Phật Nhãn Minh Phi Ấn

 

Chắp hai tay lại, co hai ngón trỏ đều trụ tại lưng ngón giữa, kèm co hai ngón cái vào trong lòng bàn tay. Dùng Ấn Chân Ngôn gia trì năm nơi.

Chân Ngôn là:

“Nẵng mạc tam mãn đa một đà nam. Án, lỗ lỗ, tát-phổ lỗ, nhập-phộc la, để sắt-xá, tất đà, lô giả ninh, tát phộc lại-tha, sa đạt ni, sa-phộc hạ”

Do kết Phật Nhãn Ấn này với tụng Chân Ngôn, nên khiến cho sự vật mà Bí Mật Chủ (Guhyādhipati) tiếp chạm được xác định rồi lớn lên tràn khắp ở trong tất cả Pháp, do đó gọi là Nhược Tri Tam Muội (Jāti-samādhi: Sinh Tam Muội) vậy. Liền dẫn Đức Phật làm chứng. Tại sao thế? Vì Đức Thế Tôn tức là tất cả các Chân Ngôn Tam Muội Gia, ấy là trụ ở ngay Chủng Tính của mình. Ví như Chuyển Luân Thánh Vương nếu trụ ở trong Chủng Tính của mình, tuân tu Pháp Thượng Đại Chuyển Luân Trị Thế không có chỗ tăng giảm, tức bê trong Tứ Vực (bốn cõi) tự nhiên cung thuận Mệnh ấy. Đức Thế Tôn cũng như thế, do thường an trụ trong Chủng Tính của Như Lai không có chỗ trái vượt, cho nên tất cả các Chân Ngôn Vương (Mantra-rāja) không có Pháp nào mà chẳng thực hành, dùng làm Giới bình đẳng của Tính, nên chẳng dám phạm.