DIỆU ÂM NHÂN QUẢ
BỊNH CỦA BA TÔI
Diễn đọc: Tạng Thư Phật Học
BỊNH CỦA BA TÔI
Phật tử chúng ta thường hay tụng chú (là ngữ ngôn văn tự của Phật Bồ-tát phát xuất từ trong thiền định).Trước khi Phật pháp truyền sang Hán, đất Hán cũng có một số chú thế gian, tuy cứu cảnh không tuyệt hào nhưng vẫn có thẻ hiển linh giải trừ tai nạn, so với Phật chú cũng có chỗ thẩn kỷ hiệu nghiệm giống nhau. Chú gọì là Đà-la-ni, dịch sang Hán ngữ có nghĩa “tổng trì” (là giữ gìn thiện pháp không cho tán thất và ngăn ác pháp không cho khởi). Chú còn gọi là Mật ngữ, vi Phạm thiên và Nhị thừa không hiểu được. Chú còn gọi là Chân ngôn, hàm ý: Như Lai thuyết lời chân thật không dối. Một số chú là do Phật phóng quang, trong hào quang thuyết ra nên gọi là “Minh”.
Uy thần công đức chú Phật không thể nghĩ bàn. Trong Kinh Lăng Nghiêm Phật nói:
– A nan! Đây là câu văn bí mật vi diệu xuất sinh từ hào quang Phật đảnh tụ hội của mười phương chư Phật. Mười phương Như Lai nhờ chú này mà đắc thành vô thượng chánh biến trí, hàng hữu học các ông chưa hết luân hồi, phát tâm chí thành, đạt đượcA-la-hán… Không trì chú này mà tọa đạo tràng khiến thân tâm xa lìa ma sự (thì không có diều đó)…
Trong kinh “Thất Câu Chị Phật Mầu Sờ Thuyết Chuẩn Đề Đà La Ni” cũng nói: “Nếu có người xuất gia, tại gia nào hành trì chân ngôn, tụng chú này đủ chín mươi vạn biển, thì vô lượng kiếp tạo thập ác, những tội tứ trọng, ngũ vô gián… thảy đều tiêu diệt, sinh ra thường được gặp chư Phật Bồ-tát, tài bào phong nhiêu, thường được xuắt gia”. Trong kinh Đại Bi Tâm Đà-la-ni nói:
“Lúc tụng chú, mười phương chư Phật đều đến chứng minh, tất cả tội chướng đều tiêu diệt, tất cà tội thập ác ngũ nghịch, phá trai phạm giới, phá tháp hoại tự, trộm vật chúng tăng, làm ô nhiễm hạnh thanh tịnh… tất cả trọng tội, ác nghiệp như thế thảy đều tiêu diệt. Chỉ trừ một việc, nơi chú sinh nghi, thậm chí tội nhỏ nghiệp nhẹ cũng không được diệt, huống là trọng tội. Tuy chằng diệt trọng tội ngay, vẫn có thể trồng nhân Bồ-đề về saun…
Tôi ban sơ liễu ngộ sức mạnh và uy thần công đức Phật chú bắt đầu từ bịnh của phụ thân:
Ba tôi đau bao tử nhiều năm, tùy theo tuổi tác tăng, bao tử ngày càng đau nặng.
Hôm đó, khí trời lạnh buốt, ba tôi ăn sáng xong thì lái xe đi làm. Đến trưa thì cảm giác bao tử nóng, muốn nôn, ông mới “ụa” một tiếng, máu tươi tuôn ra giống như núi lửa phun trào vậy.
Đồng nghiệp chung quanh sợ điếng hồn, không biết làm sao, một người nhanh trí đỡ ba tôi dậy cho nằm nghỉ trên ghế xô-pha, rồi gọi điện báo cho tôi hay.
Nhận được tin, tồi nhanh chóng đưa ba vào bịnh viện cấp cứu, do vội vảng nên tôi chỉ mang theo bên mình cuốn sách nhỏ có chú Lăng Nghiêm, chú Đại Bi, Thập Chú.
Lúc đến bịnh viện, ba tôi nằm trong phòng cấp cứu, mặt trắng bệch, không ngừng thổ huyết. Mẹ tôi ngòi bên cạnh lo lắng, chẳng biết làm sao, bà bật khóc…
Trong phòng cấp cứu, nhìn giống như địa ngục nhân gian, tiếng rên rĩ, khóc lóc, kêu la vang dội không ngừng, có đủ loại bịnh tụ hội ở đây. Tôi đi liên lạc sắp xếp, đưa ba vào một phỏng tương đối yên tĩnh. Bác sĩ đến kiểm tra phòng nói:
– Người này thổ huyết quá nhiều, nếu như không khống ché được thì hậu quả xấu khó lường! Tối nay thân nhân nhớ chú ý quan sát, hễ thấy thổ huyết nữa, thi phải lập tức cho truyền máu…
Nghe bác sĩ nỏỉ, khó khăn lắm ba tồi mới đưa được tay lên khoát khoát, tỏ ý ông không muốn truyền máu, tôl vội trả lời bác sĩ:
– Vâng vâng! Chúng tôi sẽ theo dõi, có gi thì sẽ liên hệ với bác sĩ…
Đêm đó, tôi không sao chợp mắt được, vỉ rất lo cho bịnh của ba. Tôi đem hết lòng thành cầm cuốn sách chú lên bắt đầu tụng.
Nói ra xấu hổ, đây là lần đầu tôi tụng chú một mình, trước đây chỉ nghe tụng chú trên đĩa. Cho dù có lúc phát âm không chuẩn, nhưng tôi tin thành tâm ắt có cảm ứng, Phật lực nhất định sẽ gia hộ cho ba. Cũng không biết tụng đã bao nhiêu biến, tôi cứ đọc mãi cho đến khi tôi và phụ thân cảm thấy toàn thân ấm áp thư thái, bầu khống khí an lành bao phủ khắp phòng.
Sáng hôm sau, cha tôi phải làm thiết phiến kiểm tra bao tử, tôi thầm niệm danh Bồ-tát Quan Thế Âm, hi vọng kỳ tích phát sinh. Uy lực chứ Phật quả không thể nghĩ tưởng, trong quá trình kiểm tra, các bác sĩ đều há miệng ngạc nhiên, họ cho rằng bịnh này rất nghiêm trọng, khó mả tin là có thể hồi phục nhanh chóng như vậy. vết thương cũng đã lành, xem như khả năng bị ung bướu được loại trừ.
Một tuần sau, ba tôi tái khám, bác sĩ đưa kết quả: là chứng bịnh viêm lở bao tử…
Trong thời gian phụ thân nhập viện tôi tụng thầm 7 bộ Địa Tạng và phóng sinh hồi hướng cho ông. Hơn tuần sau thỉ cha tôi hồi phục, xuất viện.
Việc náy càng khiến tôi tăng thêm tín tâm, kiên định học Phật và tin vào sức mạnh không thể nghĩ lường của chú Phật. Tôi phát nguyện dùng hết sức mình làm lợi ích chúng sinh, giúp nhiều người biết đến Phật pháp, sớm lia khổ được vui.
Giải thích thêm: Các chú Phật đều có công đức và sức mạnh không thể nghĩ tưởng, chỉ cần không khởi niệm hoài nghi với chú, dùng tâm từ bi, bình đẳng, Bồ-đề, tâm cung kính, tâm làm lợi ích cho tất cả chúng sinh, tâm như như bắt động, tâm tỉnh táo sáng suốt, tâm thanh tịnh vô nhiễm… mà trì chú, chắc chắn sẽ đem lại lợi ích cho chúng sinh, hóa giải oán cừu, chuyển ác duyên thành thiện duyên, được đại tự tại.
Đại sư Ấn Quang nói: “Tụng chú quý ở thành tâm, cho dù không biết nghĩa, nhưng nếu tinh tấn dốc hết lòng thành, cung kính trì tụng, lâu dẩn nghiệp tiêu trí sáng, có thể đạt được Phật ý”. Chúng ta hãy y giáo phụng hành.