SÁM DI ÐÀ
(Sám tán Di Ðà I)

Muốn đi có một đường nầy,
Nhứt tâm niệm Phật khó gì thoát ra,
Vậy khuyên phải niệm Di Ðà,
Hồng danh sáu chữ thật là rất cao.
Hay trừ tám vạn trần lao,
Tham thiền quán tưởng pháp nào cũng thua,
Di Ðà xưa cũng làm vua,
Bỏ ngôi bỏ nước vô chùa mà tu,
Xét ra từ kiếp đã lâu,
Hiệu là Pháp Tạng Tỷ kheo đó mà.
Trong khi Ngài mới xuất gia,
Bốn mươi tám nguyện phát ra một lần.
Nguyện nào cũng lắm oai thần,
Nguyện nào cũng trọng về phần độ sanh,
Vì thương thế giới bất bình,
Nên chi đầu Phật mà đành bỏ ngôi,
Thầy là Bảo Tạng Như Lai,
Bạn là Bảo Hải tức ngài Thích Ca.
Thích Ca nguyện độ Ta bà,
Di Ðà nguyện mở cửa nhà Lạc bang,
Mở ao chín phẩm sen vàng,
Xây thành bá bảo đồ đàng thất trân.
Lưu ly quả đất sáng ngần,
Lầu châu cát ngọc mười phần trang nghiêm.
Hoa trời rưới cả ngày đêm,
Có cây rất báu có chim rất kỳ,
Lạ lùng cái cảnh phương Tây,
Mười phương cõi Phật cảnh nào cũng thua.
Phong quang vui vẻ bốn mùa,
Nước reo pháp Phật gió khua nhạc trời.
Di Ðà có thệ một lời,
Mở ra cõi ấy tiếp người vãng sanh,
Mười phương ai phát lòng lành,
Nhất tâm mà niệm hồng danh của Ngài.
Hằng ngày trong lúc hôm mai,
Niệm từ mười tiếng đến vài ba trăm,
Khi đi, khi đứng, khi nằm,
Chuyên trì niệm Phật, lòng chăm phát nguyền.
Nguyện sanh về cõi bảo liên,
Là nơi Cực lạc ở miền Tây phương,
Ðến khi thọ mạng vô thường,
Thì Ngài phóng ngọn hào quang rước liền.
Biết bao phước đức nhơn duyên,
Ðã về Cực lạc còn phiền não chi,
Sự vui trời cũng chẳng bì,
Ðêm đêm thong thả ngày ngày vui chơi.
Sống lâu kiếp kiếp đời đời,
Không già không chết không dời đi đâu.

– Bài do Tổ Huệ Ðăng chùa Thiên Thai Bà Rịa trước tác- Ðược in và sử dụng trong hầu hết kinh Nhựt Tụng.
– Trích từ “Kinh Tam Bảo Diễn nghĩa ” của Tổ Ðình Thiên Thai ấn hành 1994.


SÁM PHẬT TỔ
(Sám tán Di Ðà II)

Cúi đầu làm lễ Tây phương,
Cha lành bốn bể dẫn đường cho con,
Một lòng gìn giữ vuông tròn,
Sân, si nghiệp chướng nay con nguyện chừa.
Rèn lòng kinh kệ sớm trưa,
Nguyện con ra khỏi nắng mưa cõi trần,
Ngưỡng cầu đức Phật thi ân,
Ðoái thương đệ tử trong trần sớm lên.
Nay con trai giới giữ bền,
Nguyện về Cực lạc làm nên độ người.
Từ đời vô thỉ mấy mươi,
Bởi chưng mê muội lánh mười việc nhơn.
Muôn trông đức Phật điểm đơn,
Thọ truyền đệ tử dứt cơn não phiền,
Bền lòng tới chốn Tây thiên,
Cầu về Cực lạc thanh liên đời đời,
Quyết lòng mỏi mệt chẳng rời,
Giữ gìn đạo đức việc đời bỏ đi.
Cúi xin Phật Tổ từ bi,
Dắt dìu con trẻ liên trì thẳng qua,
Bởi vì mê muội sai ngoa,
Quên trong chơn tánh vào ra luân hồi.
Quyết lòng học tập trau dồi,
Nguyện làm nên đạo đền bồi bốn ơn,
Dốc lòng niệm Phật chẳng sờn,
Về nơi Tịnh độ chỉ đờn làm nên.
Con nay tình nguyện xông lên,
Cúi gieo năm vóc dạ bền thiết tha,
Ngưỡng cầu đức Phật Di Ðà,
Dắt dìu đệ tử vượt qua cõi trần.
Từ rày khuya sớm ân cần,
Chướng dày thệ dứt lánh lần đường xưa.
Cho dầu nghiệp cũ dây dưa,
Nguyện con ra khỏi nắng mưa cõi đời.
Thệ con nên Phật mới thôi,
Cứu vòng đọa lạc mới hồi tịnh bang,
Nguyện lên chín phẩm sen vàng,
Ðộ loài mọt mạy muôn ngàn thảnh thơi.
Như con gần có qua đời,
Nguyện cầu Phật Tổ tới nơi tiếp về,
Ở trong ba cõi đắm mê,
Lộn vào nhiều kiếp chớ hề thở than.
Ngưỡng trông đức Phật mở mang,
Ðoái thương đệ tử muôn ngàn xuống lên,
Nguyện về Cực lạc vững bền,
Liên hoa phụ mẫu cõi trên thanh nhàn.

– Trích đối chiếu sửa chữa bổ sung từ ba bản in : Tam Bảo Tôn Kinh, Kinh Nhựt Tụng chùa Ðại Giác, Liên Hoàn Sám nguyện (sđd).
– Chưa biết xuất xứ trước tác.


SÁM NIỆM PHẬT
(Sám tán Di Ðà III)

Một lòng giữ niệm Di Ðà,
Hồng danh sáu chữ thật là rất cao,
Năng trừ tám vạn trần lao,
Người đời nên sớm hồi đầu mới hay.
Khuyên ai xin chớ mê say,
Tịnh tâm niệm Phật việc gì cũng an,
Niệm Phật tội nghiệp tiêu tan,
Muôn tai ngàn họa khỏi mang vào mình.
Niệm Phật mở trí cao minh,
Bao nhiêu hôn chướng chẳng sinh vào lòng.
Niệm Phật cứu đặng tổ tông,
Khỏi nơi biển khổ thoát vòng sông mê.
Niệm Phật thân tộc đề huề
Một nhà sum hợp chẳng hề ghét nhau.
Niệm Phật khỏi khổ khỏi đau,
Bao nhiêu tật bịnh mau mau hết liền.
Niệm Phật có phước có duyên,
Tấn tài tấn lợi bình yên cửa nhà.
Niệm Phật trừ đặng tà ma,
Yêu tinh quỉ quái lánh xa ngàn trùng.
Niệm Phật năng khử độc trùng,
Các loài ác thú hóa hung làm hiền.
Niệm Phật hết khùng hết điên.
Có gương trí huệ có đàng quang minh.
Niệm Phật khỏi sự bất bình,
Sự người chẳng nhớ sự tình chẳng ưa.
Niệm Phật cứu số long đong,
No cơm ấm áo thung dung mãn đời.
Niệm Phật cảm động khắp nơi,
Ai ai cũng mến người người đều thương.
Niệm Phật sanh dạ hiền lương,
Từ bi thì có, bạo cường thì không.
Niệm Phật trời cũng thương lòng,
Thường thường ủng hộ cả trong đêm ngày.
Niệm Phật thần cũng kính vì,
Thường hay trợ niệm trong khi đứng ngồi.
Niệm Phật lòng chẳng bồi hồi,
Như cây không gió nhánh chồi chẳng rung.
Niệm Phật khỏi sự hãi hùng,
Gian tà đạo tặc chẳng chung tới nhà.
Niệm Phật giấc ngủ an hòa,
Chiêm bao không có niệm tà đều không.
Niệm Phật oan trái trả xong,
Nợ trần kiếp trước hết mong hết đòi.
Niệm Phật trăm việc xong xuôi,
Dầu sanh dầu tử cũng vui tấm lòng.
Niệm Phật hết sự đèo bồng,
Chẳng ham tài lợi bỏ vòng công danh.
Niệm Phật uế nhiễm chẳng sanh,
Cái gương tâm tánh như vành trăng thu.
Niệm Phật lòng có sở cầu,
Muốn tu thời đặng dễ đâu sai lầm.
Niệm Phật huờn đặng chơn tâm,
Bao nhiêu nghiệp cảm tiêu trầm biển khơi.
Niệm Phật chắc sống trọn đời,
Khỏi vòng nước lửa khỏi nơi hung tàn.
Niệm Phật thân thể bình an,
Khỏi vương ách nạn chết oan trên đời.
Niệm Phật bổ đức các nơi,
Phá tan địa ngục rã rời ma quân.
Niệm Phật, Phật phóng hào quang,
Các ông hóa Phật ngồi ngang trên đầu.
Niệm Phật, Phật chẳng bỏ đâu,
Niệm đâu Phật đó phải cầu chi xa.
Niệm Phật chắc Phật rước ta,
Tây phương đã sẵn một tòa bông sen.
Niệm Phật phải niệm cho chuyên,
Thì bông sen ấy liền liền tốt tươi.
Niệm Phật niệm niệm không rời,
Tinh thần đã sớm dạo chơi liên trì.
Niệm Phật lơ láo ích chi,
Sen kia khô héo khó mà tốt tươi.
Niệm Phật cần phải kỉnh thành,
Giữ cho thanh tịnh trong mình lục căn.
Niệm Phật như nước với trăng,
Nước trong trăng tỏ, nước nhăn trăng lờ.
Niệm Phật có lắm huyền cơ,
Miễn đừng đem dạ nghi ngờ là xong.
Niệm Phật giữ một tấm lòng,
Di Ðà oai đức minh mông biển trời.
Ðức Phật biến hóa khắp nơi,
Thương người cứu vớt những người trầm luân.
Chí tâm niệm Phật tinh cần,
Lâm chung hậu nhựt trọn phần vãng sanh.

– Trích đối chiếu, sửa chữa lại từ bốn bản in : Kinh Nhựt Tụng chùa Ðại Giác, Tam Bảo Tôn Kinh, 39 bài sám nghĩa, Liên Hoàn Sám nguyện (sđd ) – Chưa rõ xuất xứ của người trước tác.


SÁM CHÂU HOẰNG
(Sám Tán Di Ðà IV)

Châu Hoằng thầy hiệu Liên Trì,
Làm văn phát nguyện chỉ qui một đường.
Cúi đầu làm lễ Tây phương,
Tịnh bang giáo chủ pháp vương Di Ðà.
Ðộ người vượt khỏi ái hà,
Dắt ra hầm lửa nhảy ra nghi thành.
Tôi nay phát nguyện vãng sanh,
Nguyện về Cực lạc nêu danh sen vàng.
Ngưỡng trông vòi vọi đạo tràng,
Dủ lòng thương xót mà mang tôi về.
Tôi thường ba cõi đắm mê,
Bốn ơn càng trọng lo bề cứu nhau,
Tưởng gì đời lắm thảm sầu,
Quyết lòng nên đạo, độ sau luân hồi.
Không trên một bực mà thôi,
Sáng trưng đường lối không nơi nào bì.
Nên tôi lòng gắn dạ ghi,
Chuyên cần niệm Phật không khi nào rời.
Phật là bực cả khắp trời,
Cứu người thoát tử độ đời vô sanh.
Còn lo nghiệp trọng phước khinh,
Phước dầy huệ mỏng phàm tình tối tăm.
Còn lo lòng nhiễm dễ lầm,
Duyên trên chưa sạch tánh thần khó nên.
Tôi nay tình nguyện khởi lên,
Cúi gieo năm vóc thiệt bền lòng ngay,
Mở gan trải dạ tỏ bày,
Chí thành sám hối trong ngày Phật thương.
Chúng tôi nhiều kiếp oan ương,
Từ đời thuở trước không lường đến nay.
Bởi vì mê tối dại ngây,
Sân si quen nết cãi thầy dạy khuyên.
Ví như ba nghiệp đảo điên,
Dầu cho nước biển rửa liền sạch đâu.
Than ôi tội nghiệp lấp đầu,
Nguồn ân biển ái thẳm sâu vô cùng.
Ngửa trông đức Phật bao dung,
Tội mòn nghiệp hết sạch không buổi nầy.
Quyết lòng niệm Phật ăn chay,
Chí tâm thề nguyện từ rày đến sau.
Ví dầu tôi có ở đâu,
Lánh xa bạn dữ chẳng hầu tựa nương,
Gắng tu đạo Phật giữ thường,
Thề không thối chuyển mắc đường thai sanh,
Nguyện sao tu luyện mau thành,
Ðặng mà cứu độ phàm tình thoát ra.
Cha lành là Phật Di Ðà,
Ðem lòng quảng đại để mà độ tôi.
Ðoái thương mấy đoạn khúc nôi,
Chứng tri đệ tử luân hồi oan khiên,
Cầu cho giấc ngủ rõ ràng.
Thấy Di Ðà Phật hào quang rạng mình,
Cầu cho sắc tướng quang minh.
Thấy Di Ðà Phật tâm tình đặng an,
Nguyện cầu lên cảnh Lạc bang,
Thấy Di Ðà Phật trên đàn giảng kinh,
Cam lồ Phật rưới đầy mình,
Hào quang Phật chiếu thanh minh tâm thần,
Cầu cho y Phật đắp thân.
Tay vàng Phật đỡ thoa lần đầu tôi,
Cầu cho chướng trước dứt chồi.
Gốc lành thêm lớn vun bồi tốt tươi,
Cho tôi sạch hết việc đời,
Trong lòng thanh tịnh như người Tây phương.
Tánh linh mầu nhiệm tỏ tường,
Mau nghe chánh pháp như gương trên đài,
Mầu huyền thanh tịnh khoan thai,
Tịnh quang cõi Phật thấy hoài không ngơi.
Như tôi gần có qua đời,
Khiến cho linh tánh đặng tôi biết liền,
Ðừng cho bịnh khổ vào thân,
Tử an sanh thuận như thần bao xưa,
Ðừng cho trìu mến dây dưa,
Ðừng cho Thánh Phật long thơ Tống trào.
Sáu căn đừng có lao xao,
Rõ ràng chánh niệm như sao bắc thần,
Hết rồi một đoạn báo thân,
Vào trong thiền định xuất thần Tây qui,
Ngó gần thấy Phật A Di,
Quan Âm, Thế Chí trụ trì trước ta,
Các ông Thánh chúng hằng sa,
Tuôn hào quang xuống chói lòa rước tôi,
Duỗi tay xuống tiếp một hồi.
Lầu đài cờ phướn đông thôi quá chừng,
Nhạc trời tấu trổi vang lừng,
Mùi nhang thơm ngát vui ưng tấm lòng,
Tây phương cõi Phật thung dung,
Rõ ràng trước mắt hiện ra cõi này,
Kẻ nghe người thấy vui thay,
Khiến cho ai nấy liền ngày phát tâm.
Tưởng người chánh tín tưởng thầm
Bước vô đạo Phật khỏi hầm lửa thiêu,
Vui thay cõi Phật tiêu diêu,
Ai theo Phật rước cao siêu liên đài.
Vung tay về chốn kim giai,
Trong hồ thất bảo hiện ngay liên bào,
Tòa sen rực rỡ trong ao
Ðỏ, xanh, vàng, trắng tuôn hào quang ra,
Tôi ngồi chểm chệ trong hoa,
Phật cùng Bồ Tát hằng hà nhóm đông,
Tôi nghe pháp nhiệm tỏ lòng,
Chứng vô sanh nhẫn chơn tông thượng thiền,
Chỉ trong giây phút thành duyên,
Vẳng nghe chư Phật dạy truyền pháp âm,
Ðặng nhờ thọ ký ấn tâm,
Dạy rồi linh tánh bao năm nhớ hoài,
Ba thân bốn trí lâu dài,
Sáu thông năm mắt chuyện ai cũng tường,
Ðà la thần chú nhiều phương,
Pháp nào cũng biết như gương soi lành,
Bao nhiêu công đức chứng minh,
Nhớ ghi gồm đủ như kinh Phật truyền,
Mình đã cõi Phật ở yên,
Nhớ lời thệ trước độ duyên Ta bà,
Thần thông biến hóa thân ta,
Khắp mười phương thảy hiện ra phép mầu,
Từ bi phước đức thâm sâu,
Có duyên hóa độ đâu đâu vâng lời,
Khắp trong cả thảy nhiều nơi,
Cũng đều độ hết người đời trầm luân
Khiến cho lòng tịnh quen lân,
Dứt tình ái dục lưu phần thiện lương.
Dắt người về đến Tây phương,
Vào hàng bất thối náu nương bạn lành,
Lòng tôi thệ độ chúng sanh,
Rộng như biển cả cũng dường hư không,
Hằng hà thế giới đều thông,
Chúng sanh phiền não độ đồng sạch trơn,
Nếu mà còn để nhơn nhơn,
Nguyện tôi không hết như đờn dứt dây,
Phật thường chứng lễ nguyện nầy,
Tu trì công đức độ ngay hữu tình,
Bốn ơn đền đáp phân minh,
Ba đường cứu vớt siêu sanh cõi mầu,
Nguyện chung thế giới ba ngàn,
Vẹn tràn một trí vào ban Phật đài.
Nguyện về Cực lạc một nhà,
Hoa sen chín phẩm là cha mẹ mình,
Hoa nở rồi biết tánh linh,
Các ông Bồ Tát bạn lành với ta,
Huệ Lưu diễn nghĩa chép ra,
Ai tu Tịnh độ học mà sám chung.

– Trích từ “Kinh Di Ðà nghĩa và 36 sám hay” và đối chiếu với kinh Tam Bảo của Thích Ca tự – Sàigon 1967.
– Có đối chiiếu với các dị bản khác- Nguyên tác của Tổ Châu Hoằng – Liên Trì Ðại sư – Tổ Huệ Lưu chùa Huê Nghiêm Thủ Ðức diễn nghĩa.


SÁM THỌ KÝ
(Sám tán Di Ðà V)

Một lòng niệm Phật Di Ðà,
Kinh tâm bạch tự mở ra độ đời,
Ấn tâm thọ ký hiện thời,
Kim ngôn phú chúc khắp nơi đắc thành,
Ăn chay niệm Phật làm lành,
Từ bi hỉ xả tu hành gắng công,
Nghe danh thấy tánh tỏ thông,
Bổn lai diện mục Phật lòng chẳng xa,
Ðịnh tâm thấy Phật lòng ta,
Tây phương cõi Phật Di Ðà phân minh,
Quan Âm thần lực oai linh,
Hóa thân thọ ký cầm bình nước bông,
Cam lồ rưới khắp giáp vòng,
Chúng sanh mát mẻ vui lòng hiền lương,
Mở khai tâm pháp tỏ tường,
Tịnh lòng thấy Phật mười phương độ mình,
Chơn truyền bổn thể tánh linh,
Tam thân vô tướng vô hình sống lâu,
Không thương không ghét không sầu
Không tham không giận có đâu luân hồi,
Việc đời muôn việc thôi thôi,
Sắc tài danh lợi phủi rồi không không,
Các hàng chư Phật không lòng,
Con nay đệ tử cũng đồng quy y,
Nương theo đức Phật từ bi,
Mãn duyên theo Phật tức thì phóng quang,
Về nơi Cực lạc Tây phương
Hoa khai kiến Phật hào quang sáng lòa.
Thường thường thấy đức Di Ðà,
Hai hàng tứ chúng lục hòa sáng trong,
Thấy ông Bồ Tát quá đông,
Lóng nghe Phật thuyết vui lòng mở khai,
Minh tâm kiến tánh Như Lai,
Pháp thân thanh tịnh sống dai đời đời.
Tiêu diêu tự tại thảnh thơi,
Bình an vô sự vui chơi thanh nhàn,
Tốt thay cõi Phật nghiêm trang,
Nhà lầu bằng ngọc đất vàng khắp nơi,
Ðêm ngày nghe pháp sáu thời,
Chim linh thuyết pháp đúng giờ siêng năng,
Người nghe tỏ ngộ siêu thăng,
An lòng niệm Phật, Pháp, Tăng tịnh bình,
Thích Ca giảng đạo độ mình,
Thích Ca từ phụ chứng minh độ đời.

– Trích từ “Kinh Di Ðà nghĩa và 36 bài sám hay” (sđd) và đối chiếu lại với “Liên Hoàn Sám nguyện” (sđd).


SÁM PHÁT NGUYỆN NIỆM PHẬT
(Sám tán Di Ðà 6)

Một lòng niệm Phật Di Ðà,
Cầu sanh Cực lạc liên tòa Tây phương.
Hôm nay quì trước điện đường,
Chúng con phát nguyện cúng dường Thích Ca.
Xin ngài thương xót Ta bà,
Chỉ đường sanh tử thoát ra luân hồi.
Chúng sanh chìm đắm khổ ôi!
Trầm luân nhiều kiếp nổi trôi cõi trần.
Ðức ngài giác ngộ hiền nhân,
Tìm phương giải thoát xả thân tu hành.
Ðến ngày đạo quả viên thành,
Ngài bèn tự thuyết hồng danh kinh này.
Dạy người hồi hướng phương Tây,
Cầu về Cực lạc nơi đây an lành.
Mỗi người phát nguyện vãng sanh,
Cầu lo niệm Phật xưng danh Di Ðà.
Chuyên tâm phát nguyện thiết tha,
Trí hạnh viên mãn đặng qua lạc thành.
Tin chắc niệm Phật vãng sanh,
Ai tu cũng đặng đừng sanh nghi ngờ.
Nguyện không xao lãng chần chờ,
Lập hạnh tinh tấn ngày giờ tiến tu.
Tứ thời niệm Phật công phu,
Cầu về Cực lạc ngàn thu độ đời.
Nguyện cho khắp cả mọi nơi,
Ðồng lo niệm Phật chiều mơi chuyên cần.
Hiện tiền đền đáp bốn ân,
Phước huệ đầy đủ mãn phần vãng sanh.
Cần lo niệm Phật chí thành,
Ngày đêm sáu chữ hồng danh Di Ðà
Khắp trong thế giới Ta bà,
Nhớ lời di chúc Thích Ca dạy truyền.
Bao phen cặn kẽ bảo khuyên,
Chúng sanh niệm Phật kết duyên Di Ðà.
Nguyện qua khỏi chốn ái hà,
Cầu sanh chín phẩm Liên hoa sen vàng.
Di Ðà Phật phóng hào quang,
Rước người niệm Phật Lạc bang mau về.
Niệm Phật viên mãn Bồ đề,
Bổn sư dạy bảo cầu về cõi thanh.
Niệm Phật chắc đặng vãng sanh,
Nhiếp tâm niệm rõ hồng danh Di Ðà.
Tháng ngày lần lữa trôi qua,
Tư lương góp đủ chắc là thành công.
Tín hạnh nguyện gắng vun trồng,
Công viên quả mãn thảy đồng về Tây.
Lâm chung cảnh Phật hiện bày,
Di Ðà, Thánh chúng đông vầy rước lên.
Quan Âm, Thế Chí nêu tên,
Tràng phan bảo cái cung nghênh nhạc trời.
Có mùi hương lạ trong đời,
Bay quanh lúc ấy khiến người phát tâm.
Cùng nhau niệm Phật đồng âm,
Tới phiên Thánh cảnh lai lâm tiếp mình.
Thập phương bá tánh hãy tin,
Gắng công niệm Phật tánh linh tỏ bày.
Di Ðà Phật hiện sen khai,
Pháp môn cứu cánh không hai ở đời.
Vậy xin nhắn nhủ mọi người,
Vãng sanh quyết đặng không dời không sai.
Hãy cùng niệm hiệu Như Lai,
Tây phương Cực lạc liên đài kết hoa.
Nam mô đức Phật Di Ðà.

— Trích và soạn lại từ bài sám cùng tên trong “Pháp môn niệm Phật.” Chùa Niệm Phật ấn hành, Bình Dương, 1970
— Soạn bổ sung 21 câu – Xá Lợi, 1997


ÐƯỜNG VỀ CỰC LẠC
(Sám tán Di Ðà 7)
Chí Kiên

Một hôm đức Phật mỉm cười,
Xá Lợi trưởng lão vui tươi cúi đầu.
Bạch Phật duyên cớ do đâu,
Miệng vàng hé nụ bấy lâu chưa từng.
Phật rằng: Bể khổ trầm luân,
Hận thù, ân ái, muôn phần hiểm nguy.
Muốn tìm lối thoát kịp thì,
A Di Ðà Phật chuyên trì niệm danh.
Tây phương Cực lạc sẵn dành,
Vàng ròng lót đất, tường thành ngọc châu.
Nguy nga cung điện gác lầu,
Lưới giăng bảy lớp, cây đâu bảy hàng.
Ðiểm tô bảy lớp lan can,
San hô hổ phách rỡ ràng thềm ao.
Nước trong mát mẻ ngọt ngào,
Ðủ tám công đức uống vào vui tươi.
Sống lâu kiếp kiếp đời đời,
Không già không chết thảnh thơi vô cùng.
Hoa sen mọc khắp ao trung,
Xanh vàng đỏ trắng hòa dung sáng ngời.
Cây khua điệu nhạc tuyệt vời,
Chim kêu lảnh lót diễn lời pháp âm.
Ở đây chẳng có thú cầm,
Chim linh do Phật âm thầm hóa ra.
Hỡi ai muốn thoát Ta bà,
Hãy mau niệm Phật Di Ðà hôm mai.
Một ngày cho đến bảy ngày,
Niệm theo hơi thở một hai rõ rành.
Ngăn ngừa tạp niệm lấn ranh,
Ðừng cho phiền não lộng hành cướp ngôi.
Nhứt tâm bất loạn được rồi,
Pháp vương ngự trị bầy tôi phục tùng.
Thân sơ ân oán hòa dung,
Không hơn không kém không cùng không riêng.
Lâm chung Tịnh độ hiện tiền,
A Di Ðà Phật diệu huyền phóng quang.
Rợp trời bảo cái tràng phan,
Quan Âm, Thế Chí đài vàng tay bưng.
Nhạc trời hòa tấu tưng bừng,
Rước hồn hành giả băng chừng phương Tây.
Trần lao rũ sạch từ đây,
Sen vàng thác chất đủ đầy thắng duyên.
Hoa nở thấy Phật hiện tiền,
Vô sanh pháp nhẫn chứng liền quả cao.
Hào quang rực rỡ làu làu,
Sống lâu mãi mãi tiêu dao thọ trường.
Từ bi thể hiện tình thương,
Ta bà trở lại hiển dương đạo mầu.
Ðộ người vượt khỏi vực sâu,
Lên đường giải thoát hận sầu còn đâu.
Muôn duyên một niệm gồm thâu,
Vô sư trí hiện làu làu tinh anh.
Sen vàng chín phẩm nêu danh,
Bất thoái Bồ Tát tịnh thanh đắc thành.
Giác tha tự giác thực hành,
Giác hạnh viên mãn vô sanh đời đời.

— Bài do Ni Trưởng Thích Nữ Chí Kiên–Như Chí trước tác, đăng trong Ðặc San Hoằng Pháp số 3. Chùa Ấn Quang ấn hành, Sài Gòn, 1973


SÁM BỒ ÐỀ HỒI HƯỚNG CỰC LẠC
(Sám tán Di Ðà 8)

A Di Ðà Phật Bồ Ðề,
Xưa kia sẵn có lời thề độ sanh.
Vậy đem nguyện lực thi hành,
Mở ra một cảnh quang minh thần kỳ.
Gọi rằng Cực lạc phương Tây,
Có thành bảy lớp có cây bảy hàng.
Thênh thang gác ngọc lầu vàng,
Có thềm bá bảo có đăng thất trần.
Lưu ly có đất sáng ngần,
Ma Ni có nước trong tần chảy quanh.
Nhạc trời có vọng thanh thanh,
Hoa trời có vẻ xanh xanh rưới hoài.
Có chim nói pháp hôm mai,
Có ao bát đức có đài cửu liên.
Trang nghiêm vô lượng vô biên,
Kể sao cho xiết cái mười an vui.
Cảnh kia đẹp mắt đã rồi,
Ở trong lại có các ngôi Thánh Hiền.
Quán Âm Thế Chí hiện tiền,
Cũng lòng mẫn thế cũng duyên độ đời.
Cùng nhau chung ở một nơi,
Theo hầu bảo ngự chẳng rời hai bên.
Di Ðà đức Phật ngôi trên,
Khiến hai Bồ Tát giúp nên duyên lành.
Quan Âm có nguyện tâm thành,
Nghe ai thống khổ thương tình cứu ngay.
Cứu người có pháp rất hay,
Nước Cam lồ chữa bệnh nay hết liền.
Oai linh trông thấy nhãn tiền,
Xưa kia thường trụ ở miền biển Nam.
Từ bi mở lượng hải hàm,
Xót thương nhân thế mà cam giúp đời.
Kìa như đại lực chót vời,
Là ngài Thế Chí dạo chơi cõi này.
Một nhành sen trắng cầm tay,
Bước chân thế giới lung lay ba ngàn.
Trên đầu có mão kim quang,
Trong mình như vẽ rõ ràng thiên y.
Ai mà phát nguyện Tây qui,
Thì ngài tiếp dẫn rước ngay đem về.
May thay trong cõi Bồ đề,
Chúng sanh muốn thoát sông mê khó gì.
Lại thêm trên hội Liên trì,
Số người thượng thiện hiếm chi hằng hà.
Cho hay cõi Phật Di Ðà,
Phong quang khác hẳn Ta bà cõi đây.
Thiệt là một cảnh diệu kỳ,
Thiên đường có chút nào bì đặng đâu.
Thơm tho trong sạch một mầu,
Sự vui thì có sự rầu thì không.
Sống lâu kiếp kiếp vô cùng,
Không già không chết không vòng khổ luân.
Cởi xong hết thảy nợ nần,
Ðâu còn có nhiễm bụi trần chút chi.
Vốn không địa ngục A Tỳ,
Không đường ác đạo có gì trầm luân.
Biết bao nhờ cậy oai thần,
Ðánh tan muôn đạo ma quân rã rời.
Vậy nên vô số ngôi trời,
Cũng mong theo Phật đặng chơi liên trì.
Riêng mừng cho bữa hôm nay,
Chúng con được biết đường đi nẻo về.

— Trích soạn theo “Văn khố Từ Bi Âm”, Hội Nam Kỳ nghiên cứu Phật Học, Chùa Linh Sơn ấn hành, Sài Gòn, 1936