Kam-Pa-Ri-Pa

Từ Điển Đạo Uyển

S: kamparipa hoặc karmāri, karmāra; “Thợ rèn”;
Một trong 84 vị Tất-đạt Ấn Ðộ, sống trong khoảng cuối thế kỉ thứ 11.
Kam-pa-ri-pa sinh tại Hoa Thị thành (s: pāṭali-putra). Ông sống bằng nghề thợ rèn. Ngày nọ có một Du-già sư đến khất thực, Kam-pa-ri-pa mừng rỡ vì không ngờ vị này khất thực nơi nhà mình. Cùng vợ, ông tiếp đãi trọng hậu và được vị này khai thị, dạy cho ông quán tưởng về ba dòng năng lực tâm lí: “Hãy quán ống bệ, than và lửa trong tâm ngươi. Ống bệ là năng lực, ống khói là cảm thụ, tâm thức là lửa, khái niệm là than, miếng sắt là ba độc. Hãy dùng nó mà đánh tan Ba độc và miếng sắt sẽ trở thành Ðại lạc của Pháp thân bất nhị. Hãy biến quán tưởng thành hành động hàng ngày:
Hai tay thổi ống bệ,
bên mặt và bên trái,
quạt lửa than nóng lên,
mà đốt cháy khái niệm,
nằm trô trên ống khói.
Thổi lên ngọn lửa hồng,
của tri kiến, tỉnh giác,
đốt chảy tan miếng sắt,
của ba độc, năm tham,
đạt Pháp thân bất hoại.”
Ông nghe nghe lời và sau sáu năm thiền định, ông đạt Ðại thủ ấn tất-địa. Sau đó sản phẩm rèn của ông không làm mà tự xuất hiện. Bài chứng đạo ca của ông có những dòng sau:
Trên ống khói thân ta,
là than đen khái niệm,
Thổi ống bệ trái, mặt,
đốt lên ngọn lửa trí.
Miếng sắt của ba độc,
bị chảy thành như nước,
lấy pháp thân làm búa.
Kam-ba-ri giác ngộ!