tăng vị

Phật Quang Đại Từ Điển

(僧位) Cũng gọi Tăng giai. Tức thứ bậc được sắp xếp theo trí đức và tuổi hạ của vị tăng, đây là chế độ riêng của Phật giáo Nhật bản. Năm Thiên bình bảo tự thứ 4 (760), do ngài Lương biện tâu thỉnh, nhà vua mới định Tăng vị gồm 4 vị 13 bậc. Thời Thiên hoàng Quang nhân (770-781), chức Tăng cương được xem là Tăng vị, trong đó chức Tăng chính tương đương với chức quan Tòng tứ vị, chức Tăng đô tương đương với chức quan Chính ngũ vị, chức Luật sư tương đương với chức Tòng ngũ vị. Thời Thiên hoàng Hoàn vũ (781-860) chế định ra 6 vị: Vô vị, Nhập vị, Trụ vị, Mãn vị, Pháp sư vị và Đại pháp sư vị. Trong đó, bậctăng Vô vị tương đương với bậc quan Bát vị, bậc tăng Nhập vị tương đương với bậc quan Thất vị, bậc tăngTrụ vị tương đương với bậc quan Lục vị, bậc tăng Mãn vị tương đương với bậc quan Ngũ vị, bậc tăngPháp sư vị tương đương với bậc quan Tứ vị và bậc tăng Đại pháp sư tương đương với bậc quan Tam vị. Năm Trinh quán thứ 6 (864), các tăng quan và tăng thường đều được trao cho giai vị, không phân biệt tên gọi cấp bậc, không phân biệt cao thấp, cho nên ngoài 3 bậc Mãn vị, Pháp sư vị và Đại pháp sư vị, còn đặt ra 3 bậc nữa là: Pháp kiều thượng nhân vị, Pháp nhãn hòa thượng vị và Pháp ấn đại hòa thượng vị, đều là những cấp bậc từ Luật sư trở lên. Đến năm Minh trị thứ 6 (1873), chế độ Tăng vị mới bị bãi bỏ.