tịnh tú

Phật Quang Đại Từ Điển

(淨秀) VịNi sư Trung quốc sống vào thời Nam triều, người ở Ô thị, An định (huyện Nam trịnh, tỉnh Thiểm tây), họ Lương. Thủa nhỏ, Ni sư đã có tuệ ngộ, từ tâm tu định, tụng kinh hành đạo, ăn chay trường, sống cuộc đời đạm bạc. Sau khi thụ 5 giới, Ni sư vâng giữ không hề trái phạm. Tính Ni sư ưa thích giới luật, mọi cử chỉ đi đứng ngồi nằm đều tuân theo phép tắc. Ni sư từng thỉnh Luật sư Diệu giảng luật, sau lại thỉnh ngài Pháp dĩnh giảng dạy luật Thập tụng. Lúc bấy giờ, ni tăng các chùa phần nhiều không đúng pháp, Ni sư thường than thở, nên tự thực hành pháp sám hối, lại theo ngài Pháp dĩnh thụ giới ở chùa Nam viên, ni chúng các chùa ở kinh đô nhân đó cũng bảo nhau đi thụ giới. Công chúa Nam xương đời Lưu Tống và Hoàng tu nghi rất kính ngưỡng đức hạnh của Ni sư nên cúng đất xây tinh xá. Năm Đại minh thứ 8 (464), chùa Thiên lâm được sáng lập và Ni sư đích thân tham dự công trình xây cất. Năm Vĩnh minh thứ 10 (466) đời Nam Tề,Ni sư nghe biết ngài Tăng già Bạt đà la dịch bộ Thiện kiếnluậttìbà sa 18 quyển tại Quảng châu,Ni sư liền đến tận nơi thỉnh được bộ luật này đưa về kinh đô, đính lễ, xem đọc, kính chép, lưu truyền rất rộng rãi.Đến đời Lương, vua Vũ đế rất kính trọngNi sư, vìNi sư tuổi cao, đi đứng không vững nên vua cho phép Ni sư ngồi xe vào cung. Năm Thiên giám thứ 5 (506), Ni sư bảo các đệ tử là mình sắp sinh lên cõi trời Đâu suất, nói xong liền thị tịch, thọ 89. [X. Tỉ khưu ni truyện Q.4; Quảng hoằng minh tập Q.23].