BỘ HÀM CHÚ VỀ GIỚI BỔN LUẬT TỨ PHẦN
Tỳ Kheo Thích Thiện Phước – Việt dịch
Chư Đại Đức hai pháp bất định này mỗi nửa tháng nói ở trong giới kinh chép ra.
Giới thứ 1.
BẤT ĐỊNH Ở CHỖ KHUẤT.
Phật ở nước Xá Vệ, Ca Lưu Đà Di lúc còn làm cư sĩ có quen thân với vợ của người bạn, cô tên là Trai Ưu Bà Tư, tướng mạo xinh đẹp và cả hai đều để ý nhau. Khi Ca Lưu Đà Di đến nơi ấy hai người cùng ngồi ở chỗ khuất nói những lời phi pháp. Qua khe hở, bà Tỳ Xá Khư mẫu nhìn thấy cho đó là lỗi, bà liền đi mau qua bạch Phật. Nhân thế Phật quở trách chế giới.
* Tỳ kheo nào cùng với người nữ.
Người nữ có trí, đang còn sống.
* Ngồi riêng.
Chỉ có một Tỳ kheo và một người nữ.
* Ở chỗ khuất.
Chỗ khuất có hai loại:
1/ Khuất đối với mắt thấy: Hoặc do bụi, sương mù, chỗ tối tăm không nhìn thấy nhau.
2/ Khuất đối với tai nghe: Cho đến ở nơi mà lời nói thường không nghe được.
* Chỗ che.
Ở trên có vật để che lại.
* Chỗ ngăn.
Hoặc cây, tường, hàng rào, vải cho đến những vật khác ngăn khuất vậy.
* Chỗ ngồi có thể hành dâm.
Chỗ có thể dung chứa làm việc dâm dục được.
* Nói lời phi pháp.
Nói cách thức dâm dục.
* Có Ưu Bà Tư trụ tín.
Ý nói tin Phật, Pháp, Tăng, quy y Phật, quy y Pháp, quy y Tăng, không sát sanh, không trộm cướp, không tà dâm, không nói dối, không uống rượu, khéo ghi nhớ, giữ gìn những việc không sai lầm. Cho nên nói ra lời chơn thật không hư dối.
Ở trong ba pháp đem nói mỗi một pháp hoặc Ba La Di, hoặc Tăng Già Bà Thi Sa, hoặc Ba Dật Đề. Tỳ kheo ngồi ấy tự nói: “Tôi phạm tội nầy”. Vậy nên phải xử một trong ba pháp hoặc Ba La Di, hoặc Tăng Già Bà Thi Sa, hoặc Ba Dật Đề. Nếu đúng như lời trụ tín Ưu Bà Tư nói thì nên như pháp mà trị Tỳ kheo ấy. Đó gọi là pháp bất định.
Trong đó Tỳ kheo tự nói từ nơi nào đi đến, chỗ để đi đến, hoặc ngồi, hoặc nằm, hoặc làm việc, hoặc không tự nói đều căn cứ như lời nói của Ưu Bà Tư mà trị phạt.
Giới thứ 2.
BẤT ĐỊNH Ở CHỖ TRỐNG.
Phật ở nước Xá Vệ, Ca Lưu Đà Di cũng phạm giới này đầu tiên, duyên do cũng như giới trước, chỉ vì ở chỗ trống nên hai tội khác nhau.
* Nếu Tỳ kheo cùng với người nữ ở nơi chỗ trống.
Nghĩa là không có tường vách và các vật khác ngăn che.
Chỗ không thể ngồi làm việc dâm dục.
Chỗ không thuận tiện làm việc dâm.
Nói lời thô ác.
Tức nói việc dâm dục, bất tịnh hạnh cho đến khen ngợi hai đường tốt xấu.
Có vị Ưu Bà Tư trụ tín đối với hai pháp mà nói mỗi một pháp, hoặc Tăng Già Bà Thi Sa, hoặc Ba Dật Đề, Tỳ kheo ngồi ấy tự nói: “Tôi phạm tội nầy”. Vậy nên xử một trong hai pháp, hoặc Tăng Già Bà Thi Sa, hoặc Ba Dật Đề. Nếu đúng như lời của trụ tín Ưu Bà Tư nói, nên y như pháp mà trị tội Tỳ kheo ấy, đó gọi là pháp bất định.
Trong đó, nếu Tỳ kheo tự nói từ nơi nào đi đến, chỗ để đến, hoặc ngồi, hoặc nằm, hoặc không tự nói đều căn cứ theo như lời của Ưu Bà Tư nói mà trị. Trong hai điều này vì chưa định được phạm vào pháp nào cho nên nói là bất định.
Chư Đại Đức tôi đã nói hai pháp bất định xong. Bây giờ xin hỏi chư Đại Đức trong hai pháp này có thanh tịnh không (nói ba lần). Chư Đại Đức trong đây thanh tịnh vì im lặng, việc nầy xin ghi nhận như vậy.
BỘ HÀM CHÚ VỀ GIỚI BỔN LUẬT TỨ PHẦN