Mùa Xuân mơ ước
Thích Phước Ngọc

 

Đông xưa Đinh Hợi vừa đi khỏi,
Xuân nay Mậu Tý mới về đây.
Nguyện Phật chứng minh thùy gia hộ,
Cho con kiên vững khối tình đầy.

     Dòng thời gian vẫn cứ lặng lẽ trôi, đông tàn xuân đến. Đó là quy luật tự nhiên của thời gian. Tuy nhiên, trong ý nghĩa biểu lộ tình thương và niềm tri ân giữa người với người, sự trao tặng tình thương qua những món quà phẩm vật đến cho người đáng giúp, quả là một đạo lý tuyệt vời và còn là một mỹ tục mang đậm tính nhân bản đạo đức sâu sắc. Do vậy chỗ cao thượng của con người chính là lòng từ bi vô hạn để sưởi ấm tâm hồn và mang lại hạnh phúc cho nhau không kể màu da, tôn giáo hay chủng tộc xứ sở.

Thực tế chung quanh ta có những người, những gia đình, những làng xã thôn quê, ở những nơi ấy có rất nhiều mảnh đời nghèo đói vẫn còn thiếu ăn, thiếu mặc, không đủ ấm mùa đông, không đủ mát vào mùa hè, không có điều kiện để đến trường học…không có tất cả những gì như những người được phước phần sung túc. Dù biết rằng đó là do biệt nghiệp hay cộng nghiệp của mỗi người. Thế nhưng người con Phật chúng ta không thể nào làm ngơ trước những điều cần làm, những thảm cảnh thương tâm như thế.

Chúng ta hiện đang sống trong thời đại khoa học kỹ thuật tân tiến, những phương tiện này có thể giúp ta nối kết con người trên thế giới gần lại với nhau hơn, thấy rõ nhau hơn; người bên Âu thấy người bên Á, kẻ bên Á thấy người bên Phi. Thế nhưng ở những vùng sâu xa hẻo lánh hoang sơ, nghèo đói thì lấy gì để mà nối kết với thế giới nên ngoài? Nhưng mà, nếu thấy biết nhau mà không chịu hiểu cho nhau và không thương nhau thì thấy biết để làm gì? Như những người nghèo khó nếu không nhận được sự cảm thông đoái hoài của những tấm lòng vàng đầy tình nhân ái, những nhà hảo tâm, những vị mạnh thường quân, thì kẻ đói nghèo kia có cần thấy biết sự ăn sung mặc sướng của những người giàu có không cơ chứ?

Với những hoàn cảnh, những vấn đề đã và đang diễn biến trước mắt của nhiều nơi đáng giúp như thế, thì vào những dịp đón Tết như thế này, không biết có làm mất đi nhã hứng và giảm đi ý vị của mùa Xuân của nhiều người không? Nhưng suy cho cùng, xét cho cạn và nghĩ cho tường tận thì lòng thương cảm hay nỗi xót xa đối với con người và cuộc đời cũng là một trong muôn ngàn hương vị mùa Xuân ngập tràn ý nghĩa. Trước vẻ phong quang sáng lạn của đất trời, khi cỏ cây đâm chồi nẩy lộc, khi nắng ấm chan hòa reo vui trên những con đường mòn thôn quê và phố thị. Khi lòng người hân hoan tở mở như sẵn sàng tiếp nhận sinh quang hy vọng và tin yêu vào đầu năm mới, thì việc ban rải tình thương đến với những mảnh đời bất hạnh, nghèo khó, bất an….cũng là một bài Pháp không lời và cũng là một món quà cao đẹp của mùa Xuân:

     Món quà nhỏ vạn niềm thương,
Tình người thể hiện quê hương lúc này.

     Món quà này chính là vạn niềm thương yêu thì không cần phải gói. Mà chỉ cần phải mở, không cần phải gởi mà chỉ cần khơi dậy, không cần trao đổi, chỉ cần trang trải, không cần tính toán, chỉ cần cảm thông, không cần đối diện, chỉ cần thương yêu. Và món quà ấy, thiết nghĩ cũng không cần đến phương tiện truyền thông kỹ thuật hiện đại, vì nó nối kết con người trên hành tinh này và trên khắp vòm trời vũ trụ này bằng sợi dây thiêng liêng của lòng thương yêu không bến hạn

.      Mỗi người chúng ta luôn sẵn sàng có tâm từ bi như thế; luôn tin yêu và hy vọng: ước mong người nghèo đói có đủ cơm ăn áo mặc, kẻ bệnh tật được thuốc chữa, thầy hay, người già neo đơn được chăm sóc chu đáo, người không gây khổ cho người, xã hội công bằng, đất nước phồn vinh no ấm. Luôn cưu mang và ôm ấp một tình thương như thế thì khi việc đến mỗi người chúng ta tự biết phải làm gì. Băng giá hay ấm cúng cũng chỉ là do ta đóng hay mở mà thôi. Đóng lại là mùa đông, khi mở ra là mùa xuân. Mùa xuân là thế đó chứ không phải hương xuân chỉ lan tỏa theo thời tiết rồi hết, mà hiển hiện ở mỗi chúng ta trong từng giờ từng phút.

Ở một căn phòng nhỏ nơi góc làm việc có cửa sổ mở ra phía hiên sau với những cái lạnh, cái nóng bên ngoài là lẽ tự nhiên nhưng lòng không xôn xao vướng bận. Chỉ thương một nỗi chúng sinh khổ lạnh vô thường.

Nguyện cầu nhà nhà, nơi nơi khắp chốn đón một mùa xuân an lành và trường tồn bất diệt.

     Mong cho khắp mọi hành tinh,
Muôn nơi khắp chốn trọn tình thương nhau.