tông y

Phật Quang Đại Từ Điển

(宗依) Tiếng dùng trong Nhân minh. Chỉ cho Tiền trần (chủ từ) và Hậu trần (tân từ) cấu thành Tông thể trong luận thức Nhân minh. Như lập Tông (mệnh đề): Âm thanh là vô thường thì đó là toàn thể của Tông, gọi là Tổng tông, Tông thể. Phần tử mà Tông thể nương (y) vào để được cấu thành, gọi là Biệt tông, Tông y. Âm thanh và vô thường đều là một phần của Tông, mỗi phần đều là chỗ nương (sở y) của Tông thể để cấu thành, cho nên gọi là Biệt tông, Tông y. Trong đối luận Nhân minh qui định Tông y phải được cả người lập luận lẫn người vấn nạn cùng chấp nhận, đây là điều kiện bắt buộc để xác lập Tông. [X. Nhân minh nhập chính lí luận sớ Q.thượng]. (xt. Tông Thể).