩ nhớ như thế. Con đang cố vì tất cả chúng sinh mười phương. Dừng ở vô lượng vô biên A tăng kì Kiếp. Thành thục chúng sinh. Tâm không mệt chán. Thường cùng nhau dừng ở. Không muốn rời bỏ đi. Như đầu lông đoan nghiêm. Dùng một đầu lông đoan nghiêm. Đều đo lường khắp Thế giới mười phương. Do vì một chúng sinh. Ở nơi mỗi một đầu sợi lông đoan nghiêm. Đều dừng ở vô lượng vô biên A tăng kì Kiếp. Như vì một chúng sinh. Vì tất cả chúng sinh cũng lại như thế. Dùng tâm Đại Bi này. Lần lượt nhớ mãi. Chưa từng đoạn tuyệt mà với chúng sinh. Tâm không đâu nhờ. Ở nơi đầu mỗi một đầu lông. Tu luyện đầy đủ các hạnh Bồ Tát tới tận thời Quá khứ Tương lai. Không nhờ thân, không nhờ Pháp, không nhờ nghĩ nhớ. Không nhờ nguyện, không nhờ Tam muội, không nhờ hạnh, không nhờ Tĩnh lặng, không nhờ cảnh giới. Không nhờ giáo hóa thành thục chúng sinh, không nhờ nhập vào Cõi Pháp sâu. Cớ là sao ?
Bồ Tát quan sát như thế. Tất cả Cõi Pháp như ảo. Các Pháp Phật như ánh chớp điện. Hạnh Bồ Tát như giấc mộng. Pháp nghe được như tiếng vang. Tất cả Thế giới như hóa ra. Nghiệp báo được nổi lên. Như hóa thân của Ma Nậu Ma. Biết tất cả chúng sinh giống như ảnh vẽ. Đủ loại hình khác nhau. Đều do tâm vẽ ra. Các Pháp được nói đều như thực tế. Ở trong một nghĩ nhớ đầy khắp mười phương. Tu hạnh Bồ Tát rộng lớn như Cõi Pháp. Thành quả như khoảng không. Ở trong một nghĩ nhớ đều biết các Phật. Quyết định Phương tiện. Biết rõ tướng tâm nhanh chóng trở về. Mà với tâm này không đâu nhiễm nhờ.
Bồ Tát quan sát không có bản thân như thế. Thấy Phật hóa độ tất cả chúng sinh. Ở trong Pháp Phật được vô lượng vui. Nổi lên Đại Từ Bi cứu giúp tất cả. Tâm không lo buồn. Nguyện được vui mừng. Người chưa thành thục, đang giúp cho thành thục. Người chưa điều phục, giúp cho điều phục. Rời xa Thế gian mà hay thuận theo tất cả Thế gian. Nếu nghe Đất nước các phương, âm thanh của chúng sinh, các Nghiệp của chúng sinh. Bày đặt của chúng sinh, hòa hợp của chúng sinh, lưu chuyển của chúng sinh, các hạnh của chúng sinh. Cảnh giới của chúng sinh, các địa vị của chúng sinh, nổi lên của chúng sinh. Con đang dựa vào lực nguyện lớn. Đều tới nơi đó. Cuối cùng không bỏ nguyện lớn giáo hóa chúng sinh. Thậm chí không nổi lên một nghĩ nhớ nhiễm nhờ. Sở dĩ thế nào ? Do vì không đâu nhờ. Tự lợi mình lợi người. Thanh tịnh đầy đủ.
Bồ Tát đó dừng ở Bậc bảy. Nhập vào vô lượng Cõi chúng sinh. Nhập vào vô lượng Pháp giáo hóa chúng sinh của các Phật. Nhập vào vô lượng Thế giới. Nhập vào vô lượng Đất nước Thanh tịnh của các Phật. Nhập vào vô lượng các Pháp khác biệt. Nhập vào Trí tuệ của vô lượng các Phật được Đạo Bình Đẳng. Nhập vào vô lượng các số Kiếp. Nhập vào vô lượng các Phật thông suốt Ba Đời. Nhập vào tham muốn vui sướng khác nhau của vô lượng chúng sinh. Nhập vào Sắc thân khác lạ của vô lượng các Phật. Nhập vào vô lượng các Phật, biết chúng sinh chí tâm thực hành các Căn khác biệt. Nhập vào lời nói âm thanh của vô lượng các Phật, giúp cho chúng sinh vui mừng. Nhập vào vô lượng tâm chúng sinh, tâm thực hành khác biệt. Nhập vào vô lượng các Phật, thuận theo thực hành Trí tuệ.
Nhập vào tỏ rõ tin hiểu của vô lượng Bậc Pháp Thanh Văn. Nhập vào các Phật nói vô lượng Nhân duyên Đạo, làm cho chúng sinh tin hiểu. Nhập vào luyện tập được vô lượng Trí tuệ Bích Chi Phật. Nhập vào vô lượng Trí tuệ rất sâu, được các Phật nói. Nhập vào vô lượng Đạo làm được của các Bồ Tát. Nhập vào các Phật, nói được vô lượng Pháp Bậc Phật, hợp thành việc, giúp cho chúng sinh được nhập vào.
Bồ Tát làm nghĩ nhớ đó. Các Phật có vô lượng vô biên thế lực lớn như thế. Thế lực như thế. Con cần tu tập hợp. Được thế lực này. Không dùng phân biệt. Bồ Tát suy nghĩ Trí tuệ như thế. Tu luyện Trí tuệ Phương tiện lớn. Yên ở Trí tuệ Phật. Do vì Pháp không động. Thường nổi lên đủ loại độ thoát Đạo chúng sinh. Không có chướng ngại. Đi dừng ngồi nằm. Đều cùng có thể nổi lên Pháp độ thoát chúng sinh. Ly rời các vòng Uẩn. Dừng ở các uy nghi. Thường không rời xa. Nghĩ nhớ như thế.
Bồ Tát đó ở trong mỗi nghĩ nhớ đầy đủ mười Pháp tới Niết Bàn và hạnh của mười Bậc. Cớ là sao ? Bồ Tát đó ở trong mỗi nghĩ nhớ Đại Bi là hàng đầu. Tu luyện Pháp Phật. Do Trí tuệ lớn hồi hướng tất cả. Mười Pháp tới Niết Bàn. Bồ Tát do cầu Đạo Phật tu được Căn thiện. Ban cho tất cả chúng sinh. Pháp Bố thí tới Niết Bàn. Có thể diệt mất tất cả nóng Phiền não. Pháp Giữ giới tới Niết Bàn Từ Bi là hàng đầu. Với tất cả chúng sinh tâm không đâu bị thương. Pháp Nhẫn nhịn tới Niết Bàn. Cầu Căn thiện không biết chán. Pháp Tinh tiến tới Niết Bàn. Tu tâm Đạo không tan. Thường hướng về Tất cả Trí tuệ.
Pháp Thiền tới Niết Bàn. Nhẫn nhịn môn không sinh của các Pháp. Pháp Trí tuệ tới Niết Bàn. Có thể nổi lên vô lượng môn Trí tuệ. Pháp Phương tiện tới Niết Bàn. Cầu Trí tuệ chuyển thành tốt hơn. Pháp Nguyện tới Niết Bàn. Các Ma ngoài Đạo không thể tan hỏng. Pháp Lực tới Niết Bàn. Với hình tướng của tất cả Pháp nói như thực. Pháp Trí tuệ không hết tới Niết Bàn. Như thế trong mỗi nghĩ nhớ đầy đủ mười Pháp tới Niết Bàn.
Bồ Tát đó khi đầy đủ mười Pháp tới Niết Bàn. Pháp bốn hút lấy, ba mươi bảy phẩm trợ Bồ Đề, ba môn Giải thoát. Tất cả Pháp trợ giúp Pháp Bình Đẳng Chính Đẳng Giác. Ở trong mỗi nghĩ nhớ, đều cùng đầy đủ. Chỉ có Bậc bảy của Bồ Tát Bồ Tát lớn, đầy đủ Pháp trợ giúp Bồ Đề. Tất cả các Bậc cũng có thể đầy đủ.
Bồ Tát Bồ Tát lớn ở trong các Bậc, đều cùng đầy đủ Pháp trợ giúp Bồ Đề. Do Bậc Đi Xa tốt hơn. Nói ở Bậc này. Cớ là sao ? Các Bồ Tát Bồ Tát lớn ở trong Bậc bảy, hạnh tinh xảo đầy đủ. Do nhập vào Đạo Thần thông Trí tuệ.
Bồ Tát ở Bậc đầu tiên do phát nguyện nhờ vào Pháp của tất cả Phật. Đầy đủ Pháp trợ giúp Bồ Đề. Bậc hai do trừ bỏ tâm ác bẩn. Đầy đủ Pháp trợ giúp Bồ Đề. Bậc ba do nguyện chuyển tăng cao được Pháp sáng. Đầy đủ Pháp trợ giúp Bồ Đề. Bậc bốn do nhập vào Đạo. Đầy đủ Pháp trợ giúp Bồ Đề. Bậc năm do thuận theo thực hành Pháp Thế gian. Đầy đủ Pháp trợ giúp Bồ Đề. Bậc sáu do nhập vào môn Pháp rất sâu. Đầy đủ Pháp trợ giúp Bồ Đề. Bậc thứ bảy này do nổi lên Pháp của tất cả Phật. Đầy đủ Pháp trợ giúp Bồ Đề. Cớ là sao ? Bồ Tát Bồ Tát lớn ở trong Bậc này. Được các Trí tuệ do thực hành Đạo. Do dùng lực đó. Bậc thứ tám tự nhiên được thành.
Ví như hai Thế giới. Một yên định Thanh tịnh. Một yên định cáu bẩn. Khoảng giữa hai Thế giới đó. Khó có thể vượt qua. Muốn vượt qua Thế giới này. Cần dùng Thần thông và lực nguyện lớn. Bồ Tát cũng lại như thế. Thực hành với Đạo hỗn tạp. Khó có thể vượt qua. Do dùng lực nguyện lớn, lực Trí tuệ lớn, lực Phương tiện lớn. Như vậy vượt qua được.
Bồ Tát Bậc bảy làm hạnh Thanh tịnh đó. Làm hạnh bẩn đó. Hạnh của Bồ Tát từ Bậc Vui mừng. Đều ly rời Nghiệp tội. Cớ là sao ? Do hồi hướng về Bình Đẳng Chính Đẳng Giác. Thuận theo Bậc thực hành được Thanh tịnh. Không có tên là vượt qua. Ví như Vua Thánh Chuyển Luân. Ngồi trên Voi quý lớn. Đi tới bốn Thiên hạ. Thấy các chúng sinh nghèo khó khổ não. Vua tuy không khổ mà chưa ly rời con người. Nếu bỏ thân Vua sinh lên Thế giới Phạm. Đi tới nghìn Thế giới. Hiện ra uy lực lớn. Khi đó mới có tên ly rời khỏi thân người.
Bồ Tát cũng lại như thế. Từ Bậc ban đầu ở các Bậc Pháp tới Niết Bàn. Biết việc làm và Phiền não cáu bẩn ở nơi tâm tất cả chúng sinh. Không bị Phiền não cáu bẩn làm ô uế. Tuy dựa vào Đạo thiện. Không có tên là Vượt qua. Nếu vứt bỏ tất cả, tu được hạnh tinh xảo. Nhập vào Bậc tám. Khi đó tên là dựa vào bậc Thanh tịnh. Đều biết tất cả các Phiền não cáu bẩn. Không bị Phiền não cáu bẩn làm ô uế. Mới có tên là Vượt qua.
Bồ Tát dừng ở Bậc bảy. Vượt qua tham muốn cùng với các Phiền não cáu bẩn. Ở Bậc bảy này không có tên là Có Phiền não. Không có tên là Không có Phiền não. Cớ là sao ? Do tất cả Phiền não không nổi lên. Không có tên là Có Phiền não. Do chưa đủ nguyện tham cầu Trí tuệ Như Lai. Không có tên là Không có Phiền não.
Bồ Tát dừng ở Bậc bảy. Thành công Nghiệp Thân miệng ý Thanh tịnh sâu. Tất cả Nghiệp không thiện của Bồ Tát đó thuận theo Phiền não. Đều đã rời bỏ. Toàn bộ Nghiệp thiện thường tu luyện thực hành. Mới lại Kinh sách Thế gian. Nói như Bậc năm. Tự nhiên mà được. Ở Ba nghìn Đại thiên Thế giới. Rất là hiếm có. Được làm Thầy lớn. Chỉ trừ Như Lai, Bồ Tát Bậc tám. Không có chúng sinh tâm sâu thực hành vi diệu có thể sánh bằng. Toàn bộ Thiền định, Thần thông Giải thoát, Tam muội của Bồ Tát đó. Sinh không theo Thiền. Do muốn Tự do.
Bồ Tát dừng ở Bậc Đi Xa. Ở trong mỗi nghĩ nhớ tu gom đầy đủ lực Trí tuệ Phương tiện và tất cả Pháp trợ giúp Bồ Đề. Đầy đủ chuyển thành tốt hơn. Có thể nhập vào Tam muội dễ hàng phục của Bồ Tát. Tam muội dễ nghĩ nghĩa. Tam muội Tăng tiến Trí tuệ. Tam muội Phân biệt nghĩa tạng. Tam muội Phân biệt Pháp như thực. Tam muội Yên ở kiên cố. Tam muội Biết môn Thần thông. Tam muội Cõi Pháp Thanh tịnh. Tam muội thuận theo giáo lý của Phật. Tam muội đủ loại nghĩa tạng. Tam muội quay lưng với sinh chết, hướng về Niết Bàn. Đầy đủ trăm vạn Tam muội như thế. Thanh tịnh sửa Bậc này.
Bồ Tát đó được Tam muội như thế. Do Phương tiện Trí tuệ Thanh tịnh. Do được lực Đại Bi sâu. Tên là Vượt qua Bậc Thanh Văn, Bích Chi Phật, hướng tới Bậc Trí tuệ Phật. Bồ Tát dừng ở Bậc đó. Làm vô lượng Nghiệp thân không có hình tướng. Làm vô lượng Nghiệp Miệng ý không có hình tướng. Do hạnh Thanh tịnh của Bồ Tát đó. Được Pháp nhẫn Không sinh. Chiếu sáng các Pháp.
Bồ Tát dừng ở Bậc ban đầu. Có vô lượng Nghiệp thân. Vô lượng Nghiệp Miệng ý. Đã có thể vượt qua Bậc Thanh Văn, Bích Chi Phật. Do nhờ Pháp lớn vượt qua không phải lực thực hành. Do lực thực hành của Bậc thứ bảy. Tất cả Thanh Văn, Bích Chi Phật không thể phá hỏng. Ví như sinh ở gia đình Vua. Tức thời tốt hơn tất cả. Cớ là sao ? Do địa vị tôn quý. Thân họ to dài. Thành công Trí tuệ. Như thế chân thực tốt hơn so với tất cả. Bồ Tát cũng lại như thế. Khi mới phát tâm. Tốt hơn so với Bậc Duyên Giác. Do phát nguyện lớn. Do tâm Thanh tịnh sâu. Nay dừng ở Bậc này. Dùng lực Trí tuệ. Tốt hơn so với Thanh Văn, Bích Chi Phật.
Bồ Tát dừng ở Bậc bảy được Nghiệp Thân miệng ý rời xa không làm rất sâu. Chuyển sang cầu Pháp tốt hơn mà không rời bỏ. Do vì tâm chuyển thành tốt hơn. Tuy làm thực tế mà không chứng nghiệm thực tế. Bồ Tát từ Bậc nào có thể tới nhập vào Vắng lặng ? Từ Bậc sáu có thể tới nhập vào Vắng lặng. Nay dừng ở Bậc này. Ở trong mỗi nghĩ nhớ có thể nhập vào Vắng lặng mà không chứng nghiệm Vắng lặng. Bồ Tát đó thành công Nghiệp Thân miệng ý không thể nghĩ bàn. Thực tế làm mà không chứng nghiệm thực tế. Ví như có người ngồi trên thuyền nhập vào biển lớn. Pháp dễ thực hành. Dễ biết tướng của nước. Không bị nước làm hại, làm cho chìm nổi.
Như thế Bồ Tát dừng ở Bậc bảy. Ngồi trên thuyền Pháp tới Niết Bàn. Có thể thực tế làm mà không chứng nghiệm thực tế. Bồ Tát do dùng lực nguyện lớn như thế. Do được lực Trí tuệ. Do từ Trí tuệ Thiền định sinh lực Phương tiện lớn. Tuy yêu sâu Niết Bàn. Mà hiện ra thân sinh chết. Tuy quyến thuộc vây quanh mà tâm thường rời xa. Do dùng lực nguyện. Nhận sinh ở Ba Cõi. Không bị Pháp Thế gian làm cho nhiễm uế. Tâm thường hay im lặng. Do dùng lực Phương tiện. Mà trở về cháy mạnh tùy theo thực hành Trí Phật. Chuyển Bậc Thanh Văn, Bích Chi Phật được tạng Pháp Phật mà hiện ra Cõi Ma. Tuy vượt qua bốn Ma mà hiện ra hạnh của Ma. Tuy hiện ra hạnh ngoài Đạo mà không vứt bỏ cứu giúp của Phật. Tuy hiện ra thân ở tất cả Thế gian. Mà tâm thường ở Pháp ra ngoài Thế gian. Tất cả toàn bộ việc trang nghiêm. Tốt hơn các Trời, Rồng, Dạ Xoa, Càn Thát Bà, A Tu La, Ca Lâu La, Khẩn Na La, Ma Hầu La Già, Người, Không phải người, bốn Vua Trời, Ngọc Hoàng Đế Thích, Vua Trời Phạm. Mà không vứt bỏ Pháp ham thích, Pháp yêu thích.
Bồ Tát thành công Trí tuệ như thế, dừng ở Bậc Đi Xa. Gặp ngay nghìn vạn trăm triệu Na do tha Phật. Cung kính cúng dưỡng. Tôn trọng ca ngợi. Quần áo, thức ăn uống, đồ nằm ngủ, thuốc uống cúng dưỡng các Phật. Giúp giữ Pháp Phật. Trí tuệ của các Thanh Văn, Bích Chi Phật hỏi khó không thể phá hỏng.
Bồ Tát đó do thương xót chúng sinh. Pháp nhẫn chuyển thành Thanh tịnh. Căn thiện vô lượng trăm nghìn vạn trăm triệu Na do tha Kiếp của Bồ Tát đó chuyển thành tốt hơn. Ví như vàng mười dùng các báu vật tốt trang nghiêm xen vào giữa. Chuyển thành sáng sạch tốt hơn. Các vàng khác không sánh kịp. Bồ Tát cũng như thế. Dừng ở Bậc Đi Xa. Tất cả Căn thiện sinh từ Trí tuệ Phương tiện. Chuyển thành sáng sạch tốt hơn. Không thể phá hỏng. Ví như ánh mặt Trời. Ánh Trăng sao không thể sánh kịp. Tất cả nước bùn đều có thể khô cạn. Bồ Tát cũng như thế. Dừng ở Bậc Đi Xa. Căn thiện chuyển thành tốt hơn. Tất cả Thanh Văn, Bích Chi Phật không thể theo kịp. Lại có thể khô cạn bùn bẩn Phiền não.
Tên là nói sơ lược Bậc Đi Xa của Bồ Tát Bồ Tát lớn. Bồ Tát dừng ở Bậc đó. Đa phần làm Vua Trời Tha Hóa Tự Tại. Các Căn mạnh sắc xảo. Có thể mở ra chúng sinh hiểu Đạo Nhân duyên. Do làm Nghiệp thiện. Bố thí, nói lời nhân ái, lợi ích, cùng làm việc. Đều không ly rời nhớ Phật. Không ly rời nhớ Pháp. Thậm chí không ly rời nhớ đầy đủ Tất cả loại Trí tuệ. Thường sinh tâm như thế. Con đang với tất cả chúng sinh là hàng đầu, là tốt hơn. Thậm chí với tất cả chúng sinh là dừng dựa vào. Bồ Tát đó nếu muốn siêng thực hành Tinh tiến như thế. Với thời gian ngắn được trăm nghìn trăm triệu Na do tha Tam muội. Thậm chí có thể hiện ra trăm nghìn trăm triệu Na do tha Bồ Tát làm quyến thuộc. Nếu dùng lực nguyện Tự do tỏ ra rõ. Vượt qua số này trăm nghìn vạn trăm triệu Na do tha Kiếp không thể tính biết.
Bồ Tát thành công Pháp Phương tiện tới Niết Bàn, bước vào bậc đầu tiên của Pháp Nhẫn không sinh. Được các Trí tuệ do thực hành Đạo. Tự nhiên được bậc thứ tám. Do vậy Bồ Tát cần nỗ lực hết sức để được bậc thứ bảy này.
Nam mô A Di Đà Phật.
Phật Tử Bùi Đức Huề biên soạn tháng 1/2015.