PHÁP THỈNH TÂN ĐẦU LÔ
– Đại Chánh Tân Tu Đại Tạng Kinh quyển thứ 32 thuộc Luận tập bộ toàn.
– Thứ tự Kinh văn số 1689
– Đời nhà Tống, Sa Môn Thích Huệ Giản dịch từ chữ Phạn sang chữ Hán.
– Sa Môn Thích Như Điển – Phương Trượng chùa Viên Giác Hannover Đức Quốc dịch từ chữ Hán sang tiếng Việt ngày 3 tháng 10 năm 2007.
Ở tại nước Thiên Trúc có một vị vua thọ giới Ưu Bà Tắc, đồng thời là một Trưởng Giả đã mở tất cả hội và thường hay thỉnh Ngài Tân Đầu Lô Phả La Đọa Thệ. A La Hán Tân Đầu Lô là tên chữ và Phả La Đọa Thệ ấy chính là Họ. Vị nầy hiện thần thông làm vị Trưởng Giả Thụ Đề. Phật ruồng đuổi chẳng nghe và vội vào Niết Bàn. Phật ra lệnh là vào thời mạt pháp vì bốn bộ chúng mà tạo ra phước điền. Lúc thỉnh thì phải lễ bái nơi tịnh xứ và đốt hương lên, hướng về núi Ma Lê của Thiên Trúc chí tâm xưng danh hiệu. Đại Đức Tân Đầu Lô Phả La Đọa Thệ thọ nhận lời dạy của Phật, vì người ở đời mạt pháp mà tạo ra phước điền; nên đã thọ lời thỉnh cầu của ta. Ở nơi đến ăn kia, nếu có tạo phòng ốc mới, lại cũng nên thỉnh và nói rằng: Nguyện thọ nhận lời ta thỉnh. Rồi ở nơi nhà ấy ngồi trên giường. Nếu có thỉnh chúng tăng tắm rửa lại nên thỉnh rằng:
Nguyện thọ nhận lời thỉnh của tôi, ở nơi tắm rửa. Trước tiên nên hòa nước ấm, sạch thơm nấu với cành đậu và hương thơm cùng điều hòa lạnh nóng. Nếu có người như pháp ấy tắm thì mở cửa mời vào. Sau đó đóng cửa lại. Nếu người tắm rửa xong thì chúng tăng mới vào. Phàm khi mời ăn uống tắm rửa điều quan trọng tất cả là phải thỉnh chư tăng chí tâm cầu giải thoát, chẳng nghi chẳng ngại, tín tâm thanh tịnh, sau đó mới có thể ẩn đi.
Cận thế có một vị Trưởng Giả nghe nói về vị A La Hán Tân Đầu Lô thọ nhận lời dạy của Phật là vào thời mạt pháp vì người mà tạo phước điền và liền tạo ra một pháp hội như pháp, rồi chí tâm thỉnh Ngài Tân Đầu Lô rồi dùng đệm đệt bằng lông, dưới có hoa và muốn thử nghiệm. Khi Đại Chúng dùng xong thì phát hiện dưới nệm lông ấy tất cả hoa đều héo, áo não và tự trách rằng chẳng rõ biết tại sao lại như thế, liền đó lại khát khao thanh tịnh thỉnh Pháp sư nữa và liền tổ chức Đại Hội lớn hơn. Như lần trước tất cả hoa cũng đều bị héo. Lại cũng khát ngưỡng và bán hết tài sản của gia đình để tạo Đại Hội khác. Lại cũng như trước, áo não tự trách nên lần này thỉnh 100 vị Pháp sư, cầu thỉnh chẳng thiếu, sám hối tội lỗi rồi đầu tiên hướng về một vị Thượng Tọa lớn tuổi và hối tâm khải bạch.
Thượng Tọa bảo rằng Ngươi đã 3 lần thỉnh ta, ta đều thọ thỉnh và Ngươi tự sai nha môn đuổi ta đi vì thấy ta già và đồ đạc lôi thôi. Nghĩa là bị xua đuổi. Tân Đề Sa Môn chẳng nghi ngờ gì về sự thấy nghe như trước và vì ta thấy Ngươi đã thỉnh mời nên có ý vào hơn; thế nhưng nô tỳ của nhà ngươi lấy gậy đánh ta, đầu ta bị vỡ và trán phải bị thương và lần thứ hai lại cũng đến, lại cũng chẳng khác gì trước, ta lại muốn vào nhà hơn, liền bị đánh sưng đầu và đang thương tích. Lần thứ ba này lại cũng đến và như lần trước cũng bị đánh sưng đầu và bị thương bên trán phía trái. Đây chính là điều do nhà ngươi chủ trương, chẳng có chối cãi gì; nói rồi liền biến mất. Trưởng Giả liền biết, đấy chính là vị Tân Đầu Lô.
Từ đó trở về sau khi người ta muốn tạo phước đều chẳng đóng cửa lại. Nếu được vị Tân Đầu Lô ngồi chỗ nầy thì hoa kia chẳng héo. Nếu gặp phòng ốc nhà cửa mới làm cùng giường chõng v.v… muốn thỉnh Tân Đầu Lô Phả thì tất cả đều phải hương hoa, nước ấm rưới lên đất, rồi đốt hương đèn và lấy giường mới gối mới cùng trải vải trắng lên trên. Đêm đầu tiên như pháp và thỉnh rồi đóng cửa lại, cẩn thận chớ khinh mạn xem thường; rồi tất cả chí tâm tin tưởng thì tất nhiên sẽ đến, tin thành cảm triệt thì chẳng thể chẳng đến. Khi đến trên giường liền hiện ra chỗ nằm và phòng tắm lại cũng hiện ra nước nóng. Khi thọ lời thỉnh mời của Đại Hội thì hoặc tại nơi chỗ ngồi nơi Thượng Tọa, hoặc Trung Tọa, hoặc Hạ Tọa; hiện ra tùy loại tùy nơi hình của một vị Tăng. Người cầu việc khác thì cuối cùng chẳng thể được. Sau khi đi rồi, thấy chỗ ngồi hoa chẳng héo và biết rõ điều nầy vậy.
Pháp thỉnh Tân Đầu Lô xong