tông chỉ

Phật Quang Đại Từ Điển

(宗旨) Đồng nghĩa: Tông, Tông thú, Tông yếu, Tông thể, Tông chỉ, Tông qui. Chỉ thú chủ yếu của kinh và luận. Nói chung, khi giải thích kinh luận, Phật giáo thường gọi chỉ thú là Tông chỉ hoặc Tông thú. Như về Tông chỉ của kinh Pháp hoa, mục Biện kinh tông chỉ thứ 4 trong Pháp hoa huyền nghĩa của ngài Cát tạng có ghi: Về tông chỉ của Pháp hoa, có luận thuyết của 13 nhà. Trong Thiền tông thì gọi yếu chỉ Thiền là Tông chỉ, cũng gọi là Tông phong, Tông thú, Tông thừa. Lại nữa, giữa Thiền gia và Giáo gia(các giáo phái ngoài Thiền tông) có khác nhau. Thiền gia gọi là Thiền môn hoặc Tông môn, còn Giáo gia thì gọi là Giáo môn. Tông của Tông môn không nương theo kinh giáo, dùng tâm truyền tâm là bản chỉ của Phật pháp; nói theo giáo của Giáo môn thì bản chỉ của Tông này gọi là Tông chỉ. (xt. Tông).