Tam-muội chính thụ

Từ điển Đạo Uyển


三昧正取; C: sānmèi zhèngqǔ; J: sanmai-shōju; 1. Hoàn toàn tin tưởng không nghi ngờ giáo lí của một Thánh nhân đã đạt một cấp bậc thiền định thâm sâu; 2. Định, cấp bậc tập trung cao.