TỪ BI ĐẠO TRÀNG MỤC LIÊN SÁM PHÁP
Dịch giả: Thích Quảng Độ

TỰA

Sau khi đọc hết nội dung của bộ Đại Mục Kiền Liên Sám Pháp này, tôi nhận thấy có hai điểm chính là Sám hối và Báo ân, hay sám hối để báo ân. Công hạnh của ngài Mục Kiền Liên điển hình nhất cho sự sám hối và báo ân ấy.

Kinh Hoa Nghiêm nói: “Bồ Tát tự nghĩ: Ta từ kiếp quá khứ vô thỉ đến nay, do tham, sân, si, mà thân, khẩu, ý phát sinh vô lượng vô biên các nghiệp ác, nếu như các nghiệp ác ấy mà có thể tướng, thì tận cả hư không giới cũng không thể nào dung chứa cho hết được; vì thế mà từ nay, đem hết cả ba nghiệp thanh tịnh, đối trước chư Phật, Bồ tát chúng, thành tâm sám hối, nguyện sau sẽ không dám làm nữa…”

Như trên, các bậc Bồ Tát cũng còn phải nghĩ sám hối nghiệp chướng, nữa là kẻ phàm phu chúng ta, đầy rẫy những tội lỗi? Nếu như không nhờ công phu tinh cần sám hối, để diệt trừ nghiệp ác đã tạo, và chận đứng những nguyên nhân của những nghiệp ác sẽ tạo, thì biết bao giờ mới mong được giải thoát an vui?

Với Sám Pháp này; thật là cái kim chỉ nam cho người thời mạt pháp “tội trọng phúc khinh” nương vào đó để tu hành sám hối diệt tội; Sám Pháp này là con thuyền đưa người qua biển khổ sinh tử đến bờ giải thoát an vui, và Sám Pháp này cũng là ngọn đuốc tuệ soi sáng cho chúng ta vượt qua những con đường vô minh tội lỗi.

Còn nói sám hối để báo ân tất nhiên chúng ta phải nghĩ ngay đến công hạnh báo hiếu của ngài Mục Kiền Liên, một vị đệ tử thần thông bậc nhất của Phật Thích Ca Mâu Ni.

Ngài Mục Kiền Liên, sau khi tu hành chứng đạo, ngài thường nhớ nghĩ đến sự báo đền thâm ân dưỡng dục của mẹ ngài là bà Thanh Đề, phu nhân của một vị phó tướng, nhưng tội ác lại rất nặng nề.

Vì biết mẹ lúc sinh tiền tạo nhiều tội lỗi, nên khi chết khó thoát khỏi được cảnh khổ báo trong ba đường ác, nên ngài đã vận dụng thần lực đi tìm mẹ khắp mọi nơi, từ trên các cõi trời, cho đến những cảnh địa ngục, nhưng vẫn không thể biết được mẹ phải đọa lạc nơi đâu, đành phải trở về hỏi Phật. Phật dạy:

– Mẹ ông khi còn sống không tin Tam Bảo, tham lam độc ác, nên sau khi chết phải đọa vào đại địa ngục.

Ngài Mục Kiền Liên thấy Phật dạy như thế, nghẹn ngào khóc lóc, và lại đi tìm mẹ khắp các địa ngục, được thấy tận mắt những cảnh khổ báo ở những nơi đó. Sau cùng, ngài đến một địa ngục, thấy tường cao một vạn trượng, cửa đóng kín mít, gọi thì không người mở, trông thì chẳng thể thấy được, nên ngài lại trở về hỏi Phật. Phật dạy:

– Chính mẹ ông phải đọa trong đại địa ngục ấy, và phải chịu đại trọng tội.

Ngài Mục Kiền Liên nghe theo lời Phật dạy, liền đến trước cửa địa ngục ấy, rung gậy tích trượng ba lần, tức thì cửa ngục tự mở, chủ ngục dẫn mẹ ngài từ trong ngục đi ra, để cho mẹ con được gặp nhau. Lúc ấy, ngài Mục Kiền Liên thấy mẹ toàn thân bị lửa bốc cháy phừng phực, mình mẩy đầy những dấu vết gươm đao tra tấn, cổ bị mang gông, chân tay bị xiềng trói bằng những sợi dây sắt, trông rất bi thảm. Bà quay lại bảo với ngài Mục Kiền Liên: “Thân thể của mẹ bị đau đớn thật khó kể xiết!”.

Thấy tình cảnh bi thảm của mẹ, trong lòng đau như dao cắt, ngài liền trở về cầu xin Phật thương xót chỉ dạy cho phương pháp, để cứu mẹ thoát khỏi những cảnh khổ báo ở nơi địa ngục, nhưng vừa thoát khỏi địa ngục, lại phải đọa làm ngạ quỷ. Phật lại chỉ dạy cho phương pháp khiến cho thoát khỏi cảnh ngạ quỷ, thì lại phải đọa làm súc sinh. Phật cũng lại chỉ dạy cho phương pháp khiến cho thoát khỏi cảnh súc sinh. Cứ như thế, mẹ ngài lần lượt phải chịu mọi khổ báo trong ba đường ác. Ngài Mục Kiền Liên nhất nhất cầu Phật thương xót chỉ dạy cho phương pháp để cứu mẹ thoát khỏi những khổ báo ấy, và đều được Phật chỉ dạy cho biết:

– Tội ác của mẹ ông rất nặng nề, sức của một mình ông, không thể nào cứu cho mẹ ông giải thoát được, mà ông phải chí thành cầu thỉnh các bậc Đại Đức Tăng, lập đạo tràng sám pháp, đọc tụng các kinh điển Đại thừa, để sám hối những nghiệp ác cho mẹ ông, thì mẹ ông mới thoát khỏi những khổ báo ấy.

Ngài Mục Kiền Liên làm theo đúng như lời Phật dạy, nên mẹ ngài đã được giải thoát, bà được sinh lên cung trời Đao Lợi, hưởng thụ mọi sự an vui khoái lạc.

Xem thế đủ biết: Công năng của sự sám hối, nguyện lực của các bậc Đại Đức Tăng, thật là lớn lao vậy.

Sám hối còn là một phương pháp tự lợi, lợi tha; một công hạnh báo hiếu rất nhiệm màu, mà người muốn tu hành hiếu đạo; người muốn sám trừ nghiệp chướng; cần phải ghi lòng tạc dạ.

Ngài Mục Kiền Liên là một tấm gương sáng chói tượng trưng cho lòng chí hiếu đối với đấng từ thân; ngài đã thực hành pháp sám hối, mà cứu được mẹ thoát khỏi cảnh đọa đầy ở địa ngục khiến muôn đời không thể quên được.

Bộ Đại Mục Kiền Liên Sám Pháp này, nguyên bản bằng Hán văn, nay Đại Đức Thích Quảng Độ phát tâm dịch ra Việt văn, Đại Đức Thích Quang Hào Viện chủ chùa Bồ Đề xuất bản không ngoài mục đích muốn cho ai ai cũng có thể đọc được, hiểu được phần nào đối với giáo nghĩa cao siêu huyền diệu của Phật pháp.

Riêng tôi xin chí thành tùy hỷ công đức với dịch giả, và trân trọng giới thiệu cùng quý vị Phật tử bốn phương bộ Sám Pháp rất quý báu này.

Sài Gòn, năm Giáp Thìn, 1964
CHÍNH TIẾN

***

DÂNG MẸ
Bao năm rồi con lưu lạc ngàn phương,
Con nhớ mẹ suốt canh trường khắc khoải,
Ơn dưỡng dục mẹ ôi! Sao xiết kể,
Công sinh thành con nghĩ: Quặn lòng đau.
Gốc mai già xơ xác đã từ lâu,
Trơ vơ đứng giữa trường đời gió lộng.
Dòng sông chảy: ấy đời con trong mộng,
Lững lờ trôi, trôi mãi đến bao giờ?
Có những đêm con thiêm thiếp trong mơ,
Con mơ thấy hồn con về thăm mẹ.
Được ấp ủ trong tình thương của mẹ,
Mảnh hồn con ấm dịu biết bao nhiêu?
Bốn phương trời con tìm kiếm đã nhiều,
Nhưng không có một tình yêu của mẹ.
Vu Lan đến cõi lòng con quạnh quẽ,
Bóng người xưa như phảng phất đâu đây,
Một chiều thu lạnh dâng bát cơm đầy,
Tình nghĩa ấy, mẹ ôi! Bao thấm thía.
Phương trời này con ngậm ngùi rơi lệ,
Đức cù lao muôn một trả chưa xong.

Mùa Vu Lan Quý Mão (1963).
Q.Đ

Pages: 1 2 3 4