Niệm Phật nhiếp tâm kệ
(sao chép theo bài viết trên vách Vân Thủy Đường)
Sách A Di Đà Kinh Yếu Giải của đại sư Ngẫu Ích có câu: “Nếu tín nguyện kiên cố thì lâm chung dù mười niệm hay một niệm cũng chắc chắn được vãng sanh. Nếu không có tín nguyện, dù trì danh hiệu đến mức gió thổi chẳng lọt, mưa táp chẳng ướt, hệt như tường bạc vách sắt cũng không lẽ nào được vãng sanh!” Tổ sư cực lực nói toạc ra như thế, chính là lời thành thật phun gan nhả mật, mổ tim vẩy máu dành cho bọn người dùng trì danh để đè nén vọng tưởng chẳng biết cầu sanh vậy; kẻ tu tịnh nghiệp chẳng thể không biết [điều này]. Nhưng bọn ta đã biết sanh lòng tin phát nguyện quyết định cầu sanh, hiềm rằng vọng tưởng tơi bời, miệng tuy niệm Phật, tâm hoàn toàn mê muội, tán loạn, đấy cũng là điều chướng ngại vãng sanh. Nếu giống như Sâm là kẻ nghiệp chướng sâu nặng, độn căn tệ nhất thì dẫu tuân chiếu theo mấy phương cách tốt lành của tiền nhân vẫn cảm thấy tốn sức mà khó thể chế ngự tâm vào một chỗ.
Ở đây, tôi sao chép bài kệ Nhiếp Tâm Niệm Phật của Vân Thủy Tăng viết trên vách để dường như khơi gợi những gì tiền nhân chưa khơi gợi. Dùng cách ấy để điều phục thân tâm, quả thật so ra hữu hiệu hơn những phương cách khác. Huống chi niệm niệm còn nghĩ đến hoa sen, tức là an tâm nơi cảnh thù thắng cõi Tây Phương, tự nhiên sẽ có ích cho tịnh hạnh, trọn chẳng có điều tệ nào, chẳng suy tính mà ngầm hợp với pháp “nhiếp trọn sáu căn, tịnh niệm tiếp nối” của đức Thế Chí, đem trình lên, có lẽ Ấn công lão nhân cũng khen ngợi là tuyệt hay. Vì thế, dám đem chép kèm vào đây để những Tịnh nghiệp hành nhân độn căn hèn kém như Sâm nương theo tu tập, kệ rằng:
Nếu hỏi pháp Niệm Phật,
Nhiếp tâm tự có cách,
Niệm mỗi một câu Phật,
Miệng tỏa hương hoa sen,
Do tâm ta thanh tịnh,
Nên có mùi hương này,
Hoa từ miệng thoát ra,
Đóa đóa về trời Tây
Mỗi câu Phật, một đóa,
Có màu và quang minh,
Niệm Phật hiệu câu đầu,
Hoa xanh, tỏa ánh xanh,
Niệm Phật hiệu câu kế,
Hoa vàng, tỏa ánh vàng,
Niệm Phật đến câu ba
Hoa đỏ, tỏa ánh đỏ,
Niệm Phật hiệu câu bốn
Hoa trắng, tỏa ánh trắng,
Xoay vần tưởng như thế,
Niệm niệm chẳng hề quên
Chẳng cần phải nhớ số,
Chỉ tưởng sắc, hương, quang,
Nếu tâm chẳng tán loạn,
Quyết thấy Đại Nguyện Vương.