Cát Bụi
Không Lạc
Thân cát bụi trả về tứ đại
Ra khỏi đời, tay lại trống tay
Công hầu, cung điện, đền đài
Có ai được xách mang vai bao giờ.
Thân cứng đờ, nằm im bất động
Như đang trong giấc mộng thiên thu
Rồi đây kiến đậu, ruồi bu
Dưới lòng đất lạnh, nghìn thu giã từ.
Người có biết đời là hư ảo?
Như sương mù những dạo thu sang
Đến đi, hợp hợp, tan tan
Sinh sinh, diệt diệt, rõ ràng ảo hư.
Thân tứ đại lại về cát bụi
Hết duyên rồi, tàn rụi người ơi
Chỉ cần một hơi thở thôi
Ra-không vô lại thì đời hết ngay.