Lưu Cầu

Từ điển Đạo Uyển


劉虬; C: liúqiu; J: ryūkyū; 438-495. Một nhà nghiên cứu Phật học thời Nam Bắc triều tại Trung Hoa. Ban đầu ông là một vị quan sứ, nhưng sau dành cuộc đời của mình cho việc nghiên cứu Phật học. Ông nổi danh vì những bài luận giải về những thuyết “Làm việc thiện không có nghiệp báo” và “Đốn giáo Tiệm giáo”. Ông cũng đưa ra một dạng phân chia thời gian thuyết pháp của đức Phật thành năm thời. Ngoài ra, ông cũng thuyết giảng và viết luận giải về kinh Pháp Hoa và Niết-bàn.