tây đại thừa giáo

Phật Quang Đại Từ Điển

(西大乘教) Tông giáo dân gian, do bà Lữ ngưu sống tại thôn Hoàng, ngoại ô phía tây Bắc bình sáng lập vào đời Minh, Trung quốc. Bởi vì Văn hương giáo do Vương sâm ở cửa khẩu Thạch Phật, Loan châu, tỉnh Hà bắc, sáng lập gọi là Đông đại thừa giáo nên tông giáo này gọi là Tây đại thừa giáo. Giáo chủ Lữ ngưu cũng gọi là Lữbồ tát, Lữ tổ. Cứ theo Phổ độ tân thanh cứu khổ bảo quyển thì Lữ tổ là hóa thân của Vô sinh lão mẫu và Quan âm. Khi vua Anh tông (ở ngôi 1436-1449) nhà Minh đích thân cầm quân đánh Ngõa thích, Lữ tổ hóa làm bà già điên khùng, đứng giữa đường khuyên can ngăn trở, nhưng không ngăn được. Sau, vua Anh tông thua trận bị bắt ở thành Thổ mộc (phía tây huyện Hoài lai, Sát cáp nhĩ), Lữ tổ đem thức ăn uống cho vua. Khi vua được tha, trên đường trở về triều, Lữ tổ lại khuyên vua giữ im lặng. Đến khi vua lên ngôi trở lại, vua liền ban chiếu xây chùa Bảo minh (tức Thuận thiên Bảo minh hoàng cô tự) ở thôn Hoàng, ngoại ô kinh đô để cúng dường Lữ tổ bồ tát, làm đất sở tại của Tây đại thừa giáo. Khoảng năm Gia tĩnh, triều đình hủy bỏ chùa này.