Những truyện Niệm Phật cảm ứng
mắt thấy tai nghe
Tác giả: LÂM KHÁN TRỊ
Người dịch: THÍCH HOẰNG CHÍ
NGHIỆP LỰC CẢN TRỞ KHIẾN NHÂN HẾT QUẢ DỨT
Sư tỷ Trần Kiết ban trưởng ban Bát Nhã có một người em trai tên là Trần Thu Tuyền, nếu còn sống thì năm nay 48 tuổi, nhưng đây là việc của ba năm trước. Sư tỷ nói: Em trai và em dâu của bà không có chút căn lành nào, khuyên tụi nó niệm Phật ngay một câu cũng không chịu niệm. Hai chị em có thể nói là chí không đồng, đạo không hợp, nhưng sức khỏe của nó không được mạnh khỏe, thường bị đau dạ dày, nếu không mổ sớm chắc chắn sống không lâu! Cái ngày quyết định sẽ mổ, sư tỷ Kiết với tâm từ bi cố sức thuyết phục khuyên em mình niệm Thánh hiệu Quán Thế Âm Bồ Tát và nói về những sự lý trong phẩm Phổ Môn Quán Thế Âm Bồ Tát có nhiều cách tầm thanh cứu khổ, nói cho anh ta nghe, khuyên anh ta phải thành kính niệm Cứu khổ cứu nạn Quán Thế Âm Bồ Tát, cầu Bồ Tát gia bị, chuyển nguy thành an.
Sư tỷ Kiết nói: Buổi tối Thu Tuyền mổ xong lúc nửa đêm, sư tỷ đang ngồi bên em niệm Quán Thế Âm Bồ Tát cho anh ta, thì thấy anh ta đang trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê, lẩm bẩm rất lớn: “Bồ Tát Quán Thế Âm, ngài đã lấy khúc ruột hơn một trượng thay cho khúc ruột hư của tôi, xin cám ơn! Xin cám ơn!”. Sư tỷ Kiết và vợ anh ta đều nghe rất rõ ràng. Khi anh ra tỉnh dậy liền nói: “Chị ơi, em nhìn thấy Quán Thế Âm Bồ Tát mặc đồ trắng, cầm một khúc ruột rất dài, mổ bụng của em ra, đổi cái khúc ruột hư đi, em còn hướng về Quán Thế Âm Bồ Tát nói cám ơn liên tục nữa!”. Từ sau khi được mổ, tất cả đều thuận lợi an toàn, sau một tuần lễ thì có thể đi bộ được, bác sĩ cũng rất vui nói: “Người bệnh này rất là nhanh chóng hồi phục, ba tuần thì có thể xuất viện được”. Có rất nhiều bà con bạn bè lăng xăng đến chúc mừng cho anh ta có thể sớm bình phục, thật không gì vui bằng.
Nhưng thiên hạ vốn vô sự, mà kẻ dung tục thì lại tự quấy nhiễu, chuốc lấy tai họa. Lúc còn khoảng ba ngày nữa xuất viện, thì một người bệnh khác cùng nằm viện nói với vợ anh: “Chồng của chị mới khỏe, cần chất dinh dưỡng, chị cần mua cá tươi về chưng với gừng xắt nhỏ cho chồng chị ăn để bồi bổ thân thể”. Sư tỷ Kiết nghe được lời này, vội vàng ngăn lại nói: “Không được! không được! Em ta là nhờ Quán Thế Âm Bồ Tát thay ruột cho nó, không giống như những người khác, từ đây về sau không được giết hại sinh vật cho nó ăn. Nếu muốn bồi bổ dinh dưỡng thì có thiếu gì, như sữa bột nè, đậu bì, đương quy, sâm Cao Ly,… (các chất bổ trong thuốc Bắc) đều là những dược phẩm có dinh dưỡng phong phú”. Sư tỷ Kiết nói một lô bao nhiêu đồ bổ dưỡng, nhưng “lời thật thì mích lòng”, em dâu nghe rồi, hình như có dáng điệu không lọt tai tí nào, nhưng nể bà chị chồng, mấy ngày sư tỷ Kiết ở bệnh viện, cô ta không dám đi mua cá tươi (cá sống), đợi lúc sư tỷ về nhà tắm, liền chạy ra chợ mua cá, thịt tươi về nấu cho chồng cô ăn, khi sư tỷ Kiết trở lại thì em cô đã ăn hết một tô. Do đây mà sự việc hỏng bét! Trời làm ra điều nghiệt ngã, còn có thể không tuân, tự mình tạo tội nghiệt, không thể sống! Em trai cô ăn tô cá đó xong, ghê gớm giống như uống phải thuốc rầy, bụng bắt đầu đau dữ dội, vết mổ lớn dài một thước (thước Tàu) đã khâu lại như bình thường, chưa đến mấy giờ bắt đầu biến đổi quái lạ, đường khâu bên trong bị toác ra! Sư tỷ Kiết nói: Chính mắt thấy như thế, sợ hãi vô cùng, da bụng banh ra giống như chiếc thuyền độc mộc, sức khỏe biến đổi xấu vô cùng, tính mạng nguy hiểm trong sớm tối, đến bác sĩ cũng bó tay không có cách gì! Sư tỷ tự nghĩ: Thật rất có lỗi với sự gia bị của Quán Thế Âm Bồ Tát, việc thế này, không dám cầu xin lại nữa, liền đổi Thánh hiệu, xưng niệm Địa Tạng Vương Bồ Tát! Mong được Địa Tạng Bồ Tát phò hộ được bình an hồi phục trở lại. Liền vẫn cứ như thế, ở bên cạnh em xưng niệm Thánh hiệu Địa Tạng Bồ Tát. Thật là không thể nghĩ bàn! Thu Tuyền đang trong trạng thái hôn mê, lại thấy cảnh giới, trên mặt bỗng lộ nét vui, lẩm bẩm nói nhỏ, không biết nói những gì? Bỗng nhiên lại nói to lên “Ngài Địa Tạng Bồ Tát à! Ngài dẫn tôi đi chơi cả buổi, rất là vất vả, cây thiết trượng ngài đang cầm trong tay rất nặng, đưa tôi cầm dùm cho ngài được không? Đừng có khách sáo mà, đưa tôi cầm dùm cho ngài đi!”. Vợ anh ta liền hỏi: “Thu Tuyền! Anh nói những gì vậy?”. Anh ta đáp: “Ngài Địa Tạng Bồ Tát muốn dẫn tôi đến một chỗ rất đẹp, tôi đi chơi rất là vui!”.
Tối hôm đó, lúc sư tỷ như thường lệ niệm Thánh hiệu Địa Tạng Bồ Tát bên cạnh em trai, thì bỗng ở nhà có việc gấp, người nhà đến kêu sư tỷ về nhà. Sáng sớm hôm sau, Thu Tuyền lại tự nhiên nói với đứa con gái: “Ba rất cám ơn cô của con, bây giờ sắp từ giã cô con, ba muốn đến nhà cô con để nói lời cám ơn, nhanh nhanh kêu xe lại cho ba đi”. Nói xong thì… chết! Tội nghiệp một tráng niên mới 45 tuổi đã xong một cuộc đời! Lúc lâm chung thiện tri thức là bà chị cũng không có duyên trợ niệm cho anh ta, giúp cho anh ta có thể đới nghiệp vãng sanh!
Sư tỷ Trần Kiết nói với tôi đến đây, cảm khái muôn phần nói: “Ngài Quán Thế Âm Bồ Tát đã thay ruột cho nó rồi, sức khỏe cũng đã bình thường trở lại, tại sao bất hạnh lại gặp cái người biểu ăn cá tươi kia để đến nông nỗi!”. Tôi giải thích rằng: “Người không có căn lành, không tin Phật, không niệm Phật, thì phải chịu nghiệp lực nó kềm chế dẫn dắt, không cách gì đổi lại được. Em trai và em dâu của cô đã không có căn lành, Bồ Tát Quán Âm đã thay ruột cho anh ta, đó là nhờ vào phước đức của cô. Đây là do cô chí tâm cầu niệm Phật cho anh ta mà có được, nhưng trong tàng thức của hai người, họ vẫn còn đầy dẫy những tội chướng nghiệp chủng, vì căn bản thường ngày, ngay cả một câu Thánh hiệu của Phật, Bồ Tát cũng không có niệm, một khi mạng chung, lúc chủng tử ác nghiệp khởi hiện hành, tướng luân hồi lục đạo hiện ra, nói đi liền đi, không được chần chờ! Em của cô lúc cuối cùng được kết duyên lành với Địa Tạng Bồ Tát, cũng là sự cảm ứng do cô xưng niệm Thánh hiệu Bồ Tát, van cầu Bồ Tát cứu anh ta, nhưng vì cô tối đó có việc phải về nhà, đây chính là chướng ngại của anh ta, không có duyên xưng niệm liên tục, nhân hết thì quả dứt, đâu còn nhờ vào đâu giúp đỡ vãng sanh Tây phương nữa chứ? Nhưng mà gặp được Địa Tạng Bồ Tát nắm tay dắt đi, tính ra cũng là đại hạnh trong bất hạnh!”.