An Thế Cao

Từ Điển Đạo Uyển

安 世 高; C: ān shìgāo, tk. 2;

Cao tăng xứ An Tức, đến Trung Quốc năm 148 và là người đầu tiên dịch
Kinh sách Phật giáo ra tiếng Hán, nhất là kinh sách về các phép tu
thiền, như An-ban thủ ý (s: ānā-pānasati). Vì vậy Sư được xem là người
lập ra Thiền tông trong thời Phật pháp được truyền qua Trung Quốc lần
đầu.

An Thế Cao là hoàng tử nước An Tức (e: parthie) nhưng xuất gia đi tu và
sang Trung Quốc, sống trên 20 năm ở đây. Sư là danh nhân đầu tiên được
ghi rõ trong lịch sử Phật giáo Trung Quốc, là người đã thúc đẩy các công
việc dịch kinh điển có hệ thống. Ðể đạt được như vậy, Sư thành lập
những văn phòng chuyên dịch kinh sách. Số lượng những bản dịch của Sư
được ghi chép lại từ 34 đến 176. Những bản dịch này được chia làm hai
loại: 1. Những tác phẩm chuyên về Thiền (s: dhyāna) với những kĩ thuật
như An-ban thủ ý, quán Biến xứ (p: kasiṇa), Quán thân (p:
kāyagāta-sati)…. 2. Kinh sách với những nội dung xếp đặt theo hệ số – ví
dụ như Ngũ uẩn (s: pañcaskandha), Lục xứ. Sư thường sử dụng từ ngữ đạo
Lão (Lão Tử) để dịch kinh sách sang Hán văn.