KINH BẢO TINH ĐÀ-LA-NI
Hán dịch: Đời Đường, Tam tạng Ba-la-pha-mật-đa-la
Việt dịch: Linh Sơn Pháp Bảo Đại Tạng Kinh
QUYỂN 6
Phẩm 6: ĐÀ-LA-NI
Bấy giờ, ở địa phận phương Đông, có thế giới tên là Khả lạc, Đức Phật hiệu là A-súc, cùng với vô lượng, vô số Đại Bồ-tát với vô vàn sức thần thông, gia hộ cảnh giới chư Phật. Ở trong khoảnh khắc một sát-na, từ cõi đó, khởi phát đi đến trú xứ của Đức Thích-ca Như Lai A-la-ha Tam-miệu Tam-phật-đà trong tứ thiên hạ. Đức Phật Asúc tự hóa ra tòa hoa sen để ngồi. Các vị Đại Bồ-tát của Đức Phật đó, cũng dùng sức công đức thần thông của mình, hóa làm pháp tòa hoa sen vi diệu, rồi ngồi ở trên đài hoa sen đó, hướng về Đức Phật. Như vậy, ở phương Đông, các Đức Phật Thế Tôn đứng đầu của vô lượng, vô so cõi Phật, nhiều như vi trần, hiện trụ thế nuôi dưỡng. Ở trong khoảnh khắc sát-na, mỗi một Đức Như Lai cùng với vô lượng vô số Đại Bồ-tát, trăm ngàn câu-chi na-do-tha chúng Thanh văn; từ chỗ các vị, phát khởi đi đến tru xứa của Đức Thích-ca Như Lai A-la-ha Tammiệu Tam-phật-đà trong bốn thiên hạ này. Đại chúng đi đến đó, bằng thần thông của mình, hóa làm pháp tòa hoa sen vi diệu, rồi ngồi ở trên đài hoa sen ấy, hướng về Đức Phật.
Bấy giơ, ở địa phận phương Nam, có Đức Như Lai hiệu là Bảo Tinh cũng vậy (nói rộng cũng như trên); cho đến ngồi ở trên đài hoa sen, hướng về Đức Phật. Bấy giờ, ở địa phận phương Tây, có Đức Phật hiệu là A-di-đà, (nói rộng cũng như trên); cho đến ngồi ở trên đài hoa sen, hướng về Đức Phật. Ở phương Bắc, có Đức Phật hiệu là Cổ Âm, hạ phương có Đức Phật hiệu là Tỳ-lô-giá-na ở trên đài hoa sen (nói rộng cũng như trên). Thượng phương có Đức Như Lai hiệu là Trí Quang, cùng vô lượng, vô số trăm ngàn câu-chi na-do-tha Đại Bồtát, nhiều như vi trần của hằng hà sa số cõi Phật; nhờ có đủ sự gia hộ của cảnh giới chư Phật, nên trong khoảnh khắc một sát-na, các vị từ cõi đó xuất phát đi đến trong cõi Phật ở bốn thiên hạ này, là trú xứ của Đức Thích-ca A-la-ha Tam-miệu Tam-phật-đà. Đức Phật Trí Quang đến rồi, tự hóa ra tòa sen mà ngồi. Các vị Bồ-tát Ma-ha-tát của cõi đó, khi đã đến đây rồi, mỗi mỗi đều dùng sức thần thông công đức vô lượng của mình, hóa làm pháp tòa hoa sen vi diệu, rồi ngồi ở đài hoa sen, hướng về Đức Phật.
Các vị Bồ-tát ở mười phương đến tập hội; có vị mưa xuống vàng Diêm-phù-đàn để làm phẩm vật cúng dường, cúng dường cho Đức Thế Tôn, cho đến nói rộng làm đều như trước. Hoặc có vị, nhiễu quanh về bên phải tất cả cõi Phật. Hoặc có vị khát ngưỡng chắp tay trước Đức Phật, như người nghe pháp. Hoặc có vị thường dùng phần căn lành sở hành của mình, để tư duy mà trụ. Lúc bấy giờ, Đồng chân Tu-bồ-đề cung kính chắp tay, bằng thần thông của mình và thần lực của Đức Phật hộ trì thêm phát ra tiếng nói pháp đầy khap ở tất cả cõi Phật, nói kệ như vầy:
Tất cả nghi đoạn tan
Trăng Mâu-ni đến khắp
Đây, xưa chưa thấy nghe
Mọi thành tựu đều hiện.
Chư Phật đầy khắp cả
Cùng Bồ-tát giới tịnh
Cõi Phật như tháp miếu
Tất cả đều lễ bái.
Phật nay phi vô nhân
Phật nhật Mâu-ni đến
Cõi này năm ác bẩn
Làm ô uế chúng sinh.
Ma, nay phải hàng phục
Phá hoại bọn hắc ám
Thâu lấy các hạnh thiện
Vì thế hôm nay đến.
Lắng nghe pháp tịch diệt
Ma chúng đều tiêu tan
Sinh khởi ý thanh tịnh
Sẽ thành Tam-phật-đà
Tu hành Đại thừa đạo
Áo giáp nhẫn mặc vào
Và vì hết các hoặc
Ông nghe Đà-la-ni
Tòa hoa sen đều ngồi
Đồng thanh thỉnh Đạo sư
Nói pháp ủng hộ này
Nắm giữ tất cả pháp
Đà-la-ni bất thoái
Vì chánh pháp tru lâu.
Tất cả chướng tiêu trừ.
Lúc bấy giờ, vô lượng, vô số Đại Bồ-tát đã được nhẫn, đều đồng thanh nói:
–Nguyện xin Đức Thế Tôn ngồi tòa hoa sen! Hôm nay Đấng Đại Bi, vì hun đúc Vô thượng Nhẫn đại từ, nên y vào vô úy, mà nói về sư nhiếp trì tất cả pháp, diệt trừ những cửa kinh sợ, vượt qua các ma đạo, xô ngã ma tràng, kiến lập pháp tràng, dịêt trừ các phiền não, hàng phục tất cả oán, cắt đứt tất cả nghi, nhập vào Nhất thiết trí, giải thoát sự sợ hãi, làm tối thượng sự hộ trì ở trong các sự ủng hộ, có thể bày ra tất cả pháp của Bồ-tát. Nghĩa là: hoặc niệm, hoặc tuệ, hoặc đạo, hoặc trì, hoặc chẳng quên, hoặc phương tiện khéo léo. Cho đến tất cả hạnh, an lạc, thành tựu, phước đức, đã nương vào Gia hộ Tam-ma-đề, Sằn-đề Đà-la-ni vào minh trí khéo léo. Cho đến giữ ba mươi bảy tâm pháp Trợ đạo, vì sắc rỡ ràng vui vẻ cua các chúng sinh, sức lực vang lừng, ưu trụ một mình, ưa biện, nói, niệm khiến cho tăng trưởng, nghe trì chẳng quên, tất cả oán địch lui; ngũ cốc thành thục, trì tịnh giới, niệm khí (khí cụ niệm) thành, hạnh thành tựu, đạt đến Bồ-đề. Đức Thế Tôn hôm nay vì con nói pháp Đà-la-ni này, vì chánh pháp tùy theo căn cơ mà thâu lấy, khiến trụ thế lâu dài, hạt giống Tam bảo chẳng đoạn; thị hiện đạo Vô thượng Bồ-đề; chân tế như như, hư không không sai biệt. Vì tất cả tướng tối sáng; đây đó, phân biệt, không phân biệt; vì chúng sinh, thọ mạng, dưỡng dục, ngã nhân, không sai biệt; vì chẳng sinh, chẳng khởi, chẳng diệt; tướng tất cả pháp bình đẳng, không hình thể, chân tế như như, không sai biệt.; vì đất, nước, gió, lửa, hư không, thức, giới không sai biệt. Chư Phật Thế Tôn, nay vì con, nói tất cả pháp tánh xuất sinh đạo tràng Đà-la-ni cho vô lượng, vô số trăm ngàn câu-chi na-do-tha chúng sinh được nghe pháp, cho vô lượng chúng sinh đối với Tam bảo luôn được niềm tin bất hoại, cho các chúng sinh đều là Thiện tri thức cùng nhau làm lợi ích và cho vô lượng, vô số chúng sinh sẽ phát tâm Vô thượng Chánh đẳng Chánh giác, được không thoái chuyển, được thọ ký.
Những Bồ-tát đắc Nhẫn, thỉnh khắp tất cả các Đức Phật Thế Tôn nói đại pháp. Các Đức Phật đó, mặc nhiên thọ thỉnh rồi, tức thời, chánh thân ngồi ngay thẳng trên tòa hoa sen, liền vào Tam-muội Như cảnh giới chư phật nhập bình đẳng nguyện. Vào Tam-muội đó rồi, chư Phật khiến cho tất cả chúng hội, tất cả chúng sinh, tất cả cõi Phật, tất cả các khổ đều tiêu dịêt; tất cả căn lành đều được viên mãn và tịnh, tín, niệm giải được thành tựu. Các Đức Phật Thế Tôn liền thấy như vầy: “Những ác kiến, tham, sân, si những lỗi lầm, kiêu mạn, say đắm, cao ngạo, thân kiến, nghi, thủ, hữu, ái, chìm đắm, thấp hèn cua những chúng sinh đến trong hội cõi Phật này; những tâm và tâm sở của họ đều tiêu diệt hết. Mỗi một chúng sinh đều hiểu như vầy: “Chỉ có một người là ta, ở trước Đức Như Lai, chính thân nghe pháp chẳng ai khác. Chỉ có một người là ta, mà Đức Như Lai dùng tất cả sự suy nghĩ, quan sát tất cả lòng của ta, làm cho tất cả nhiệt não đều được tiêu diệt. Lại không có người nào khác, vì muốn nghe pháp nên thỉnh Đức Như Lai nói pháp.”
Lúc bấy giờ, tất cả chúng sinh, những người khắp nơi đã đến hội và đang có mặt ở bên trong cõi Phật này; với căn tánh mạnh mẽ sắc bén, chắp tay đồng thanh bạch Đức Phật:
–Thưa Thế Tôn! Xin Thế Tôn vì chúng con nói pháp! Thưa Đại Đức Thiện Thệ! Xin Ngài vì chúng con nói pháp! Chúng con sẽ cùng thuận theo, để thành tựu pháp của Đức Phật Thế Tôn!
Bấy giờ, Thích-ca Như Lai dùng loại hương trang nghiêm tối thượng thắng diệu làm cho hương đó bay vượt lên tất cả, lan tỏa đầy khắp các cõi Phật. Vì mục đích để cúng dường các Đức Phật Thế Tôn khác, nên hương đó, trụ ở trước các Đức Phật. Bên trong tất cả các cõi Phật đó, tất cả chúng sinh đã đến tập hội, lại dùng đủ thứ báu, đủ thứ hoa, đủ thứ vòng hoa, đủ thứ hương, đủ thứ lọng, đủ thứ cờ, đủ thứ phướn, đủ thứ vật trang nghiêm, hai tay dâng lên trước các Đức Phật, dùng để cúng dường. Lúc bấy giờ, Thích-ca Như Lai, nói như vầy: Các Đức Phật Thế Tôn, một lòng nghĩ đến ta! Mỗi một vị Thế Tôn hiện tại, có trong thế giới mười phương và cả trong các thế giới khác đều đến hỏi ta, vào thuở xa xưa, bản nguyện của ta như thế nào? “Ta ở thế giới ngũ trược, đủ thứ uế ác, chứng được Vô thượng Chánh đẳng Chánh giác. Ở đó có những chúng sinh mất chỗ nương tựa, mất đạo ba thừa; bị nhà tối vô minh, phiền não che lấp, pháp bất thiện gom tụ, vây buộc tất cả, bỏ xa thiện pháp, hướng về ba đường ác; xa lìa những người thông tuệ, làm các điều ác nghịch, chê bai phá hoại chánh pháp, hủy báng Thánh nhân, nương theo kẻ không Từ bi, ta vì Từ bi thương xót những chúng sinh này, nên phát Đại bi lực, Đại tinh tấn lực. Đối với nóng, lạnh, mệt nhọc, các khổ của họ, ta đều nhẫn chịu thay. Ta dùng đôi chân du hành khắp thành ấp, đất nước, trên mọi nẻo đường, đến mọi cung thất; là vì ta muốn lợi ích cho các chúng sinh. Ăn uống thiếu thốn, thô ráp, ít vị, đồ ăn rất đáng ghét chẳng ưa cũng là vì chúng sinh về việc trồng căn lành. Ta nhẫn thọ đủ thứ xúc chạm đắng cay, thô ráp; Y phục Xá-na kiếp-bối-thô-ma, ta dùng phấn tảo như vậy ma mặc lấy. Hang núi, bìa rừng, nhà trống, nghĩa địa, ta đều nương vào những chỗ này mà trụ dừng; cho đến thọ nhận cả những cỏ, lá cây xá-na thô-ma-thô ráp hôi thối, khó chịu, các ngọa cụ xấu nhưng vẫn dùng phương tiện khéo léo, mặc áo giáp đồng Đại bi tinh tấn, vì các chúng sinh mà ta diễn nói, mà thị hiện đủ thứ. Ta vì vua Sát-đế-lợi giảng nói pháp tự tại, vì Bà-la-môn nói pháp Tứ tỳ-đà (Vệ-đà) pháp, luận về sao… vì các đại thần, nói về pháp dạy bảo, dẫn đường chúng sinh; vì các thầy thuốc, nói pháp thích hợp của các dược tính; vì các thương nhân nói pháp mua bán, vì các nông phu, nói pháp làm ruộng; vì các nữ nhân nói về pháp nghiêm sức, dưỡng dục tự tại không hành động theo người khác, vì các Sa-môn nói nhẫn nhục nhu hòa, ngồi thiền, tụng kinh, khuyên làm mọi việc. Ta muốn thị hiện là để răn dạy, thành thục chúng sinh; nên người chưa đến sẽ khiến cho đến; kẻ chưa chứng sẽ kiến cho chứng; người chưa thoát, sẽ khiến cho thoát. Ta nhẫn thọ đủ những việc khổ não, để thành thục chúng sinh, nên sống khắp trong nhân gian.
Ta còn bị những chúng sinh này; vì ganh ghét, nên mắng chưởi phỉ báng, dùng pháp dâm dục phá hoại ta. Lại dùng lời nói ác chê bai ta. Họ nói ta có lời nói lừa dối, công kích, dèm pha, giả trá, dua nịnh, huyễn ngụy, nói dối, thô ác. Lại cùng với các nữ nhân, nói lời ác dục, dùng các việc ác, gia hại ta. Đất bụi dơ bẩn, đao độc, vòng lửa, chùy sắt, tên nhọn, búa sắt, đá lớn, binh khí… mưa xuống tới tấp để hại ta; họ cho voi say, rắn độc, sư tử, cọp sói, trâu nước, trâu dữ, đại lực sĩ cùng đến để đánh, để hại ta.
Phòng nhà, chỗ dừng nghỉ của ta và Tăng-già-lam; bọn họ đem lại những đồ hôi thối, dơ bẩn, bất tịnh bỏ đầy những nơi ấy. Khi các Thanh văn của ta, vào trong thành khất thực thì những chúng sinh phi pháp này, dùng ca múa phi pháp, dự mời Thanh văn làm việc phi pháp. Họ dùng vô lượng trăm ngàn phương tiện, để hại đến ta; là vì muốn che lấp chánh pháp, muốn diệt đèn pháp, muốn phá thuyền pháp, muốn làm tan pháp hội của ta, muốn làm đỗ pháp tràng của ta.
Đức Thích-ca Như Lai nói tiếp:
–Phải quán sát pháp thức của các Đức Phật đời quá khứ. Như các Đức Phật đó; ở đời uế ác năm trược này, việc tập họp lớn khắp nơi, là nhằm tạo diệu pháp thức, để khiến cho diệu pháp trụ thế lâu dài. Đối với cảnh giới ác của tất cả ma; chư Phật đều muốn làm cho nó tan tác và tiêu diệt, để cho hạt giống Tam bảo chẳng đoạn. Chư Phật vì sự tăng trưởng căn lành của các chúng sinh, mà dùng pháp tiêu diệt, hàng phục ngôn luận của tất cả ngoại đạo. Vì chúng sinh, chư Phật tiêu dịêt hết những đói kém, hoang hóa, loạn lạc, đấu tụng, dịch bệnh, oán địch phương khác, cấm chế ràng buộc nói khen, lạnh nóng chẳng đúng lúc, gió mưa chẳng đúng lúc; và cả những lỗi lầm ác kiến của nghiệp thân, miệng và ý.
Chư Phật vì muốn làm cho tất cả Trời, Rồng, Dạ-xoa, Nhân phi nhân đều hồi hướng chánh chân; tất cả nha cửa, tụ lạc, thành ấp, đường đi, các xứ sở đều được ủng hộ; tất cả sự dua nịnh, trùng độc hại, hôn muộn (mờ tối), ác mộng, hình tướng tai ương… đều khiến cho hoại tan; tất cả ngũ sắc, dược thảo, hoa trái, của ngon vat lạ, khiến làm tài vật sinh sống. Sát-lợi, Bà-la-môn, Tỳ-xá, Thủ-đa thì răn dạy chỉ bày hành thiện, khiến tâm Bồ-đề thêm tươi tốt, khuyên tu các Ba-la-mật. Chư Phật tạo tác diệu pháp thức, là vì muốn cho các Đại Bồ-tát được tăng trưởng trí phương tiện khéo léo, niệm, hành dũng mãnh, biện tài lạc thuyết, rồi thọ thức vị Phật, an ổn nhập trí, qua tới bờ kia. Như Đức Như Lai A-la-ha Tam-miệu Tamphật-đà, xưa kia nói pháp môn Kim cang pháp đẳng nhân duyên pháp tâm kiến lập tồi toái Đà-la-ni ấn cú nhập sai biệt ký này, diễn nói, thọ trì và cùng nhau tùy hỷ. Hay thay, hay thay! Đúng vậy, đúng vậy!
Tại đây hôm nay, các Đức Phật Thế Tôn trụ thế sinh sống có trong mười phương, đều đi đến cõi Phật ngũ trược ác thế Ta-bà này, để thăm hỏi ta, mỗi một điều ở tại tòa hoa sen. Các Đức Phật đó, đều ủng hộ các chúng sinh có bên trong cõi Phật này, nên nói pháp môn Kim cang pháp đẳng nhân duyên pháp tâm kiến lập tồi toái Đà-la-ni ấn cú nhập sai biệt ký; diễn nói thọ trì và cùng nhau tùy hỷ, khiến cho diệu pháp trụ thế lâu dài; làm cho tất cả lực cảnh giới ác của ma bị tiêu diệt. Nói rộng như trước, cho đến trí không chướng ngại, qua bờ kia. Thương xót, nhiếp lấy và nhận lời thỉnh của ta, khiến bên trong cõi Phật này, pháp môn vi diệu được trụ thế lâu dài; tất cả ngoại đạo chẳng thể vượt qua được; pháp chẳng bị phá và hạt giống Tam bảo chẳng bị đoạn tuyệt; tất cả chúng sinh nhờ vậy được thọ pháp vị.
Lúc bấy giờ, tất cả các Đức Phật Thế Tôn, đều nói như vầy:
–Đúng vậy, đúng vậy! Chúng tôi quyết định làm việc như vậy! Ở cõi Phật này, chúng tôi hộ trì diệu pháp khiến cho pháp trụ thế lâu dài, tất cả lực cảnh giới ác của các ma sẽ khiến cho tiêu diệt, tan tác, cho đến trí vô chướng ngại, qua tới bờ kia. Chúng tôi sẽ nói và đại trì pháp môn Kim cang pháp đẳng nhân duyên pháp tâm kiến lập tồi toái Đà-la-ni ấn cú nhập sai biệt ký. Này Đại chúng! Các ông hôm nay phải lắng nghe.
Tất cả các Đức Phật trong đại tập hội ở cõi này, đồng nói chú: Đa địa dã tha ương già la ương già la (1) Băng già la (2) Bát la băng ca la(3) Bà da nhị ha nhị đá lam bà tư (4) A khê a khư môn bạt lợi độ mê (5) Đồ mạn đế (6) Khê bạt tề khê du lợi (7) Tam ma bà ha nê (8) Tam mạn đa bạt đạt lợi (9) Đạt mê đạt mê (10) Đà ma kê (11) Ám phá lệ (12) Nhị đá la sửu phá lệ (13) Phá la bà đế (14) Già noa ni (15) Già bà lam đế (16) Sẩn lợi để lợi (17) Sẩn la sẩn la kê (18) Xà bà đế xà bà đế (19) Tra ca tư (20) Tra kiện đế (21) Tra ca bà lam (22) Ca noa bà mạc đế (23) Sẩn xà đế (24) Thỉ lân đế (26) Tân đầu bà đế (26) Cù bà ê (27) Thọ ly(28) Nhị đa la thọ ly (29) Thọ lý (30) A già ly (31) A bà mê (32) ta tả đa tha đương (33) Hô lô sẩn ly (34) Chiên đế lệ (35) Tam ma đạt mê (36) Đà mê (37) Câu châu lô (38) Mộ châu lô (39) A chất tra (40) Chí li (41) Chí li (42) Già ba ha (43) Châu lô châu lô (44) Nhị đa la bà ha (45) Câu lô câu lô (46) Ta la ta la (47) Câu châu câu châu (48) Ma ha tát la (49) đô châu đô châu (50) Ma ha tát để da ly đà da bộ sáp tỳ (51) Tô bộ sáp tỳ (52) độ ma bát ly ha lệ (53) A bà duệ (54) Lô chí nê (55) Ca nhạo sai (56) A bà da ma tát đô tỳ bà ha để lệ (57) Ma lệ ma lệ (58) Bát thấp phược khư (59) Thi thi la (60) Lô cá tỳ na da ca (61) Bạt thời lệ (62) Bạt thời bạt thời la đạt ly (63) Bạt thời la bà đế (64) Bạt thời la đà đề (65) Chước khất la bạt thời lệ (66) Chước khất lệ (67) Già bà nê (68) Đạt lệ đạt lệ (69) Bà lệ bà lệ (70) Bố lệ (71) Tra lệ (72) Hô hô lệ (73) Bàng già tần bà lệ (74) Xá lân xá (75) Chí ly (76) Châu ly (77) Mộ lệ (78) Mạn trà lệ (79) Mạn trà nê (80) Già già ly (81) Mộ trà nê (82) Tát ba mộ tà nê (83) Địa địa la da nê (84) Ma ê thấp phược la (85) La da nê (86) Ly tân xà nê (87) đà bà bà chí (88) Chiên trà la tê mê (89) Tát bà tát tả ha địa sắt si đa (90) Sấc điện đô bà ha na ma nhị nê (91) Bà la la để (92) Ô xà ố già lệ (93) Tỳ chí nê (94) Bà già na la ha (95) Bồ lệ bồ lệ (96) Cù lô cù lô (97) Mộ lô mộ lô (98) Sẩn ly sẩn ly (99) Ha la ha la (100) Ca kiến trà ba ha (101) Sẩn sẩn đương (102) A dụ na kiến trà thời phược la bà tê (103) Yết đà nê (104) A đà a nê (105) Mạt già a tỳ lô ha nê (106) Phá la tát để tê (107) A lô ha bà để (108) Tê ly tê ly (109) Da đà ba xà da tát phược ố già la (110) Da đà ba lan giả ly đà da bà ha (111) Tát để da bát ly bà ba (112) Mạt già tỵ lô ha nê (113) A già la bột đề (114) Đà đà bát la già la (115) Bà già da (116) Tân trà ly đà da (117) Chiên đạt la già la noa (118) A già lệ (119) Luân đạt nê (120) Bát la khất ly để da mạt già (121) Y la gia ly lê (122) Bát la tệ (123) Ta la bột la đế (124) Tát bà si la si tha đa (125) Tát để da a nô già đế (126) A na bà la na bột la đế (127) A la đa (128) Ương cù lệ (129) Xà di nê (130) Tỳ bột la ma bà dụ sẩn (131) A tê đa a bà la (132) Ni la bà da bà (133) A chất la mạt già (134) A nan la cù tát lệ (135) Để ly la đa na bàng thế (136) Đạt ma ca thời phược la chiên đạt lệ (137) Tam một đạt la bà để (138) Ma-ha đà bộ đa tỳ da (139) Tam một đạt la tỳ già bà để đà la ni một đạt lệ noa (140) Ma nể một đạt la tô la bát la để tam tỳ đà một đạt la (141) A bạt đa ni (142) Tam bạt đa ni (143) Tam mộ hạ tắc ca la (144) Tỳ tha dụ đa la tê na sí để một đạt ly đô hử (145) Duệ kê chất tất lợi địa tỳ bà ha (146) Bà bà bà ha ha ha (147) Kê tra ca bà tra (148) Thế la bát la để để ly đa duệ na một đạt ly đa (149) Đà la ni (150) đà la đà la đà la (151) đàn địa la đàn địa la hô sắc (152) Ca tát bà ly đà da một đạt ly đô hử (153) Xà tra xà bạt tra (154) Xà khư ta tra (155) Tô mạt để mạt để (156) Ma-ha đà bộ đa một đạt ly đa (157) Duệ kê chất sát a da đơn na ni thất ly đa bộ đa (158) Già ni nhị ni (159) Tát già ni (160) Cù sa tát già ni (161) Một đạt ly đa (162) Già ly da a địa sắt đà na (163) Bà ca bát tha (164) Na a nịch tha (165) Ma ha bố ni (166) Một già da a bà đa la (167) Ma ha ca lô noa da (168) Một đạt ly đa (169) Tát bà tam miệu (170) Bát la để bát địa (171) Chí la la đa lam (172) Thời phược la đô (173) Đạt ma nê để ly (174) Tát tỳ mô ni (175) Bột ly ta bà (176) Ma ha ca lô noa (177) Tam ma đề (178) Nhã na la bà bạt lệ na (179) Mai để ly (180) Để da già a để tỳ ly da bạt lệ na (181) A địa sắt li đa (182) Tát bà bộ đô (183) Ô ba già da dã (184) Tát bà ha (185).
Lúc bấy giờ, đại chúng ở trong tất cả các cõi Phật, đến hội ở cõi Phật này, đều đồng thanh nói:
–Nam-mô Nhất Thiết Chư Phật! Nam-mô Nhất Thiết Chư Phật!
Họ đồng thanh nói như vậy ba lần, nói tiếp:
–Lạ thay! Chúng Mâu-ni tập hội rất hy hữu! Đại Bồ-tát tập hội rất hy hữu! Đại Thanh văn tập hội rất hy hữu! Hy hữu như vậy, quả thật chưa từng có! Từ xưa chúng con chưa nghe pháp môn Kim cang pháp đẳng nhân duyên pháp tâm kiến lập tồi toái Đà-la-ni ấn cú nhập sai biệt ký này. Pháp môn mà tất cả giáo sư nhờ nó nắm giữ chánh pháp, làm cho hạt giống Tam bảo chẳng đoạn tuyệt, có thể phá diệt lực cảnh giới ma, đoạn dứt trói buộc của ma, hàng phục ma oán, kiến lập pháp tràng, hộ trì pháp phần, cho đến có thể làm tròn đầy đủ cảnh giới chư Phật. Hôm nay, tất cả các Đức Phật Thế Tôn nói pháp môn Đà-la-ni Ấn cú sai biệt ký này, chính là tâm ấn đại hy hữu hành của tất cả chúng sinh, điều phục sáu nhập; cho đến có thể khiến cho tất cả chúng sinh được Niết-bàn Vô thượng.
Khi chư Phật nói pháp Đà-la-ni Ấn ký này thì ba mươi lần số cát sông Hằng các Đại Bồ-tát thành tựu Đà-la-ni này và được Tammuội Nhẫn.
Lúc bấy giờ, Đồng tử Nguyệt Quang liền đứng dậy, chắp tay, quan sát khắp, nhờ sự gia hộ của Đức Phật bên trong và cùng sức thần thông của mình và phát ra tiếng đại pháp, vang rền đều khắp bên trong cõi Phật này. Đồng tử nói kệ:
Trăng Phật khó được gặp
Gặp chúng cũng khó khăn
Chúng thông tuệ khó được
Cùng hành giả Bồ-tát.
Diệu pháp ấn như vậy
Đệ nhất khó được nghe
Như Lai Đấng Đại Bi
Thường hộ trì chánh pháp.
Diệt tất cả ma đảng
Đánh lùi các oán địch
Tam bảo mãi chẳng đoạn
Vì chư Phật thọ trì.
Phá trừ tất cả chướng
Tăng nhu hòa nhẫn nhục
Và chúng sinh hướng về
Hộ vua cùng cõi nước.
Ngăn những người làm ác
Luôn đoạn các ác kiến
Các Bồ-tát an ổn
Thị hiện đạo Bồ-đề.
Tăng trưởng Ba-la-mật
Đầy đủ hạnh thiện hiền
Ưa nói trí phương tiện
Như vậy đều tăng trưởng.
Đều thọ trì lời Phật
Nhiếp trì pháp sạch trong
Ủng hộ Đà-la-ni
Đạo Bồ-đề tịnh minh.
Chứng thật pháp rực sáng
Tất cả chúng, các ông
Lưới nghi đều sẽ đoạn
Vững tin Đà-la-ni.
Đó là đạo tròn đủ
Nghĩa là được Bồ-đề
Chúng con lại muốn nói:
Ủng hộ Đà-la-ni.
Bảo vệ người nói pháp
Văn, tuệ càng lớn thêm
Có ai cùng Dục giả?
Bồ-tát danh vang lừng
Và được không chướng ngại
Hay khiến các chúng sinh
Tăng trưởng thêm lợi ích.
Lúc bấy giờ, đồng chân Đại Bồ-tát nhiều như cát sông Hằng, đồng thanh nói:
–Chúng con hôm nay cùng với người muốn thọ trì Đà-la-ni này.
Nếu có thiện nam, thiện nữ, Tỳ-kheo, Tỳ-kheo-ni, Ưu-bà-tắc, Ưu-bàdi tắm rửa sạch sẽ, mặc áo quần sạch, dùng đủ thứ hoa trang nghiêm làm trướng, đốt đủ loại hương thơm, dọn đủ thứ thức ăn, đủ thứ y phục thiết bày, trang hoàng tơ lụa ngũ sắc, dựng lên đủ thứ cờ phướn vi diệu và những lọng hoa trang nghiêm đạo tràng. Rồi thăng lên tòa Sư tử êm ái vi diệu mà khai thị, phân biệt Đà-la-ni này. Đối với người đó, không có loạn tâm, bốn đại loạn, thân loạn, ý loạn; không có hơi thở độc, chạm đến thân; không có thể khiến cho đau đầu; những bộ phận thân trong ngoài và tứ chi, đều không bệnh não; không có thể khiến cho âm thanh lếu láo thô lỗ. Nếu Pháp sư đó, thuở xưa đã có nghiệp bất thiện, bốn đại loạn, Pháp sư đó đọc Đà-la-ni này thì tất cả nghiệp chướng diệt hết không còn, được trụ yên ổn. Người đến nghe, cũng không bốn đại loạn và âm thanh loạn. Nếu có người nghe được Đà-la-ni này thì nghiệp bất thiện, bốn đại bệnh đã lâu và âm thanh loạn của người đó, tat cả đều tiêu diệt.
Lúc đó, Đồng tử Nguyệt Quang chiêm ngưỡng vô lượng hằng hà sa số những Đức Phật Thế Tôn, nơi các Đại Bồ-tát vây quanh. Đồng tử Nguyệt Quang cúi mình chắp tay, nói:
–Các Đức Phật Thế Tôn Từ bi nghĩ đến con, sẽ cho con ý muốn! Hôm nay, con sẽ nói chú Đà-la-ni này, liền ở trước Đức Phật, nói chú Đại minh:
Đa địa dã tha săn đế (1) A ta ma lộ tỳ (2) Di sỉ ly (3) Tô ma bà để (4) Ải hử na bà quân xà tỳ (5) Na bà quân xà na bà quân xà tỳ (6) Mậu la luận đà nê (7) Bà trà khư bà trà khư (8) Bà trà khư ma la bà (9) Sỉ tha đa bì lý xỉ đà (10) Bà bà bà phả phả phả ta ta ta (11) A mậu la (12) A giả ly (13) Đà bà ba la giả la (14) Tỳ địa ly (15) Ải ca na da bì lý xỉ đà (16) Chiên đà na chỉ lý ni (17) Bồ tát ly (18) Bồ tát la chỉ lý ni (19) Khư già sô la chỉ lý ni (20) Ta na bà sổ la chỉ lý ni (21) Phục xỉ cú chỉ bì lý xỉ đà (22) Xà khả xà khả khư khư (23) Bà di xà khả khư (24) Na ma khứ sa khư (25) Ca ca khứ (26) Ha ha ha ha (27) Hổ hổ hổ (28) Ta ba lý xa tỳ đà na (29) Ba lý xỉ đà (30) A ma ma (31) Nhĩ dã ma ma (32) Khí dã ma ma (33) Ta mẫu đà la mẫu đà la bà khứ (34) Tăng tắc ca la nương bạt lý xỉ đà (35) Bồ đề tá khất sử chỉ tỳ ma (36) Ma ha tỳ ma (37) Bộ sỉ cú chỉ (38) A ca xá thỉ bà ta bì lý xỉ đà (39) Ta bà ha (40).
Lúc bấy giờ, các Đức Phật Thế Tôn, Đại Bồ-tát và Thanh văn, Đế Thích, Phạm vương, trời Hộ thế, Rồng, Dạ-xoa, Càn-thát-bà… các Đại thần vương, Đại úy đức của tất cả cõi Phật nơi khác đều cùng xưng tán: “Hay thay, hay thay!” và bạch các Đức Phật:
–Bạch Thế Tôn! Đà-la-ni này rất nhanh chóng có năng lực lớn, có thể ngăn chận tất cả oán địch, sợ hãi, bệnh hoạn. Các nạn, mộng ác, tướng ác đều giải thoát; cho đến Đà-la-ni này, là chỗ nương tựa, hội tụ của trí Vô chướng, trí Vô thượng, trí Đại phước.
Lúc bấy giờ, Thế Tự Tại Chủ, Đại phạm Thiên vương, dùng thần lực Đại phạm trang nghiêm cảnh giới, biến làm nữ nhân, ngồi ở trước Đức Phật Vô Lượng Thọ, hiện sắc tướng đoan chánh đệ nhất, viên mãn hơn cả các trời, đầy đủ y phục trang nghiêm đệ nhất, với vòng hoa, hương xoa dùng để nghiêm sức. Vua trời Đại phạm Thế Tự Tại, liền đứng dậy, chắp tay cung kính, thưa:
–Bạch Thế Tôn! Ngài phải ủng hộ để con diễn nói viên âm! Như vậy, âm thanh mới có thể biến cùng khắp tất cả cõi Phật, khắp nơi được nghe biết mà không chướng ngại. Như con hôm nay, với câu chú này, có thể khéo hộ trì Pháp sư nói pháp và người nghe pháp. Nếu sau này: Hoặc ma, hoặc quyến thuộc của ma, hoặc trời, hoặc con trai, con gái của trời, hoặc Rồng, con gái Rồng, hoặc cha mẹ, quyến thuộc nam nữ của Rồng, cho đến con gái của Tỳ-xá-già, cha mẹ, quyến thuộc nam nữ lớn nhỏ của Tỳ-xá-già, Nhân phi nhân… tất cả loại này đối với Pháp sư và người nghe pháp mà dò tìm sở đoản của họ để làm oán gia hay giả làm thân hữu; thậm chí làm tổn hại đến một sợi lông, hoặc đoạt tinh khí, hoặc là hơi độc, hoặc nhìn bằng ác tâm, dầu chỉ trong khoảnh khắc một niệm. Thì con đối với những người hay chẳng phải người đó… những bọn ma quỷ đó sẽ cấm chỉ đoạn trừ, khiến cho chúng hôn trược cùng với lời thề cốt yếu ấy. Con sẽ ủng hộ viên âm diễn thuyết của các Đức Phật Thế Tôn để có thể dùng pháp thanh làm đầy khắp các cõi Phật. Nguyện xin Đức Thế Tôn sẽ nghĩ giúp con.
Đức Phật Vô Lượng Thọ mặc nhiên thọ thỉnh. Lúc ấy, trong đại chúng có một vị trời Đế Thích tên Trì Kế dùng mũ trời vàng thắng diệu quang minh, trang nghiêm thân mình, ngồi ở trước Đức Phật chẳng xa. Lúc bấy giờ, Trì Kế Thích Thiên bảo Thế Tự Tại:
–Này chị em! Chớ dùng tâm nhiễm ô mà ngồi ở trước tòa của Đức Như Lai Vô Lượng Thọ! Chớ làm phiền Đức Thế Tôn! Vì sao vậy? Vì sự ưa hý luận, chính là pháp của phàm phu; còn Đức Như Lai Thế Tôn, vĩnh viễn không hý luận. Hữu vi tạm hiện chính là tướng khởi tận. Tất cả danh sắc là sai biệt với Như như. Nàng, nếu như vậy, là mê hoặc điên đảo Đức Như Lai. Này chị em! Đức Như Lai bình đẳng, không trái, không tranh, một vị Như như, ngang bằng cõi hư không. Hư không bất vọng trí, tam hành là tướng tận. Hư không chẳng phân biệt, chẳng phải không phân biệt. Các hành là như vậy, Như Lai là như vậy, các dục công đức chẳng vì nó mà hý luận, chẳng phân biệt, không phải chẳng phân biệt. Mà không chỗ trụ, chẳng thọ, chẳng thủ. Như vậy không mạng, không sinh thì không dưỡng dục, không người, không ấm, giới, nhập, không thủ, không hý luận. Này chị em! Tại sao hôm nay, nàng ở trước Đức Như Lai mà tạo sự hý luận?
Lúc bấy giờ, Đức Như Lai Vô Lượng Thọ bảo Thiên chủ:
–Ông nên xét kỹ, sau đó mới phát ngôn! Chớ nói lời không đúng như pháp, khiến cho ông bị tội, chịu quả báo chẳng ưa thích! Vị này, chính là bậc đại Thiện trượng phu, được sự chú ý của vô lượng các Đức Phật, đã ở chỗ các Đức Phật, gieo trồng các căn lành. Lại nữa, ông Thiện trượng phu này, vì muốn làm việc cúng dường Như Lai, nên hiện tướng nữ nhân, trang nghiêm diệu sắc (trang sức). Ông chớ ở đây mà nói là nữ!
Trời Đế Thích Trì Kế bạch Phạm thiên Thế Tự Tại:
–Thưa thiện nam! Ngài hãy khởi Từ bi, thâu nhận sự bố thí của tôi, sự hoan hỷ của tôi! Chớ khiến cho tôi hôm nay, do dùng lời nói thô lỗ này, mà bị quả báo ác!
Bấy giờ, Bồ-tát Hoài Lạc bạch Đức Vô LượngThọ:
–Thưa Thế Tôn! Nếu trời Đế Thích này, chẳng hối lỗi, vào đời vị lai, trong tám muôn bốn ngàn lần sinh, sẽ bị làm thân lừa ăn có, bị người khác khinh miệt. Vậy nên, này các thiện nam! Các ông phải luôn thận trọng ý nghĩ, giữ gìn khẩu nghiệp ấy!
Bấy giờ, Đức Phật bảo Thế Tự tại Phạm thiên:
–Này thiện nam! Ông hãy tùy ý lạc thuyết (nói điều ưa thích)! Ta đã ủng hộ lời nói của ông!
Phạm thiên Thế Tự Tại nhờ được sự hộ niệm, nên hoan hỷ chắp tay, quán sát khắp mười phương, thưa:
–Nguyện xin Thế Tôn một lòng nghĩ đến con! Nếu Phật, Bồ-tát và chúng Thanh văn, Trời, Rồng, Dạ-xoa, Càn-thát-bà, A-tu-la, Calâu-la, Khẩn-na-la, Ma-hầu-la-già muốn làm cho chánh pháp trụ thế lâu dài thì nguyện ở chỗ này cùng con ban điều ước muốn: Nếu Pháp sư và thính chúng, muốn được tùy thuận tương ưng, không não loạn thì cùng con ban điều ước muốn! Nếu ác ma, Nhân phi nhân… kia, vào đời vị lai mà làm não loạn những người nói pháp và mọi loài chúng sinh thì con sẽ ngăn chận, thệ nguyện, đoạn dứt lòng ác ấy.
Thế Tự Tại Phạm thiên nói lên lời nói đó, âm thanh phát ra đầy khắp tất cả thế giới chư Phật. Bay giờ, tất cả các vua Phạm thiên cùng lúc, đồng thanh nói:
–Chúng tôi cũng dùng Đà-la-ni này, cùng ban điều ước muốn. Vì sao? Vì chúng tôi về sau cũng sẽ thọ trì Đà-la-ni này, cũng sẽ ủng hộ những vị Thiện trượng phu đời vị lai, có khả năng khai thị diễn nói pháp môn như vậy cho chúng nghe pháp. Chúng tối sẽ khiến những người đó, tùy thuận tương ưng, được như sở nguyện. Chúng tôi hôm nay, ở trước Đức Phật Thế Tôn, Đại Bồ-tát và chúng đại Thanh văn ban ý muốn Đà-la-ni.
Thế Tự Tại Phạm thiên liền nói:
–Nguyện xin Đức Thế Tôn và Bồ-tát, Thanh văn, chúng đại đệ tử, ủng hộ con!
Phạm thiên đó, nói chú:
Đa địa dã tha (1) A ma ly (2) Tỳ ma ly (3) Già noa sơn địa (4) Ha ly (5) Chiên địa (6) Ma ha chiên địa (7) Già di (8) Ma ha già di (9) Tô di (10) Tát tha di (11) A bà ha (12) Tỳ bà ha (13) Ương già xà (14) Nê sỉ la khứ tỳ (15) Mậu la ba lý xỉ đề (16) Dược xoa chiên trì (17) Tỳ xá gia chiên trì (18) A bạt sỉ nê (19) Tam bạt sỉ nê (20) Tăng tắc ca la nê (21) Các bà nê (22) Mô ha nê (23) Âu già tra nê (24) Ha ma ha (25) Ha ma ha ha ma ha (26) A quân già nê (27) Khử già xá bà (28) A ma la (29) A mậu la (30) Mậu la ba lý bạt để (31) A bà la khư bà (32) Ta bà ha (33).
Thưa Thế Tôn! Nếu có thiện nam, thiện nữ nào, trái nghịch, chẳng hành thần chú Thánh chúng đại tập đã nói, con ngươi của mắt rơi rớt, đỉnh đầu tan nát, các đốt chân tay phân tán.
Vị Phạm thiên đó, nói chú:
Đa địa dã tha a giả giả (1) A bà ha giả giả (2) Chửu ca la xoa (3) Già già tra (4) Khư già già (5) Na khư ca già già (6) Già già già già (7) Na già ha mậu la già già (8) Già mậu la (9) Già già ha ma mậu la già già (10) Ha mâu ha mâu (11) Bà trà bà ha (12) ta bà ha (13).
Tất cả Phạm vương cho đến vua Tỳ-xá-già, nghe nói chú đó, liền xướng: “Hay thay!” Rồi nói:
–Giả sử quỷ thần có uy lực lớn hùng mạnh, nhanh chóng, sức tiêu diệt có thể hơn ngàn lần; chúng tôi sẽ dùng chương cú Đà-la-ni này, khiến cho trói buộc hết. Tất cả quỷ thần ác ấy, có thể cùng chúng sinh tạo ra điều bất lợi, cúng tôi sẽ khiến cho chúng tạm tieu diệt, không chỗ trốn chạy để sống.
Tự tại Phạm thiên nói:
–Nếu có người trụ ác, không có lòng từ mẫn, chẳng biết ân đức, não hại chúng sinh, hoặc quỷ hoặc ma và quyến thuộc của chúng thường đến dõi tìm vua Sát-lợi thọ chức quán đảnh; hoặc dò tìm phi hậu, vương tử, vương nữ và thể nữ, cho đến tể tướng, quan lại cùng những thứ dân khác; mà những người này, ở trong Phật pháp đã được niềm tin thanh tịnh. Đó là những nam, những nữ, đồng nam, đồng nữ, Ưu-bà-tắc, Ưu-bà-di ưa nghe pháp, Tỳ-kheo, Tỳkheo-ni thiền định, tụng niệm tinh tấn chẳng buông lung. Quỷ, ma, Nhân phi nhân như vậy, mà dò tìm sở trường, sở đoản của họ thì chúng tôi sẽ ủng hộ họ, khien cho họ dù trong khoảnh khắc một sátna, lòng ác cũng không khởi lên thì làm gì mà não hại được một sợi lông! Những kẻ khởi ác tâm não loạn, phá hoại, đoạt tinh khí, dùng độc thổi vào thân họ; những kẻ theo dò tìm kiếm lỗi lầm của họ thì nhờ uy thần lực của Đà-la-ni này, bọn ma, quyến thuộc, Nhân phi nhân… ấy sẽ bị vỡ đầu làm bảy phần, con người rơi rớt, máu tim khô cạn, bị bệnh hủi trắng (bạch lại), toàn thân thối rửa ra, mất gốc thần thông, vùi lấp dưới đất. Chúng còn bị gió dữ thổi, ném đến những chỗ không người trong bốn phương, thân đầy bụi đất, lòng dạ mê cuồng, chạy rong hoảng loạn. Chỗ nào đi qua, đất đều bị phá nát, chúng rơi xuống trong chỗ ấy, sâu đến tám muôn bốn ngàn do-tuần. Ở nơi đó mạng chung; nếu là ma mà làm trái ngược với chú này thì sinh vào loài sống ở dưới nước. Người đối với Thánh giáo có niềm tin thanh tịnh, siêng làm việc Tăng, làm Tỳ-kheo, Tỳ-kheo-ni… Những quỷ thần làm não loạn thì cũng bị quả báo ác, như đã nói trên, đầu vỡ bảy phần cho đến khi mạng chung. Nếu là ma trường bất thoái Đà-la-ni thì tùy chỗ hiện mà ở, chúng tôi sẽ siêng gia hộ. Tat cả chúng sinh thích pháp, chúng tôi sẽ siêng năng, ngày đêm hết lòng thủ hộ. Và tất cả bọn các độc Dạ-xoa, Phú-đơn-na… tôi sẽ xua đuổi ra khỏi cảnh giới ấy. Nếu Đà-la-ni này trụ ở đất nước có đấu tranh, đói kém, bị oán địch phương khác, bị gió mưa lạnh nóng chẳng phải lúc, bị dịch bệnh; thì chúng tôi sẽ đoạn trừ, khiến cho những việc ấy không còn nữa; cũng khiến cho tất cả nhân dân của nước ấy, căn lành thành tựu, tùy thuận hòa hợp, yên ổn, giàu có, khiến cho Pháp sư và người nghe pháp, danh vang xa rộng, không có bệnh khổ; đồng thời cũng khuyến khích bốn nhóm Đàn-việt cung cấp tài vật sinh sống.
Phụ lục những bài chú trong bản của nhà Minh để đối chiếu với những bài chú ở trên
Đa địa dã tha ương già la ương già la (1) Băng già la (2) Bát la bằng ca la (3) Ba da nhị ha nhị si lam bà tư (4) A khê a khứ môn bạt lợi (5) độ mê đồ mạn đế (6) Kê bạt tri kê du lợi (7) Tam ma bà ha nễ (8) Tam mạn đa bạt đạt lợi (9) Đạt mê đạt mê (10) Đà ma kê (11) Xà phá kê (12) Nhị đa la nữu phá lê (13) Phá la bà đế (14) Già nị (15) Già noa bà lam đế (16) Sẩn lợi để lợi (17) Sẩn la sẩn la kê (18) Diệm bà đế bà đế (19) Tra ca tư tra kiến đế (20) Tra ca bà lam đế (21) Già noa bà hán đế (22) Sẩn lận đế (23) Thỉ lận đế (24) Tần đầu bà đế (25) Cù bà ế (26) Thọ ly nhị đa la thọ ly (27) Thọ lý a già ly (28) A bà mê (29) Ta tả đa tha đương (30) Hô lô sẩn ly (31) Chiên thế lệ tam ma đạt mê (32) Đà mê (33) Câu châu lô (34) Mộ châu lô (35) A chất tra chí ly (36) Chí già bà ha (37) Châu lô châu lô (38) Nhị đa la bà ha (39) Câu lô câu lô (40) ta la ta la (41) Câu châu câu châu (42) Ma-ha tát la (43) Đô châu đô châu (44) Ma ha tát để da (45) Hê ly đà da bổ số tỳ (46) Tô bổ số tỳ (47) Độ ma bát ly ha lệ (48) A bà di lô chí nê (49) Ca lạc si tỳ (50) A bà da ma tát đố tỳ bà ha (51) Để để lệ (52) Ma ma lệ (53) Bát thấp phược khứ (54) Thi thi la (55) Lô ca tỳ na da ca (56) Bạt thời lệ bạt thời la đạt lệ (57) Bạt thời la bà đế (58) Bạt thời la đà đề (59) Chước ca la bạt thời đề (60) Chước ca la bạt thời ê (61) Chước ca lệ già bà nê (62) đạt lệ đạt lệ (63) Bà lệ bà lệ (64) Bố lệ (65) Tra lệ (66) Hô hô lệ (67) bàng già tần bà lệ (68) Xá lị xá lị (69) Chí ly châu ly (70) Mộ lệ (71) Mạn trà lệ (72) Mạn trà nê (73) Già già la ni (74) Mộ trà nê (75) Tát ba mộ trà nê (76) Địa địa la da nê (77) Ma ê thấp phược la la da nê (78) Kê ly sân xà nê (79) Đà bà bà chí (80) Chiên trà la lê mê (81) Tát bà tát tả a địa sắt sỉ đa (82) Sấc điện đô bà ha na (83) Ma nhị nê (84) Phá la la để (85) Ô xà già lệ (86) Tỳ chí nê (87) Bà na la ha (88) Bồ bồ lệ (89) Cù lô cù lô (90) Mộ lô mộ lô (91) Sẩn ly sẩn ly (92) Ha la ha la (93) Ca kiến trà bà ha (94) Sẩn sẩn sỉ (95) A dụ na kiến trà (96) Thời phược la bà tê (97) Yết đà nê (98) A đà ha nê (99) Mạt già tỳ lô ha nê (100) Phá la tát để (101) A lô sa bà để (102) Sẩn ly sẩn ly (103) Da tha bà xà da tát phược già la (104) da tha ba lan giả hê đề da bà ha (105) Tát để da bát lý bà bà (106) mạt già tỳ lô ha nê (107) A già la bột đề (108) đà đà bát la già la (109) Ba già da tân trà ly đà da (110) Chiên đạt già la noa (111) A già lệ thâu đạt nê (112) Bát la ngật lý để mạt kỳ (113) Y la y ly ly (114) Bát la tỳ (115) Ta la bột la đế (116) Tát bà sỉ la sỉ tha đa (117) Tát để da nô già đế (118) A nam ta la na bột la đế (119) A la sỉ (120) Ương cù lệ (121) Xa trân nê (122) Bột la ma bà dụ sẩn ha a sẩn sỉ bà sẩn la (123) Ni la bà da bà (124) A chỉ la mạt già (125) La na la cù tát lệ (126) để lý la đa na bàng thế (127) Đạt ma ca gia (128) Thời phược la chiên đạt lệ (129) Tát mẫu đạt la bà để (130) Ma ha bộ đà tỳ da (131) Tát mẫu đạt la tỳ già bà để (132) Đà la ni một đạt lệ (133) Ma sỉ một đạt la (134) Tô la bát la để tam tỳ đà một đạt la (135) A bạt sỉ ni (136) Tam phiệt sỉ ni (137) Tam mộ hạ tắc ca la (138) Tỳ địa dụ đa la tê na (139) Sí để một đạt ly đô tử (140) Duệ kê chất tất lị địa tỳ bà ha (141) Bà ha bà ha bà ha (142) Kê tra ca bà tra (143) Thế la bát la để để da hê ly đa duệ na (144) Một đạt ly đa đà la ni (145) Đà la đà la đà la (146) đàn địa la đàn địa la (147) Hô sắc ca tát bà hê đà da (148) Đạt ly đổ tử (149) Xà trà xà bà tra (150) Xà khứ bà tra (151) Tô ma để ma để (152) Ma ha đà bộ sỉ đạt sỉ (153) Chất sát trà da đan na ni thất ly đa bộ đa (154) Y ni nhị ni (155) Tát già nê (156) Cù sa tát già nê (157) Một đạt ly đa già ly da a địa sắt sá na (158) Bạt bát tha na a nịch tha (159) Ma ha bố ni da tam một già da a bà đa la (160) Ma ha ca lô noa da một đạt ly đa (161) Tát bà tam miệu ba la để bát chỉ la la sỉ lam (162) Thời phược la đổ đạt ma nê để ly (163) Tát tỳ mộ ni bột ly sa bà ma ha ca lô noa tam ma đề (164) Nhã na la bà bạt lệ na (165) Mai để ly để da già để (166) Tỳ ly da bạt lệ na a địa sắt si đa (167) Tát bà bộ đô ô ba già da dã (168) Tát bà ha (169).
(Hết bài một của phẩm thứ sáu)
Bài chú thứ hai của phẩm thứ sáu
Đa địa dã tha sàn đế (1) A ta ma lộ tỳ (2) Di đế lệ tô ma bà để (3) Ải sẩn na bà quân xà tỳ (4) Na bà quân xà tỳ (5) Na bà quân xà tỳ (6) Mậu la thâu đà nê (7) Bà trà khứ (8) Bà trà khứ (9) Ma la bà sỉ tha đa (10) Bạt lý xỉ đà (11) Bà pha ta ba pha ta (12) A mậu la (13) A giả la (14) đà đà ba la giả la (15) Tỳ địa lệ (16) Ải ca na da bạt lý xỉ đà (17) Chiên đà na đê lý ni (18) Bồ tát ly (19) Bồ tát la đê lý ni (20) Khứ già tẩu la đê lý ni (21) Ta na bà tẩu la đê lý ni (22) Bộ đa cú chỉ bả lý xỉ đà (23) Xà la khứ la khứ (24) Ba duệ xà đê khứ (25) Na ma khứ xoa khử (26) Ca ca xỉ (27) Ha ha ha ha (28) Hổ hổ hổ hổ (29) Ta bà lý xà tỳ đà na ba lý xỉ đà (30) A ma ma nhĩ dã ma ma (31) Khí dã ma ma (32) Ta mẫu đà la mẫu đà la bà khư (33) Tăng tắc ca la nương bả lý xỉ đà (34) Bồ-đề tát (35) Khất sử chỉ tỳ ma (36) Ma ha tỳ ma (37) Bộ sỉ cú chỉ (38) A ca xả thỉ bà ta bả lý xỉ đà (39) ta bà ha (40).
*********
Bấy giờ, trong chúng có một vị Đại phạm Thiên vương tên Diệu Âm, ở vào địa vị Thập trụ Ma-ha-tát. Nếu ở trong hàng Phạm, là bậc tôn quý trong các Phạm. Nếu ở trong hàng ma là bậc tôn túy trong hàng ma. Nếu ở trong hàng Đế-thích là bậc tôn túy trong hàng Đếthích, cho đế Tỳ-sa-môn, Tỳ-lâu-trà, Tỳ-lâu-bác-xoa, Đề-đầu-lại-tra, Đại-tự-tại, Na-la-diên, A-tu-la… đối với các chúa trời, ấy là đấng tôn quý trong các chúa trời. Lúc đó, Phạm vương Diệu Âm biến làm hình sắc đệ nhất nữ nhân, với tướng hảo viên mãn, uy nghi đầy đủ, đồ dùng trang nghiêm thắng diệu mà tự trang nghiêm, ở trước Đức Thích-ca Như Lai, chắp tay đang ngồi, rồi dùng hai tay bưng ngọc báu như ý, cúng dường Đức Phật, chiêm ngưỡng tôn nhan Đức Phật, mắt chẳng nhìn chỗ khác, các căn tịch nhiên, chẳng dùng các tướng mà quan sát Đức Như Lai.
Thấy vậy, Đức Thế Tôn bảo Phạm thiên Diệu Âm:
–Vì sao nay mắt ông chẳng tạm nháy, thậm chí dùng vô tướng mà quán sát ta vậy? Này thiện nam! Có một pháp gọi là Phật sao? Có một vật là danh sao? Như tham, sân, si, vô minh, phiền não…. Có danh vật duyên tướng, tướng duyên vô minh, vô minh duyên hành, cho đến nói rộng tướng diệt, vô minh diệt, hành diệt cũng lại như vậy.
Phạm thiên Diệu Âm thưa:
–Quả thật đúng như lời nói của đức Thánh! Vì sao? Vì Vô minh chẳng thể được! Thưa Thế Tôn! Nếu vô minh chẳng thể được thì mười hai nhân duyên đó từ đâu mà khởi lên? Có thể từ hư không sinh ra sao? Mà hư không lại chẳng thể được.
Đức Phật nói:
–Đúng vậy, đúng vậy! Này thiện nam! Tất cả pháp như hư không. Vì sao? Vì hư không là không vật, không tướng, chẳng phải tối, chẳng phải sáng, chẳng phân biệt, chẳng phải không phân biệt, không thành, không hoại, chẳng thể nói, không một vật,không phân đều, đoạn tất cả vật. Đúng vậy, đúng vậy! Này thiện nam! Phật pháp chân tế đoạn; Phật pháp Như như; Phật pháp chẳng chọn lấy bờ này bờ kia; Phật pháp chẳng giảm chẳng tăng; Phật pháp chẳng phải ấm, giới, nhập, thể không phân ranh. Hoặc thật, hoặc vật, hoặc tướng, tất cả đều không có. Phật pháp không động, không trụ, chẳng dối đặt để. Phật pháp dứt tất cả đường ngôn ngữ, nói năng.
Khi nói pháp này có tám muôn bốn ngàn chúng sinh phát tâm Vô thượng Chánh đẳng Chánh giác. Có ác ma nói:
–Nếu Phật pháp như hư không, chẳng phải vật, chẳngthể nói thì tại sao, ngài dùng trí tuệ, tinh tấn, phương tiện cần lao não hại đến tôi, phá cảnh giới của tôi, thậm chí đoạt lấy chúng sinh của cảnh giới tôi? Ngài dạy bảo chúng sinh, chẳng đến, chẳng đi, không vật huyễn thật. Nếu ngài dạy chúng sinh như vậy thì chẳng thấy phiền não của chúng tôi phát khởi. Vì sao, Ngài vì tôi, ở nơi thế giới Ta-bà này, mà triệu tập vô lượng, vô số những Đức Phật Thế Tôn, Đại Bồ-tát và đại Thanh văn, Phạm vương, Đế Thích, trời Hộ thế, Ma-hê-thủ-la có đại thần thông, có đại gia hộ như vậy? Thậm chí Trời, Rồng, Dạ-xoa, Càn-thát-bà, A-tu-la, Ca-lâu-la, Khẩn-na-la, Ma-hầu-la-già, đại chúng ở tất cả các cõi Phật đều cùng đến đầy khắp và khiến cho ông Đại phạm, không có lòng Từ, nói chú như vậy? Chúng tôi nghe đều bị đau đầu, chịu khổ não lớn, thậm chí còn khiến cho cả trên dưới thân thể thối rữa?
Bấy giờ, lại có sáu vạn tám ngàn các Ma vương và vô lượng, vô biên chúng ma của họ, Dạ-xoa, La-sát, Cưu-bàn-trà, Tỳ-xá-già cực ác… tất cả đồng thanh xướng:
–Đồ đảng chúng tôi khi vừa nghe chú thì tăng thêm đau dầu, thân đều thối rữa, chịu khổ rất nặng!
Đức Thích-ca Như Lai bảo các ma:
–Ta nhớ ngày xưa khi ngồi dưới cây Bồ-đề đạo tràng, chúng ma quân của ông ở khắp tám mươi do-tuần và cả trên hư không cũng đầy khắp, muốn đến hại ta. Cho đến ngày nay lại cũng đem vô lượng câuchi binh chúng đến hại ta. Ta cũng triệu tập vô lượng, vô số các Đức Phật Thế Tôn, Đại Bồ-tát, cho đến Nhân phi nhân khắp nơi như vậy đến tập hội; vì muốn khiến cho ông và những ma khác, Nhân phi nhân… đều được hàng phục, diệt được tất cả khổ, được niềm vui Niếtbàn tịch diệt; dạy cho các ông chẳng đến chẳng đi, tính vô sở hữu pháp như huyễn hóa; tất cả chỗ hướng tới, tất cả diệt, tất cả khởi, dòng sông ái sinh tử đều khô kiệt; cũng vì muốn khiến cho các ông và tà kiến tất cả chúng sinh đều được vào cảnh giới Vô dư Niết-bàn. Này Ma vương! Các ông hôm nay, hãy mau chóng phát tâm Vô thượng Chánh đẳng Chánh giác thì bệnh đau đầu này sẽ được giải thoát, dan dần tu tập tánh không thì Phật pháp sẽ được hiện tiền và được cảnh giới của chư Phật, thắng được cảnh giới của ma, thu hoạch được lợi ích lớn.
Lúc bấy giờ, sáu muôn tám ngàn những ma, đồ chúng của ma đồng thanh xướng:
–Thưa Thế Tôn! Chúng con hôm nay phát tâm Vô thượng Chánh đẳng Chánh giác thì làm sao để được Phật pháp hiện tiền, tự tánh không, bình đẳng; cho đến được cảnh giới thắng diệu của Phật và lợi ích hy hữu?
Có ác ma nói:
–Giả sử chúng ta sau này mà thân bị bệnh đau đầu nặng thì ta nhất định chẳng theo lời dua nịnh huyễn hoặc như vậy mà phát tâm Bồ-đề.
Bấy giờ, Đại phạm Diệu Âm nói:
–Ta nay, cũng ở trước Đức Phật, dùng giáo pháp vi diệu của cõi Phật này mà dũng mãnh thọ trì và ở thế giới ngũ trược này, mà lưu truyền, ban bố lời dạy tôn quý của Đức Thích-ca Như Lai. Từ nay trở lui, cho đến khi Đức Thích-ca diệt độ, ta luôn khiến cho pháp giáo hóa nay sẽ được rực rỡ. Tùy theo đất nước nào có chúng sinh chánh tín, ta đều đem cho khiến cho chẳng thoái lui, mau ra khỏi lưới ma.
Nếu pháp môn này, mà thế gian nào chưa lưu hành thì ta sẽ khiến cho lưu hành. Nếu chỗ đã lưu hành thì ta sẽ khiến cho lòng tin ấy thêm sâu rộng bội phần. Nhữngthiện nam, thiện nữ nào ở trong thành ấp, xóm làng đó ta sẽ ủng hộ, nuôi dưỡng cho họ có từ tâm, ngăn chận việc phi nghĩa của họ, răn bày thiện nghĩa. Tùy chỗ có pháp môn Bất thoái ma trường Đà-la-ni, ta sẽ cho ghi chép, giữ gìn; tùy theo chỗ, có Pháp sư nào lên tòa Sư tử, muốn khai thị diễn nói thì trước tiên Pháp sư phải chí tâm tụng chương cú Đà-la-ni này, kêu gọi triệu mời ta cùng các quyến thuộc. Ta sẽ tự đi đến chỗ vị Pháp sư đó, vì ông mà tạo sự ủng hộ và khiến cho chúng nghe pháp, được đại cát tường.
Đại phạm Diệu Âm ở trước Đức Phật, nói chú:
Đa địa dã tha a bà di a bà di (1) Am bà ly am bà ly (2) Bạt lý quân xà na trà na tra (3) Bổ sa ca la bà ha (4) Xà lậu khư (5) Ma khư da (6) Y lê nhị lê (7) Chỉ lê nhị lê (8) Cát chỉ già la mẫu đà ly (9) Mẫu đà la mẫu bả (10) Ta bà ha (11).
Thưa Thế Tôn! Chỗ nào có Pháp sư nói pháp, trước tiên cần phải tụng câu chú này. Con dùng Thiên nhãn thanh tịnh ở thượng giới, nghe âm thanh ấy mà chẳng đến chỗ đó để làm việc thủ hộ, là con đã lừa dối tất cả các Đức Phật quá khứ, vị lai và hiện tại. Chư Phật cũng không khiến cho con được Vô thượng Chánh đẳng Chánh giác. Con nhất định đi đến chỗ vị Pháp sư nói pháp đó, cung kính làm lễ dưới chân, cũng cùng Pháp sư biện tài lạc thuyết. Con sẽ làm cho Phap sư và chúng nghe pháp, tất cả bệnh khổ, ác kiến, ác tác, lòng tà, nghi hoặc đều đoạn diệt hết. Thưa Thế Tôn! Tùy theo phương tiện với pháp môn này, mà nếu có người thọ trì, đọc tụng; thì con và quyến thuộc sẽ đi đến chỗ người đó. Nếu ở đó, có tất cả những thứ đấu tranh, đói kém, bệnh hoạn, ưu não, oán địch trong ngoài, nắng hạn, mưa ngập, lạnh nóng thất thường tự, gió mưa chẳng đúng lúc, ác kiến, ác tác; thì con sẽ làm cho tiêu diệt cả. Những nỗi sợ của người và chẳng phải người, súc sinh… những giấc mơ chẳng tốt lành, ác tướng, ác nhân, không có nhuận trạch, vị đắng thô ráp, cay thối khó chịu tất cả những hoạn nạn như vậy, con sẽ đoạn trừ het. Cho đến sư tử, ác thú, rồng độc, trâu hoang, sài lang, đạo tặc, Nhân phi nhân gian trá… vô lượng những nỗi sợ, con cũng đều đoạn diệt hết, sẽ khiến cho chúng sinh được đồ ưa thích, như đầy đủ ngũ cốc, dược thảo, hoa quả, đồ ăn uống thượng vị, y phục, nhà cửa, chăn chiên, ngọa cụ và quả báo đều thành tựu sung mãn. Ở chỗ có pháp môn này lưu thông, nếu có việc chẳng lợi ích, con sẽ ngăn chặn; việc lợi ích thì con sẽ khiến cho thành tưu. Nếu chúng sinh đó, tin ưa chánh pháp, làm hạnh thiện; thì con sẽ răn bày, khiến cho phước tăng trưởng. Con nay ở trước tất cả các Đức Phật này, lập đại thệ nguyện. Nguyện xin chư Phật đồng thương xót con, khiến cho đại nguyện làm Phật sự của con thành tựu. Nguyện thành tựu mọi chỗ sở y của ý đều tròn đầy. Nguyện tròn đầy về những thành tựu sở tác của bậc Trượng phu.
Bấy giờ, Đức Thích-ca Như Lai đứng đầu cùng tất cả chư Phật, đồng chung sự thương xót thâu nhận lời phát nguyện của Đại phạm Diệu Âm và cùng nói:
–Này thiện nam! Chúng ta sẽ đem chú Đà-la-ni cho ông thọ trì. Vì sao? Vì nếu tất cả Đế Thích, Phạm vương, Hộ thế Tứ Thiên vương và những trời, rồng, Dạ-xoa, Càn-thát-bà, A-tu-la khác… đối với lời Thánh giáo của Đức Phật, mà khởi tâm bất tịnh; thì nhờ lực của chú này, đều sẽ được nhiếp phục.
Khi Diệu Âm Đại phạm tác khởi như vậy thì việc làm của bậc Đại trượng phu xem như đã được kiến lập. Chư Phật mười phương đồng xướng lên:
–Nguyện cho nguyện lực của Diệu Âm Đại phạm thành tựu!
Đức Phật liền nói chú:
Đa địa dã tha giả vấn trì (1) Vấn trà bả lý xỉ đề (2) Ha mậu ma (3) Ha mậu ma (4) Ta la xoa (5) Bà la cửu ta nhị khư (6) bả lý bà ha (7) Già la ma (8) Dã tha giả sưu tỷ khư a mậu la bả lý xỉ đề (9) Tát bà bộ đà địa sử sỉ chi (10) Ta bà ha (11).
Đức Thích-ca-mâu-ni Thế Tôn nói xong chú đó lại nói:
–Này thiện nam! Đà-la-ni này, có thể khiến cho tất cả ma và Đế Thích, Phạm vương, Hộ thế Tứ Thiên vương và những Trời, Rồng, Dạ-xoa, Càn-thát-bà, A-tu-la có ánh sáng lớn nhiếp lấy tất cả Nhân phi nhân… và đều có thể khiến cho họ hồi hướng công đức chư Phật. Ông nay nếu có thể thọ trì Đà-la-ni ấy, tức là đã có thể làm việc làm của bậc Đại trượng phu.
Đại phạm Diệu Âm thưa:
–Thưa Thế Tôn! Con nay dùng hình tướng nữ nhân này, sẽ khéo hộ trì tất cả nữ nhân, sẽ khéo thành thục tất cả nữ nhân. Thưa Thế Tôn! Nếu có nữ nhân chán ghét thân nữ, cầu tướng trượng phu thì phải thọ trì, đọc tụng, chép thành sách, cúng dường kinh này. Con sẽ đi đến chỗ nữ nhân ấy giúp họ thành thục việc thọ trì, đọc tụng, chép thành sách, cúng dường chú này. Nếu có nữ nhân nhàm chán những tai họa nam nữ thì cũng nên thọ trì, đọc tụng, chép thành sách, cúng dường kinh này; như vậy, sức trì chú của nữ nhân, tuy chưa lìa dục, nhưng chẳng thọ thai. Lại có nữ nhân, bị người khác khinh khi hèn hạ, bị người lừa dối, lấn hiếp, mất hết các lạc thọ; thì cũng nên đọc tụng Đà-la-ni này. Do sức uy thần của Đà-la-ni, tất cả sẽ được toại nguyện, các niềm vui sẽ được thành tựu.
Lúc bấy giờ, Đại phạm vì sự cúng dường, vì sự hộ trì pháp môn Đa-la-ni thần lực này, vì thỏa mãn nguyện tất cả chúng sinh, liền dùng hai tay, bưng ngọc báu ma ni, dâng lên cúng dường, tất cả chư Phật mười phương. Các Đức Phật đồng lên tiếng:
–Đúng vậy, đúng vậy! Này thiện nam! Nguyện cho ông luôn có thể hộ trì Phật giáo, làm mãn nguyện chúng sinh.