tâm tánh bản tịnh

Phật Quang Đại Từ Điển

(心性本淨) Tâm tính vốn thanh tịnh. Chỉ cho tâm thể xưa nay vốn trong sạch, không thay đổi. Đây là lập trường tư tưởng của Đại chúng bộ trong Phật giáo bộ phái. Bộ này cho rằng tuy phiền não có khả năng che lấp tâm tính, nhưng đó chỉ là khách trần phiền não sinh khởi về sau, chứ không phải là bản thể của tâm. Thuyết Như lai tạng và thuyết Phật tính của Đại thừa cũng y cứ vào đây mà được thành lập. [X. phẩm Tự phần giả tâm trong luận Xá lợi phất a tì đàm Q.27; luận Dị bộ tông luân]. (xt. Tâm Tính).