KINH ƯU-BÀ-DI TỊNH HẠNH PHÁP MÔN

Hán dịch: Mất tên người dịch, nay phụ vào dịch phẩm đời Bắc Lương
Việt dịch: Linh Sơn Pháp Bảo Đại Tạng Kinh

 

Phẩm 3: ĐIỀM LÀNH

Sau khi Đức Phật nói kệ này, Tỳ-xá-khư mẫu lòng vui mừng khôn xiết, bạch Phật:

–Bạch Thế Tôn! Khi Bồ-tát ở trong thai và lúc mới sinh có bao nhiêu tướng điềm lành kỳ lạ tốt đẹp hiện ra thế gian?

Phật bảo Tỳ-xá-khư:

–Khi Bồ-tát sinh ra có mười sáu tướng kỳ lạ tốt đẹp, mười sáu tướng đó là:

Bồ-tát xả thân ở cõi trời Đâu-suất, ở trong thai mẹ nhớ biết rất rõ ràng. Đây là pháp kỳ lạ hiếm có thứ nhất.

Sau khi Bồ-tát xả thân ở cõi trời vào thai mẹ, tự nhiên ánh sáng chiếu khắp thế gian. Chỗ tối tăm ở giưa thế giới, ánh sáng của mặt trời, mặt trăng, sao, không thể chiếu tới thì có ánh sáng lớn này chiếu đến. Chúng sinh trong đó đều nhìn thấy lẫn nhau và họ nói: “Trong đây vì sao bỗng nhiên lại có chúng sinh. Tất cả ánh sáng của thế gian, Phạm, Ma, Sa-môn, Bà-la-môn đều không thể sánh kịp. Tam thiên đại thiên thế giới đều chấn động đủ sáu cách, các núi Tudi đều chấn động không ngừng. Đấy là pháp kỳ lạ chưa từng có thứ hai.

Bồ-tát ơ trong thai, có bốn Thiên tử giữ đúng oai nghi ở ngay bốn phương bảo vệ Bồ-tát và mẹ của Bồ-tát, không để các người, phi nhân ở thế gian não hại. Đây là pháp kỳ lạ chưa từng có thứ ba.

Bồ-tát ở trong thai tự nhiên làm cho người mẹ giữ giới, không sát sinh, không trộm cắp, không tà dâm, không nói dối và không uống rượu. Đây là pháp kỳ lạ chưa từng có thứ tư.

Bồ-tát ở trong thai mẹ, người mẹ trong sạch không có lòng ham muốn. Người ngoài thấy bà cũng không sinh tâm mê đắm. Đây là pháp kỳ lạ chưa từng có thứ năm.

Bồ-tát ở trong thai thường khiến cho người mẹ được rất nhiều lợi dưỡng như: Sắc, hương, vị, xúc tự nhiên đem đến. Đây là pháp kỳ la chưa từng có thứ sáu.

Bồ-tát ở trong thai, người mẹ luôn an vui, không có các hoạn nạn tật bệnh, đói khát, lạnh nóng, mệt mỏi, Bồ-tát cũng vậy. Người mẹ luôn thấy Bồ-tát ở trong thai, giống như ngọc Ma-ni, Tỳ-lưu-ly quý báu đều trong suốt sáng rực nhìn thấy rõ ràng, chỉ năm màu xâu lại. Người mắt sáng cầm trong tay thì thấy tám cạnh của viên châu và chỉ năm màu xanh, vàng, đỏ, trắng rất rõ ràng. Người mẹ thấy tất cả bộ phận nơi thân của Bồ-tát, rõ ràng không bị ngăn che. Đây là pháp kỳ lạ chưa từng có thứ bảy.

Này Tỳ-xá-khư! Sau khi Bồ-tát sinh được bảy ngày thì người mẹ qua đời sinh lên cõi trời Đâu-suất, hưởng an vui của cõi trời. Đây là pháp kỳ lạ chưa từng có thứ tám.

Người phàm phu thọ thai là chín tháng, hoặc đến mười tháng mới sinh, Bồ-tát thành tựu không như vậy, mà phải đủ tháng thứ mười sau đó mới sinh. Đây là pháp kỳ lạ chưa từng có thứ chín.

Ở thế gian khi phụ nữ sắp sinh thì thân thể đau đớn, ngồi nằm không yên, sau đó mới sinh. Còn khi Bồ-tát sinh ra người mẹ an lạc, không có các bệnh đau, mà còn mừng rỡ, vui tươi, đứng giơ tay lên để sinh. Đây là pháp kỳ lạ chưa từng có thứ mười.

Khi Bồ-tát sinh ra khỏi thai được chư Thiên đón lấy, sau đó được người bồng ẵm. Đây là pháp kỳ lạ chưa từng có thứ mười một.

Sau khi được người đời bồng rồi, bốn Thiên tử sẽ đón bồng cung kính đặt trước người mẹ va tâm họ rất vui mừng cùng nói: “Lành thay, thưa phu nhân! Người đã sinh một thái tử dũng mãnh đại oai đức.” Đây là pháp kỳ lạ chưa từng có thứ mười hai.

Khi Bồ-tát mới sinh ra, không có nước máu và thai nhau cùng với các vật không sạch sẽ khác. Thân của Bồ-tát trong sạch như châu ma-ni được bọc trong tấm thảm nhung Già-tư, nhưng không làm ố lẫn nhau. Vì sao? Vì hai bên đều sạch sẽ, Bồ-tát mới sinh cũng vậy, trong sạch không nhiễm giống như châu ma-ni. Còn người mẹ đẹp đẽ giống như tấm nhung kia. Đây là pháp kỳ lạ chưa từng có thứ mười ba.

Khi Bồ-tát sinh ra, ở trong hư không tự nhiên có hai dòng nước chảy xuống, một là lạnh, hai là ấm để tắm thân Bồ-tát. Đây là pháp kỳ lạ chưa từng có thứ mười bốn.

Sau khi sinh ra Bồ-tát đi về hướng Bắc bảy bước. Bấy giờ, trên hư không tự nhiên có lọng che cho Bồ-tát. Sau khi đi bảy bước rồi Bồ-tát nhìn khắp mười phương gầm vang tiếng sư tử và xướng như vầy: “Trong tất cả thế gian chỉ có ta là cao tột, ta là cao quý nhất trong trời người, đời này chấm dứt Ta không trở lại nữa.” Đây là pháp kỳ lạ chưa từng có thứ mười lăm.

Khi Bồ-tát sinh ra, tất cả chúng sinh cho đến loài côn trùng trong tam thiên đại thiên thế giới đều rất vui vẻ. Đây là pháp kỳ lạ chưa từng có thứ mười sáu.

Này Tỳ-xá-khư! Đó gọi là Như Lai ở trong thai mới sinh ra thì có mười sáu pháp kỳ la như vậy. Bấy giờ, Thế Tôn nói kệ:

Từ Đâu-suất qua đời
Sinh xuống làm loài người
Ở trong thai mới sinh
Trong sạch không cấu bẩn.
Mười sáu pháp kỳ lạ
Cao đẹp chưa từng có
Khi trong thai sinh ra
Không giống với chúng sinh.
Khi sinh không mê muội
Tiếng tăm là bậc nhất
Hiện rất nhiều tướng thiện
Điềm Phật sinh như vậy.

Sau khi Thế Tôn nói kệ này, Tỳ-xá-khư mẫu lòng rất vui mừng nên thưa hỏi nữa:

–Bạch Thế Tôn! Khi Bồ-tát sinh ra thì có bao nhiêu điềm lành hiện ra cùng một lúc?

Phật dạy Tỳ-xá-khư:

–Khi Bồ-tát sinh ra, có ba mươi hai điềm lành hiện cùng một lúc. Ba mươi hai điềm lành ấy là gì?

  1. Mặt đất trong tam thiên đại thiên thế giới chấn động lớn, tự nhiên có ánh sáng lớn chiếu cả thế giới.
  2. Tất cả nhạc cụ tự nhiên trổi lên.
  3. Không đánh mà tự kêu.
  4. Tất cả tật bệnh tự nhiên hết hẳn.
  5. Tất cả người bị trói buộc tự nhiên được giải thoát.
  6. Tất cả oan gia đều sinh lòng Từ bi.
  7. Người mù được mắt sáng thấy tất cả màu sắc.
  8. Người điếc được nghe các âm thanh.
  9. Người què được đi lại tùy ý.
  10. Người điên đươc trí nhớ rõ ràng.
  11. Câm ngọng được nói.
  12. Đi thuyền bị trôi dạt thì được trở về chỗ cũ.
  13. Tất cả bảy báu ở mặt đất và hư không tự nhiên phát ánh sáng.
  14. Các sông vạn dòng đều đứng yên không chảy.
  15. Tất cả loài chim, loài có cánh đều rất vui mừng và đứng yên.
  16. Gió không lay động, tất cả đều lặng yên.
  17. Tất cả chúng sinh ăn nuốt lẫn nhau bỗng nhiên đều sinh lòng từ.
  18. Tất cả chư Thiên trở về cung điện của mình vui chơi sung sướng.
  19. Lửa dữ ở địa ngục A-tỳ tự nhiên dập tắt.
  20. Kẻ đói được no đủ.
  21. Tất cả ngạ quỷ không bị đói khát.
  22. Bốn cõi thiên hạ đều nổi mây lớn và mưa lớn.
  23. Ánh sáng mặt trăng sáng dịu dàng.
  24. Các vì sao mọc ban ngày.
  25. Mặt trời tròn sáng ngời.
  26. Tất cả cây có hoa đều trổ hoa.
  27. Tất cả cây có trái tự nhiên kết trái.
  28. Tam thiên đại thiên thế giới phát ra hương thơm của cõi trời, không còn có mùi hôi thối.
  29. Khi Bồ-tát vừa sinh, liền đi bảy bước.
  30. Trên hư không có lọng trắng tự nhiên che mát.
  31. Sau khi đi bảy bước rồi nhìn khắp mười phương.
  32. Gầm tiếng gầm sư tử.

Này Tỳ-xá-khư! Ba mươi hai pháp xuất hiện cùng một lúc khi

Bồ-tát mới sinh

Tỳ-xá-khư mẫu bạch Phật:

–Bach Thế Tôn! Khi Bồ-tát sinh ra, vì lý do gì mà chấn động cả tam thiên đại thiên thế giới?

Phật bảo Tỳ-xá-khư:

–Khi Bồ-tát sinh ra làm cho cả mặt đất chấn động là vì: Bồ-tát một khi đã thị hiện sinh ở cõi đời này thì coi như không còn phiền não. Những chúng sinh cũng sắp đắc đạo vì phiền não sẽ bị diệt trừ, cho nên đất chấn động.

Này Tỳ-xá-khư! Khi Bồ-tát sinh, tự nhiên có ánh sáng chiếu khắp thế giới, vì Bồ-tát đạt được Tam đạt trí.

Này Tỳ-xá-khư! Khi Bồ-tát sinh, những nhạc cụ ở thế gian tự nhiên trổi lên, vì Bồ-tát đã đạt nhập Tam-muội.

Này Tỳ-xá-khư! Khi Bồ-tát sinh, vật không gõ tự nhiên kêu, vì Bồ-tát sắp đánh trống đại pháp.

Này Tỳ-xá-khư! Khi Bồ-tát sinh, tất cả những người bị trói buộc tự nhiên được giải thoát, vì Bồ-tát sắp độ thoát tất cả chúng sinh trong cảnh già, bệnh, chết.

Này Tỳ-xá-khư! Khi Bồ-tát sinh, tất cả oan gia đều sinh lòng lành. Vì Bồ-tát đạt được bốn Vô lượng tâm.

Này Tỳ-xá-khư! Khi Bồ-tát sinh, tật bệnh đều hết hẳn, vì Bồtát sắp diệt trừ tất cả các bệnh phiền não.

Này Tỳ-xá-khư! Khi Bồ-tát sinh thì người mù được sáng, vì Bồtát đã được Thánh trí nhãn.

Này Tỳ-xá-khư! Khi Bồ-tát sinh, người điếc được nghe, vì Bồtát đã được Thánh Thiên nhĩ.

Này Tỳ-xá-khư! Khi Bồ-tát sinh thì người què liền đi được, vì Bồ-tát đã được sức bốn Thần túc.

Này Tỳ-xá-khư! Khi Bồ-tát sinh thì người điên được nhớ lại, vì Bồ-tát đã được niệm An-na-bát-na.

Này Tỳ-xá-khư! Khi Bồ-tát sinh thì người câm được nói, vì Bồtát đã được pháp thông đạt những điều mà Như Lai đã biết.

Này Tỳ-xá-khư! Khi Bồ-tát sinh thì người đi thuyền bị trôi được trở về, vì Bồ-tát đã được tám Chánh đạo để dạy chúng sinh.

Này Tỳ-xá-khư! Khi Bồ-tát sinh thì bảy báu trên mặt đất và hư không đều tỏa ánh sáng, vì Bồ-tát đã được bốn trí vô ngại.

Này Tỳ-xá-khư! Khi Bồ-tát sinh thì các sông vạn dòng đều ngưng chảy, vì Bồ-tát đã làm ngưng đọng bốn dòng chảy của phiền não.

Này Tỳ-xá-khư! Khi Bồ-tát sinh thì tất cả chim bay rất vui mừng và đứng yên, vì Bồ-tát sắp phá các tà kiến.

Này Tỳ-xá-khư! Khi Bồ-tát sinh, gió ngừng thổi vì Bồ-tát được Tam-muội thường–lạc–diệt–tận.

Này Tỳ-xá-khư! Khi Bồ-tát sinh thì những chúng sinh ăn nuốt lẫn nhau đều sinh lòng lành, vì Bồ-tát được bốn bộ quyến thuộc dù tôn quý hay ty tiện, giàu sang hay nghèo hèn đều được hòa hợp.

Này Tỳ-xá-khư! Khi Bồ-tát sinh ra thì chư Thiên về cung điện vui chơi, khi Bồ-tát thành Phật thì các thiện nam, thiện nữ xuất gia học đạo cho đến đắc quả A-la-hán, việc làm đã xong, dứt tận nguồn sinh tử trong ba cõi, xả bỏ gánh nặng thành vô vi vô dục, luôn thích nơi vắng lặng vui vẻ. Họ nói với nhau: Chúng ta nay đã được thoát khỏi sinh, già, bệnh, chết không còn bị sinh tử ở trong thai nữa, mà là vắng lặng, không đắm chìm, như nước đọng trên lá sen, không bị vướng mắc.

Này Tỳ-xá-khư! Khi Bồ-tát sinh thì lửa dữ ở địa ngục A-tỳ đều dập tắt, vì Bồ-tát sắp diệt trừ lửa dữ ba độc phiền não của chúng sinh.

Này Tỳ-xá-khư! Khi Bồ-tát sinh thì người đói được no nê, vì Bồ-tát đã được thân niệm Tam-muội.

Này Tỳ-xá-khư! Khi Bồ-tát sinh thì ngạ quỷ không còn đói khát nước, vì Bồ-tát được nước giải thoát.

Này Tỳ-xá-khư! Khi Bồ-tát sinh thì có mây lớn trút mưa lớn, vì Bồ-tát sắp mưa đại phap thấm nhuần chúng sinh.

Này Tỳ-xá-khư! Khi Bồ-tát sinh, mặt trăng tỏa sáng dịu, vì khi Bồ-tát thành Phật chúng sinh vui mừng chiêm ngưỡng.

Này Tỳ-xá-khư! Khi Bồ-tát sinh thì các vì sao mọc ban ngày, vì Bồ-tát khi thành Phật làm cho đệ tử Thanh văn hiện ra ở đời.

Này Tỳ-xá-khư! Khi Bồ-tát sinh thì ánh sáng mặt trời rực rỡ, vì Bồ-tát đại Thanh văn đã được sáu thông.

Này Tỳ-xá-khư! Khi Bồ-tát sinh, cây có hoa đều trổ hoa, vì Bồtát khiến cho đệ tử Thanh văn đã được hoa giải thoát.

Này Tỳ-xá-khư! Khi Bồ-tát sinh, cây có trái đều kết trái, vì Bồ-tát khiến cho đệ tử Thanh văn đã được bốn quả Sa-môn.

Này Tỳ-xá-khư! Khi Bồ-tát sinh, cả đại thiên thế giơi tỏa ra mùi thơm của trời, vì Bồ-tát được hương giới của Như Lai tỏa khắp thế gian.

Này Tỳ-xá-khư! Khi Bồ-tát sinh, liền đi bảy bước, vì Bồ-tát đã được bảy đạo Bồ-đề.

Này Tỳ-xá-khư! Khi Bồ-tát đi thì có lọng trắng ở trên che mát, vì Bồ-tát được bóng mát Niết-bàn. Bồ-tát đi rồi chỉ về phương Đông, vì làm người dẫn đường cho các chúng sinh.

Này Tỳ-xá-khư! Bồ-tát chỉ phương Nam vì muốn làm ruộng phước lành cho chúng sinh.

Này Tỳ-xá-khư! Bồ-tát chỉ phương Tây vì đời này của Bồ-tát đã hết, đây là thân cuối cùng.

Này Tỳ-xá-khư! Bồ-tát chỉ về phương Bắc, vì với tất cả chúng sinh thì Bồ-tát đã chứng đắc Vô thượng Chánh đẳng Chánh giác.

Này Tỳ-xá-khư! Chỉ phương dưới vì muốn phá tan binh ma để chúng thoái lui.

Này Tỳ-xá-khư! Chỉ phương trên vì muốn làm chỗ quay về nương tựa cho hàng trời, người.

Này Tỳ-xá-khư! Gầm tiếng sư tử vì là bậc cao tột, tôn quý nhat trong trời người, tất cả chúng sinh không ai sánh bằng. Bấy giờ, Thế Tôn nói kệ:

Đấng dẫn đường thế gian
Bậc Đại Thánh cao tột
Khi sinh hiện điềm lành
Làm ruộng phước chúng sinh.
Luân chuyển trong ba cõi
Đây là thân cuối cùng
Trí tuệ trong thế gian
Như Lai là trên hết.
Đã phá chúng binh ma
Ứng Cúng vang tiếng tốt
Thế gian chưa từng có
Làm chỗ tựa trời người.
Khi Thế Tôn mới sinh
Hiện ba hai điềm lành
Tướng kỳ lạ rất đẹp
Đều hiện cùng một lúc.
Bồ-tát ra khỏi thai
Đất chấn động sáu cách
Tự nhiên ánh sáng lớn
Chiếu khắp cả mười phương.
Chúng sinh đều kinh ngạc
Cùng nói với nhau rằng:
Nguyện mau được thành Phật
Để mưa trận đại pháp.
Tẩy trừ phiền não cấu
Khiến con được giải thoát
Nên nay con chí thành
Đảnh lễ đấng Vô thượng.

Sau khi nói kệ này, Đức Thế Tôn dạy Tỳ-xá-khư:

–Chư Phật Như Lai là không thể nghĩ bàn. Pháp Phật nói ra là không thể nghĩ bàn. Các thiện nam, thiện nữ tin những gì Phật nói cũng không thể nghĩ bàn. Được quả báo cũng không thể nghĩ bàn. Như mưa lớn thấm nhuần cho tất cả người, phi nhân… khiến họ được đầy đủ và tràn trề… các cây cỏ cũng được phát triển. Mưa pháp của Như Lai cũng vậy, thấm nhuần tất cả vô lượng chúng sinh. Người đáng được độ sau khi nghe pháp này đều được đắc đạo quả. Nếu ai ở trong cõi trời người thọ quả báo thì theo nguyện sẽ được tùy ý, cho nên hôm nay, con hãy chuyển tâm thọ trì pháp ấy, làm cho bốn chúng ở đời vị lai đều được tu hành.

Khi Phật giảng nói pháp này, có sáu vạn trời người được mắt pháp trong sạch, chư Thiên khác và các chúng Rồng, A-tu-la, Cànthát-bà, Ca-lâu-la, Khẩn-na-la, Ma-hầu-la-già, Nhân phi nhân đều phụng hành. Riêng Tỳ-xá-khư mẫu đạt được mắt pháp trong sạch, cùng một ngàn năm trăm quyến thuộc đối với Phật, Pháp, Tăng có lòng tin vững vàng không thoái chuyển, tất cả đều vô cùng vui vẻ, đảnh lễ Phật rồi lui ra.

Trang 1 2 3