tôn thắng đà la ni kinh

Phật Quang Đại Từ Điển

(尊勝陀羅尼經) Gọi đủ: Phật đính tôn thắng đà la ni kinh. Cũng gọi: Tôn thắng kinh. Kinh, 1 quyển, do ngài Phật đà ba lợi dịch vào đời Đường, được thu vào Đại chính tạng tập 19. Nguyên dođức Phật nói kinh này như sau: Thiên tử Thiện trụ, sau khi mệnh chung, sắp phải chịu khổ báo 7 lần sinh trong đường ác súc sinh, trời Đế-thích thương xót nghiệp nhân của ông, liền đến chỗ Phật, thỉnh cầu Phật cứu giúp, Ngài bèn giảng nói Tôn Thắng Đà-la-ni và công đức trì Tụng Đà-la-ni này. Phật Đính Tôn Thắng là 1 trong 5 Phật Đính của viện Thích ca trong Mạn-đồ-la Thai tạng giới, Mật-giáo. Trong 5 Phật đính thì Phật đính tôn hình Luân vương từ đỉnh đầu Phật Thích ca hiển hiện là thù thắng nhất, cho nên Mật giáo mới thờ Phật đính Tôn làm Bản tôn mà tu trì pháp Tức tai trừ bệnh, gọi là Tôn thắng pháp. Đà la ni Phật đính tôn thắng là nói về công đức của Phật đính tôn thắng. Đà la ni này gồm có 87 câu, xưa nay rất linh nghiệm. Về sách chú sớ kinh này thì có: Phật đính tôn thắng đà la ni kinh sớ, 2 quyển, do ngài Pháp sùng soạn vào đời Đường. Ngoài ra, kinh này cũng còn có rất nhiều bản dịch khác, như Tôn thắng đà la ni tịnh niệm tụng công năng pháp (đã thất lạc), do ngài Trí xứng dịch vào đời Hậu Chu, Phật đính tôn thắng đà la ni kinh, 1 quyển, do cư sĩ Đỗ hành khải dịch vào đời Đường, Tối thắng Phật đính đà la ni tịnh trừ nghiệp chướng kinh, 1 quyển, do ngài Địa bà ha la dịch vào đời Đường, Phật đính tôn thắng đà la ni kinh, 1 quyển, do ngài Nghĩa tịnh dịch vào đời Đường, Tôn thắng đại minh vương kinh, 1 quyển, do ngài Thí hộ dịch vào đời Tống, Tối Thắng Phật đính đà la ni kinh, 1 quyển, do ngài Pháp thiền dịch vào đời Tống.