Giọng ru hời
Thích Nhuận Thạnh
Thả hồn theo nhịp võng ru
Nghe ra lời mẹ thiên thu trở mình
Vọng từ điệp khúc sơ sinh
Nguồn thơm sữa ngọt đượm tình thâm sâu.
Vườn xưa ngào ngạt hương cau
Mẹ ngồi ngẫm lại nỗi đau ngút ngàn
Bốn mùa cánh nhạn bay ngang
Lệ nhòa nhuộm áo thời gian trắng đầu.
Uyên nguyên nhịp thuở bể dâu
Con về về quê cũ nỗi sầu phôi pha
Vườn xưa ngào ngạt hương trà
Dường như bóng mẹ vờn qua dưới ngàn.
Chuông thiền điểm nhịp âm vang
Con quỳ bên mẹ lệ hàng tuôn rơi
Về đâu mây trắng lưng trời
Có còn mang giọng ru hời ngày xưa.