佛大僧大經 ( 佛Phật 大đại 僧Tăng 大đại 經kinh )

Phật Học Đại Từ Điển

NGHĨA TIẾNG HÁN

 (經名)一卷,劉宋京聲譯。王舍城之富者有二子,兄名佛大,弟名僧大。僧大出家,佛大貪染其婦。婦不從,佛大遣賊殺僧大。僧大臨死得四果,婦哭死得生天,佛大遂墮於地獄。

NGHĨA HÁN VIỆT

  ( 經kinh 名danh ) 一nhất 卷quyển , 劉lưu 宋tống 京kinh 聲thanh 譯dịch 。 王Vương 舍Xá 城Thành 之chi 富phú 者giả 有hữu 二nhị 子tử 。 兄huynh 名danh 佛Phật 大đại , 弟đệ 名danh 僧Tăng 大đại 。 僧Tăng 大đại 出xuất 家gia , 佛Phật 大đại 貪tham 染nhiễm 其kỳ 婦phụ 。 婦phụ 不bất 從tùng , 佛Phật 大đại 遣khiển 賊tặc 殺sát 僧Tăng 大đại 。 僧Tăng 大đại 臨lâm 死tử 得đắc 四Tứ 果Quả 婦phụ 哭khốc 死tử 得đắc 生sanh 天thiên 。 佛Phật 大đại 遂toại 墮đọa 於ư 地địa 獄ngục 。