KINH BI HOA
(Lịch sử đức Phật A Di Đà và các Bồ Tát)
Hán dịch: Đời Bắc Lương, Tam Tạng Pháp Sư Đàm Vô Sấm, Người Thiên Trúc
Việt dịch: Ni viện Diệu Quang, Nha Trang, Thích nữ Tâm Thường
Chứng nghĩa và Nhuận Văn: Tỳ kheo Thích Đỗng Minh, Tỳ kheo Tâm Hạnh

 

Quyển Thứ Mười

PHẨM THỨ NĂM
BỐ THÍ BA LA MẬT
(Phần 3)

 Phật bảo Bồ Tát Tịch Ý:

– Thiện nam tử! Sau đó, trải qua vô lượng vô biên vô số kiếp, cõi này đổi tên là Soạn Trạch Chư Ác, đại kiếp tên Thiện Đẳng Cái, cũng đời ác năm trược.

Về phương Đông, cách đây năm mươi bốn thiên hạ, cõi Diêm Phù Đề kia tên là Lư Bà La, do nguyện lực nên Ta sanh nơi đó và làm Chuyển Luân Thánh Vương, chủ bốn thiên hạ, hiệu là Hư Không Tịnh, dạy các chúng sanh tu tập theo mười điều thiện và ba thừa. Lúc ấy, Ta bố thí cho tất cả chúng sanh không có sự phân biệt. Có vô số những người ăn xin theo Ta xin các vật quý báu, vàng, bạc, lưu ly, pha lê, tiền tài, hàng hóa, ngọc lưu ly xanh lớn, ngọc ma ni đỏ … Vật quý báu thì ít mà người xin quá đông nên đại thần thưa không đủ. Ta hỏi đại thần:

– Trân bảo này có từ đâu?

Đại thần tâu:

– Đó là Long vương hiện ra. Tuy có các vật báu này nhưng chỉ để cúng dường Thánh vương, không thể có dủ dể cho tất cả mọi người đến xin như thế này.

Khi ấy, Ta phát thệ nguyện rộng lớn:

– Thời vị lai, trong đời ác năm trược, loài người thọ trăm tuổi, dày đặc phiền não, chắc chắn Ta thành Chánh Giác. Nếu nguyện của ta được thành tựu, bản thân được lợi ích thì Ta làm Đại Long vương, hiện ra vô số kho trân bảo nơi thế giới Soạn Trạch Chư Ác này. Khắp mọi nơi trong tứ thiên hạ, mỗi một thiên hạ Ta bảy lần thọ thân, mỗi thân hiện ra vô lượng trăm ngàn vạn ức na do tha kho trân bảo, mỗi kho báu ngang dọc đều bằng một ngàn do tuần. Các kho tàng ấy đều có đầy vô số trân bảo, cung cấp cho chúng sanh như đã nói ở trên. Như ở trong một thế giới này, Ta dụng ý tinh tấn, tuần tự như vậy, ở khắp cả hằng hà sa các quốc độ không có Phật, với đời ác năm trược khắp mười phương, nơi mỗi thiên hạ, mỗi một Phật độ, Ta bảy lần thọ thân, v.v… như đã nói ở trên.

– Thiện nam tử! Khi Ta phát thiện nguyện như vậy thì có trăm ngàn ức chư thiên ở trong hư không mưa vô số hoa và khen ngợi Ta:

– Lành thay! Lành thay! Ý muốn bố thí cho tất cả, nay Ngài đã được như nguyện.

Thiện nam tử! Khi ấy đại chúng nghe chư thiên gọi vua Hư Không Tịnh hiệu là “Bố thí tất cả” nên cùng bảo với nhau:

– Chúng Ta nên đến gặp Vua để cầu xin vật khó cho. Nếu Vua có thể cho, mới được gọi là “Bố thí tất cả”. Nếu không, sao có thể được gọi là “Bố thí tất cả”?!

Bấy giờ, mọi người dều đi đến gặp Vua để xin phu nhân, xin thể nữ và Thái tử, v.v… trong hậu cung. Nghe họ xin xong, vua Chuyển luân rất vui mừng và theo sự cầu xin mà cung cấp cho tất cả. Mọi người lại bảo với nhau:

– Thê tử đều dễ cho, không phải là việc khó. Nay chúng Ta nên theo Vua xin thân thể, tay chân… Nếu Vua cho thì mới có thể được gọi là chân thật cho tất cả.

Lúc ấy, mọi người đến gặp Đại vương. Trong chúng đến xin này có một người trẻ tuổi tên Thanh Quang Minh, thọ trì giới luật chó, đến Chuyển luân vương thưa:

– Đại vương, nếu ngài là người bố thí cho tất cả, cúi xin ngài cho tôi cõi Diêm Phù Đề này.

– Ta nghe xong rất vui mừng, liền đem nước thơm tắm rửa cho người đó, cho mặc y phục mềm mại hảo hạng, đem nước quán đảnh và cho kế thừa ngôi vị Thánh vương, rồi đem cõi Diêm Phù Đề trao cho người đó. Ta lại phát nguyện rằng:

– Như Ta đã bố thí cõi Diêm Phù Đề, do sự việc này, Ta sẽ thành Chánh Giác, nguyện cầu được thành tựu, bản thân được lợi ích. Nhân dân trong Diêm Phù Đề này sẽ vâng lời, cung kính người này làm Vua; lại làm cho người này làm Chuyển luân vương sống lâu vô cùng. Ta thành Chánh Giác xong, sẽ thọ ký cho họ: chỉ còn một đời sẽ được  thành Phật.

– Có Bà la môn tên Lư Chí đến xin Ta hai chân, nghe xong, Ta rất hoan hỷ, liền đem dao bén tự chặt hai chân cho người kia. Cho xong, Ta phát nguyện:

– Nguyện đời sau Ta sẽ được chân giới vô thượng.

– Có Bà la môn tên Nha, đến xin Ta hai mắt. Nghe xong, Ta tất hoan hỷ, liền móc hai mắt cho người kia. Cho xong, Ta lại phát nguyện:

– Nguyện đời sau Ta sẽ được đầy đủ năm loại mắt vô thượng.

– Không bao lâu, có Bà la môn tên Tịnh Kiên Lao đến xin Ta hai tai. Nghe xong, Ta rất hoan hỷ, liền tự cắt tai cho người kia. Cho xong, Ta phát nguyện:

– Nguyện đời sau Ta sẽ được lỗ tai đầy đủ trí tuệ vô thượng.

– Thời gian không lâu, có Ni kiền tử tên Tưởng, đến xin Ta năm căn. Nghe xong, Ta rất hoan hỷ, liền cắt cho ngay. Cho xong, Ta phát nguyện:

– Nguyện Ta đời sau thành Chánh Giác, được tướng Mã âm tàng.

– Không bao lâu, lại có người đến xin máu thịt của Ta. Nghe xong, Ta rất hoan hỷ, liền cho ngay. Cho xong, Ta phát nguyện:

– Nguyện Ta đời sau được đầy đủ tướng thân màu hoàng kim vô thượng.

– Không bao lâu, lại có Bà la môn tên Mật Vị, đến xin Ta hai tay. Nghe xong, Ta rất hoan hỷ, dùng tay phải cầm dao cắt tay trái và nói:

– Tay phải này Ta không thể tự cắt, khanh hãy tự cắt lấy.

– Cho như vậy xong, Ta phát nguyện:

– Nguyện Ta đời sau sẽ được tay thành thật vô thượng.

– Thiện nam tử! Cắt tay chân như vậy xong, thân thể đổ máu, Ta lại phát nguyện:

– Nhân việc bố thí này, Ta chắc chắn thành Chánh Giác, nguyện của ta được thành tựu, bản thân được lợi ích thì phần thân còn lại này cũng được người nhận nữa. Nếu không phải bậc Thánh thì không hiểu được ý nghĩa này.

Các vua nhỏ, v.v… và các đại thần đều bảo:

– Than ôi! Người ngu! Vì lẽ gì tự cắt thân thể, tay chân, làm cho trong một lúc mà các chi phần của thân thể bị mất hết, còn lại cục thịt này có giá trị gì?

– Bấy giờ, các đại thần liền đem thân Ta ra ngoài thành, để giữa nghĩa địa rồi cùng trở về. Khi ấy, có vô số ruồi muỗi đến hút máu Ta. Loài chim ưng, chồn, hổ, sói… đều đến ăn thịt Ta. Lúc ấy, mạng sống Ta chưa dứt hẳn, tâm rất hoan hỷ, Ta lại phát nguyện:

– Hiện nay Ta xả bỏ hết thảy tay chân và các phần thân thể của Ta để bố thí, không sanh một ý niệm tức giận và hối hận. Nếu nguyện của Ta thành tựu, bản thân Ta được lợi ích, sẽ khiến cho thân này thành núi thịt lớn, để các chúng sanh uống máu ăn thịt đến đây tùy ý ăn uống.

– Ta phát nguyện như vậy xong, liền có chúng sanh cùng nhau đến ăn uống. Do sức bổn nguyện, thân Ta chuyển biến cao lớn cả ngàn do tuần, chiều ngang và dọc đều bằng năm trăm do tuần và cung cấp máu thịt cho chúng sanh mãn ngàn năm. Ngay khi ấy, Ta xả bỏ lưỡi, làm cho các hổ lang, chim ưng, chim điêu thứu… được ăn thịt no đủ. Do nguyện lực nên lưỡi Ta mọc lại như cũ, nếu gom lại thì lớn như núi Kỳ Xà Quật. Làm việc bố thí này xong, Ta lại phát nguyện:

– Nguyện Ta đời sau được thành tựu đầy đủ tướng lưỡi dài rộng.

– Thiện nam tử! Khi Ta qua đời ở Diêm Phù Đề, do bổn nguyện nên sanh vào loài rồng, làm Đạo Long vương tên là Thị Hiện Bảo Tàng. Ngay đêm sanh ra, Ta hiện ra trăm ngàn ức na do tha vô số kho báu và tự ra lệnh:

– Hiện nay, trong thế giới có nhiều kho báu, trong đó có đầy đủ các vật trân bảo lạ, kim ngân cho đến ma ni bảo châu.

– Nghe rao như vậy, các chúng sanh này đều tự lo lấy các vật báu tùy ý dùng. Dùng đầy đủ xong, chúng thực hành mười điều thiện, phát tâm thành Chánh Giác, hoặc phát tâm Thanh Văn, Bích Chi Phật. Vào thời gian ấy, Ta sanh trở lại bảy lần, làm Long vương, sống lâu bảy vạn bảy ngàn ức na do tha trăm ngàn năm, hiện ra vô lượng vô biên vô số kho báu cho các chúng sanh, làm cho vô lượng vô biên vô số người tu học theo ba thừa, khuyên họ thực hành đầy đủ mười thiện đạo.Sau khi đem vô lượng trân bảo cho chúng sanh được đầy đủ, Ta lại phát nguyện:

– Nguyện đời vị lai Ta sẽ được đầy đủ ba mươi hai tướng tốt.

– Như vậy, vào thời gian của đệ nhị thiên hạ, Ta cũng bảy lần sanh làm Đại Long vương như trên. Khắp nơi khắp chốn trong các thế giới, Ta đều làm vô lượng lợi ích như vậy. Khắp vô lượng vô biên thế giới trong mười phương, mỗi một thiên hạ, mỗi một cõi Phật, Ta cũng sanh lại bảy lần làm Đại Long vương, sống lâu bảy vạn bảy ngàn ức na do tha trăm ngàn năm, hiện ra vô lượng vô biên vô số kho báu và cũng làm lợi ích như trước.

– Thiện nam tử! Ông nên biết, đó là khi làm Bồ Tát, Như Lai đã hết sức tinh tấn cầu nhân duyên để được ba mươi hai tướng.

Thiện nam tử! Sự tinh tấn của Như Lai khi hành Bồ Tát đạo, trừ tám vị trượng phu kể trên, trong đời quá khứ, hoàn toàn không ai có thể sánh kịp. Nếu quá khứ đã không có ai, nên biết rằng các Bồ Tát đời vị lai cũng không ai có thể hành động siêng năng sâu xa như Ta đã làm.

– Thiện nam tử! Lại trải qua vô lượng vô biên vô số kiếp, thế giới này chuyển tên là San Hô Trì, kiếp tên Hoa Thủ. Bấy giờ, vào đời ngũ trược không có Phật, ở trong đó ta làm Thích Đề Hoàn Nhân tên Thiện Nhật Quang Minh. Quan sát Diêm Phù Đề thấy các chúng sanh chuyên làm việc ác, Ta liền hóa làm hình dáng Dạ xoa đáng kinh sợ, xuống Diêm Phù Đề đứng trước mọi người. Thấy Ta, mọi người đều rất sợ hãi, hỏi Ta muốn gì thì hãy nói

Ta đáp:

– Chỉ cần ăn uống, chứ không cần gì khác.

Họ hỏi lại:

– Muốn ăn những gì?

Ta đáp:

– Chỉ cần giết người để ăn máu thịt. Nếu các ngươi có thể trọn đời giữ giới bất sát, cho đến chánh kiến, phát tâm thành Chánh Giác, hoặc phát tâm thành Thanh Văn, Duyên Giác thì Ta sẽ không ăn nuốt các ngươi.

– Thiện nam tử! Khi ấy, Ta thường biến ra những hoá nhân đòi cung cấp ăn uống. Thấy Ta như vậy, chúng sanh càng thêm sợ hãi, đều thọ trì giới bất sát cho đến chánh kiến trọn đời, hoặc phát tâm thành Chánh Giác, hoặc phát tâm thành Thanh Văn, Bích Chi Phật thừa.

Sau khi khuyên hết thảy chúng sanh trong cõi Diêm Phù Đề tu hành mười điều thiện, trụ vào ba thừa xong, Ta lại phát nguyện:

– Nếu Ta chắc chắn thành Chánh Giác, nguyện của Ta được thành tựu, bản thân được lợi ích thì Ta sẽ khuyến hóa người trong tứ thiên hạ này làm theo mười điều thiện. Cho đến khắp trong thế giới này, ở bất cứ chỗ nào trong tứ thiên hạ, Ta đều dùng tướng mạo như vậy làm cho các chúng sanh thực hành mười điều thiện. Ta khuyến hóa khắp một thế giới như vậy phát tâm tu tập theo ba thừa xong, cho đến trong vô lượng vô biên vô số, v.v… đời ngũ trược, các quốc độ không có Phật khắp mười phương cũng được như vậy.

– Thiện nam tử! Khi ấy, Ta phát nguyện xong, thành tựu tất cả, nơi thế giới San Hô Trì hóa làm hình dáng Dạ xoa đáng sợ để điều phục chúng sanh, làm cho họ tu tập theo mười điều thiện và trụ trong ba thừa. Như vậy, trong vô lượng vô biên vô số, v.v… đời ngũ trược ác, quốc độ không có Phật khắp mười phương, Ta hóa làm hình dáng Dạ xoa để điều phục chúng sanh, làm cho tu hành theo mười điều thiện, trụ trong ba thừa. Thuở xưa Ta đã khủng bố chúng sanh để cho họ thực hành mười điều thiện, tu tập theo ba thừa. Do nghiệp quả nhân duyên này nên nay Ta được ngồi dưới cây Bồ đề, khi sắp thành Chánh Giác, còn bị Thiên ma Ba Tuần cho các đại chúng ma đi đến chỗ Ta muốn phá hoại, làm rối loạn đạo Bồ đề của Ta.

–  Thiện nam tử! Ta lược thuyết về Bố thí Ba la mật của Ta khi còn là Bồ Tát như vậy.

– Thiện nam tử! Pháp nhẫn của các Đại Bồ Tát rất sâu xa, Tổng trì giải thoát Tam muội vi diệu, lúc ấy Ta chưa được, mà chỉ có hai thân: ngũ thông và hữu lậu. Khi Ta làm việc lớn như vậy, làm cho vô lượng vô biên vô số người an trụ Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác, vô lượng vô biên vô số người an trụ Bích Chi Phật thừa, vô lượng vô biên vô số người an trụ Thanh Văn thừa và lại được cúng dường chư Phật như vô số vi trần một thế giới Phật. Công đức đạt được nơi mỗi cõi Phật nhiều như những giọt nước trong biển lớn. Cúng dường vô lượng Thanh Văn, Duyên Giác, Sư trưởng, cha mẹ ngũ thông thần tiên cũng như vậy. Xưa kia, như khi làm Bồ Tát, Ta tự đem máu thịt cung cấp cho chúng sanh, đại bi của ta như vậy các A La Hán ngày nay đều không có tâm này.