tống chân tông

Phật Quang Đại Từ Điển

(宋真宗) Con thứ 3 của vua Tống Thái Tông. Sau khi lên ngôi vào năm 998, ông tôn kính Phật pháp, hưng long Tam giáo. Ông từng nhận lời mời của vị tăng dịch kinh người Tây vực là ngài Pháp hiền mà viết bài tựa Kế thánh giáo để ở sau bài tựa Thánh giáo của vua Thái tông. Nhà vua còn soạn Sùng thích luận, chú giải kinh Tứ thập nhị chương và kinh Di giáo. Ông còn kế thừa di nghiệp của vua Thái tông, dịch nhiều kinh điển, mở rộng việc học tập tiếng Phạm, các vị sa môn người Ngũ Thiên trúc đua nhau nhóm họp ở kinh thành, xưa nay chưa từng có phong khí hoằng pháp hưng thịnh như vậy. Tất cả kinh, luật, luận được dịch từ năm Thái bình Hưng quốc về sau, gồm 413 quyển đều biên vào Đại tạng. Trong một năm, vua cho phép hơn 23 vạn người xuất gia làm tăng, quan Thị độc các Vương phủ là Tôn thích tâu vua xin giảm bớt việc sửa chùa và độ tăng, nhưng vua cho rằng đạo Phật và đạo Lão đều có công giáo hóa người đời nên không chấp nhận lời tâu xin. Đồng thời, vua ban lệnh cho các châu quận trong nước, nếu tăng ni và đạo sĩ phạm công tội thì được chuộc tội, còn nếu các quan hoặc thường dân vô cớ hủy nhục tăng ni thì sẽ bị cách chức hoặc lưu đày nghìn dặm. [X. Phật tổ thống kỉ Q.8; Bổ tục cao tăng truyện Q.2; Phật tổ lịch đại thông tải Q.27].