Dương Kì Phương Hội

Từ Điển Đạo Uyển

楊岐方會; C: yángqí fānghuì; J: yōgi hōe; 992-1049;
Thiền sư Trung Quốc, Khai Tổ hệ phái Dương Kì trong tông Lâm Tế. Sư là pháp tự của Thiền sư Thạch Sương Sở Viên (Từ Minh). Môn đệ của Sư có Bạch Vân Thủ Ðoan xuất sắc nhất.
Sư họ Lĩnh quê ở Nghi Xuân Viên Châu. Thuở nhỏ tính tình nhậm lẹ, nói năng vui vẻ lí thú. Có dịp, Sư đến Cửu Phong chợt nhớ như chỗ đã từng ở, quyến luyến không thể bỏ đi và xin cạo tóc xuất gia. Sư xem kinh nghe pháp tâm mở sáng tinh thần lĩnh hội.
Sư đến tham học với Thiền sư Từ Minh. Sau một thời gian lâu, tâm Sư vẫn mù mịt. Mỗi khi đến hỏi, Từ Minh bảo: “Việc quá nhiều, hãy đi.” Lần khác Sư hỏi, Từ Minh lại đáp: “Giám tự (chức của Sư) ngày sau con cháu khắp thiên hạ, cần gì vội gấp.” Một hôm Sư rình ở con đường tắt. Từ Minh đến, Sư liền nắm lại nói: “Ông già này hôm nay phải vì tôi nói, nếu không tôi phải đánh ông.” Từ Minh trả lời: “Giám Tự biết là việc quanh co liền thôi.” Nghe câu này Sư Ðại ngộ, liền quì lạy ngay dưới bùn.
Từ Minh thượng đường, Sư bước ra hỏi: “‹Khi chim núp kêu nẩm nẩm, mây từ vào núi loạn‹, là thế nào?” Từ Minh đáp: “Ta đi trong cỏ hoang, ngươi lại vào thôn sâu.” Sư thưa: “Quan chẳng nhận kim, lại mượn một câu hỏi.” Từ Minh liền hét. Sư thưa: “Hét hay.” Từ Minh lại hét. Sư cũng hét. Từ Minh hét luôn hai tiếng, Sư lễ bái. Từ Minh nói: “Việc này là cá nhân mới hay gánh vác.” Sư phủi áo ra đi.
Sau đó Sư trở về Cửu Phong. Tăng tục lại thỉnh về trụ trì tại núi Dương Kì.
Sư hỏi một vị tăng mới đến: “Mây dày đường hẹp xe to từ đâu đến?” Tăng thưa: “Trời không bốn vách.” Sư hỏi tiếp: “Ði rách bao nhiêu đôi giày cỏ?” Tăng liền hét. Sư bảo: “Một hét hai hét sau lại làm gì?” Tăng thưa: “Xem ông Hoà thượng già vội vàng.” Sư bảo: “Cây gậy không có ở đây, thôi ngồi uống trà.”
Sư lại hỏi hai vị tăng mới đến: “Lá rụng mây dồn sớm rời nơi nào?” Tăng thưa: “Quan Âm.” Sư hỏi: “Dưới chân Quan Âm một câu làm sao nói?” Tăng thưa: “Vừa đến thấy nhau xong.” Sư hỏi: “Việc thấy nhau là thế nào?” Tăng không đáp được. Sư bảo: “Thượng toạ thứ hai đáp thế Thượng toạ thứ nhất xem!” Vị tăng thứ hai cũng không đáp được. Sư bảo: “Cả hai đều độn hết.”
Niên hiệu Khánh Lịch năm thứ sáu (1046), Sư dời đến núi Vân Cái Ðàm Châu và đem Lâm Tế chính mạch truyền cho sư Bạch Vân Thủ Ðoan. Ðến niên hiệu Hoàng Hựu cải nguyên Sư thị tịch, thọ 57 tuổi.