DIỆU ÂM NHÂN QUẢ
TÔI TÊN A THỆ DỰNG
Diễn đọc: Tạng Thư Phật Học
TÔI TÊN A-THỆ-DỰNG
Tại Đông Bắc quê tôi, có nông dân X làm ăn chăm chỉ, trong nhà tương đối giàu có. Mùa thu hoạch năm đó, ông X chất nông sản lên xe, chở ra chợ bán. Bán xong, Ồm tiền quay về. Đúng ngay lúc này, phía trước cách chỗ ông chừng ba dặm có rất đông thổ phỉ đang đánh cướp, ông X lo sợ nghĩ thầm: – “Trước mặt có cướp làm sao đây? Trốn ư?” Dưới sự truy đuổi của thổ phỉ thì có trốn cũng chẳng thoát được! Nhưng nếu không trốn, ông sẽ bị cướp!…
Trong lúc cùng đường bí lối, ông X sực nhớ, vội tụng chú Đạỉ Bi và điềm nhiên đánh xe tiến lên. Lúc ông gần đến chỗ bọn thổ phỉ, thi bỗng thấy từ trong đám cướp có một người tiến ra, đến trước đầu xe ông ra lịnh: “Hãy đưa roi cho tôi, tôi sẽ đánh xe giùm cho”
Ông ngoan ngoãn nghe theo, thế là người này liền vụt roi thúc ngựa chạy qua khỏi đám thổ phỉ, mà lạ! Đám thổ phỉ lúc đó tự hồ như không thấy không nghe gì, cho nên chúng không đuổi theo đánh cướp. Đợi đến khi chẳng còn nhìn thấy đám cướp nữa, người đánh xe liền trả roi lại cho ông X và nói:
– Giờ ông hãy mau về đi! Không sao rồi.
Vị tài chủ thấy người đánh xe từ trong đám thổ phỉ chạy ra… thì đoán ông ta chắc cũng là tên cướp, bèn bảo:
-Thưa tiên sinh, hôm nay ngài tốt bụng cứu tôi, nhờ vậy mà tôi không bị cướp. Vậy xin hỏi cao danh của ngài là chi? Hiện cư ngụ ở đâu, xin cho biết để sau này tôi còn tìm đến quý phủ mà đáp tạ.
Ông ta trả lời: -Tôi tên A Thệ Dựng.
Lúc đó ông X suy nghĩ: – Ô! Sao lại tên A Thệ Dựng nhỉ? Là ai vậy ta? Lúc này ông quên mất, quên béng “A Thệ Dựng” chính là một câu thường đọc trong bài chú Đại Bi, cũng chính là tên một vị hộ pháp.
Mãi đến khi vị AThệ Dựng đi rồi, không còn nhìn thấy tăm tích nữa, ông X mới sực nhớ: – Ái chà chà! không phải là trong chú Đại Bi có vị hộ pháp tên A Thệ Dựng sao?
Thế là ông vội đi tìm AThệ Dựng, nhưng tìm không được, chẳng biết A Thệ Dựng đi đâu rồi?
Vì thế, trong chú Đại Bi có cảnh giới rất bất tư nghị. Giả như vị tài chủ này nghĩ: “Tôi tụng chú Đại Bi linh hay không?” thì A Thệ Dựng cũng sẽ không đến cứu đâu. Bởi do ông không có tâm muốn thử thách, lúc đó trong lòng chỉ thuần một niềm tin mạnh mẽ: Tôi niệm chú Đại Bi thì có thể gặp hung hóa lành, gặp nạn hóa an” cho nên kết quả mới được tùy tâm mãn nguyện, không bị thổ phỉ đánh cướp.
Hòa thượng Tuyên Hóa kể