Vân Cư Ðạo Ưng

Từ Điển Đạo Uyển

雲居道膺; C: yúnjū dàoying; J: ungo dōyō; ?-902;
Thiền sư Trung Quốc, môn đệ của Ðộng Sơn Lương Giới. Dòng thiền của Sư là dòng chính của tông Tào Ðộng được truyền đến bây giờ tại Nhật. Dòng của Tổ thứ hai là Tào Sơn Bản Tịch chỉ tồn tại được vài thế hệ (xem biểu đồ cuối sách).
Sư họ Vương, quê ở Ngọc Ðiền, U Châu, xuất gia từ nhỏ và thụ giới cụ túc năm 25 tuổi. Ban đầu, Sư học kinh luật Tiểu thừa rồi tự than “Kẻ đại trượng phu đâu thể chịu luật nghi còng trói” và đến Thuý Vi lưu học ba năm. Sau, nghe người ca ngợi pháp hội Ðộng Sơn, Sư đến tham vấn.
Một hôm, Ðộng Sơn hỏi: “Từ đâu đến?” Sư thưa: “Ðạp núi đến.” Ðộng Sơn hỏi: “Quả núi nào nên ở?” Sư hỏi lại: “Có quả núi nào chẳng nên ở?” Ðộng Sơn bảo: “Thế thì cả nước đều bị Xà-lê chiếm hết.” Sư thưa: “Chẳng phải.” Ðộng Sơn hỏi: “Thế ấy là ngươi đã được đường vào?” Sư thưa: “Không đường.” Ðộng Sơn hỏi: “Nếu không đường làm sao được cùng Lão tăng gặp nhau?” Sư thưa: “Nếu có đường thì cùng Hoà thượng cách núi vậy.” Ðộng Sơn bảo: “Kẻ này về sau ngàn muôn người nắm chẳng đứng.”
Sư cất am ở riêng, trải qua nhiều ngày không xuống trai đường. Ðộng Sơn hỏi vì sao thì Sư thưa có Thiên thần cúng dường. Chiều đến, Ðộng Sơn gọi Sư vào hỏi: “Am chủ Ưng!” Sư ứng thinh: “Dạ!” Ðộng Sơn hỏi: “Chẳng nghĩ thiện, chẳng nghĩ ác, là cái gì?” Sư trở về am ngồi yên, Thiên thần tìm không ra mới thôi cúng dường.
Sau khi được Ðộng Sơn Ấn khả, Sư đến Vân Cư trụ trì, học chúng đến rất đông không dưới 1500 chúng, tông phong của Ðộng Sơn rất thịnh hành.
Sư tịch ngày 03 tháng giêng niên hiệu Thiên Phục năm thứ hai đời Ðường sau 30 năm hoằng hoá tại đây.