BIỆT TƯỚNG

Từ điển Đạo Uyển


別相; C: biéxiāng; J: bessō;

  1. Sai biệt, phân biệt theo dạng (s: bheda; t: bye brag);
  2. Đoạn, phần, đơn vị;
  3. Khía cạnh khác biệt, khía cạnh phân biệt, một tính chất khác biệt có thể được nhận ra của một vật. Một trong Lục tướng trong học thuyết của Hoa Nghiêm tông.