toản chỉ dăng

Phật Quang Đại Từ Điển

(鑽紙蠅) Con ruồi dùi giấy, là ví dụ trong bài kệ Dăng tử thấu song(con ruồi xuyên qua cửa sổ) của Thiền sư Bạch vân Thủ đoan (1025- 1071) đời Tống. Hồng giác phạm lâm gian lục quyển hạ (Vạn tục 148, 313 hạ): Vị ái tầm quang chỉ thượng toản Bất năng thấu xứ kỉ đa nan. Hốt nhiên chàng trước lai thời lộ, Thủy giác bình sinh bị nhãn man (Muốn tìm ánh sáng nên dùi giấy, Chẳng biết chỗ nào để thoát ra; Bỗng nhiên va phải đường vào trước, Mới biết bình sinh mắt bị lòa). Đại ý bài kệ cho rằng người học đạo, nếu cứ rán mắt dùi vào chữ nghĩa trên giấy tờ,trênsách vở, thì chẳng bao giờ tìm thấy chân lí.