KINH ĐỊA TẠNG BỒ TÁT BỔN NGUYỆN
Hán dịch: Vu-điền Tam Tạng Sa-môn Thật-xoa-nan-đà đời Đường
Việt dịch: Tại gia Bồ-Tát giới Ưu-bà-tắc Nguyên Thuận

 

QUYỂN HẠ

10/. Phẩm Nhân Duyên và So Sánh Công Đức của Bố Thí

Lúc bấy giờ, Địa Tạng Bồ-Tát Ma-ha-tát nương uy thần của Phật, từ chỗ ngồi đứng dậy, gối phải quỳ và chắp tay bạch Phật rằng:

“Bạch Thế Tôn! Con quán sát chúng sanh trong nghiệp đạo và so sánh của việc bố thí thì có nặng, có nhẹ. Có người thọ phước một đời. Có người thọ phước mười đời. Hoặc có người thọ phước lợi lớn đến trăm đời hay ngàn đời. Việc ấy thế nào? Duy nguyện Thế Tôn hãy thuyết giảng cho con.”

Lúc bấy giờ Phật bảo Địa Tạng Bồ-Tát:

“Ta nay ở giữa toàn thể chúng hội tại cung trời Đao-lợi mà sẽ thuyết giảng về sự so sánh công đức nặng nhẹ ở Diêm-phù-đề. Ông nay lắng nghe! Ta sẽ thuyết giảng cho ông.”

Ngài Địa Tạng bạch Phật rằng:

“Con hoài nghi về việc ấy và rất vui thích muốn nghe.”

Phật bảo Địa Tạng Bồ-Tát:

“Ở Nam Diêm-phù-đề, nếu có các quốc vương, tể tướng, đại thần, đại trưởng giả, đại sát-lợi, đại Bà-la-môn, và những ai mà khi gặp kẻ bần cùng thấp kém, cho đến gù lưng, tàn tật, câm ngọng, ngu điếc, mắt mù, và mọi thứ căn không vẹn toàn như vậy. Khi các đại quốc vương và những người ấy muốn bố thí mà nếu có thể đầy đủ lòng đại từ bi và khiêm tốn cười vui, tự tay mình làm việc bố thí hoặc bảo người khác bố thí, nói năng hòa nhã và khuyên nhủ cảm thông, thì các đại quốc vương và những người này sẽ được công đức phước lợi nhiều như cúng dường cho 100 Hằng Hà sa chư Phật.

Vì sao thế? Bởi các quốc vương và những người đó, do nhân duyên đối với kẻ nghèo khốn với các căn không hoàn chỉnh mà phát tâm đại từ, nên mới có được quả báo phước lợi như thế. Suốt trăm ngàn đời, họ sẽ thường được đầy đủ thất bảo. Hà huống là y phục, thức ăn, và những vật cần dùng.

Lại nữa, Địa Tạng! Vào đời vị lai, nếu có các quốc vương, cho đến Bà-la-môn, và những ai gặp chùa tháp Phật, hoặc hình tượng Phật, cho đến tượng của Bồ-Tát, Thanh Văn, hay Bích-chi-phật mà đích thân sửa sang và bố thí cúng dường, thời các quốc vương và những người đó sẽ được ba kiếp làm thân trời Đế-thích, thọ hưởng an vui thù thắng vi diệu. Nếu lại có thể dùng phước lợi từ việc bố thí này hồi hướng đến khắp chúng sanh trong Pháp Giới, thì các đại quốc vương và những người ấy ở trong mười kiếp sẽ thường làm Đại Phạm Thiên Vương.

Lại nữa, Địa Tạng! Vào đời vị lai, nếu có các quốc vương, cho đến Bà-la-môn, và những ai gặp tháp miếu Phật cổ xưa hay Kinh tượng bị hư hoại, vỡ nát mà có thể phát tâm tu bổ. Các quốc vương và những người đó đích thân tu bổ hoặc bảo người khác, thậm chí cả trăm ngàn người cùng bố thí kết duyên, thời các quốc vương và những người ấy sẽ ở trong trăm ngàn đời thường làm thân Chuyển Luân Vương. Còn những người đồng chung bố thí, thì sẽ ở trong trăm ngàn đời thường làm thân tiểu quốc vương. Nếu lại có thể ở trước tháp miếu mà phát tâm hồi hướng, thời các quốc vương cùng những người này cuối cùng sẽ thành Phật Đạo, bởi quả báo đó là vô lượng vô biên.

Lại nữa, Địa Tạng! Vào đời vị lai, nếu có các quốc vương, cho đến Bà-la-môn, và những ai thấy người già yếu, kẻ bệnh tật cùng phụ nữ đang sinh nở mà trong một niệm với đủ lòng đại từ, bố thí thuốc thang, ẩm thực, và giường nằm để khiến cho họ an vui. Phước lợi như thế thật sẽ chẳng thể nghĩ bàn. Trong 100 kiếp thường làm Tịnh Cư Thiên Chủ. Trong 200 kiếp thường làm Lục Dục Thiên Chủ. Sau cùng họ sẽ thành Phật và vĩnh viễn không đọa vào ác đạo. Thậm chí trong trăm ngàn đời, họ sẽ không hề nghe đến tiếng khổ.

Lại nữa, Địa Tạng! Vào đời vị lai, nếu có các quốc vương cùng Bà-la-môn và những ai có thể làm việc bố thí như thế, thời sẽ được phước vô lượng. Nếu lại có thể hồi hướng, chẳng kể là nhiều hay ít, cuối cùng sẽ đều thành Phật. Hà huống là những quả báo: Đế-thích, Phạm Vương, và Chuyển Luân. Vì thế, Địa Tạng! Ông hãy rộng khuyên bảo chúng sanh nên học làm bố thí như vậy.

Lại nữa, Địa Tạng! Vào đời vị lai, nếu có thiện nam tử thiện nữ nhân nào ở trong Phật Pháp gieo trồng chút ít căn lành, chừng bằng cọng lông, sợi tóc, hạt cát, hay hạt bụi, thì phước lợi thọ hưởng sẽ chẳng thể nào ví dụ cho xuể.

Lại nữa, Địa Tạng! Vào đời vị lai, nếu có thiện nam tử thiện nữ nhân nào gặp hình tượng Phật, hình tượng Bồ-Tát, hình tượng Bích-chi-phật, hoặc hình tượng vua Chuyển Luân mà bố thí cúng dùng, thời sẽ được phước vô lượng và thường ở cõi trời người để thọ hưởng an vui vi diệu. Nếu có thể hồi hướng đến khắp chúng sanh trong Pháp Giới thì phước lợi đó sẽ chẳng thể nào ví dụ cho xuể.

Lại nữa, Địa Tạng! Vào đời vị lai, nếu có thiện nam tử thiện nữ nhân nào gặp Kinh điển Đại Thừa, hoặc nghe một bài kệ hay một câu rồi phát tâm ân cần trân trọng, tán thán cung kính, và bố thí cúng dường, thời người này sẽ được quả báo lớn vô lượng vô biên. Nếu có thể hồi hướng đến khắp chúng sanh trong Pháp Giới thì phước lợi đó sẽ chẳng thể nào ví dụ cho xuể.

Lại nữa, Địa Tạng! Vào đời vị lai, nếu có thiện nam tử thiện nữ nhân nào gặp chùa tháp Phật, hoặc Kinh điển Đại Thừa còn mới mà bố thí cúng dường, chiêm lễ tán thán, và chắp tay cung kính. Nếu như đã cũ và bị hư hoại thì có thể một mình phát tâm, hoặc khuyên bảo nhiều người đồng cộng phát tâm để tu bổ sửa sang. Những người đồng phát tâm như thế sẽ ở trong 30 đời thường làm vua nước nhỏ, còn vị Đàn-việt thì thường làm Luân Vương và lại dùng Pháp lành để giáo hóa các tiểu quốc vương.

Lại nữa, Địa Tạng! Vào đời vị lai, nếu có thiện nam tử thiện nữ nhân nào ở trong Phật Pháp gieo trồng căn lành, hoặc bố thí cúng dường, hoặc tu bổ chùa tháp, hoặc sửa sang Kinh điển, cho đến các việc lành chừng bằng một sợi lông, một hạt bụi, một hạt cát, hay một giọt nước như thế. Như có thể hồi hướng đến khắp chúng sanh trong Pháp Giới thì công đức của người này là sẽ ở trong trăm ngàn đời thọ hưởng an vui cao thượng vi diệu. Còn như chỉ hồi hướng cho quyến thuộc và gia đình, hoặc lợi ích riêng bản thân thì quả báo ấy là trong ba đời sẽ thọ hưởng an vui. Khi xả một liền được vạn hồi báo.

Vì thế, Địa Tạng! Nhân duyên về sự bố thí, việc ấy là như vậy.”

11/. Phẩm Địa Thần Hộ Pháp

Lúc bấy giờ Kiên Lao Địa Thần bạch Phật rằng:

“Bạch Thế Tôn! Từ xưa đến nay, con đã chiêm ngưỡng và đảnh lễ vô lượng Bồ-Tát Ma-ha-tát. Tất cả đều là những bậc thần thông đại trí tuệ chẳng thể nghĩ bàn và khéo rộng độ chúng sanh. Ở trong chư Bồ-Tát, Địa Tạng Bồ-Tát Ma-ha-tát đây là vị lập thệ nguyện thâm trọng nhất.

Bạch Thế Tôn! Địa Tạng Bồ-Tát này có đại nhân duyên ở Diêm-phù-đề. Như ngài Văn-thù, Phổ Hiền, Quán Âm, và Di-lặc cũng hóa hiện trăm ngàn thân hình để độ chúng sanh trong lục đạo, nhưng các thệ nguyện đó rồi sẽ hoàn tất. Còn Địa Tạng Bồ-Tát đây đã phát thệ nguyện giáo hóa hết thảy chúng sanh trong lục đạo và số kiếp trải qua thì nhiều như trăm ngàn ức Hằng Hà sa.

Bạch Thế Tôn! Con quán sát chúng sanh ở hiện tại cùng vị lai, nếu trên vùng đất sạch sẽ nơi trú xứ về hướng nam mà dùng đất đá hay trúc gỗ để dựng xây một khám thất. Như lại có thể đắp vẽ, cho đến tạo lập hình tượng của Địa Tạng Bồ-Tát bằng vàng, bạc, đồng, hay sắt và an trí vào bên trong. Rồi thắp hương cúng dường, chiêm lễ tán thán, thì nơi cư ngụ của người ấy liền được mười điều lợi ích. Những gì là mười?

1. Đất đai màu mỡ.
2. Nhà cửa vĩnh yên.
3. Kẻ mất sanh thiên.
4. Người sống tăng thọ.
5. Sở cầu toại ý.
6. Không nạn nước lửa.
7. Dứt trừ tai ương.
8. Đoạn tuyệt ác mộng.
9. Thần hộ ra vào.
10. Gặp nhiều nhân thánh.

Bạch Thế Tôn! Trong đời hiện tại cùng vị lai, nếu có chúng sanh nào ở nơi trú xứ về hướng nam của mình mà có thể làm được sự cúng dường như thế thì sẽ được những điều lợi ích như vậy.”

Lại bạch cùng Đức Phật rằng:

“Bạch Thế Tôn! Vào đời vị lai, nếu có thiện nam tử thiện nữ nhân nào ở nơi trú xứ của mình mà có Kinh điển này cùng hình tượng của Bồ-Tát, người này lại có thể thường đọc tụng Kinh điển và cúng dường Đức Bồ-Tát, thời con ngày đêm sẽ luôn dùng bổn thần lực mà hộ vệ người ấy, cho đến nạn nước lửa, trộm cướp, các tai họa lớn nhỏ, và tất cả những ác sự thảy đều tiêu trừ.”

Phật bảo Kiên Lao Địa Thần:

“Thần lực của ông to lớn, các vị thần khác ít ai sánh bằng.

Vì sao thế? Bởi đất đai ở châu Diêm-phù đều nhận sự bảo hộ của ông, cho đến cỏ cây, cát đá, lúa gai, trúc lau, cũng từ dưới đất mà có và đều là do thần lực của ông. Như ông lại thường tán thán về những sự lợi ích của Địa Tạng Bồ-Tát thì công đức và thần thông của ông sẽ gấp trăm ngàn lần hơn các địa thần bình thường.

Vào đời vị lai, nếu có thiện nam tử thiện nữ nhân nào cúng dường Đức Bồ-Tát, thì ông hãy dùng thần lực ủng hộ và chớ để cho tất cả tai họa cùng những việc không như ý nghe lọt vào tai họ. Huống nữa là phải thọ lấy. Không những người đó được riêng ông bảo hộ mà cũng có quyến thuộc của Đế-thích, Phạm Vương và hàng quyến thuộc chư thiên đều ủng hộ người này.

Tại sao được thánh hiền ủng hộ như vậy? Đó đều là do chiêm lễ hình tượng của Địa Tạng Bồ-Tát và thường đọc tụng Kinh bổn nguyện này. Họ tự nhiên sẽ có thể rời xa biển khổ và chứng Niết-bàn an vui. Do vậy, họ được sự ủng hộ lớn lao như thế.”

12/. Phẩm Lợi Ích của Sự Thấy Nghe

Lúc bấy giờ Đức Thế Tôn từ trên đảnh môn phóng ra trăm ngàn vạn ức tướng hào quang lớn. Như là:

– tướng hào quang màu trắng,
– tướng hào quang màu trắng lớn,
– tướng hào quang điềm lành,
– tướng hào quang điềm lành lớn,
– tướng hào quang ngọc thạch,
– tướng hào quang ngọc thạch lớn,
– tướng hào quang màu tím,
– tướng hào quang màu tím lớn,
– tướng hào quang màu xanh,
– tướng hào quang màu xanh lớn,
– tướng hào quang màu xanh biếc,
– tướng hào quang màu xanh biếc lớn,
– tướng hào quang màu đỏ,
– tướng hào quang màu đỏ lớn,
– tướng hào quang màu xanh lá cây,
– tướng hào quang màu xanh lá cây lớn,
– tướng hào quang màu vàng,
– tướng hào quang màu vàng lớn,
– tướng hào quang vầng mây khánh hỷ,
– tướng hào quang vầng mây khánh hỷ lớn,
– hào quang bánh xe ngàn tăm,
– hào quang bánh xe ngàn tăm lớn,
– hào quang bánh xe báu,
– hào quang bánh xe báu lớn,
– hào quang vầng mặt trời,
– hào quang vầng mặt trời lớn,
– hào quang vầng mặt trăng,
– hào quang vầng mặt trăng lớn,
– hào quang cung điện,
– hào quang cung điện lớn,
– hào quang mây biển,
– hào quang mây biển lớn.

Từ trên đảnh môn phóng ra các tướng hào quang như thế xong, Ngài lại phát ra âm thanh vi diệu và bảo các đại chúng, thiên long bát bộ, người và phi nhân:

“Hãy lắng nghe! Hôm nay Ta tại cung trời Đao-lợi xưng dương và ngợi khen Địa Tạng Bồ-Tát về những sự lợi ích trong hàng trời người; những sự không thể nghĩ bàn; những sự siêu vượt nhân thánh; những sự chứng quả Thập Địa; những sự cứu cánh không thối chuyển nơi Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác.”

Khi nói lời ấy xong, trong Pháp hội có một vị Bồ-Tát Ma-ha-tát tên là Quán Thế Âm, từ chỗ ngồi đứng dậy, gối phải quỳ và chắp tay bạch Phật rằng:

“Bạch Thế Tôn! Địa Tạng Bồ-Tát Ma-ha-tát là bậc đầy đủ lòng đại từ bi và luôn thương xót chúng sanh tội khổ. Ở trong ngàn vạn ức thế giới, ngài biến hóa ngàn vạn ức thân và có công đức với sức uy thần chẳng thể nghĩ bàn. Con đã nghe Thế Tôn cùng vô lượng mười phương chư Phật, dị khẩu đồng âm, ngợi khen Địa Tạng Bồ-Tát. Dù cho quá khứ, hiện tại, cùng vị lai chư Phật đều thuyết về công đức của ngài thì vẫn chẳng thể nào nói hết.

Mới đây lại được Thế Tôn bảo khắp đại chúng là Ngài muốn xưng dương các sự lợi ích của Địa Tạng Bồ-Tát. Kính mong Đức Thế Tôn vì tất cả chúng sanh ở hiện tại cùng vị lai mà tuyên dương về những việc bất khả tư nghị của Địa Tạng Bồ-Tát, khiến cho thiên long bát bộ, chiêm lễ được phước.”

Phật bảo Quán Thế Âm Bồ-Tát:

“Ông có đại nhân duyên với Thế Giới Ta-bà. Nếu hàng trời, hoặc rồng, hoặc kẻ nam người nữ, hoặc thần, hoặc quỷ, cho đến các chúng sanh tội khổ trong lục đạo mà nghe danh hiệu ông, thấy hình tượng ông, mến tưởng ông, tán thán ông, thì những chúng sanh ấy đều ở nơi Đạo vô thượng và quyết sẽ chẳng còn thối chuyển. Họ sẽ luôn sanh vào cõi trời người để thọ hưởng đủ các sự an vui vi diệu. Khi nhân quả sắp thành thục thì liền gặp Phật thọ ký. Ông nay với lòng đại từ bi vô tận mà thương xót các chúng sanh cùng thiên long bát bộ và muốn Ta tuyên nói về những sự lợi ích chẳng thể nghĩ bàn của Địa Tạng Bồ-Tát. Ông hãy lắng nghe! Nay Ta sẽ nói rõ.”

Ngài Quán Thế Âm bạch rằng:

“Dạ vâng, thưa Thế Tôn! Con vui thích muốn nghe.”

Phật bảo Quán Thế Âm Bồ-Tát:

“Trong các thế giới ở hiện tại cùng vị lai, nếu có vị thiên nhân nào mà phước trời thọ hưởng đã hết và có năm tướng suy hiện ra, hoặc có vị phải đọa lạc nơi ác đạo. Những vị thiên nhân ấy, hoặc nam hay nữ, đương lúc tướng suy hiện ra mà thấy hình tượng của Địa Tạng Bồ-Tát, hoặc nghe danh hiệu của Địa Tạng Bồ-Tát, rồi một lần chiêm ngưỡng và một lần đảnh lễ, thì các vị thiên nhân đó sẽ tăng thêm phước trời, thọ hưởng nhiều sự vui sướng, và vĩnh viễn sẽ chẳng còn đọa vào tam ác đạo nữa. Hà huống là được nghe tên của Bồ-Tát, rồi dùng các hương hoa, y phục, ẩm thực, vật báu, và xâu chuỗi anh lạc mà bố thí cúng dường, thời công đức phước lợi có được sẽ vô lượng vô biên.

Lại nữa, Quán Thế Âm! Trong các thế giới ở hiện tại cùng vị lai, nếu có chúng sanh nào trong lục đạo sắp mạng chung mà nghe được một tiếng danh hiệu của Địa Tạng Bồ-Tát thoáng qua lỗ tai, thì các chúng sanh đó vĩnh viễn sẽ chẳng còn phải trải qua nỗi khổ của ba đường ác. Huống nữa là lúc gần mạng chung, cha mẹ cùng hàng quyến thuộc đem nhà cửa, tài vật, bảo bối, và y phục của người sắp chết đó mà đắp vẽ hình tượng của Địa Tạng Bồ-Tát.

Hoặc làm cho người bệnh trong lúc chưa mạng chung được mắt thấy tai nghe và biết rằng hàng quyến thuộc đem nhà cửa, bảo bối, cùng những đồ vật khác của họ để chi vào việc đắp vẽ hình tượng của Địa Tạng Bồ-Tát. Người đó, nếu do nghiệp báo phải chịu bệnh nặng, thì nhờ công đức này sẽ liền lành bệnh, tuổi thọ thêm lâu dài. Còn nếu nghiệp báo sanh mạng của người đó đã tận và đáng phải chịu tất cả tội chướng, nghiệp chướng, cùng phải sa đọa nơi ác thú, song nhờ công đức này nên sau khi mạng chung, họ liền sanh vào cõi trời người để thọ hưởng an vui thù thắng vi diệu. Tất cả tội chướng thảy đều tiêu trừ.

Lại nữa, Quán Thế Âm Bồ-Tát! Vào đời vị lai, nếu có nam tử nữ nhân nào, hoặc lúc còn bú mớm, hoặc lúc lên ba tuổi, năm tuổi, hay mười tuổi trở xuống mà cha mẹ đã qua đời, cho đến mất hết anh chị em, rồi đến khi khôn lớn, người đó tưởng nhớ về cha mẹ cùng hàng quyến thuộc, nhưng vẫn không biết họ lạc vào chốn nào, sanh về thế giới nào, hoặc sanh trong cõi trời nào.

Người ấy như có thể đắp vẽ hình tượng của Địa Tạng Bồ-Tát, thậm chí nghe danh hiệu ngài, rồi một lần chiêm ngưỡng và một lần đảnh lễ. Trong từ một ngày cho đến bảy ngày chớ để thối thất tâm nguyện ban đầu: nghe danh hiệu, thấy hình tượng, chiêm lễ, và cúng dường Bồ-Tát, thì quyến thuộc của người đó nếu do nghiệp mà đọa ác đạo và lẽ ra phải chịu nhiều số kiếp, nhưng nay nhờ công đức đắp vẽ hình tượng của Địa Tạng Bồ-Tát và chiêm lễ của con cái hoặc anh chị em, nên cũng liền giải thoát. Họ sẽ sanh vào cõi trời người để thọ hưởng an vui thù thắng vi diệu.

Còn như quyến thuộc của người ấy có phước lực, đã sanh vào cõi trời người và đang thọ hưởng an vui thù thắng vi diệu, thời nhờ công đức này mà nhân thánh tăng trưởng và sẽ thọ hưởng vô lượng điều vui sướng.

Như người ấy lại có thể trong 21 ngày nhất tâm chiêm lễ hình tượng của Địa Tạng Bồ-Tát và niệm danh hiệu của ngài đủ 10.000 biến, thời sẽ được Bồ-Tát hiện thân vô biên để mách bảo người đó cõi giới mà hàng quyến thuộc đã sanh về. Hoặc trong giấc mộng, Bồ-Tát sẽ hiện đại thần lực và đích thân dắt người ấy đến các thế giới để thấy hàng quyến thuộc của mình.

Nếu người này lại có thể mỗi ngày đều niệm danh hiệu của Bồ-Tát 1.000 biến và luôn đến 1.000 ngày, thì người đó sẽ được Bồ-Tát sai các quỷ thần và thổ địa tại nơi ấy hộ vệ trọn đời. Hiện đời y phục với thức ăn dư giả, và sẽ không có các bệnh khổ. Cho đến những tai họa còn không hề vào đến cửa, huống nữa là đến thân. Người đó cuối cùng sẽ được Bồ-Tát xoa đảnh thọ ký.

Lại nữa, Quán Thế Âm Bồ-Tát! Vào đời vị lai, nếu có thiện nam tử thiện nữ nhân nào muốn phát lòng từ bi rộng lớn để cứu độ tất cả chúng sanh, muốn tu Đạo Bồ-đề vô thượng, và muốn ra khỏi Tam Giới. Khi những người này thấy hình tượng của Địa Tạng Bồ-Tát, cùng nghe danh hiệu, rồi chí tâm quy y, hoặc lấy hương hoa, y phục, bảo bối, ẩm thực để cúng dường và chiêm lễ, thì điều nguyện cầu của các thiện nam thiện nữ đó sẽ mau thành tựu và vĩnh viễn không bị chướng ngại.

Lại nữa, Quán Thế Âm! Vào đời vị lai, nếu có thiện nam tử thiện nữ nhân nào muốn cầu trăm ngàn vạn ức điều nguyện, hoặc trăm ngàn vạn ức sự việc ở hiện tại cùng vị lai, thì chỉ nên quy y, chiêm ngưỡng, đảnh lễ, cúng dường, và tán thán hình tượng của Địa Tạng Bồ-Tát, thời những điều sở nguyện sở cầu như thế tất sẽ đều thành tựu. Nếu lại cầu mong Địa Tạng Bồ-Tát, bậc đầy đủ đại từ bi, luôn mãi mãi ủng hộ cho mình, thì người ấy trong giấc mộng sẽ liền được Bồ-Tát xoa đảnh thọ ký.

Lại nữa, Quán Thế Âm Bồ-Tát! Vào đời vị lai, nếu có thiện nam tử thiện nữ nhân nào đối với Kinh điển Đại Thừa sanh lòng trân trọng thâm sâu, họ phát tâm không thể nghĩ bàn để muốn đọc muốn tụng. Mặc dù gặp được bậc minh sư chỉ dạy cho thành thục nhưng họ lại quên hết. Trải đến cả tháng cả năm mà vẫn không thể đọc tụng. Những thiện nam thiện nữ này do có nghiệp chướng ở đời trước chưa trừ sạch, cho nên họ đối với Kinh điển Đại Thừa không có tánh đọc tụng.

Khi những người như thế nghe danh hiệu của Địa Tạng Bồ-Tát, cùng thấy hình tượng của Địa Tạng Bồ-Tát, thì hãy mang hết cõi lòng mà cung kính bày tỏ. Lại dùng hương hoa, y phục, ẩm thực, cùng tất cả đồ chơi để cúng dường Bồ-Tát. Rồi lấy một chén nước trong và đặt ở trước Bồ-Tát một ngày một đêm. Sau đó hãy chắp tay cung thỉnh để uống với mặt xoay về hướng nam. Khi nước sắp vào miệng thì phải chí tâm trịnh trọng. Uống nước xong, họ phải kiêng cữ ngũ tân, rượu thịt, tà dâm, vọng ngữ, và các việc giết hại trong 7 ngày hoặc 21 ngày.

Các thiện nam tử thiện nữ nhân này ở trong giấc mộng sẽ thấy rõ Địa Tạng Bồ-Tát hiện thân vô biên đến chỗ họ mà rưới nước quán đảnh. Khi họ thức dậy thì liền được thông minh. Các Kinh điển một khi lọt vào nhĩ căn thời liền nhớ mãi và sẽ không còn quên một câu Kinh hay một bài kệ nữa.

Lại nữa, Quán Thế Âm! Vào đời vị lai, nếu có những người nào ăn mặc không đủ, cầu gì cũng trái nguyện, hoặc nhiều bệnh tật, hoặc gặp nhiều sự không may, nhà cửa không yên ổn, quyến thuộc bị chia cách, hoặc các tai nạn cứ nhiều lần xảy đến nơi thân, lúc ngủ nằm mơ thường thấy nhiều việc kinh sợ. Khi những người như thế nghe danh hiệu của Địa Tạng Bồ-Tát, hoặc thấy hình tượng của Địa Tạng Bồ-Tát, rồi chí tâm cung kính và niệm đủ 10.000 biến, thì những việc không như ý sẽ tiêu trừ dần dần. Họ liền được an lạc, đồ ăn mặc dư giả, và cho đến trong giấc mộng thảy đều vui vẻ.

Lại nữa, Quán Thế Âm Bồ-Tát! Vào đời vị lai, nếu có thiện nam tử thiện nữ nhân nào, hoặc vì việc làm ăn sinh sống, hoặc vì chuyện công việc tư, hoặc vì sự sanh tử, hoặc vì việc khẩn cấp, nên họ phải vào rừng lên núi, qua sông vượt biển, cho đến gặp nước lớn, hoặc đi ngang qua đường hiểm, thời người đó trước tiên hãy niệm danh hiệu của Địa Tạng Bồ-Tát 10.000 biến. Như vậy, khi họ đi qua nơi nào cũng có quỷ thần hộ vệ; đi đứng nằm ngồi, mãi mãi được an vui. Cho đến dẫu có gặp cọp, sói, sư tử, cùng tất cả mọi thứ độc hại thì cũng không thể làm tổn thương.”

Phật bảo Quán Thế Âm Bồ-Tát:

“Địa Tạng Bồ-Tát có đại nhân duyên với Diêm-phù-đề. Nếu nói về những việc lợi ích nhờ được thấy nghe của các chúng sanh, thì suốt trăm ngàn kiếp cũng không thể kể hết.

Vì thế, Quán Thế Âm! Ông hãy dùng thần lực mà lưu bố Kinh này và làm cho chúng sanh ở Thế Giới Ta-bà trong trăm ngàn vạn kiếp luôn hưởng mãi an lạc.”

Lúc bấy giờ, Đức Thế Tôn nói kệ rằng:

“Ta quán Địa Tạng sức uy thần
Hằng Hà sa kiếp nói chẳng cùng
Thấy nghe chiêm lễ dù một lần
Lợi ích trời người nhiều vô lượng

Nếu nam hay nữ hoặc long thần
Phước hết nên phải đọa ác đạo
Chí tâm quy y bậc Đại sĩ
Thọ mạng chuyển tăng tội chướng trừ

Trẻ thơ mất sớm tình cha mẹ
Chẳng rõ thần hồn tại xứ nào
Anh chị em gái cùng thân thuộc
Đến nay khôn lớn chẳng biết nhau

Hoặc đắp hay vẽ hình Đại sĩ
Quyến luyến chiêm lễ chẳng rời xa
Ba tuần luôn niệm danh hiệu ấy
Bồ-Tát liền hiện vô biên thân

Chỉ họ quyến thuộc nơi sanh giới
Dù đọa ác thú cũng thoát mau
Sơ tâm nếu lại không thối chuyển
Liền được xoa đảnh thọ thánh ký

Bồ-đề vô thượng quyết chí tu
Tam Giới khổ não muốn lìa xa
Người ấy đã phát đại bi tâm
Trước tiên chiêm lễ tượng Đại sĩ
Hết thảy các nguyện chóng viên thành
Mãi không nghiệp chướng nào cản ngăn

Có người phát tâm tụng Kinh điển
Muốn độ quần mê qua bờ kia
Tuy lập thệ nguyện không nghĩ bàn
Mới đọc liền quên xao lãng mất

Người này do có nghiệp chướng mê
Kinh điển Đại Thừa không thể nhớ
Cúng dường Địa Tạng với hương hoa
Y phục ẩm thực các đồ chơi

Để bát nước trong trước Đại sĩ
Sau một ngày đêm rồi thỉnh uống
Sanh lòng trân trọng cữ ngũ tân
Rượu thịt tà dâm cùng vọng ngữ

Hai mươi mốt ngày chớ sát hại
Chí tâm nhớ niệm Đại sĩ danh
Liền như trong mộng thấy vô biên
Tỉnh giấc nhĩ căn được bén lanh

Kinh giáo một khi đã nghe qua
Ngàn vạn đời sau mãi chẳng quên
Bậc Đại sĩ ấy không nghĩ bàn
Có thể khiến người đắc trí tuệ

Bần cùng chúng sanh và bệnh tật
Nhà cửa hung suy quyến thuộc ly
Lúc ngủ mộng điềm chẳng an lành
Cầu gì cũng trái không toại ý

Chí tâm chiêm lễ tượng Địa Tạng
Tất cả ác sự đều tiêu tan
Cho đến trong mộng thảy an vui
Quỷ thần hộ vệ y thực dư

Vào rừng lên núi qua biển cả
Chim thú độc dữ cùng ác nhân
Ác thần ác quỷ với ác phong
Tất cả ách nạn các khổ não

Chỉ cần chiêm lễ và cúng dường
Địa Tạng Bồ-Tát Đại sĩ tượng
Giả như băng rừng vượt biển lớn
Các điều dữ ấy đều tiêu tan

Quán Âm chí tâm nghe Ta nói
Địa Tạng vô tận chẳng nghĩ bàn
Trăm ngàn vạn kiếp kể không cùng
Rộng tuyên Đại sĩ sức như vậy

Nếu ai nghe được Địa Tạng danh
Cho đến thấy tượng chiêm lễ Ngài
Hương hoa y phục ẩm thực dâng
Thọ hưởng trăm ngàn vi diệu lạc

Nếu lại hồi hướng đến Pháp Giới
Tất sẽ thành Phật liễu sanh tử
Vì thế Quán Âm hãy bảo khắp
Hằng sa quốc độ đều nên biết”.

13/. Phẩm Phó Chúc Trời Người

Lúc bấy giờ Đức Thế Tôn lại nhấc cánh tay sắc vàng xoa trên đảnh của Địa Tạng Bồ-Tát Ma-ha-tát và nói lời như vầy:

“Địa Tạng, Địa Tạng! Thần lực của ông bất khả tư nghị, từ bi của ông bất khả tư nghị, trí tuệ của ông bất khả tư nghị, biện tài của ông bất khả tư nghị. Dù cho mười phương chư Phật ngợi khen và tuyên nói những sự không thể nghĩ bàn của ông trong ngàn vạn kiếp thì cũng chẳng thể hết.

Địa Tạng, Địa Tạng! Ông nên nhớ Ta nay tại cung trời Đao-lợi, ở trong đại hội với trăm ngàn vạn ức bất khả thuyết bất khả thuyết với tất cả chư Phật Bồ-Tát và trời rồng tám bộ chúng, một lần nữa, Ta phó chúc hàng trời người và các chúng sanh cho ông–những kẻ còn ở trong căn nhà lửa và vẫn chưa ra khỏi Tam Giới. Ông đừng khiến cho những chúng sanh ấy đọa vào trong ác thú dù chỉ một ngày một đêm. Huống nữa còn đọa vào năm Địa Ngục Vô Gián, đến nỗi phải trải qua ngàn vạn ức kiếp mà chẳng có kỳ hạn thoát ra.

Này Địa Tạng! Chúng sanh ở Diêm-phù-đề này đây, ý chí với tâm tánh bất định và nhiều tập khí xấu ác. Dù họ đã phát thiện tâm nhưng thoáng liền thối thất. Nếu gặp ác duyên thì niệm niệm tăng trưởng. Vì thế Ta đã phân ra trăm ngàn ức thân để hóa độ với tùy theo căn tánh mà độ thoát họ.

Này Địa Tạng! Ta nay ân cần phó chúc chúng trời người cho ông. Vào đời vị lai, nếu có trời người cùng thiện nam tử thiện nữ nhân nào ở trong Phật Pháp gieo trồng được chút ít thiện căn chừng bằng một sợi lông, một hạt bụi, một hạt cát hay một giọt nước, thì ông hãy dùng Đạo lực mà ủng hộ người đó, làm cho họ dần dần tu hành Đạo vô thượng và chớ để thối thất.

Lại nữa, Địa Tạng! Vào đời vị lai, hoặc trời hoặc người, do tùy theo nghiệp mà thọ báo ứng và sa vào nơi ác thú, hay sắp đọa trong ác thú, hoặc gần kề đến cửa đó. Nếu các chúng sanh này có thể niệm được danh hiệu của một vị Phật, danh hiệu của một vị Bồ-Tát, một câu hay một bài kệ trong Kinh điển Đại Thừa, thì ông hãy dùng thần lực và phương tiện để cứu bạt những chúng sanh ấy. Ông hãy hiện ra vô biên thân ở chỗ người đó và phá tan địa ngục, khiến họ sanh lên cõi trời để thọ hưởng an vui thù thắng vi diệu.”

Lúc bấy giờ, Đức Thế Tôn nói kệ rằng:

“Hiện tại vị lai chúng trời người
Ta nay ân cần phó chúc ông
Dùng đại thần thông phương tiện độ
Chớ khiến sa đọa ác thú khổ”

Lúc bấy giờ Địa Tạng Bồ-Tát Ma-ha-tát, gối phải quỳ và chắp tay bạch Phật rằng:

“Bạch Thế Tôn! Kính mong Thế Tôn đừng lo lắng nữa. Vào đời vị lai, nếu thiện nam tử thiện nữ nhân nào ở trong Phật Pháp mà có chừng một niệm cung kính, thì con cũng dùng trăm ngàn phương tiện để độ thoát người đó và làm cho họ mau ra khỏi vòng sanh tử. Hà huống là họ nghe về các việc lành rồi niệm niệm tu hành, thì tự nhiên sẽ vĩnh viễn không còn thối chuyển nơi Đạo vô thượng.”

Khi nói lời ấy xong, trong Pháp hội có một vị Bồ-Tát tên là Hư Không Tạng bạch với Đức Phật rằng:

“Bạch Thế Tôn! Con nay đến trời Đao-lợi và nghe được Như Lai ngợi khen về sức uy thần bất khả tư nghị của Địa Tạng Bồ-Tát. Trong đời vị lai, nếu có thiện nam tử thiện nữ nhân, cho đến hết thảy trời rồng mà nghe Kinh điển này cùng danh tự của ngài Địa Tạng, hoặc chiêm lễ hình tượng, thì sẽ được bao nhiêu điều phước lợi? Duy nguyện Thế Tôn vì tất cả chúng sanh ở hiện tại cùng vị lai mà lược nói về việc ấy.”

Phật bảo Hư Không Tạng Bồ-Tát:

“Lắng nghe, lắng nghe! Ta sẽ vì ông phân biệt giảng giải. Vào đời vị lai, nếu có thiện nam tử thiện nữ nhân nào thấy hình tượng của Địa Tạng cùng nghe Kinh này, cho đến đọc tụng, rồi dùng hương hoa, thức ăn nước uống, y phục và châu báu để cúng dường, bố thí, tán thán, chiêm ngưỡng, và đảnh lễ ngài, thời sẽ được 28 điều lợi ích:

1. Trời rồng hộ niệm.
2. Thiện quả ngày tăng.
3. Tích nhân thánh thượng.
4. Bồ-đề bất thối.
5. Y thực phong phú.
6. Bệnh dịch bất xâm.
7. Thoát nạn nước lửa.
8. Chẳng gặp trộm cướp.
9. Người thấy kính mến.
10. Quỷ thần hộ giúp.
11. Thân nữ chuyển nam.
12. Làm con vua chúa.
13. Tướng đẹp đoan chánh.
14. Thường sanh lên trời.
15. Hoặc làm đế vương.
16. Đắc Túc Mạng Thông.
17. Cầu mong như ý.
18. Quyến thuộc hòa vui.
19. Tai họa tiêu diệt.
20. Nghiệp đạo vĩnh trừ.
21. Đi đến nơi chốn.
22. Đêm mộng an vui.
23. Người mất lìa khổ.
24. Túc phước thọ sanh.
25. Chư thánh khen ngợi.
26. Thông minh lanh lợi.
27. Giàu lòng từ mẫn.
28. Cứu cánh thành Phật.

Lại nữa, Hư Không Tạng Bồ-Tát! Nếu thiên long quỷ thần ở hiện tại cùng vị lai mà nghe danh hiệu Địa Tạng và đảnh lễ hình tượng Địa Tạng, hoặc nghe về bổn nguyện và sự tích tu hành của Địa Tạng, rồi tán thán chiêm lễ, thì sẽ được bảy điều lợi ích:

1. Mau vượt thánh địa.
2. Ác nghiệp tiêu diệt.
3. Chư Phật đến hộ.
4. Bồ-đề bất thối.
5. Bổn lực tăng trưởng.
6. Đắc Túc Mạng Thông.
7. Cứu cánh thành Phật.”

Lúc bấy giờ, bất khả thuyết bất khả thuyết tất cả chư Phật Như Lai đã đến từ mười phương, cùng đại Bồ-Tát và thiên long bát bộ, khi nghe Đức Phật Thích-ca-mâu-ni xưng dương tán thán đại uy thần lực không thể nghĩ bàn của Địa Tạng Bồ-Tát và đều khen là việc chưa từng có. Khi ấy ở trời Đao-lợi mưa xuống vô lượng hương hoa, thiên y, và xâu chuỗi anh lạc để cúng dường Đức Phật Thích-ca-mâu-ni cùng Địa Tạng Bồ-Tát. Sau đó, hết thảy chúng hội đều chiêm ngưỡng, đảnh lễ, chắp tay rồi cáo lui.

卍 Kinh Địa Tạng Bồ-Tát Bổn Nguyện – Hết quyển hạ

Trang: 1 2 3