Nhớ Mẹ 
Ánh Mai

 

Lâu lắm rồi con chưa gặp mẹ
Vầng trán nhăn đôi mắt hiền xưa
Gió thoảng bay mái tóc bạc phơ
Chờ con đến nụ cười nhân hậu

Lâu lắm rồi chưa được ôm mẹ
Ôm vai gầy ghì xiết vòng tay
Dụi mặt vào ngực mẹ thơm đầy
Mùi sữa ngọt ngày xưa bú mớm

Lâu lắm rồi chưa ngồi cùng mẹ
Tâm sự buồn muốn kể mẹ nghe
Thèm những câu an ủi vuốt ve
Gục vai mẹ đời sao bình lặng

Lâu lắm rồi chưa nghe mẹ nói
Khuyên dạy con vượt nỗi gian nan
Tiếng mẹ trong giọng nói dịu dàng
Ru con ngủ quên đời cay đắng

Hôm nay về nhà sao im vắng
Hoa bên thềm nhớ mẹ héo hoang
Bố trầm ngâm trong nỗi buồn loang
Lặng ngắm mẹ trong khung hình nhỏ

Phải chăng giờ mẹ đang yên ngủ
Gió vi vu ru giấc triền miên
Ðêm như ngày dưới lớp cỏ êm
Cây thông nhỏ – mấy mùa đông hạ

Chiều nay con ngậm ngùi thăm mộ
Nén nhang buồn thoảng gió heo may
Dâng mẹ yêu một bó hoa gầy
Thì thầm khấn “Con thương nhớ mẹ”.