thắng âm thành

Phật Quang Đại Từ Điển

(勝音城) Thắng âm, Phạm, Pàli:Roruka. Hán âm: Lộ lâu thành, Lao rô ca thành, hạt lao lạc ca thành. Tên một tòa thành cổ ở Ấn độ thời đức Phật tại thế. Theo kinh Đại điển tôn (Pàli: Mahàgovinda-suttunta), trong Trường bộ kinh 19 thì vua Ba lạp tha (Pàli: Bharota), là 1 trong 7 vua thống trị nước Tô duy lạp (Pàli:Sovìra), kinh đô nước này là Thắng âm thành. Ở thời đức Phật, thành này được ngài Đại ca chiên diên (Pàli:Mahàkàtyàyana) và tỉ khưu ni Thế la (Pàli:Selà) giáo hóa, vua thành này là Tiên đạo (Phạm: Rudràyana) dốc lòng kính tin Phật pháp, về sau, vua xuất gia làm tỉ khưu, con là Đính kế (Phạm: Sikhandi) lên nối ngôi, xua đuổi 2 vị Đại thần già cả là Lợi ích (Phạm:Hiru) và Trừ hoạn (Phạm:Bhiru), rồi nghe lời nịnh thần mà giết cha mình, đồng thời giết 2 vị A la hán, khiến cho cuồng phong bỗng nổi lên, cát bụi mịt mù, che lấp cả nước. Điều Cù tát đán na quốc trong Đại đường Tây vực kí quyển 12, ngài Huyền trang có nói rõ sự tích của nước này. [X. kinh Bản sinh 424 (tiếngPàli); Căn bản thuyết nhất thiết hữu bộ tì nại da Q.45, 46].