梵字 ( 梵Phạm 字tự )

Phật Học Đại Từ Điển

NGHĨA TIẾNG HÁN

 (雜名)印度古文字。亦稱梵書。相傳為梵天所說之書。書體右行。為古今印度文字之本源。南北發達各異。行於北者多方形。行於南者多圓形。

NGHĨA HÁN VIỆT

  ( 雜tạp 名danh ) 印ấn 度độ 古cổ 文văn 字tự 。 亦diệc 稱xưng 梵Phạm 書thư 。 相tướng 傳truyền 為vi 梵Phạm 天Thiên 所sở 說thuyết 之chi 書thư 。 書thư 體thể 右hữu 行hành 。 為vi 古cổ 今kim 印ấn 度độ 文văn 字tự 之chi 本bổn 源nguyên 。 南nam 北bắc 發phát 達đạt 各các 異dị 。 行hành 於ư 北bắc 者giả 多đa 方phương 形hình 。 行hành 於ư 南nam 者giả 多đa 圓viên 形hình 。