Trường Ca Pháp Hoa

Mặc Giang

 

Lời tự thuật của tác giả

Chắp tay đê đầu đảnh lễ Đức Từ Phụ Bổn Sư,

Bản thân con, TNT Mặc Giang, tâm lực yếu hèn, đức mỏng tội dày, lại dân giả quê mùa, học ít hiểu nông, lời nói thô thiển, chữ nghĩa hẹn hẹp. Bộ Kinh Pháp Hoa, vua của các Kinh, con đã từng trì tụng mấy chục năm trường, chỉ trì và tụng chứ hiểu, nhận, ngộ chẳng khác nào như giọt sương khô rơi trên rừng cây núi thẳm.

Do đó, về chiều rộng, chiều sâu, sự uyên áo, liễu triệt và có tính toàn bộ, con không dám lạm bàn mà chỉ xin mạo muội nhận, nhìn yếu chỉ, yếu nghĩa tâm đắc của từng phẩm, với giọt sương kia chân thành chuyển tải thật cô đọng qua biến thể thi ca, và có ý muốn nhờ phương tiện văn mỹ nghệ để phổ cập cho những ai hữu duyên hữu ngộ.

Nếu không tột, không siêu, chẳng qua là thiếu học, hiểu cạn, chưa thấm, chưa chín, tự nguyện tô bồi thêm. Thành tâm đảnh lễ Đức Từ Tôn từ bi lượng thứ.

Tất cả, xuất phát bằng tấm lòng thành, sự tận tụy của bản thân, nhằm góp phần xiển dương chánh pháp. Tuyệt nhiên không vì bào ảnh ngã nhân danh lợi.

Kính mong những ai nhìn thấy bản văn này, xin hoan hỷ cảm nhận với ý hướng trên.

Trân trọng,
Tịch liêu, tháng 11-2009
TNT Mặc Giang

————-

Ca ngợi Kinh Pháp Hoa 00

(Tác giả xin mở)

“Hơn sáu muôn lời thành bảy cuốn
Rộng chứa đựng vô biên nghĩa mầu
Trong cổ, nước cam lồ rịn nhuận
Trong miệng, chất đề hồ nhỏ mát
Bên răng, ngọc trắng tuôn xá lợi
Trên lưỡi, sen hồng phóng hào quang
Dầu cho, tạo tội hơn núi cả
Chẳng nhọc, Diệu Pháp vài ba hàng”

“Phật Pháp cao siêu ý thâm sâu
Trăm ngàn muôn kiếp biết tìm đâu
Con nay nghe thấy xin ca tụng
Nguyện tỏ Như Lai nghĩa nhiệm mầu”

Bước vào nhà Như Lai
Mặc chiếc áo Như Lai
Ăn cơm của Như Lai
Nói chuyện của Như Lai

Vào nhà Như Lai
Mặc áo Như Lai
Ăn cơm Như Lai
Nói chuyện Như Lai

Pháp Hoa vi diệu khôn lường
Ba đời Chư Phật tán dương
Chúng sanh thành tâm quy ngưỡng
Ánh trăng dẫn lối đưa đường

Con đường thẳng đến Như Lai
Pháp Hoa không luận dong dài
Pháp Hoa là vua các pháp
Phật Thừa chỉ một không hai

Nam Mô Pháp Hoa Hội
Nam Mô Pháp Hoa Hội Thượng Phật
Pháp Hoa Hội Thượng Phật Bồ Tát Ma Ha Tát.

Tháng 11 – 2009

Trường Ca Pháp Hoa 01

(Phẩm Tựa, thứ nhất)

Mười phương Chư Phật trong quá khứ
Mười phương Chư Phật thời hiện tại
Mười phương Chư Phật trong tương lai
Truyền tiếp nhau và thị hiện ra đời
Chỉ vì, một đại sự nhân duyên duy nhất
Bao trùm trời đất
Vũ trụ bao la
Pháp giới hằng sa
Không ngoài Tri Kiến Phật
Tại Núi Kỳ Xà Quật
Đẹp thay Vương Xá Thành
Đại chúng hơn số ngàn
Bồ Tát hơn số muôn
Thiên nhơn hơn số ức
Đức Thế Tôn Quyền Giáo chân thật
Dùng phương tiện chuyển xe Ba Thừa
Như ngàn mây hội tụ đổ mưa
Cả trời đất nhờ mưa (ơn) pháp vũ
Đây là chuyến xe nhỏ
Đây là chuyến xe vừa
Đây là chuyến xe lớn
Ba chuyến xe là một
Khai mở Phật Tri Kiến
Giải bày Phật Tri Kiến
Tỏ ngộ Phật Tri Kiến
Chứng nhập Phật Tri Kiến
Khi nói ngàn vạn tiếng
Ngưng bặt, dứt âm thinh
Đâu là bóng là hình
« Mình với ta tuy hai mà một »
Ta với mình không một không hai
Tiếng chuông tỉnh thức ngân dài
Linh Sơn vi diệu phương đài Linh Sơn.

Tháng 11 – 2009

Trường Ca Pháp Hoa 02

(Phẩm Phương Tiện, thứ hai)

Đẹp thay, hai tiếng Pháp Hoa
Như Lai điều ngự Liên tòa
Đất trời sáu lần rung chuyển
Hướng về Diệu Pháp Liên Hoa

Nhiệm mầu Bổn giác diệu tâm
Sáng hơn ánh sáng trăng rằm
Thanh hơn trăng thanh mười sáu
Tam Thừa vận chuyển pháp luân

Phật tri kiến Phật khôn lường
Ba đời Chư Phật mười phương
Xuất Thánh lâm phàm Giáng Thế
Mở ra duy nhất một đường

Đường đi ngàn vạn lối
Nẻo đến chỉ một phương
Chứng ngộ lý chơn thường
Phá tan màn tăm tối

Vì chúng sanh mê muội
Vì sinh tử trầm luân
Vì biển khổ mênh mông
Quên thuyền từ bát nhã

Linh Sơn mở hội Pháp Hoa
Hoa sen diệu pháp kết tòa
Đuốc tuệ soi đường mở lối
Mười phương ba cõi gần xa

Năm châu bốn biển một nhà
Không phân chủng tộc màu da
Trí tuệ vượt tầm pháp giới
Tuyệt vời Hải hội Pháp Hoa

Tháng 11 – 2009

Trường Ca Pháp Hoa 03

(Phấm Thí Dụ, thứ ba)

Tội thay, này ông Trưởng giả
Ở trong nhà lửa mà chi
Các con của ông còn nhỏ
Làm sao hiểu biết được gì

Nhà lửa tam đồ bát nạn
Nhà lửa sinh tử tử sinh
Tan hợp hợp tan, thất tán
Biết đâu tìm lại bóng hình

Ngọn lửa vô thường đã cháy
Đốt tan vô thỉ đến giờ
Ngọn lửa vô thường đang cháy
Đốt tan cho đến vô chung

Sá gì nhà cao cửa rộng
Có chi của cải dư thừa
Một mai vô thường thăm viếng
Nổi chìm bong bóng giọt mưa

Này, ta có xe dê
Này, ta có xe hươu
Này, ta có xe trâu
Các con muốn xe nào
Ta cho con xe đó

Đây, là cổ xe nhỏ
Đây, là cổ xe trung
Đây, là cổ xe lớn
Xe nào cũng là xe
Ta cho con tất cả

Thoát ra căn nhà lửa
Thoát khỏi biển trầm mê
Từ nay có đường về
Ta đâu lo gì nữa

Phật thương chúng sanh như con nhỏ
Phật quý chúng sanh như trẻ thơ
Các con ơi, đừng có chần chờ
Hãy mau mau lên đường giác ngộ

Xe Tam Thừa thênh thang rộng mở
Các con ơi, ta chở con đi
Pháp Hoa Diệu Pháp huyền vi
Pháp Hoa Diệu Pháp từ bi độ đời.

Tháng 11 – 2009

Trường Ca Pháp Hoa 04

(Phẩm Tín Giải, thứ tư)

Ta là người cùng tử đi hoang
Đi lang thang trên những lối mòn
Đi lang thang không nhà không cửa
Sống lạc loài, gian khổ, héo hon

Ta là người cùng tử bơ vơ
Đi lang thang từ đó đến giờ
Không người thân, không cha không mẹ
Sống dại khờ như kẻ ngu ngơ

Ta là người cùng tử cô đơn
Đờn đứt dây, hỏi nữa chi đờn
Vọng không vang, không âm không tiếng
Sống trơ vơ quán trọ vô thường

Ta là người cùng tử phiêu du
Đi lang thang muôn kiếp mịt mù
Không có ai ba đường sáu nẻo
Hỡi đất trời, còn mấy thiên thu

Ta là người không có hôm qua
Không hôm nay, không những ngày mai
Không mái ấm nhà tranh bếp lửa
Hỏi cuộc đời, nào có chi ai

Ta là người không biết tuổi thơ
Không một ai từ đó đến giờ
Không anh em, không cha không mẹ
Sống một đời, một kiếp bơ vơ

Đâu ngờ nhà ta giàu có
Đâu ngờ trưởng giả cao sang
Đường đất lối mòn nho nhỏ
Bước ra con đường cái quan

Phải không, nhà xưa ta đó
Ô kìa, lối ngõ đi về
Mở mắt, nhìn ra cho rõ
Còn chi mong nữa ước thề

Thôi rồi, kiếp sống vơ bơ
Ta, trang công tử khôi ngô
Đẹp như sen vàng cao quý
Trổ bông, Diệu Pháp Liên Hoa

Thôi rồi, một kiếp không nhà
Hát lên ngàn vạn câu ca
Cung đàn hòa âm trổi khúc
Hát mừng Diệu Pháp Liên Hoa.

Tháng 11 – 2009

Trường Ca Pháp Hoa 05

(Phẩm Dược Thảo Dụ, thứ 5)

Ta là đấng Như Lai
Ứng cúng, Chánh biến tri
Minh hạnh túc, Thiện thệ
Thế gian giải, Vô thượng sĩ
Điệu ngự, Trượng phu
Thiên nhơn Sư, Phật Thế Tôn

Thân Phật là thân kim cương
Trí Phật là trí kim sắc
Lời Phật là lời chân lý
Nói ra từ miệng vàng

Như pháp vũ mưa ngàn
Thấm nhuần cây lớn nhỏ
Như vầng trăng sáng tỏa
Chiếu rọi khắp trần gian

Như vầng thái dương lên
Trải nắng vàng tươi đẹp
Tung ra khung cửa hẹp
Rộng khắp chốn hải hồ

Dù đồng ruộng, sông khô
Hay núi rừng biển cả
Không sang giàu nghèo khó
Không học vị thấp hèn

Khi đuốc tuệ soi đèn
Đều nhờ ơn tế độ
Tri Kiến Phật là thế
Pháp Hoa Hội hiển bày

Từ quá khứ đến nay
Tới ngàn sau không đổi
Nam Mô Pháp Hoa Hội
Nam Mô Pháp Hoa Hội
Thượng Phật Bồ Tát Ma Ha Tát.

Tháng 11 – 2009

Trường Ca Pháp Hoa 06

(Phẩm Thọ Ký, thứ 6)

Hạnh phúc thay, Ngài Ma Ha Ca Diếp
Diễm phúc thay, Bồ tát Mục Kiền Liên
Cao thượng thay, Ngài đại Ca Chiên Diên
Cao quý thay, Tu Bồ Đề tôn giả

Chính Đức Phật đã tuyên dương thọ ký
Vô lượng kiếp sau, giác hạnh viên toàn
Công đức lợi tha bảo mãn vuông tròn
Phật Pháp, chân như, tràn đầy chơn thể

Đâu đầu nguồn vô thỉ
Đâu tận đáy vô chung
Soi biển tuệ vô cùng
Chiếu mười phương ba cõi

Đâu tam đồ bát nạn
Đâu sáu nẻo luân hồi
Nhất tâm, chỉ một thôi
Dứt hằng sa pháp giới

Chắp tay đảnh lễ Ngài Mục Liên, Ca Diếp
Chắp tay xưng tán Ngài Chiên Diên, Bồ Đề
Tất cả chúng sanh, từ nay đã có đường về
Căn nhà xưa đã từ lâu bỏ ngõ

Đấng Cha Lành đang đợi chờ ta đó
Một đàn con, trầm biển đục đi hoang
Nhưng trong lòng vẫn ẩn hiện dấu son
Khơi bấc lửa ngọn đèn tâm bừng sáng

Vượt núi cả, đèo cao, ghềnh láng
Vượt sông mê, bến hẹn, kinh cầu
Đêm đêm về, xin thắp ánh hỏa châu
Dâng trước thềm, đền ơn Vô Thượng Giác.

Tháng 11 – 2009

Trường Ca Pháp Hoa 07

(Phẩm Hóa Thành Dụ, thứ 7)

Mau lên sắp đến Hóa Thành
Mười sáu Vương Tử an lành Pháp vương
Mỗi vị Hóa Phật một phương
Trăm nơi, ngàn cõi, vạn đường độ sinh
Soi gương, ngỡ bóng là mình
Lìa gương, tìm bóng hỏi mình là ai
Sao Hôm chờ đợi Sao Mai
Màn đêm biến mất phơi đài xa xôi

Thương không con lạc đà
Giữa sa mạc trụt trồi
Thẫn thờ đi đi mãi
Về cuối nẻo chân trời

Chừng như lá đâm chồi
Đồng xanh non ngọn cỏ
Đang đợi chờ ngươi đó
Lạc đà mỏi mòn trông

Hễ có biển, phải có sông
Hễ có núi, phải có đồi
Thẫn thờ bên bờ suối
Ngơ ngẩn con nai vàng

Hóa Thành, Thành Hóa mộng mơ
Khi đi đến đó, ai ngờ thế đâu
Hóa Thành, sao lại tìm cầu
Còn kia Bảo Sở, bảo châu liên đài
Sáng rồi, sao đợi ban mai
Hỏi thêm tiếng nữa, khện vài hèo nghe
Sáng rồi, sao đợi ban mai
Hỏi thêm tiếng nữa, khện vài hèo nghe !

Tháng 11 – 2009

Trường Ca Pháp Hoa 08

(Phẩm Ngũ bá Đệ tử Thọ Ký, thứ 8)

Hóa Thành Dụ, trông ly kỳ thế ấy
Khi đến nơi, đom đóm giữa hư không
Khi có mưa, bong bóng nước lông bông
Cơn mưa tạnh, tìm đâu bong bóng nữa

Từ Hóa Thành, nhận chân ra Bảo Sở
Năm trăm vị La Hán mỉm miệng cười
Khi Đức Phật đưa lên cánh hoa tươi
Ngài Ca Diếp nở trên môi hàm tiếu

Biển tuệ Phật, dùng trí làm sao hiểu
Rùa không lông, soi rọi kính hiển vi
Thỏ không sừng, mờ mắt mãi tìm đi
Như người mù rờ voi đâu có khác

Con dã tràng se mình trên bờ cát
Cả cuộc đời lầm lũi kiếp không nhà
Sớm ban mai như trải thảm sương sa
Nắng lên cao treo đầu cây ngọn cỏ

A La Hán đã nhận chân từ đó
Phật bản hoài thọ ký Tánh Như Lai
Từ Hóa Thành, kết Bảo Sở phương đài
Vi vi diệu Đấng Pháp Vương Vô Thượng

Đầu nguồn không vướng
Cuối ngọn không vương
Ngộ lý chơn thường
Nhờ ơn Pháp Hội

Pháp Hoa diệu vợi
Linh Sơn tuyệt kỳ
Đạo lý huyền vi
Ngàn năm soi sáng.

Tháng 11 – 2009

Trường Ca Pháp Hoa 09

(Thọ học, Vô học Nhơn Ký, thứ 9)

« Tu, mà không học là tu mù
Học, mà không tu chính là đãy sách »
« Y kinh giải nghĩa, Tam Thế Phật oan
Lìa kinh nhất tự, tức thành ma thuyết »

Học mà vô học, tức không còn gì học nữa
Học mà có học, học mãi sẽ không xong
Như vòng tròn, mà còn vẽ cong cong
Sẽ không thấy vòng tròn nằm đâu cả

Vòng tròn kín, cần chi mà vẽ nữa
Ai vẽ lên, chẳng khác đem ra đồ
Hãy nhìn kia, có một cánh hoa khô
Chất tươi đâu, mà hé cười chớm nở

Tự nhiên, hương hữu xạ
Vô xạ, tìm đâu hương
Dù phết phấn thoa son
Phập phù bay trước gió

Khi đã về trước ngõ
Sao lại hỏi tìm nhà
Còn xuôi ngược đường xa
Biết nơi nào sẽ đến

Hàng Vô Học, đều dự vào Bậc Thánh
Hàng Hữu Học, còn đứng ngoài cửa thôi
Khách lãng du, thêm hàng giậu hàng rào
Cũng chỉ bởi đèn tâm chưa tỏ ngộ

Khổ gì khổ, bởi trầm luân trong đó
Thoát ra rồi, cái khổ đâu đưa xem
Bức màn che, một khi kéo khỏi thềm
Bừng mắt tuệ trùm trời cao biển rộng.

Tháng 11 – 2009

Trường Ca Pháp Hoa 10

(Phẩm Pháp Sư, thứ 10)

Pháp Sư khi nói pháp
Phải vào nhà Như Lai
Mặc chiếc áo Như Lai
Ngồi pháp tọa Như Lai

Nhà Như Lai, là đức từ bi
Áo Như Lai, là áo nhẫn nhục
Tòa Như Lai, là vô vị vô cầu

Tri kiến Phật, biển tuệ thâm sâu
Đâu phải đèn dầu, hay đom đóm nhỏ

Anh muốn có Phật tuệ
Chị muốn thấy Phật thân
Em muốn đón Phật thừa
Nhờ Pháp Hoa Hải Hội

Đỉnh Linh Sơn, diệu âm vượt ba cõi
Núi Linh Thứu, Pháp Phật vượt phương ngàn
Mỗi chúng sanh, đều là Phật sẽ thành
Bởi đều có thường chơn, chân thật tánh

Pháp Hoa, ai nói ra một tiếng
Pháp Hoa, ai lắng nghe một câu
Như dòng sông bắc nhịp cầu kiều
Đi đi khắp trường giang đại hải

Đầu ghềnh quan ải
Cuối ngõ thênh thang
Gieo rắt đạo vàng
Đài sen thơm ngát

Thần tiên cỡi hạc
Tứ Thánh đường về
Một bước Tào Khê
Hoa Nghiêm pháp giới.

Tháng 11 – 2009

Trường Ca Pháp Hoa 11

(Phẩm Hiện Bảo Tháp, thứ 11)

Phật Đa Bảo, đã nhập Niết bàn vô lượng kiếp
Nghe Pháp Hoa, Ngài cũng hiện Pháp thân
Bảo Tháp kia, phương tiện nói, ân cần
Pháp thân Phật, vốn bất sanh bất diệt

Phật pháp thân, luôn thường hằng chân thật
Thể như thế, tánh như thế, biết không
Tướng như thế, dụng như thế tương đồng
Ta ca hát trên dòng sông bất nhị

Bên nầy sông, thuyền ai chờ ai đợi
Bên kia sông, bến cũ đợi con đò
Khách lên thuyền, xin cứ bước lên cho
Ta đưa khách đi về sông bến cũ

Xin đảnh lễ Đấng Cha Lành Điều Ngự
Xin chân thành xưng tán Đức Pháp vương
Chúng con đi trên con thuyền thanh lương
Thuyền bát nhã, đưa người qua biển khổ

Phật Đa Bảo, nhường nửa tòa pháp tọa
Cùng nhau ngồi, Đức Giáo chủ Thích Ca
Hai Đức Thế Tôn, chung một mái nhà
Vô lượng vô biên, hằng sa Thánh Chúng

Hiện bảo tháp, là pháp thân bất diệt
Hiện pháp tòa, là thần lực Như Lai
Nói pháp âm, là Pháp Phật không hai
Độ độ tận chúng sanh, nhập Tỳ Lô Tánh Hải.

Tháng 11 – 2009

Trường Ca Pháp Hoa 12

(Phẩm Đề Bà Đạt Đa, thứ 12)

Đề Bà Đạt Đa, với Thích Ca tuy hai mà một
Thích Ca với Đề Bà Đạt Đa, tuy một mà hai
Kiếp này, có mặt trong đời
Thật ra, đã có muôn đời kiếp xưa
Nói một, chưa trọn biết chưa
Bảo hai, chưa vẹn, rằng thừa đó nghe
Còn kia, Long Nữ nữa hè
Hiện ra chân thật, rằng e quá chừng
Bởi không biết thì đừng có hỏi
Khi biết rồi, còn hỏi nữa chi
Nói sao, nghe lạ rứa hì
Biết không không biết, cái gì biết không
Trong cái dị, có cái đồng, ai biết
Trong cái đồng, có cái dị, ai hay
Nghe không tiếng vỗ bàn tay
Không còn vỗ nữa bàn tay vẫn còn
Mở ra thêm một triện son
Tặng thêm dấu ấn tròn vuông vuông tròn
Đề Bà lên núi tìm non
Thích Ca đứng đợi bên hòn Tào Khê
Đưa thêm Long Nữ trở về
Chúng sanh Phật tánh đề huề Như Lai.

Tháng 11 – 2009

Trường Ca Pháp Hoa 13

(Phẩm Trì, thứ 13)

Kiều Đàm, Dì mẫu thuở xa xưa
Khi Phật sinh ra, sao thế hè
Hoàng hậu Ma Gia đà khuất bóng
Bà thay thế Mẹ, nuôi con thơ

Gia Du « thiếu phụ » nữa thì sao
Nguyệt lão se tơ khá vụng (về) nào
Thế tử La Hầu vừa có mặt
Đạt Đa đêm tối bỏ hoàng trào

Trần thế phiêu du đâu phải nhà
Vua Cha Tịnh Phạn lại băng hà
Phật về hầu lễ lo tang chế
Rồi Phật cũng đi chẳng xót xa

Thái tử Hầu La cũng xuất gia
Thời gian thấm thoát mộng can qua
Vô thường quán trọ còn chi nữa
Xuất giá xuất gia, xuất thế à

Đàm Di phát nguyện xin đi tu
Phật chẳng nói năng chẳng ậm ừ
Thấy vậy A Nan lòng trắc ẩn
Ba lần thưa thỉnh, Phật im ru

Kiều Đàm hòa nước mắt Gia Du
Phật cảm thương như chiếc lá thu
Ni giới nay cho hòa đại chúng
Đạo mầu nhiệm thể với thiên thu

Nói thêm chút nữa kẻo sanh nghi
Phật với Gia Du chẳng vết tì
Nguyện ước cùng sanh cùng tế độ
Chứ không oan trái nợ thê nhi

Xuất gia xuất thế khó khôn lường
Cắt ái từ thân, cắt tóc luôn
Cắt cả tam đồ và bát nạn
Con thuyền bát nhã thật thanh lương

Đến khi thọ ký, ngóng trông lòng
Long Nữ qua cầu, mình sẽ xong
Phật tánh Phật tâm, tri kiến Phật
Trời xanh mây trắng mãi thong dong

Đức Phật tuyên dương nói một lời
Kiều Đàm, Dì mẫu của ta ơi
Gia Du, Ni trưởng kia cũng thế
Thọ ký cùng nhau ráng cứu đời

Ca hát vạn lời Đức Thích Ca
Đạo mầu chân thật, chính là nhà
Đường về đã biết còn tay chỉ
Ni giới hành trì đẹp thế a.

Tháng 11 – 2009

Trường Ca Pháp Hoa 14

(Phẩm An Lạc Hạnh, thứ 14)

Người tu, giới luật tinh nghiêm
Trần sa biến mất, não phiền tiêu tan
Hiểu thông sự lý rõ ràng
Trùng trùng duyên khởi trên đàng ta đi
Thượng hoằng Phật Đạo vô nghì
Hạ hoằng pháp giới từ bi độ đời
“Nơi nào cần chúng ta đến
Nơi nào gọi chúng ta đi
Không quản gian nguy
Không màng khó nhọc”
Dù phải trải đến muôn ngàn gian khổ
Dù hát câu băng vạn lý qua đèo
Đi qua tận cuối xóm nghèo
Đi về tận chốn vùng sâu mưa rừng
Đi qua thôn dã ruộng đồng
Đi về vùng thấp mặn nồng phèn chua
Không vì thành thị gió lùa
Bèo tan mấy độ, bọt xua mấy thời
Đầm lầy nước đọng lở bồi
Sen vàng từ đó đâm chồi trổ bông
Bùn theo nước đổ trôi sông
Gần bùn mà chẳng chút trông mùi bùn
Nơi nào cần chúng ta đến
Nơi nào gọi chúng ta đi
Đó là đạo huyền vi
Đó là đời phụng sự
Không ngã nhân bỉ thử
Bình đẳng tánh Như Lai
Hoa sen kết liên đài
Bảo Thành Vô Thượng Giác.

Tháng 11 – 2009

Trường Ca Pháp Hoa 15

(Phẩm Tùng Địa Dõng Xuất, thứ 15)

Kinh Pháp Hoa, là vua của các kinh
Lý Pháp Hoa, là vua của các Pháp
Nên hằng hà sa số Chư Bồ Tát
Khắp mười phương vân tập xin hộ trì

Đức Như Lai, vốn vô lượng từ bi
Thiện nam tử, các ông lo chi rứa
Cõi Ta Bà, ba ngàn thế giới tùng địa
Đất nứt ra, Chư Bồ Tát hóa thân

Kéo nhau trùng trùng, điệp điệp thênh thang
Dùng Phật Nhãn, không làm sao kể xiết
Vô Sư Trí, Vô Sư Trí, diễm tuyệt
Hữu Sư Trí, Hữu Sư Trí, kẹt rồi

Chư Bồ Tát từ phương xa
Không sao thốt nên lời
Chư Bồ Tát cõi Ta Bà
Ấn tâm, ấn tâm địa

Bảo rằng có, kiếm một người không có
Bảo rằng không, pháp giới vốn rỗng không
« Nhìn xem bóng nguyệt dòng sông
Nào hay có có không không là gì »
Nhìn xem vũ trụ li ti
Nhét trong hạt cải, chưa vì là sao
Nhìn xem vũ trụ thấp cao
Chân lông chui tọt, thế nào mà chi

Lành thay Ta Bà Tùng Địa
Lành thay Bồ Tát dũng xuất
Pháp Hoa, diệu pháp bậc nhất
Pháp Hoa, diệu pháp vô nghì

Vô chung vô thỉ mất đi
Nụ hoa hàm tiếu từ bi hiển bày
Hoa Đàm một đóa trên tay
Thong dong tự tại tháng ngày tiêu dao
Cao hơn núi cả Diệu Cao
A Tỳ đâu thấp, ai nào biết chưa ?

Tháng 11 – 2009

Trường Ca Pháp Hoa 16

(Phẩm Như Lai Thọ Lượng, thứ 16)

Như Lai Thọ Lượng không cùng
Vô thỉ biến mất, vô chung vẫn còn
Như Lai Thọ Lượng càn khôn
Bao trùm vũ trụ chưa lờn hằng sa
Số nhân, số cộng thua xa
Lũy thừa, cấp số những là thấm sâu
Như Lai Thọ Lượng nhiệm mầu
Ba ngàn thế giới trên đầu chân lông
Như Lai Thọ Lượng vô cùng
Lông rùa sừng thỏ nhét trong mộng đào
Vượt qua đối đãi chiêm bao
Kìa xem trước mặt cây đào trổ bông
Vượt qua vĩ tuyến chắn đường
Xuyên qua kinh tuyến chơn thường trinh nguyên
Vốn không có một con thuyền
Vào ra bốn biển con thuyền tinh anh
Kìa xem chiếc lá lìa cành
Lá non non lá, cây xanh xanh rừng
Kìa xem những cánh đồng vàng
Mạ non non mạ, lúa vàng vàng ươm
Như Lai Thọ Lượng khôn lường
Như Lai Thọ Lượng khôn lường Như Lai.

Tháng 11 – 2009

Trường Ca Pháp Hoa 17

(Phẩm Phân Biệt Công Đức, thứ 17)

Này A Dật Đa, hãy nghe ta nói
Người trì Kinh Pháp Hoa công đức vô lường
Là pháp vô lậu, trùm khắp mười phương
Còn pháp hữu lậu, vào ra ba cõi

Ví có Trưởng giả, đem bạc vàng châu báu
Ví có đại gia, đem hiến cả của tiền
Công đức kia, chỉ hưởng được nhơn thiên
Không thể sánh, người nhập Tri kiến Phật

Kinh Pháp Hoa, lại là Kinh bậc nhất
Trì Kinh Pháp Hoa, là trì huệ mạng Như Lai
Thông quá khứ, xuyên hiện tại, suốt tương lai
Đèn giải thoát soi mười phương thế giới

Người trì Kinh Pháp Hoa, công đức bậc nhất
Phật Pháp Thân mầu nhiệm, không giảm không tăng
Không lớn không nhỏ, không đục không trong
Không những gì của trần gian so sánh được

Người trì Kinh Pháp Hoa, công đức tuyệt thế
Là kiến lập đạo tràng ba cõi sáu đường
Là pháp âm bất tuyệt trăm hướng ngàn phương
Hạt giống Bồ Đề lưu truyền không chấm dứt

Núi Tu Di, cao nhất trong các núi
Kinh Pháp Hoa, vi diệu nhất trong các kinh
Không cần bóng, cũng đã thấy được hình
Không cần gương, chiếu rạng ngời chơn thể

Chư Thiên nghe, trong lòng vui không tả
Đem hoa trời rải cúng khắp trần gian
Đem nhạc trời hòa điệu khắp ba ngàn
Xin cúng dường Thế Tôn Vô Thượng Giác

Bảy chúng đệ tử, hết rồi mùa hạ
Không mùa thu, cũng chẳng có mùa đông
Sống Lạc Bang, cần chi nữa Mùa Xuân
Tâm thánh thoát an bình Vi Diệu Pháp.

Tháng 11 – 2009

Trường Ca Pháp Hoa 18

(Phẩm Tùy Hỷ Công Đức, thứ 18)

Phẩm Tùy hỷ Công Đức
Thật thù thắng không lường
Pháp Hoa Diệu Pháp Vương
Bất thuyết, bất khả thuyết

Phẩm Tùy Hỷ siêu tuyệt
Thật bất khả tư nghì
Một niệm hỷ, tùy nghi
Bao trùm lên tất cả

Người nghe lần thứ nhất
Đến người thứ năm mươi
Cho đến vạn mười mươi
Công đức kia vẫn thế

Xanh non mầm lá mạ
Vàng ươm cánh đồng vàng
Thanh thoát ánh trăng ngàn
Trăng thanh trăng mười sáu

Không còn kia bờ giậu
Không còn nọ hàng rào
Lay động cả trăng sao
Rung ngân hà xao xuyến

Anh, tùy hỷ một tiếng
Chị, tùy hỷ một lời
Em, nhoẻn miệng mỉm cười
Gắn Pháp Hoa hàm tiếu

Em, người em nhỏ xíu
Chị, người chị lớn khôn
Anh, ngựa lý chân bon
Tôi, hát ca đồng nội

Đều nhờ ơn Pháp gội
Đều tắm pháp mưa nhuần
Nhẹ như tiếng chuông ngân
Rong thuyền du Diệu Pháp.

Tháng 11 – 2009

Trường Ca Pháp Hoa 19

(Phẩm Pháp Sư Công Đức, thứ 19)

Này, Thường Tinh Tấn Bồ Tát, hãy lắng nghe
Nay, nhân duyên hội đủ, ta nói thật nè
Nói hôm nay, sẽ không thêm một lần nói nữa

Các chúng đệ tử con ơi, nghe cho rõ
Nghe, để rồi thọ trì, giảng giải thâm sâu
Và truyền lưu đến tận ngàn sau
Không suy suyển, không dễ duôi, mai một

Các con hãy thọ trì cho nghiêm mật
Nói, nghe, giảng dạy, truyền tụng Pháp Hoa
Còn hơn xây đến chín đợt phù đồ
Bởi lục căn, tinh thông xuyên pháp giới

Mắt thanh tịnh, thấy những gì không thể thấy
Tai thanh tịnh, nghe những gì không thể nghe
Mũi thanh tịnh, ngửi những gì gì không thể ngửi
Miệng thanh tịnh, nói một lời rúng động thiên thu

Thân thanh tịnh, ba ngàn thế giới trống rỗng
Ý thanh tịnh, hiểu rõ vạn pháp nhân duyên
Trì Pháp Hoa, sẽ không cần phi thuyền
Xuyên vũ trụ, trong sát na hơi thở

Khi đã gọi, là Pháp Sư Công Đức
Bởi thâm sâu uyên áo Kinh Pháp Hoa
Như Sen vàng, đỏ, trắng, xanh, kết đại Liên Tòa
Tam Thế Phật hiện pháp thân thường trụ

Gom pháp giới, vo tròn trong một chữ
Gom vũ trụ, nhẹ hững trên bàn tay
Các con ơi, cần chi nữa ban ngày
Vì không còn hoàng hôn và đêm tối.

Tháng 11 – 2009

Trường Ca Pháp Hoa 20

(Phẩm Thường Bất Khinh Bồ Tát, thứ 20)

Thường Bất Khinh Bồ Tát, lạ kỳ thay
Gặp ai ai, cũng chắp tay xá dài
Tôi không dám khinh quý ngài
Vì quý ngài mai sau sẽ thành Phật

Thường Bất Khinh Bồ Tát, kỳ dị thay
Thân như cùng tử, không có đêm ngày
Nhưng gặp ai, cũng xưng dương đảnh lễ
Không dám khinh quý ngài, vì mai sau thành Phật

Thời cận đại, có Tế Điên Hòa Thượng
Đóng phim, lên ảnh, báo chí, truyền hình
Nam nữ lão ấu chăm chú nghe xem
Và ca tụng Phật Tế Công bất tuyệt

Thường Bất Khinh siêu nhiên hơn ai biết
Chính là tiền thân của Đức Phật Thích Ca
Vô lượng kiếp cúng dường diệu lý Phật Đà
Mang diệu hạnh: vô tâm, vô tướng, vô tác

Tôi không dám khinh quý ngài, như nốt nhạc
Nhạc du dương không cần khảy cung đàn
Không nhạc sĩ ca sĩ, vẫn nghe tiếng vang vang
Mọi giai điệu tuyệt vời, như xuất thần nhập thánh

Thường Bất Khinh an trụ tâm diệu tánh
Nhập Tỳ Lô Tánh Hải, hát Huyền Môn
Hoa Nhgiêm ngân, trùng trùng Hoa Tạng khắc son
Hoa pháp giới trùng trùng hòa vang trong diệu hữu

Thường Bất Khinh, chúng con xin nương tựa
Xin noi gương, đức độ nhủ thanh lương
Mỗi chúng sanh, có Phật tánh, tinh tường
Cùng trân trọng sen vàng, chưa chớm nở.

Tháng 11 – 2009

Trường Ca Pháp Hoa 21

(Phẩm Như Lai Thần Lực, thứ 21)

Phật Pháp Thân, thường hằng, siêu sinh diệt
Thân Pháp Phật, thường hằng, siêu diệt sinh
Tinh anh, tinh thể, tinh chất, nguyên trinh
Thần Lực Như Lai, bất khả, bất thuyết

Lực Như Lai, phi thuyền kia xa tít
Thần Như Lai, điện ảnh kia phai mờ
Như người mẹ, trên tay, bồng đứa con thơ
Như người cha dắt dìu đàn con bé nhỏ

Không hiển vi, , hiển mật, kính siêu, kính lúp
Không vi âm, vi tính, mạng nhện, tinh kỳ
Thần Lực Như Lai, bất khả tư nghì
Vượt thời gian, băng không gian, bao trùm vũ trụ

Dùng thần lực, gom chúng sanh,
không đầy căn nhà nhỏ
Siêu thần lực, đưa chúng sanh,
vượt tam thế mười phương
Tỏa thần lực, đưa chúng sanh đi,
không vướng ngọn cỏ đầu sương
Phóng thần lực, đưa chúng sanh về,
căn nhà xưa vẫn còn nguyên vẹn

Ta vẫn còn đây, bên dòng Sông Trẹm
Ta vẫn còn đây, bến cũ Hương Giang
Em đứng kia chi, cửa ngõ Nam Quan
Anh đợi đây chi, Cà Mau cuối Mũi

Khách tha phương, như con thuyền viễn xứ
Bến đò ngang, ta đón khách đưa về
Quán trọ ngàn năm, nhân thế đê mê
Các con hỡi, mau mau về Ta đợi

Thần Lực Như Lai, vô thỉ, chưa từng khởi
Như Lai Thần Lực, vô chung, đóng cửa rồi
Siêu âm thanh chưa kịp phát ra lời
Đức Như Lai đã bặt thinh biến mất

Đó, mới gọi là Như Lai Thần Lực
Đó, mới gọi là Thần Lực Như Lai
Không có một, mà cũng không có hai
Siêu siêu thế, tột cùng, siêu siêu thế.

Tháng 11 – 2009

Trường Ca Pháp Hoa 22

(Phẩm Chúc Lụy, thứ 22)

Gia tài Chư Phật xưa nay
Thế Tôn ân đức sâu dày
Tận tường khuyên răn chỉ bảo
Khai, thị, ngộ, nhập, đẹp thay

Mười phương Chư Phật bản hoài
Thương như con nhỏ trên tay
Nâng niu, chắt chiu, gìn giữ
Hôm nay đến tận ngày mai

Thích Ca, Đa Bảo chung tòa
Đại thừa Diệu Pháp Liên Hoa
Mười phương Thánh Tăng câu hội
Nhơn Thiên, Tứ Chúng đều nhờ

Các con muốn báo Phật Ân
Pháp Hoa trì tụng chuyên cần
Lục độ hóa duyên vạn hạnh
Chúng sanh vui sống an lành

Thân Phật là thân kim cương
Pháp Phật là pháp kim tương
Trí Phật là trí kim sắc
Thì Đạo Phật là Đạo Vàng

Dù cho đổi cả trần gian
Dù cho đổi cả bạc vàng
Không tìm đâu ra châu báu
Cho bằng Diệu Pháp ngân vang

Dù cho đổi cả gia tài
Dù cho đổi cả thiên thai
Không tìm đâu ra châu báu
Cho bằng Diệu Pháp hôm nay

Người đời di chúc thế gian
Đức Phật di chúc Đạo Vàng
Thế gian vô thường biến đổi
Đạo Vàng rực rỡ mênh mang.

Tháng 11 – 2009

Trường Ca Pháp Hoa 23

(Phẩm Dược Vương Bồ Tát Bổn Sự, thứ 23)

Dược Vương cúng Phật ra làm sao
Xin kể cho nghe chút, thử nào
Ứng dụng được gì trong hiện tại
Truyền lưu hậu thế những mai sau

Bồ Tát Dược Vương thật tuyệt vời
Từ thời quá khứ rất xa xôi
Thời Ngài Nhật Nguyệt Phật, Minh Đức
Theo Phật, chuyên tu khổ hạnh thôi

Kinh qua một muôn hai nghìn năm
Hiện Nhứt Thiết, Tam Muội Sắc Thân
Chiếu sáng mười phương, ngàn thế giới
Có chi nguyệt khuyết với trăng rằm

Nhập Tam Muội pháp cúng hương hoa
Hải ngạn, Chiên đàn, Mạn đà la
Vô số hương hoa cùng rải xuống
Cúng dường Đức Phật, Diệu Liên Hoa

Ngài bèn phát nguyện cúng cao hơn
Dùng lửa đốt thân để thế đèn
Lửa cháy hơn nghìn năm, chẳng tắt
Cháy rồi lại tiếp tục, nguyên sanh

Chỉ cần phát nguyện đốt chân tay
Tài vật ngoài thân đã tiếc thay
Hạnh nguyện của Ngài bất khả thuyết
Bất tri, bất khả, bất tư nghì

Đệ tử chúng con nghe Phẩm này
Biết thương biết quý thật lành thay
Sống đời phụng sự đền ơn Phật
Diện mục xưa nay sẽ hiển bày

Tôn thờ, gìn giữ Pháp Hoa Kinh
Nguyên vẹn tinh anh bóng với hình
Bất luận ma cường hay pháp nhược
Pháp Hoa vi diệu thật chơn kinh

Một hoa đan kết đến ngàn hoa
Sắc sắc không không tỏa sáng lòa
Vũ trụ ngân hà xuyên thế giới
Muôn phương ngàn hướng ngát Liên Hoa

Chúng con xin chắp đôi bàn tay
Hàng vạn vạn người nối vạn tay
Hàng triệu triệu người nhìn triệu mắt
Đâu còn quá-hiện với tương lai
(Dung thông quá khứ hiện tại tương lai)

Từ nghe, quá khứ Phật Tỳ Bà
Hiện tại, Trung tôn Đức Thích Ca
Linh Thứu viên dung Long Hoa Hội
Đương Lai Di Lặc hiện không xa

Bổn Sự Dược Vương Phẩm, tuyệt vời
Linh Sơn núi tuyết, trắng chưa vơi
Phật ân đại hải kia, chưa cạn
Nhất nhất tuyên xưng, bất thối lời.

Tháng 11 – 2009

Trường Ca Pháp Hoa 24

(Phẩm Diệu Âm Bồ Tát, thứ 24)

Rằng xưa, Bồ Tát Diệu Âm
Ở tận thế giới Trang Nghiêm
Của Đức Tú Vương Trí Phật
Viếng thăm Phật Tổ Cù Đàm

Ngài mang vô số hoa sen
Cọng làm Vàng Diêm phù đàn
Cánh hoa kết tinh bằng Bạc
Nhụy, đài: Ca bảo, Kim cương

Văn Thù ba vòng nhiểu Phật
Nhân, se, sao có duyên này
Phật rằng, Diệu Âm Bồ Tát
Cúng dường nghe Hội Pháp Hoa

Nhạc trời trổi khúc ngân vang
Tiễn đưa Bồ Tát lên đàng
Không âm, mà ngân ngân tiếng
Không lời, mà vọng vang vang

Diệu Âm diện mạo đoan trang
Dù cho góp nhặt trăng ngàn
Trăng rằm thêm trăng mười sáu
Cọng chung không thể sánh bằng

Diệu Âm thân sắc vàng ròng
Trong, không còn chỗ để trong
Sáng, không còn chỗ để sáng
Công đức trang nghiêm châu toàn

Rằng xưa, Bồ Tát Diệu Âm
Chúng con những ước mong thầm
Học hạnh trau dồi công đức
Học tu Diệu Pháp thậm thâm

Rằng xưa, Bồ Tát Diệu Âm
Nguyệt thẹn hoa khôi chị Hằng
Cá lặn, chim sa, nhân thế
Diệu Âm đẹp quá vô ngần

Rằng xưa, Bồ Tát Diệu Âm
Sao kia lấp lánh vì trăng
Phương trời chim bay mỏi cánh
Ngại chi, Ô Thước – sông Ngân

Rằng xưa, Bồ Tát Diệu Âm
Thế gian ước vọng thương thầm
Sắt thép vàng lên cát đá
Tu đi, sẽ được Diệu Âm.

Tháng 11 – 2009

Trường Ca Pháp Hoa 25

(Phẩm Quán Thế Âm Bồ Tát, thứ 25)

Tai nghe Bồ Tát Quán Âm
Tầm thinh cứu khổ thế gian độ đời
Ngàn tay ngàn mắt nơi nơi
Quán Âm thị hiện cứu người khổ đau
Đi qua trên bước cầu kiều
Đi về hố thẳm, khẳng khiu núi đèo
Đi qua ghềnh láng cheo leo
Đi về đồng nội eo sèo móc mưa
Quán Âm cứu khổ chưa vừa
Bởi người nhân thế vốn thừa trầm kha
Nên đi khắp cõi ta bà
Vô thường quán trọ của nhà trần gian
Lắng nghe hết tiếng bẽ bàng
Lắng nghe hết tiếng khóc vang dậy trời
Quán Âm không nói một lời
Không than một tiếng không rời một phen
Chìm trong vũng nhớ, chưa quên
Khuất trong vũng tối, ánh đèn trên tay
Không năm không tháng không ngày
Không giờ không khắc không giây nào sờn
Quán Âm, nước chảy không mòn
Sao dời vật đổi sắt son tinh kỳ
Quán Âm, hiện đức từ bi
Chỉ còn bất khả tư nghì mà thôi
Nụ cười, gắn sẵn trên môi
Cam lồ, gắn sẵn cứu đời, cành dương
Tai nghe trăm hướng ngàn phương
Hóa thân thị hiện vạn đường nhiêu khê
Rằng, con chưa biết đường về
Rằng, con biển khổ trầm mê não phiền
Rằng, con nguyệt lão vụng duyên
Oan gia túc trái tiền khiên đọa đày
Rằng, con bất hạnh không may
Hôm nay chẳng có, ngày mai là gì
Quán Âm hiện đức từ bi
Cành dương vẫy nhẹ có chi ngại ngùng
Dù cho vô thỉ vô chung
Quán Âm cứu khổ tới cùng, chưa thôi
Quán Âm Thị Kính tuyệt vời
Quán Âm Nam Hải vớt người trùng khơi
Quán Âm thị hiện nơi nơi
Cứu cho hết khổ cuộc đời nhân gian.

Tháng 11 – 2009

Trường Ca Pháp Hoa 26

(Phẩm Đà La Ni, thứ 26)

Đà La Ni là thần lực gia trì
Là thần chú
Là lực chú
Là đại bi chú
Là vô thượng chú
Vô thượng, đẳng đẳng chú
Của mười phương Chư Phật
Của mười phương Chư Đại giác Thế Tôn
Của Chư Bồ Tát hạnh nguyện viên dung
Của các bậc Thiên Vương, La Sát
Bởi kinh điển của ba đời mười phương Chư Phật
Là Pháp Thân Chư Phật thường trụ nhiệm mầu
Ý cao siêu, nghĩa lý thâm sâu
Chứa đựng khắp trong ba rừng kinh tạng
Kinh Diệu Pháp Liên Hoa
Là bản nguyện bản hoài sâu nặng
Trí vô biên mà huệ cũng vô biên
Đức vô biên mà phước cũng vô biên
Khai thị ngộ nhập, dung nhiếp châu viên
Cho cửu hữu, huyền môn, đồng đăng Hoa Tạng
Kinh Diệu Pháp Liên Hoa
Là Bí mật của Chư Phật, trùng tuyên
Phật quá khứ đã tuyên
Phật hiện tại đang tuyên
Phật vị lai sẽ tuyên
Không giảm không tăng, không thêm không bớt
Không ít không nhiều, không cao không thấp
Trì một chữ, nhập Tỳ Lô
Tụng một chữ, nhập Tỳ Lô Giá Na
Nói một chữ, nhập pháp giới hằng sa
Giảng một chữ, trùm thiên la địa võng
Trí, cao hơn núi
Huệ, cao hơn núi
Đức, sâu hơn biển
Phước, sâu hơn sông
Một chữ Pháp Hoa, vũ trụ kia trống rỗng
Một từ Pháp Hoa, pháp giới kia trống không
Nên Chư Phật dùng thần lực gia trì
Chư Cổ Đức dùng thần lực gia trì
Chư Đại Thánh phát hoằng thệ nguyện
Cho chúng sanh tụng niệm
Cho chúng sanh hành trì
Tu, và cứ tu đi
Ngộ Tri Kiến Phật
Nhập Tri Kiến Phật
Nam Mô Pháp Hoa Đà La Ni phẩm
Nam Mô Pháp Hoa Đà La Ni phẩm.

Tháng 11 – 2009

Trường Ca Pháp Hoa 27

(Phẩm Diệu Trang Nghiêm Vương bổn sự, thứ 27)

Rằng, thời Đức Phật Vân Lôi Âm
Vua Diệu Trang Nghiêm có hai người con
Tịnh Tạng tu tập miên mật châu toàn
Tịnh Nhãn tinh chuyên nhập môn tam muội

Một ngày kia, về hoàng cung thưa mẹ
Xin mẹ cúng dường Phật Tú Vương Hoa
Tịnh Đức bảo con, hãy đến phủ dụ Cha
Kẻo Cha con lạc lối vào đường tà tội nghiệp

Vì mẫu hậu, vì phụ hoàng, công đức sinh thành dưỡng dục
Hiếu nghĩa sao, trọn hiếu nghĩa cho bằng
Đưa mẹ cha bước vào ngưỡng cửa thiền môn
Cửa giải thoát, cửa từ bi, thánh thiện

Hai anh em dùng thần thông biến chuyển
Bay trên không, vào trong nước, biến hóa thân
Vua cha trông, lòng sung sướng vô ngần
Kéo tất cả cùng triều thần, hân hoan về hầu Phật

Rằng xưa, có chuyện phi thường
Anh xuất gia, nhập pháp vương
Em xuất gia, nhập pháp vương
Phụ hoàng, Mẫu hậu, nhập pháp vương
Hoàng thân, quốc thích, nhập pháp vương

Rằng xưa, có chuyện phi thường
Vua nhờ con, thành Phật hiệu Thọ Vương
Mẹ nhờ con, nhập thánh đức không lường
Khắp Thần dân, nhập tam muội thanh lương
Cha còn nói, chính con là đại thiện tri thức

Rằng xưa, có chuyện phi thường
Đức Thích Ca hỏi đại chúng nghĩ sao
Vua Diệu Trang Nghiêm Vương là ai
Tịnh Đức phu nhân là ai
Hai người con đó là ai

Rằng xưa, có chuyện phi thường
Đức Thích Ca nhìn đại chúng mà rằng
Diệu Trang là Hoa Đức Bồ Tát
Tịnh Đức là Quang Chiếu Bồ Tát
Đang đứng trước ta, từng thọ trì Kinh Diệu Pháp Liên Hoa

Rằng xưa, có chuyện phi thường
Rằng xưa cũng thật là xưa
Tịnh Tạng, chính là Dược Vương Bồ Tát
Tịnh Nhãn, chính là Dược Thượng Bồ Tát
Đã ở chỗ trăm ngàn muôn ức Cổ Phật, thọ trì Kinh Pháp Hoa

Rằng xưa, có chuyện phi thường
Rằng xưa cũng thật là nay
Dược Vương, Dược Thượng trong hội này
Trong hiện tiền Điều ngự Thích Ca
Đã vô lượng kiếp, từng thọ trì Kinh Diệu Pháp Liên Hoa

Rằng xưa, hết chuyện xưa rồi
Rằng nay, hết chuyện thành xưa
Rằng xưa, rằng xữa, rằng xừa
Rằng xưa, rằng xữa, rằng xừa, rằng xưa.

Tháng 11 – 2009

Trường Ca Pháp Hoa 28

(Phẩm Phổ Hiền Bồ Tát khuyến phát phẩm)

Bồ tát Phổ Hiền đại nguyện vương
Nguyện mang Diệu Pháp bước lên đường
Truyền lưu khuyết phát mười phương cõi
Tứ Thánh, Tam Thừa, nhập pháp vương

Mười nguyện Phổ Hiền khuyết phát ra
Chúng sanh ba cõi biết về nhà
Sáu đường lên xuống ngừng sinh tử
Bởi nhập lưu Giáo pháp Phật Đà

Lành thay Bồ Tát Phổ Hiền Vương
Thánh đức noi gương vạn nẻo đường
Vạn loại luân hồi trong bốn biển
Thuyền từ bát nhã chuyển thanh lương

Lành thay Bồ Tát Phổ Hiền Vương
Dấu ấn truyền trao như tấm gương
Phản chiếu mười phương cùng thế giới
Cam lồ diệu pháp hiện ngân sương

Đảnh lễ thành tâm Đức Phổ Hiền
Chúng con nguyện giữ vẹn châu viên
Chúng con nguyện bảo toàn Cổ Đức
Muôn một thâm ân nghĩa đáp đền

Cúi đầu đảnh lễ Phổ Hiền Vương
Đệ tử chúng con khắp bốn phương
Nhân loại năm châu cùng chí nguyện
Theo dòng Tứ Thánh bước lên đường

“Chúng con khổ, nguyền xin cứu khổ
Chúng con khổ, nguyền xin tự độ”
Báo Phật ân, trí tuệ tuyệt vời
Chuyển pháp thân lưu xuất nơi nơi

Chúng con nguyện, vào ra sinh tử
Chúng con nguyện, dứt đường sinh tử
Không còn ai địa ngục A Tỳ
Không còn ai chìm ngập mê si

Thế biết tại sao:
“Ba rừng giáo lý còn lưu lại
Cho đến bây giờ vẫn trắng tay
Trăng khuyết vì mây chưa vén trọn
Hay trăng còn đợi bóng đêm dài”

Tại sao không biết:
Ba rừng giáo lý còn nguyên vẹn
Tay trắng vì tay đã trắng tay
Trăng khuyết trăng tròn, cần chi nữa
Bóng đen đâu có, hỏi đêm dài.

Tháng 11 – 2009

Trường Ca Pháp Hoa 29

(Hồi hướng công đức – Tác giả xin kết)

“Thiên, A Tu La, Dạ Xoa, thảy
Đến nghe pháp đó nên chí tâm
Ủng hộ Phật Pháp khiến thường còn
Mỗi vị siêng tu lời Phật dạy

Bao nhiêu người nghe đến chốn này
Hoặc trên đất liền hoặc hư không
Thường với người đời sanh lòng từ
Ngày đêm tự mình nương pháp ở

Nguyện các thế giới thường an ổn
Phước trí vô biên lợi quần sanh
Bao nhiêu tội nghiệp thảy tiêu trừ
Xa lìa các khổ về viên tịch

Hằng dùng giới hương xoa vóc sáng
Thường trì định phục giúp tự thân
Hoa mầu Bồ đề biến trang nghiêm
Tùy theo chỗ ở thường an lạc”

Chúng sanh dù thiện hay dù ác
Nhân loại dù tỉnh hay dù mê
Ai ai cũng biết nẻo đường về
Căn nhà xưa bản lai diện mục

Tứ Thánh lục phàm đều quy nhất
Thiên đường, địa ngục bởi do tâm
Nguyệt khuyết nguyệt tròn, bởi do trăng
Dứt hết nẻo, ngại chi đường lối

Về đến nhà, thì đừng có hỏi
Ngón tay chỉ hướng, hỏi chi tay
Phật Pháp Thân thường trụ hiển bày
Ngộ, không ngộ vì mê với tỉnh

Linh Sơn Hội Pháp Hoa còn đó
Long Hoa Hội đã có kia rồi
Tay cầm hạt, một chuỗi chưa niệm
Hiện liên đài pháp tọa nơi nơi.

Tháng 11 – 2009