DIỆU ÂM NHÂN QUẢ
ÁC VỚI LOÀI VẬT
(Trích đọc các tác phẩm Hạnh Đoan dịch)
Diễn đọc: Tạng Thư Phật Học
ÁC VỚI LOÀI VẬT
Ngày 17 tháng 3 năm 1985 phái đoàn “Hành Thiện Đường” đến viện dưỡng lão Đài Bắc bố thí. Trên đường có một độc giả họ Vương tâm sự rằng sau khi xem sách tôi viết xong, ông đổng ý là có nhân quả báo ứng.
Ông kể ở quê mình có những chuyện thật đặc biệt, nghe rồi sẽ khiến người thêm cảnh giác. Ồng nói những chuyện này đều đã kiểm tra chính xác, ngàn thật muôn thật. Chuyện là thế này:
“Mấy năm trước, có nhà láng giềng là ông Nu, mỗi lần cho heo ăn xong, phát hiện số thức ăn còn thừa bị giảm rất nhiều, ông Nu âm thầm điều tra, sau mấy ngày thì phát giác thủ phạm đáng ghét chính là một con heo nái to. ông nổi giận âm thầm đặt bẫy và tóm được thủ phạm.
Thế là ông trút hết mối hận vào con heo. Ông bỏ nó vào cái bao, cột chặt miệng túi, rồi đem quẳng xuống sông, mặc cho con heo vùng vẫy rồi chết đuối.
Lúc này tình cờ người đi đường nhìn thấy, họ hiếu kỳ điều tra và hiểu đó là con heo do trộm thức ăn mà bị xử tử. Ai cũng bảo ông Nu làm vậy là quá tàn nhẫn, tương lai sẽ bị ác báo.
Một tháng sau, ông Nu đột nhiên nói năng lộn xộn, cả ngày hồ ngôn loạn ngữ, biểu hiện mắc bịnh tâm thần nghiêm trọng.
Còn chuyện khác nữa, có một thanh niên (tạm gọi là anh Xy cho tiện), sau khi thoái ngũ từ quân đội trở về, không tim được việc làm, anh Xy được người giới thiệu làm nghề mổ heo mướn, hằng ngày dựa vào đây để mưu sinh.
Hôm nọ anh sắp giết một con heo bự thì phát hiện đó là con heo nái có cái bụng to đùng, bạn bè anh bảo lả con heo này chắc chắn đã có mang và chẳng bao lâu sẽ sinh ra lứa heo con.
Lúc này heo mẹ không ngừng rống lên những âm thanh nhức buốt não lòng, đồng thời mắt nó hiện rõ vẻ van xin, nhưng anh Xy không chút động lòng, vì muốn sớm lãnh được tiền công, anh hung ác cầm dao lên chẳng chút do dự chọc vào cổ con heo nái, lập tức máu phun như suối, nhuộm đỏ hiện trường. Con heo vùng vẫy, không ngừng co giật, rồi tắt thở.
Lúc này bụng con heo không ngừng máy động, rồi phát ra những âm thanh to như trống gõ khiến anh Xy hết sức kinh ngạc. Một người bạn buột miệng nói đùa nhưng cũng cố ý chọc cho anh sợ:
– Mày giết chết heo mẹ, hại luôn đám heo con, sau này chúng sẽ tìm mày đòi mạng đấy! Đồ máu lạnh!
Anh Xy nghe rồi, càng nghĩ càng sợ.
Nhưng sau khi xong việc, anh vẫn đứng ngây ra, cứ há miệng trợn mắt, không nói được lời nào.
Thật lạ, từ sau lần mổ heo đó, anh Xy hầu như hóa điên, không còn trạng thái tĩnh táo bình thường. Giờ đây đã mấy năm trôi qua ròi, nhưng anh vẫn còn hiện mãi tướng tâm thần ngây ngốc, cứ há miệng trợn mắt, đần độn, không thề nói năng, không biết gì. Những ai biết chuyện anh, cũng đều sợ hãi.
Vương tiên sinh kể tiếp:
Còn một chuyện khác cũng tương tự vậy, cách đây không lâu thôn trên của ông có anh Man, thấy con mèo mẹ nhà láng giềng hay chạy sang ăn vụng cá nhà mình nên rất tức giận, anh Man liền giăng bẫy. Tóm được con mèo xong, anh lập tức nhốt nó vào lồng, sau đó ném mèo vào bếp lửa đang cháy, khiến con mèo bị thiêu chết thảm thương.
Một tháng sau, anh Man cứ nói lầm thầm trong miệng, hoặc vô cớ cười ha hả, có lúc tự đấm ngực giậm chân; khóc to, nước mắt đầm đìa, anh bịnh cực kỳ nghiêm trọng, nên người thân phải gởi anh vào viện tâm thần chữa trị”.
Thông qua những câu chuyện trên, chúng ta phải cần thận. Chỉ cư xử tử tế với người không thôi vẫn chưa đủ, còn phải từ ái với vật. Nghĩa là đối với tất cả chúng sinh, nên lấy từ bi làm bản hoài, phải yêu thương hộ sinh, ngàn vạn lần không nên ngược đãi hay giết vật tàn nhẫn. Nếu không, về sau sẽ gặp ác báo.
Viết đến đây tôi bỗng nhớ đến chuyện của Lư tiên sinh, một hội viên nhiệt tâm hành thiện từng kể:
“Ông quen một bác sĩ ở bổn tỉnh thuộc miền trung (xin giấu tên) tạm gọi là bác sĩ An cho tiện. Bác sĩ An có hai con trai, học hành ưu tú. Nhưng khi chúng tốt nghiệp đại học không lâu thỉ lần lượt nối tiếp nhau qua đời.
Bác sĩ An lâm vào cảnh tre già khóc măng, chôn con mà lòng đau thống thiết, bao hi vọng giờ hóa thành bọt sóng, đối với chuyện không may này ông cứ canh cánh ôm mãi bên lòng, suốt ngày mặt mày ủ rủ, thở vắn than dài.
Sau đó, có người khuyên ông nên đi hỏi thần, không chừng sẽ biết rõ nguyên nhân các con tạ thế.
Ông trong lúc buồn rầu cũng hiếu kỳ nghe theo, cùng bè bạn vào miếu lễ bái, hướng thần linh cầu chỉ dạy. Kết quả ông nhận được đáp án, giải thích nguyên do sự bất hạnh của nhà ông chính là do nhân quả báo ứng, đồng thời thần còn giải rõ: Bác sĩ An này vào đời trước, từng giết chết hai con quạ nơi dã ngoại. Đề chứng minh việc này có thực, thần còn nêu rõ địa điềm, tên họ đời trước, chỗ ông từng cư ngụ, kề rõ danh tánh tên họ vợ con, rằng nhà đời trước nằm ở đâu, nếu đến đó ông còn có thể tìm thấy của cải ông từng chôn dấu là 100 lượng long ngân.
Vị bác sĩ này nghe rồi bán tín bán nghi, nhưng cũng làm theo lời, ông đến ngay địa điểm đã chỉ và tiến hành điều tra tại cơ quan quản lý hộ tịch. Kết quả, đúng thật là có người tên họ đó, ông liền đến chỗ ở kiếp trước, đào lên số long ngân chôn dấu trong ngôi nhà đó. Ai biết chuyện cũng đều súyt xoa khen lạ, cảm thán ngạc nhiên, lúc này không thể không tin tất cả đều là báo ứng nhân quả.
Ông Trịnh, một độc giả ở xã Trúc Sơn từng kể cho tôi nghe câu chuyện thế này:
Làng trên của ông có nông phu Hùng, bình thường cư xử rất tàn nhẫn với con bò ông nuôi. Mỗi lần cột bò ông Hùng đều buộc chặt không đề dư dây thừng trên đất, khiến con bò đứng hoặc nghỉ đều cực kỳ bất tiện, ngay cả lắc đầu, đuổi muỗi cũng khó khăn.
Binh thường ông đánh đập bò thậm tệ, khiến người bàng quan nhìn thấy bất nhẫn, thường khuyên ông nên nương tình.
Có lần ông tùy tiện đánh bò, đánh bị thương luôn con mắt nó, do vết thương quá nặng, không lâu thì con bò bị mù không thể tiếp tục công tác, thế là ông liền đem bò bán cho người ta giết thịt.
Sau đó không lâu, ông Hùng cảm thấy thân thể đau nhức, nhúc nhích cử động gì cũng khó khăn, ông đi khắp nơi chữa trị cũng không thấy thuyên giảm, nhưng không thể vì bịnh mà nghỉ làm.
Một hôm ông đánh xe bò chở mía, không cẩn thận bị mía đâm vào mắt gây trọng thương, chạy chữa vô hiệu, không lâu thì mất thị lực, thành là kẻ độc nhãn.
Nhiều người biết việc, ai cũng cho rằng đây là bằng chứng ác báo: “hại mắt đền mắt, tự làm tự chịu”.
Qua các câu chuyện trên, đủ thấy chúng ta không nên tùy tiện làm hại sinh linh, gieo ác nhân, vì tương lai sẽ chiêu quả báo bất hạnh.