KINH ĐẠI THỪA ĐẠI TẬP ĐỊA TẠNG THẬP LUÂN
Hán dịch: Tam-tạng Pháp sư Huyền Trang
 Việt dịch: Thích nữ Huệ Thanh, Chùa Phổ Tế, Nha Trang.
Chứng nghĩa: Tỳ Kheo Thích Đỗng Minh, Tỳ kheo Tâm Hạnh

 

QUYỂN THỨ TƯ

PHẦN II 

Phẩm thứ ba: VÔ Y HÀNH 

 Lúc bấy giờ, đại Bồ-tát Ðịa-Tạng lại thưa Phật:

– Bạch Ðại đức Thế Tôn! Giả như có cõi nước vào thời năm trược xấu ác không có Phật ra đời, chúng sanh trong cõi đó bị phiền não bùng cháy, quen làm các hạnh xấu, ngu si, rất hung ác, khó có thể giáo hóa, dắt dẫn được; nghĩa là Sát-đế-lợi Chiên-trà la, Tể quan Chiên-trà-la, Cư sĩ Chiên-trà-la, Trưởng giả Chiên-trà-la, Sa-môn Chiên-trà-la, Bà-la-môn Chiên-trà-la, những người này thiện căn ít ỏi, không có lòng tin, dua nịnh, ngu si, ngã mạn, cho là thông minh, không thấy, không sợ quả khổ đời sau, lánh xa thiện tri thức cho đến hướng vào địa ngục vô gián. Những người này chỉ vì của cải mà kết bè đảng với các Bí-sô phá giới làm việc xấu ác, hỗ trợ nhau làm việc phi pháp, nhất định đều hướng đến địa ngục vô gián. Nếu có việc này, ta sẽ đến nơi đó, đem giáo pháp của Phật Thế Tôn Như-Lai làm lợi ích an lạc cho tất cả hữu tình đều được pháp vị giải thoát tối thượng vi diệu, dùng phương tiện giáo hóa, hướng dẫn họ thực hành theo. Ta cứu giúp Sát-đế-lợi Chiên-trà-la cho đến Bà-la-môn Chiên-trà-la này, làm cho họ không hướng đến địa ngục vô gián.

Lúc bấy giờ Phật bảo Ðại Bồ-tát Ðịa Tạng:

– Này thiện nam tử! Ở cõi Phật này, vào thời vị lai có các chúng sanh bị phiền não bùng cháy, quen làm các việc xấu, ngu si, rất hung ác, khó có thể giáo hóa hướng dẫn; nghĩa là Sát-đế-lợi Chiên-trà-la, Tể quan Chiên-trà-la, Cư sĩ Chiên-trà-la, Trưởng giả Chiên-trà-la, Sa môn Chiên-trà-la, Bà-la-môn Chiên-trà-la, những người này thiện căn ít ỏi, không có lòng tin, dua nịnh, ngu si, ngã mạn cho là thông minh, lánh xa thiện tri thức, lời nói không chân thật, không thuận theo lời dạy thiện tri thức, thường phỉ báng, mắng chửi, hủy nhục giáo pháp chân chánh, do dự nhận thức điên đảo, không thấy, không lo sợ quả báo đời sau, thường vui theo thân cận các luật nghi xấu ác, ưa làm việc sát sanh cho đến tà kiến, lừa dối thế gian, mình người đều tổn hại, Sát-đế-lợi Chiên-trà-la cho đến Bà-la-môn Chiên-trà-la này làm hư hoại chánh pháp của Ta, xuất gia trong chánh pháp của Ta mà phá hủy giới cấm, ưa kinh doanh nghề nghiệp thế tục. Sát-đế-lợi cho đến Bà-la-môn… kia được cung kính cúng dường thì tham lam lợi dưỡng, mong cầu của cải; lời nói ra mà không thực hành, đem thư từ qua lại, buôn bán, đổi chác, ưa đọc các loại sách vở ở đời; kinh doanh tích chứa của báu, làm ruộng, trồng trọt, gìn giữ vườn nhà, vợ con, tôi tớ, quen làm bói quẻ, bùa chú, dùng chú thuật điều khiển ma quỷ, xem tướng tốt xấu, điều chế thuốc thang để trị bệnh, mong cầu của cải để nuôi sống thân mạng hoặc tham đắm thức ăn, y phục, đồ trang sức báu; siêng kinh doanh công việc thế tục mà hủy phạm giới cấm, làm các việc ác, tiếng nói vang như loa, hành động như chó, thật chẳng phải Sa-môn tự xưng là Sa-môn, thật chẳng phải phạm hạnh tự xưng là phạm hạnh. Sát-đế-lợi Chiên-trà-la cho đến Bà-la-môn Chiên-trà-la kia ưa thân cận, cung kính, cúng dường, lắng nghe, lãnh thọ lời dạy của họ. Người phá giới này ưa thân cận, cung kính, cúng dường, lắng nghe, lãnh thọ giáo pháp với Sát-đế-lợi Chiên-trà-la cho đến Bà-la-môn Chiên-trà-la. Nếu thấy có người xuất gia ở trong giáo pháp của Ta đầy đủ giới, phước đức, tinh tấn tu hành, học hạnh vô học, cho đến chứng đắc quả vị tối thượng thì Sát-đế-lợi Chiên-trà-la cho đến Bà-la-môn Chiên-trà-la kia trở lại sanh tâm ganh ghét, không ưa thân cận, cung kính, cúng dường, lắng nghe, lãnh thọ lời dạy bảo của các vị ấy.

Này thiện nam tử! Ví như có người đi vào hòn đảo báu, vứt bỏ các thứ vàng bạc, chơn châu, hoa sen hồng, phiệt lưu ly, các thứ châu báu có giá trị lớn mà lấy châu Ca-giá; ở cõi Phật này vào đời vị lai có Sát-đế-lợi Chiên trà la cho đến Bà-la-môn Chiên-trà-la cũng như vậy, vào trong đảo báu chánh pháp của Ta bỏ các nghĩa đế thù thắng: đầy đủ giới, phước đức, đầy đủ tàm quý, học bậc vô học và thiện tri thức, tinh tấn tu học sáu ba-la-mật, đủ các công đức của người đệ tử chân chánh; lại lấy các việc phá giới, ưa làm các việc ác, không có tàm quý, lời nói thô tháo, thân tâm kiêu ngạo, xa lìa các pháp trắng, không có tâm từ bi; đối với Bí-sô xấu ác cho là ruộng phước, cung kính, cúng dường, lắng nghe lời dạy của họ. Thầy và đệ tử xấu ác như vậy quyết định hướng đến địa ngục vô gián.

Này thiện nam tử! Có mười ác luân, vào đời vị lai ở cõi nước này có Sát-đế-lợi Chiên-trà-la, Tể quan Chiên-trà-la, Cư sĩ Chiên-trà-la, Trưởng giả Chiên-trà-la, Sa môn Chiên-trà-la, Bà-la-môn Chiên-trà-la có một hoặc tất cả mười luân ác này thì tất cả thiện căn đã tu tập trước đây đều bị thiêu hủy thành tro bụi, không bao lâu sẽ bị thiếu khuyết các bộ phận thân thể, trong nhiều ngày lưỡi bị cứng không nói được, thọ lấy các thống khổ bức bách khó mà chịu nổi, sau khi qua đời nhất định sanh vào địa ngục vô gián.

Thế nào là mười? – Bí-sô làm việc ác phá giới này nói với các vị Sát-đế-lợi, Tể quan bị ác kiến những lời phỉ báng các Bí-sô thanh tịnh ở nơi thanh vắng:

“Các nhân giả! Bí-sô này ngu si hèn hạ, trá hiện hình tướng lừa gạt thế gian, vì mong cầu ăn uống, y phục, lợi dưỡng, cung kính, danh dự nên khen mình chê người, ganh ghét, đua tranh, tham đắm danh lợi không có nhàm chán. Hãy gạt bỏ đi, chớ nên tin theo lời họ nói. Các Bí-sô này chuyên nói dối, xa lìa pháp chân thật. Các người này đều không đắc đạo quả, cũng không xa lìa dục, đoạn tận các lậu, chỉ vì lợi dưỡng, cung kính, danh dự mà ở nơi thanh vắng, tự hiện có oai đức. Các ông cẩn thận, chớ nên cúng dường, cung kính, phụng sự những kẻ dối gạt, chẳng phải là ruộng phước chân thật, chẳng phải là người hành đạo như vậy”.

Khi ấy Sát-đế-lợi Chiên-trà-la cho đến Bà-la-môn Chiên-trà-la đối với các Bí-sô thanh tịnh ở nơi thanh vắng không phát sanh lòng tin tưởng chân thật hiếm có, không cung kính mà lại khinh miệt, không thích thân cận phụng sự, cúng dường, không ghi nhận những lời các vị ấy nói. Khinh thường, hủy báng các Bí-sô thanh tịnh ở nơi thanh vắng như vậy tức là khinh thường, hủy báng tất cả dòng giống pháp nhãn Tam bảo.

Bấy giờ trong nước ấy có chư Thiên, Long, Dược xoa kính tin Tam bảo không lay động, đối với Sát-đế-lợi Chiên-trà-la cho đến Sa-môn, Bà-la-môn Chiên-trà-la sanh lòng sân giận, bàn bạc với nhau rằng:

“Các vị hãy xem bọn Sát-đế-lợi, Tể quan, Cư sĩ, Trưởng giả, Sa-môn, Bà-la-môn Chiên-trà-la này đều khinh thường, hủy báng tất cả dòng giống pháp nhãn Tam bảo, tổn giảm thiện căn. Do nghe theo bạn ác, tạo các nghiệp tội, sẽ đọa vào đường ác. Từ nay chúng ta chớ nên ủng hộ bọn Sát-đế-lợi… Chiên-trà-la này và nơi ở thành ấp, đất nước của họ”.

Nói vậy rồi, tất cả Thiên, Long, Dược xoa, Thần… đều bỏ đi, không ủng hộ Sát-đế-lợi… Chiên-trà-la và nơi ở thành ấp, đất nước của họ nữa. Tất cả các bậc pháp khí, ruộng phước chân thật ở trong nước ấy đều ra khỏi nước. Nếu có vị ở lại cũng bỏ lơ, không còn hộ niệm.

Bấy giờ, do chư Thiên, Long, Dược xoa, Thần… và các bậc pháp khí ruộng phước chân thật đối với Sát-đế-lợi… Chiên-trà-la và nơi ở thành ấp, đất nước đều không hộ vệ, không hộ niệm nên trong nước ấy xảy ra việc hai bên bày ra quân trận đấu tranh, giết hại nhau, tật bệnh, ôn dịch, đói kém nhân đó nổi lên. Khi ấy Sát-đế-lợi Chiên-trà-la cho đến Sa-môn, Bà-la-môn Chiên-trà-la kia, tất cả nhân dân trong nước đều không vui, trước đây thương yêu vui vẻ, nay đều xa lìa; bạn bè quyến thuộc trở lại sân giận nhau, mưu toan nghi ngờ nhau, không có lòng từ bi, ganh ghét, tham lam, bỏn xẻn, các điều ác đều phát sanh, nghĩa là sát sanh cho đến tà kiến, không biết tàm quý, tiêu dùng tất cả vật của chùa tháp, vật của chúng Tăng chưa bao giờ hối lỗi. Bọn Sát-đế-lợi… Chiên-trà-la kia ganh ghét các bậc trung tín, ưa thích những kẻ dua nịnh, làm cho quan dân xâm đoạt, giết hại nhau, sân giận, kết oán, xảy ra các cuộc đấu tranh. Khi giao chiến với các nước lân cận khác, quân sĩ nhụt chí bị thua trận. Sát-đế-lợi Chiên-trà-la, Tể quan, Cư sĩ, Trưởng giả, Sa-môn, Bà-la-môn Chiên-trà-la không bao lâu thân thể sẽ bị thiếu khuyết, trong nhiều ngày đêm bị cứng lưỡi không nói được, thọ lấy đau khổ bức bách khó chịu nổi, sau khi qua đời nhất định sẽ sanh vào địa ngục vô gián.

Lại nữa, này thiện nam tử! Có Sát-đế-lợi Chiên-trà-la, Tể quan, Cư sĩ, Trưởng giả, Sa-môn, Bà-la-môn Chiên-trà-la làm theo bạn ác nên thiện căn ít ỏi, dua nịnh, ngu si, ngã mạn cho là thông minh; đối với Tam bảo, tâm không thanh tịnh, không thấy, không sợ quả khổ đời sau. Có hạng người có chút lòng tin đối với thừa Thanh văn, thật là ngu si mà tự cho là thông minh, đối với pháp Duyên giác thừa và pháp Ðại thừa do Ta thuyết ra thì chê bai phỉ báng, không cho chúng sanh thọ trì đọc tụng cho đến một bài tụng.

Lại có hạng người có chút lòng tin đối với thừa Duyên giác, thật là ngu si mà tự cho là thông minh, đối với pháp Thanh văn thừa và pháp Ðại thừa do Ta thuyết ra thì chê bai, phỉ báng, không cho chúng sanh thọ trì, đọc tụng cho đến một bài tụng.

Lại có hạng người có chút lòng tin đối với pháp Ðại thừa, thật là ngu si mà tự cho là thông minh, đối với pháp Thanh văn thừa và pháp Duyên giác thừa do Ta thuyết ra thì chê bai, phỉ báng, không cho chúng sanh thọ trì, đọc tụng cho đến một bài tụng.

Những người như vậy gọi là hủy báng chánh pháp của Phật, cũng là trái nghịch với chư Phật ba đời, phá hủy, thiêu đốt tất cả tạng pháp của ba đời chư Phật làm cho đều thành tro bụi, đoạn diệt tất cả tám Thánh đạo, hủy hoại mắt pháp của vô lượng chúng sanh. Sát-đế-lợi Chiên-trà-la cho đến Sa-môn, Bà-la-môn Chiên-trà-la nào đối với pháp Thanh văn thừa, pháp Duyên giác thừa và pháp Ðại thừa do Phật thuyết ra, làm chướng ngại, ngăn chận, làm cho hủy diệt, cho đến một bài tụng cũng không còn, nên biết người này không cung kính tất cả dòng giống pháp nhãn Tam bảo. Do đó làm cho tất cả các vị hộ vệ đất nước, chư Thiên, Long, Dược xoa, Thần… tin kính Tam bảo không lay động, đối với Sát-đế-lợi Chiên-trà-la cho đến Sa-môn, Bà-la-môn Chiên-trà-la sanh tâm giận dữ, nói rộng như trên, Sát-đế-lợi Chiên-trà-la, Tể quan, Cư sĩ, Trưởng giả, Sa-môn, Bà-la-môn Chiên-trà-la kia không bao lâu thân thể sẽ bị thiếu khuyết, trong nhiều ngày lưỡi bị cứng không nói được, thọ lấy các khổ đau đớn khó chịu nổi, sau khi qua đời nhất định sanh vào địa ngục vô gián.

Lại nữa, này thiện nam tử! Có Sát-đế-lợi Chiên-trà-la, Tể quan, Cư sĩ, Trưởng giả, Sa-môn, Bà-la-môn Chiên-trà-la làm theo các Bí-sô xấu ác phá giới (nói rộng như trên), ở nước ấy có các bậc pháp khí ruộng phước chân thật đối với Sát-đế-lợi… Chiên-trà-la đều bỏ lơ không hộ niệm; tuy ở nước ấy nhưng nương theo pháp, không thích cuộc sống thế gian, cũng không thường đến nhà thí chủ, nếu có đến cũng lo giữ gìn lời nói, dẫu có nói cũng không bao giờ hư dối; hoàn toàn không đối trước người tại gia chê bai, hủy báng những người phá giới. Ðối với các Bí-sô xấu ác phá giới hoàn toàn không khinh thường nhưng liền cho dò xét, cũng không hiện tướng để nêu điều sai trái của họ, thường thân cận bậc phước điền, xa lìa những người phá giới, nhưng các Bí-sô xấu ác phá giới kia đối với bậc trì giới chân chánh trở lại sân giận khinh thường, hủy báng, lăng nhục, đối trước Sát-đế-lợi Chiên-trà-la cho đến Sa-môn, Bà-la-môn Chiên-trà-la, nam, nữ lớn nhỏ tại gia nói những lời dối gạt, dua nịnh, chê bai, phỉ báng các vị trì giới này, làm cho Sát-đế-lợi Chiên-trà-la cho đến Sa-môn, Bà-la-môn Chiên-trà-la đối với các Bí-sô thiểu dục, tri túc, trì giới, đa văn, biện tài vô ngại – đệ tử của Ta – sanh tâm sân giận, nói những lời thô lỗ, mắng chửi, bức bách, làm cho tâm buồn rầu, thân không an ổn, hoặc chiếm đoạt y bát và các vật dụng làm cho bị thiếu thốn, hoặc chiếm đoạt vật của tứ phương Tăng không cho thọ dụng, hoặc giam nhốt trong lao ngục, gông cùm, tra khảo khổ sở, hoặc cắt các phần của thân thể, hoặc chặt đầu.

Này thiện nam tử! Các ông nên xem các vua Sát-đế-lợi Chiên-trà-la cho đến các người Sa-môn, Bà-la-môn Chiên-trà-la này thân cận Bí-sô phá giới làm việc ác, gây nên các tội lớn như vậy, cho đến sẽ đọa vào địa ngục vô gián. Các chúng sanh nào tạo năm tội vô gián hoặc phạm giới trọng, hoặc phạm tánh tội, giá tội còn nhẹ gần với tội vô gián như vậy, các vua Sát-đế-lợi Chiên-trà-la cho đến những người Sa-môn, Bà-la-môn Chiên-trà-la thân gần phá giới phạm trọng tội việt pháp.

Này thiện nam tử! Bí-sô phá giới làm hạnh xấu ác tuy phạm trọng tội việt pháp như vậy nhưng nương vào giáo pháp của Ta, cạo bỏ râu tóc, mặc áo ca-sa, đi đứng oai nghi đồng với các bậc Hiền Thánh, Ta còn không cho vua, quan, các người tại gia nương vào pháp thế tục dùng roi gậy.v.v… đánh đập người ấy, hoặc giam nhốt trong lao ngục, hoặc lại quở mắng, hoặc cắt những phần thân thể, hoặc đoạn mạng sống, huống là nương vào việc phi pháp, vua, quan, các người tại gia làm việc này liền mắc tội lớn, quyết định sẽ đọa vào địa ngục vô gián. Ðối với Bí-sô phá giới làm hạnh xấu ác còn không nên trách phạt như vậy, huống là người trì giới chơn chánh làm việc thiện.

Này thiện nam tử! Bí-sô nào phạm một tội trong các tội trọng căn bản thuộc tánh tội, tuy gọi là Bí-sô phá giới làm hạnh xấu ác nhưng đối với luật nghi đã thọ ở trong Tăng chúng hòa hợp với các vị thân giáo sư không mất hết, cho đến bỏ hết các học giới nhưng vẫn còn phảng phất hương thơm của pháp trắng, quốc vương, đại thần, các người tại gia không có luật nghi không nên khinh mạn và trách phạt. Bí-sô này tuy chẳng phải là pháp khí, bỏ mất Thánh pháp, làm ô uế chúng thanh tịnh, phá hoại tất cả pháp sự của Sa-môn, không được thọ dụng vật bốn phương Tăng nhưng đối với luật nghi đã thọ ở trong Tăng chúng hòa hợp với các vị thân giáo sư không mất hết nên còn hơn tất cả người tại gia bạch y.

Người phạm tánh tội còn nên như vậy, huống là phạm các giá tội nhỏ khác. Vì vậy, không cho quốc vương, đại thần, các người tại gia khinh mạn, trách phạt. Vì sao? – Này thiện nam tử! Chính vào thời quá khứ có vua nước Ca-Sa tên là Phạm Thọ, bảo người Chiên-trà-la (đồ-tể):

– Có voi chúa lớn tên là Thanh Liên Mục có đủ sáu ngà, sống ở ven núi Tuyết Sơn, ngươi hãy đến đó nhổ ngà voi đem về cho ta. Nếu không được, năm người các ngươi quyết định sẽ chết.

Khi ấy, bọn Chiên-trà-la vì muốn bảo toàn mạng sống nên cầm cung tên, mặc áo ca-sa đỏ giả làm hình tướng Sa-môn, đi đến núi Tuyết Sơn, lại chỗ voi chúa.

Khi ấy, voi cái trông thấy người cầm cung tên đi đến thì kinh sợ, chạy đến chỗ voi chúa thưa:

– Bạch đại vương! Hiện giờ có người đang rút tên, giương cung đi từ từ hướng nhìn về phía chúng ta. Chẳng lẽ chúng ta sắp mất mạng sao?

Nghe nói, voi chúa đưa mắt nhìn và thấy một người cạo tóc, mặc áo ca-sa, liền nói bài tụng bảo voi cái:

– Những người mặc ca-sa
Là pháp tướng chư Phật
Người này xa điều ác
Ắt không hại chúng sanh.
Khi ấy, voi cái dùng kệ đáp:
– Tuy thấy mặc pháp phục
Nhưng tay cầm cung tên
Là bọn người xấu xa
Thích ác, không từ bi.

Khi ấy, voi chúa lại nói kệ đáp:

– Thấy tướng áo ca-sa
Biết là gốc từ bi
Chắc chắn quy y Phật
Thương xót các chúng sanh.
Nàng chớ nên hoài nghi
Mà hãy mau nhiếp tâm
Người mặc pháp y này
Muốn vượt biển sanh tử.

Khi ấy, người xấu ác liền lấy tên độc, giương cung bắn ngay tim voi chúa. Thấy vậy, voi cái kêu khóc thảm thiết, nói bài tụng:

– Người mặc pháp phục này
Lẽ đáng quy y Phật
Oai nghi tuy tịch tịnh
Nhưng ôm lòng ấu ác.
Nên mau đạp người ấy
Làm cho hắn chết đi
Trả thù oán đối này
Vì bắn vào voi chúa.

Khi ấy, voi chúa lớn nói bài tụng đáp lại:

– Thà mau bỏ thân mạng
Không nên sanh tâm ác
Người kia tuy gian trá
Còn giống đệ tử Phật
Người trí không vì sống
Mà mất tâm thanh tịnh
Vì độ các hữu tình
Thường tu hạnh Bồ-đề.

Khi ấy, voi chúa lớn thương xót, đi đến chỗ bọn người xấu ác, hỏi:

– Các ông cần muốn gì?

Người kia đáp:

– Tôi muốn được ngà của ngươi.

Voi chúa liền vui vẻ nhổ ngà của mình bố thí cho người xấu ác kia mà nói bài tụng:

– Tôi đem ngà trắng bố thí ông
Không uất hận, tham lam, bỏn xẻn
Phước bố thí này nguyện thành Phật
Diệt bệnh phiền não cho chúng sanh.

Này thiện nam tử! Nên biết, vào thời quá khứ, voi chúa này tuy thọ thân súc sanh, không an vui, nhưng vì mong cầu quả Vô thượng chánh giác nên xả bỏ thân mạng không hối tiếc, cung kính tôn trọng người mặc áo ca-sa, tuy người kia là đối thù mà không báo oán.

Tuy nhiên, đời vị lai có vua Sát-đế-lợi Chiên-trà-la, Tể quan, Cư sĩ, Trưởng giả, Sa-môn, Bà-la-môn Chiên-trà-la thật là ngu si, ngã mạn cho là thông minh, dua nịnh, lừa dối thế gian, không thấy, không sợ quả khổ đời sau. Ðối với người quy y, xuất gia theo chánh pháp của Ta, hoặc là bậc pháp khí, hoặc chẳng phải bậc pháp khí thì làm não loạn, quở mắng hoặc dùng roi gậy đánh đập vào thân, hoặc nhốt trong lao ngục, cho đến đoạn mạng sống. Người này ở trong tất cả cõi nước đời quá khứ, vị lai, hiện tại phạm các tội lớn, quyết định sẽ đọa vào địa ngục vô gián, mất hết thiện căn, bị thiêu đốt liên tục, bị tất cả người trí xa lánh. Người ấy đã tạo ra tội trọng như vậy, lại kiêu mạn, lừa dối thế gian, tự xưng: “Chúng ta cũng cầu quả Vô thượng Bồ-đề. Ta là bậc Ðại thừa, sẽ được làm Phật”.

Ví như có người tự khoét vào mắt mình, bị mù không thấy được mà lại muốn dẫn đường cho người khác lên núi cao, việc này hoàn toàn không thể được.

Ở đời vị lai có Sát-đế-lợi Chiên-trà-la, Tể quan, Cư sĩ, Trưởng giả, Sa-môn, Bà-la-môn Chiên-trà-la cũng vậy, đối với người quy y xuất gia theo chánh pháp của Ta, hoặc là bậc pháp khí, hoặc chẳng phải bậc pháp khí thì làm não loạn, quở mắng, hoặc dùng dao gậy đánh đập vào thân, hoặc nhốt trong lao ngục, cho đến đoạn mạng sống, người này ở trong tất cả cõi nước đời quá khứ, vị lai, hiện tại phạm các tội lớn, quyết định sẽ đọa vào địa ngục vô gián, mất hết thiện căn, bị thiêu đốt liên tục, bị tất cả người trí xa lánh. Người ấy đã tạo ra tội trọng như vậy, lại kiêu mạn lừa dối thế gian, tự xưng “chúng ta cũng cầu quả Vô thượng Bồ-đề, ta là bậc Ðại thừa, sẽ được làm Phật”. Người ấy do làm não loạn người xuất gia nên làm người hạ tiện còn khó được, huống chi là có thể chứng đắc quả Bồ-đề của Nhị thừa, còn quả Vô thượng Ðại thừa thì không thể dự phần.

Lại nữa, này thiện nam tử! Vào đời quá khứ có nước tên là Bàn-giá-la, vua hiệu là Thắng Quân thống lãnh cõi nước ấy.

Khi ấy, trong nước có một gò đất lớn tên là Yết-lam-bà, thật là đáng sợ, rất nhiều quỷ Dược xoa, La-sát ở đó. Người nào trông thấy đều kinh sợ, dựng tóc gáy.

Bấy giờ trong nước có người tội đáng chết, vua sai quan cai ngục trói năm phần thân thể kẻ ấy rồi đem quăng vào gò đất lớn Yết-lam-bà để cho các ác quỷ ăn thịt. Tội nhân nghe vậy, vì muốn bảo toàn mạng sống nên cạo bỏ râu tóc, tìm áo ca-sa. Người ấy tìm được một miếng, tự quấn vào cổ.

Khi ấy, quan cai ngục y theo lệnh vua, trói năm phần thân thể tội nhân đem bỏ nơi gò đất rồi trở về. Ðến nửa đêm có quỷ mẹ La-sát tên là Ðao-kiếm-nhãn cùng với năm ngàn quyến thuộc đi vào gò mả. Tội nhân trông thấy rất sợ hãi.

Bấy giờ, La-sát mẹ thấy có người bị trói năm phần thân thể, cạo bỏ râu tóc, quấn mảnh ca-sa đỏ dưới cổ liền đi nhiễu quanh bên phải, tôn trọng, đảnh lễ, chấp tay cung kính nói bài tụng, thưa:

– Ông hãy tự an vui
Tôi không làm hại ông
Thấy cạo tóc, nhuộm y
Làm tôi nghĩ đến Phật.
Khi ấy, La-sát con thưa với mẹ:
– Mẹ ơi! Con đói khát
Thân tâm thật khó chịu
Xin ăn thịt người này
Hết khổ, thân tâm vui.

Khi ấy, La-sát mẹ liền bảo con:

– Mặc áo ca-sa Phật
Là tướng áo giải thoát
Sanh tâm ác với họ
Quyết định đọa vô gián.

Khi ấy, La-sát con cùng các quyến thuộc nhiễu quanh bên phải người ấy, tôn trọng đảnh lễ, chắp tay cung kính, nói bài tụng thưa:

– Sám hối người nhuộm y
Tôi thà đối cha mẹ
Tạo thân, miệng ý ác
Ðối ông không làm hại.

Bấy giờ lại có La-sát mẹ tên là Lư-loa-xỉ cũng có năm ngàn quyến thuộc vây quanh, đi vào gò mả. Khi ấy, La-sát mẹ cũng thấy người kia bị trói năm phần thân thể, cạo râu tóc, quấn mảnh ca-sa đỏ dưới cổ, liền đi nhiễu bên phải, tôn trọng đảnh lễ, chắp tay cung kính nói bài tụng:

– Ông chớ có sợ tôi
Cổ ông quấn pháp phục
Là tướng áo của Phật
Tôi đảnh lễ cúng dường.

Khi ấy, La-sát con thưa mẹ:

– Máu thịt người ngon ngọt
Xin mẹ cho con ăn
Ðể tăng thêm sức lực
Dũng mãnh không lo sợ.

Lúc đó, La-sát mẹ liền bảo con:

– Hàng trời người vui sướng
Do cung kính xuất gia
Cúng dường người quấn y
Ðược vô lượng an vui.

Bấy giờ, La-sát con cùng các quyến thuộc nhiễu quanh bên phải người ấy, tôn trọng, đảnh lễ, chắp tay cung kính nói bài tụng:

– Tôi cung kính đảnh lễ
Người cạo tóc nhuộm y
Nguyện ở đời vị lai
Thấy Phật sanh tín tâm.

Khi ấy lại có La-sát mẹ tên là Tông-man-phát, cũng có năm ngàn quyến thuộc vây quanh đi vào gò mả. Khi ấy, La-sát mẹ cũng thấy người này bị trói năm phần thân thể, cạo râu tóc, quấn mảnh ca-sa đỏ dưới cổ, liền nhiễu quanh bên phải, tôn trọng, đảnh lễ, chắp tay cung kính nói bài tụng:

– Tướng áo ca-sa Phật
Người trí nên tôn phụng
Nếu hay tu cúng dường
Ắt đoạn các trói buộc.

Lúc đó La-sát con thưa mẹ:

– Thân máu thịt người này
Là thức ăn trong nước
Xin cho con ăn nuốt
Có sức phụng sự mẹ.

Khi ấy, La-sát mẹ liền bảo con:

– Người nhuộm y thế này
Con chẳng nên ăn họ
Khởi ác tâm với họ
Sẽ chịu khổ rất lớn.

Khi ấy, La-sát con cùng các quyến thuộc nhiễu quanh bên phải người ấy, tôn trọng, đảnh lễ, chắp tay cung kính nói bài kệ:

– Ông là dòng giống Phật
Là ruộng phước điền tốt
Nên tôi tu cúng dường
Nguyện dứt các trói buộc.

Khi ấy có La-sát mẹ tên là Ðao-kiếm-khẩu cũng có năm ngàn quyến thuộc vây quanh, đi vào gò mả. Khi ấy, La-sát mẹ cũng thấy người này bị trói năm phần thân thể, cạo râu tóc, quấn mảnh ca-sa đỏ dưới cổ, liền nhiễu quanh bên phải, tôn trọng, đảnh lễ, chắp tay cung kính nói kệ:

– Nay ông mặc pháp y
Ắt hướng đến Niết-bàn
Nên tôi không hại ông
Sợ chư Phật quở trách.

Khi ấy, La-sát con thưa với mẹ:

– Con thường hút tinh khí
Ăn uống máu thịt người
Cho con ăn người này
Sức lực được đầy đủ.

Khi ấy, La-sát mẹ bảo con:

– Hại người mặc ca-sa
Và cạo bỏ râu tóc
Ắt đọa ngục vô gián
Chịu khổ lớn lâu dài.

Khi ấy, La-sát con cùng các quyến thuộc nhiễu quanh bên phải người ấy, tôn trọng, đảnh lễ, chắp tay cung kính nói kệ:

– Chúng tôi sợ địa ngục
Nên không dám hại ông
Sẽ mở trói cho ông
Nguyện thoát khổ địa ngục.

Khi ấy, mẹ con La-sát cùng quyến thuộc đều phát tâm từ mở trói cho người ấy, sám hối tạ lỗi, thăm hỏi vui vẻ, thả cho về.

Sáng sớm, người ấy đi nhanh đến chỗ vua, trình bày đầy đủ việc này lên vua. Khi ấy, vua Thắng Quân và các quyến thuộc nghe sự việc này kinh ngạc, vui mừng cho là việc chưa từng có, liền lập quy chế truyền lệnh bảo những người trong nước: “Từ nay về sau, ở trong nước ta, nếu có đệ tử của Phật hoặc người trì giới, hoặc người phá giới, cho đến người không có giới chỉ cạo bỏ râu tóc, mặc áo ca-sa, nếu người nào xâm phạm hoặc làm hại người ấy sẽ trị phạt bằng tội chết”.

Do nhân duyên này, mọi người mến mộ oai đức, dần dần đều quy kính vua Thiệm Bộ Châu, đều cùng nhau thành tâm quy y cung kính Tam bảo.

Này thiện nam tử! Nên biết, La-sát này vào thời quá khứ tuy thọ thân ngạ quỷ không an vui, hút tinh khí của người, ăn uống máu thịt, tâm ác hừng hẩy, không có từ bi mà thấy người không có giới đức chỉ cạo bỏ râu tóc, dùng mảnh ca-sa buộc dưới cổ liền nhiễu quanh bên phải, tôn trọng, đảnh lễ, cung kính, khen ngợi, không có tâm làm tổn hại. Tuy nhiên vào đời vị lai có Sát-đế-lợi Chiên-trà-la, Tể quan, Cư sĩ, Trưởng giả, Sa-môn, Bà-la-môn Chiên-trà-la ôm lòng độc ác, không có lòng từ thương xót, gây tạo tội lỗi, đối với Dược xoa, La-sát ngu si, ngạo mạn, mất hết thiện căn, đối với người xuất gia theo giáo pháp của Ta hoặc là bậc pháp khí, hoặc chẳng phải là bậc pháp khí, cạo bỏ râu tóc, mặc áo ca-sa thì không cung kính, làm não loạn, quở mắng, hoặc dùng roi gậy đánh đập, hoặc nhốt vào lao ngục cho đến đoạn mạng sống. Người này ở trong tất cả các cõi nước đời quá khứ, vị lai, hiện tại phạm các tội lớn, đoạn mất thiện căn, bị thiêu đốt liên tục, bị tất cả người trí xa lánh, quyết định sẽ sanh vào địa ngục vô gián.

Lại nữa, này thiện nam tử! Xưa có quốc vương tên là Siêu Phước Ðức, có người phạm tội đáng tử hình, tánh vua nhân từ không nỡ đoạn mạng sống. Có một đại thần có trí tuệ, nhiều mưu kế, đến trước tâu vua:

– Xin ngài chớ có ưu buồn. Thần sẽ không làm cho vua mắc tội sát sanh, không giao cho đao phủ giết người này.

Khi ấy, vị đại thần có trí tuệ dẫn người phạm tội đến cho con voi say hung dữ. Lúc đó voi say hung dữ dùng vòi cuốn lấy hai chân tội nhân đưa lên hư không, đem hết sức lực muốn đập xuống đất, bỗng thấy người này mặc áo màu đỏ, nghĩ là ca-sa nên sanh tâm tịnh tín, liền từ từ đặt xuống đất, gào khóc, sám hối tạ lỗi, quỳ xuống ở trước, để vòi sát chân, tâm cung kính chiêm ngưỡng người ấy. Thấy vậy, đại thần chạy về tâu vua. Nghe nói, nhà vua kinh ngạc cho là việc chưa từng có, liền sắc lệnh cho nhân dân trong nước đều phải tôn kính Tam bảo. Nhân đó, vua Thiệm Bộ Châu từ bỏ sát sanh.

Này thiện nam tử! Nên biết, voi say này vào thời quá khứ tuy thọ thân súc sanh không được an lạc nhưng tôn kính áo ca-sa, không gây nghiệp ác. Tuy nhiên vào đời vị lai có vua Sát-đế-lợi Chiên-trà-la, Tể quan, Cư sĩ, Trưởng giả, Sa-môn, Bà-la-môn Chiên-trà-la thường ôm lòng độc ác, không có lòng từ thương xót, gây tạo tội lỗi hơn voi say độc ác, ngu si, ngạo mạn, đoạn mất thiện căn; đối với người xuất gia theo giáo pháp của Ta hoặc là bậc pháp khí, hoặc chẳng phải bậc pháp khí, cạo bỏ râu tóc, mặc áo ca-sa thì không cung kính, làm não loạn, quở mắng, hoặc dùng roi gậy đánh đập, hoặc nhốt vào lao ngục cho đến đoạn mạng sống. Người này ở trong tất cả cõi nước đời quá khứ, vị lai, hiện tại phạm các tội lớn, đoạn mất thiện căn, bị thiêu đốt liên tục, bị các người trí xa lánh, quyết định sẽ sanh vào địa ngục vô gián.

Vua Sát-đế-lợi Chiên-trà-la cho đến Sa-môn, Bà-la-môn.v.v… Chiên-trà-la thành tựu luân ác thứ ba như vậy. Do nhân duyên này làm cho những vị ủng hộ đất nước như tất cả Trời, Rồng, Dược xoa, Thần.v.v… tin kính Tam bảo không lay động, đối với vua Sát-đế-lợi Chiên-trà-la cho đến Sa môn, Bà-la-môn Chiên-trà-la sanh tâm sân giận, nói rộng như trước. Vua Sát-đế-lợi Chiên-trà-la, Tể quan, Cư sĩ, Trưởng giả, Sa-môn, Bà-la-môn Chiên-trà-la kia không bao lâu thân thể sẽ bị thiếu khuyết, trong nhiều ngày lưỡi sẽ bị cứng, không nói được, thọ lấy các khổ, đau đớn khó chịu nổi; sau khi qua đời nhất định sanh vào địa ngục vô gián.

Lại nữa, này thiện nam tử! Vào đời vị lai, ở cõi Phật này có vua Sát-đế-lợi Chiên-trà-la, Tể quan, Cư sĩ, Trưởng giả, Sa-môn, Bà-la-môn Chiên-trà-la theo bạn xấu ác, thiện căn ít ỏi, nói rộng cho đến không thấy, không sợ quả khổ đời sau, thấy vật cúng dường cho bốn phương Tăng, nghĩa là các chùa, thất, hoặc vật của chùa, thất; hoặc các vườn rừng, hoặc là vật của vườn rừng; hoặc các trang trại, ruộng đất, hoặc vật của các trang trại, ruộng đất; hoặc lạm dụng của thiện nam tín nữ, hoặc lạm dụng các loại súc vật, hoặc lấy y phục, thức ăn uống, hoặc lấy giường tòa, đồ nằm, hoặc lấy thuốc men, hoặc lấy các loại vật dụng…

Các vật cúng dường tứ phương Tăng như vậy, các vị đầy đủ giới, phước đức, tinh tấn tu hành, học hạnh vô học, cho đến chứng đắc quả vị tối thượng, các vị Bí-sô thanh tịnh xứng đáng thọ dụng. Nhưng Sát-đế-lợi Chiên-trà-la cho đến Sa-môn, Bà-la-môn Chiên-trà-la dùng thế lực chiếm đoạt, không cho Bí-sô thanh tịnh đủ giới thọ dụng, trở lại đem cho Bí-sô phá giới làm việc xấu ác kinh doanh, làm các việc thế tục, cùng nhau thọ dụng hoặc thọ dụng một mình, hoặc cùng với người thế tục thọ dụng. Do nhân duyên này làm cho tất cả Trời, Rồng, Dược xoa ủng hộ đất nước, tin kính Tam bảo không lay động, đối với Sát-đế-lợi Chiên-trà-la cho đến Sa-môn, Bà-la-môn Chiên-trà-la sanh tâm sân giận, nói rộng như trước. Sát-đế-lợi Chiên-trà-la, Tể quan, Cư sĩ, Trưởng giả, Sa-môn, Bà-la-môn Chiên-trà-la không bao lâu thân thể sẽ bị thiếu khuyết, trong nhiều ngày lưỡi sẽ bị cứng không nói được, thọ lấy các khổ đau đớn khó chịu nổi, sau khi qua đời nhất định sanh vào địa ngục vô gián.

Lại nữa, này thiện nam tử! Vào đời vị lai trong cõi Phật này có Sát-đế-lợi Chiên-trà-la, Tể quan, Cư sĩ, Trưởng giả, Sa-môn, Bà-la-môn Chiên-trà-la theo bạn ác, thiện căn ít ỏi, nói rộng cho đến không thấy, không sợ quả khổ đời sau, thấy người xuất gia trong chánh pháp của Ta thông minh, học rộng, đầy đủ, hoặc có thể truyền bá pháp Thanh văn thừa, hoặc có thể truyền bá pháp Ðộc giác thừa, hoặc có thể truyền bá pháp Vô thượng thừa làm cho lưu truyền rộng khắp, đem lại lợi lạc cho chúng hữu tình.

Các người kia đối với các vị pháp sư này quở mắng, hủy nhục, phỉ báng, khinh thường, lừa dối, làm bức bách, não loạn pháp sư, gây chướng ngại chánh pháp. Do nhân duyên này làm cho tất cả các vị ủng hộ đất nước, Trời, Rồng, Dược xoa tin kính Tam bảo không lay động, đối với Sát-đế-lợi Chiên-trà-la cho đến Sa-môn, Bà-la-môn Chiên-trà-la sanh tâm giận dữ…., nói rộng như trước.

Sát-đế-lợi Chiên-trà-la, Tể quan, Cư sĩ, Trưởng giả, Sa-môn, Bà-la-môn Chiên-trà-la không bao lâu thân thể sẽ bị thiếu khuyết, trong nhiều ngày lưỡi sẽ bị cứng không nói được, thọ lấy các khổ đau đớn khó chịu nổi. Sau khi qua đời nhất định sanh vào địa ngục vô gián.

Lại nữa, này thiện nam tử! Vào đời vị lai, trong cõi nước này có Sát-đế-lợi Chiên-trà-la, Tể quan, Cư sĩ, Trưởng giả, Sa-môn, Bà-la-môn Chiên-trà-la theo bạn ác, thiện căn ít ỏi, nói rộng cho đến không thấy, không sợ quả khổ đời sau, thấy có vật cúng dường tứ phương Tăng: chùa, thất, trang trại, ruộng đất, người, súc vật, của cải, vật báu, bông hoa, cây ăn trái, cây thuốc nhuộm, cây bóng mát, cây thuốc thơm và các loại vật dụng khác mà các đệ tử đầy đủ giới, phước đức, tinh tấn tu hành, học hạnh vô học cho đến chứng đắc quả vị tối thượng, các Bí-sô thanh tịnh xứng đáng thọ dụng nhưng Sát-đế-lợi Chiên-trà-la cho đến Sa-môn, Bà-la-môn Chiên-trà-la dùng thế lực mạnh hoặc tự mình chiếm đoạt, hoặc bảo người khác chiếm đoạt, hoặc tự thọ dụng, hoặc cho người khác thọ dụng. Do nhân duyên này làm cho chư vị ủng hộ đất nước: Trời, Rồng, Dược xoa tin kính Tam bảo không lay động, đối với Sát-đế-lợi Chiên-trà-la cho đến Sa-môn, Bà-la-môn Chiên-trà-la sanh tâm sân giận, nói rộng như trước.

Sát-đế-lợi Chiên-trà-la, Tể quan, Cư sĩ, Trưởng giả, Sa-môn, Bà-la-môn Chiên-trà-la kia không bao lâu thân thể sẽ bị thiếu khuyết, trong nhiều ngày lưỡi bị cứng không nói được, thọ lấy các khổ đau đớn khó chịu nổi, sau khi qua đời sanh vào địa ngục vô gián.

Lại nữa, này thiện nam tử! Vào đời vị lai ở cõi Phật này có Sát-đế-lợi Chiên-trà-la, Tể quan, Cư sĩ, Trưởng giả, Sa-môn, Bà-la-môn Chiên-trà-la thiện căn ít ỏi, không có tín tâm, dua nịnh, ngu si, ngã mạn cho là thông minh, nói không chân thật, xa lìa bạn lành, theo bạn ác, đối với Thánh pháp thì nghi ngờ, không thấy không sợ quả khổ đời sau, thường thích tập tành các luật nghi xấu ác, ưa làm các việc sát sanh cho đến tà kiến mà lại ngạo mạn, dối gạt thế gian, tự xưng ta là người giữ luật nghi.

Sát-đế-lợi Chiên-trà-la cho đến Sa-môn, Bà-la-môn Chiên-trà-la kia dùng nhiều phương cách hủy diệt chánh pháp của Ta, đối với người xuất gia theo giáo pháp của Ta sanh tâm giận dữ, quở mắng, hủy nhục, đánh đập, bắt nhốt, cắt bỏ tay chân, các phần thân thể cho đến đoạn mạng sống, không tin nhận giáo pháp của Ta nói ra, phá hoại tháp và các chùa, thất, bức bách đuổi các Bí-sô cho về thế tục, gây cản trở việc cạo tóc, mặc áo ca-sa, sai sử các việc giống như nô bộc. Do nhân duyên này làm cho chư vị ủng hộ đất nước: Trời, Rồng, Dược xoa tin kính Tam bảo không lay động, đối với Sát-đế-lợi Chiên-trà-la cho đến Sa-môn, Bà-la-môn Chiên-trà-la sanh tâm sân giận, nói rộng như trước.

Sát-đế-lợi Chiên-trà-la, Tể quan, Cư sĩ, Trưởng giả, Sa-môn, Bà-la-môn Chiên-trà-la kia không bao lâu thân thể sẽ bị thiếu khuyết, trong nhiều ngày lưỡi bị tê cứng không nói được, thọ lấy các khổ đau đớn khó chịu nổi, sau khi qua đời nhất định sanh vào địa ngục vô gián.

Này thiện nam tử! Sát-đế-lợi Chiên-trà-la, Tể quan, Cư sĩ, Trưởng giả, Sa-môn, Bà-la-môn Chiên-trà-la đối với mười luân ác đã nói trên, hoặc có một luân hoặc có đủ cả, thì tất cả thiện căn đã tu tập trước đây đều bị thiêu hủy như tro bụi, không bao lâu thân thể sẽ bị thiếu khuyết, trong nhiều ngày lưỡi bị cứng không nói được, thọ lấy các khổ đau đớn khó chịu nổi, sau khi qua đời nhất định sanh vào địa ngục vô gián.

Sát-đế-lợi Chiên-trà-la, Tể quan, Cư sĩ, Trưởng giả, Sa-môn, Bà-la-môn Chiên-trà-la này vào đời vị lai làm người hạ tiện còn khó được huống chi là có thể chứng quả Nhị thừa, còn quả Vô thượng Ðại thừa thì không thể nào dự phần. Người ác như vậy danh từ Ðại thừa còn khó nghe được, huống chi là có thể chứng quả Vô thượng. Người này cuối cùng chỉ làm tổn hại mình, tổn hại người khác, tất cả chư Phật đều không thể cứu được.

Này thiện nam tử! Ví như người làm nghề ép dầu mè, mỗi hạt mè đều có sâu, khi dùng bánh xe ép thì dầu chảy ra; ông nên quán người ép dầu này mỗi ngày đêm giết biết bao nhiêu là sinh mạng?! Giả sử người ép dầu này dùng mười bánh xe ép liên tục suốt một ngày đêm, trong mỗi bánh xe ép dầu có số lượng mè đến ngàn hộc, như vậy liên tục ép dầu đến một ngàn năm, ông xem người ép dầu giết biết bao nhiêu là sinh mạng, mắc tội nghiệp sát sanh có nhiều không?

Ðại Bồ-tát Ðịa Tạng thưa:

– Bạch Thế Tôn! Rất nhiều. Bạch Ðại đức! Rất nhiều. Người này giết vô lượng vô biên, mắc nghiệp tội không thể nói hết, dùng toán số ví dụ cũng không thể được. Chỉ có Phật mới hiểu biết, ngoài ra không ai biết được.

Phật bảo:

– Này thiện nam tử! Ví như có người vì của cải nên lập ra mười nhà dâm, trong mỗi nhà dâm chứa một ngàn dâm nữ, mỗi dâm nữ trang sức mỗi cách, làm nhiều người đam mê, thường làm việc dâm dục. Như vậy liên tục làm đến một ngàn năm, người này mắc tội không thể tính đếm, dùng toán số ví dụ cũng không thể được. Một nhà dâm mắc nghiệp tội bằng tội của người dùng mười bánh xe ép dầu đã nói ở trước.

Lại nữa, này thiện nam tử! Ví như có người vì muốn của cải lập ra mười quán rượu, trong mỗi quán rượu trưng bày đủ thứ, bằng nhiều cách chiêu dụ đến một ngàn người say đắm rượu, uống nhiều, vui chơi suốt ngày đêm không nghỉ. Như vậy liên tục đến một ngàn năm, người này mắc tội không thể nói, tính đếm, dùng toán số ví dụ cũng không thể được. Nghiệp tội của một quán rượu bằng tội của mười nhà dâm đã nói ở trước.

Lại nữa, này thiện nam tử! Ví như có người vì muốn của cải lập ra mười nhà đồ tể, một ngày đêm mỗi nhà đồ tể giết hại đến một ngàn súc sanh, như: trâu, dê, lạc đà, nai, gà, chó.v.v… Như vậy, liên tục giết hại đến một ngàn năm, người này mắc tội không thể nói, tính đếm, dùng toán số ví dụ cũng không thể được. Nghiệp tội của một nhà đồ tể bằng tội của mười quán rượu đã nói ở trước.

Vua Sát-đế-lợi Chiên-trà-la cho đến Sa-môn, Bà-la-môn Chiên-trà-la tùy theo phạm một luân trong mười luân ác trước trong một ngày đêm thì mắc tội bằng tội của mười nhà đồ tể đã nói ở trước.

Lúc bấy giờ, đức Thế Tôn nói bài tụng:

– Tội mười xe ép dầu
Bằng tội một nhà dâm
Lập mười nhà dâm kia
Bằng tội một quán rượu
Tội lập mười quán rượu
Bằng một nhà đồ tể
Lập mười nhà đồ tể
Bằng một luân vua ác.

KINH ÐẠI THỪA ÐẠI TẬP ÐỊA TẠNG THẬP LUÂN

Hết quyển thứ tư  

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11