BÁO ỨNG HIỆN ĐỜI
TẬP IV
Hạnh Đoan biên dịch

 

11. CHUYẾN ĐỒI SỐ MỆNH

Số mệnh con người có thể cải đổi, người ta có thể dùng phương cách đúng đắn để cải số vả định đoạt tương lai cho mình! Tiến sĩ Liễu Phàm triều Minh đã đem kinh nghiệm cải số thực tế của bản thân ông, viết ra cuốn “Liễu Phàm Tứ Huấn”, khích lệ vô số người sau dùng phương pháp của Phật giáo để cải đổi số mệnh mình! Thông qua đó cũng đủ chứng minh: “Mệnh tự ta lập, nhân quả báo ứng là không dối”.

Sau đây xin kể câu chuyện có thực, chứng minh số mệnh có thể sửa đổi:

Phùng Lập Khiêm là một nam nhân tài ba có tiếng tăm… đã tốt nghiệp đại học. Hồi còn đi học rất anh ưa nghiên cứu kinh Dịch, bói toán… và thường dùng những kiến thức này tự xem số mệnh cho mình. Mỗi lần áp dụng thấy hết sức linh nghiệm. Vì vậy anh tin: số mệnh con người đã được định sẵn!

Có lần anh đến bái kiến một vị thầy kinh Dịch nỗi danh, ông ta tiên đoán nhiều điều về tương lai anh, quả quyết rằng sau này cuộc hôn nhân của anh chỉ kéo dài tới 15 năm, rồi sẽ ly tan (lý do phát xuất từ cô vợ). Nghe vậy Phùng rất bất an, hi vọng tim ra cách hóa giải…

Quả nhiên, tất cả mọi việc đều đúng như vị thầy kia tiên đoán. Phùng thi vào Viện Nghiên Cứu dễ dàng, rồi tốt nghiệp, làm việc… sau đỏ liên tục được cất nhắc, cuối cùng thì treo bảng lập công ty, đạt được thành công vẻ vang…

Ba năm sau, anh kết hôn với một cô gái hiền thục xinh đẹp… cuộc sống gia đình hạnh phúc, sự nghiệp thuận lợi… khiến Phùng dần dần quên hẳn lời tiên tri năm nào từng khiến anh lo lắng bất an…

Vợ chồng chung sống đầm ấm chớp mắt đã đến đoạn cuối của… 14 năm. Ngày nọ ái thê Phùng đột nhiên phát hiện dưới nhũ hoa phải của nàng có một khối u nhỏ, cứng (to cỡ trứng gà), sưng đau khó chịu… nàng liền đến bịnh viện kiểm tra, mới hay mình bị “ung bướu tuyến sữa” thời kỳ cuối. Bác sĩ phán: – Vợ phùng “Tối đa chỉ có thể sống một năm nữa thôi!”.

Đối diện với chứng bịnh quái ác này, cả nhà rơi vào sầu thảm khôn nguôi. Lúc này Phùng mới sực nhớ đến lời tiên tri ngày xưa, thầm than: “Đúng là định số đã an bail”…

Trong lúc đang ở bên bờ tuyệt vọng, Phùng tình cờ đọc cuốn “Báo ứng hiện đời” của Quả Khanh, trong đó mỗi câu chuyện đều sinh động chân thật, khiến anh cảm thấy được giáo dục sâu sắc và dần dần hiểu rõ: “chỉ có tin sâu nhân quả, dứt ác hành thiện, tu theo Phật pháp”, mớl có thể chuyển đồi số mệnh!

Vợ chổng Phùng từ đó bắt đầu nhen nhúm hỉ vọng về cuộc sống mớl. Nhờ bạn bè trợ giúp, anh gặp cư sĩ Quả Khanh. Thoạt nhìn sắc diện xanh nhợt của vợ Phùng, Quả Khanh dịu dàng chl ra những nhân ác, các tội nghiệp chất chồng trước đây nàng đã tạo… ông khuyên nàng ăn chay, thành tâm sám hối các ác nghiệp, đúng pháp tụng Kinh Địa Tạng, hồi hướng cho tất cả chúng sinh từng bị nàng làm tỗn hại…

Vợ Phùng nghe xong, về nhà liền bắt đầu thực hành… do ước muốn được sống bừng lên mãnh liệt, khiến nàng chẳng dám có chút ý cao ngạo, hằng ngày kiên trì quỳ tụng Kinh Địa Tạng, lễ sám, phóng sinh, in kinh, sách thiện…

Nửa năm sau, kỳ tích xảy ra, ác bịnh kia đã lành hẳn.

Hiện giờ, Phùng và vợ đã nắm tay nhau bước vào năm thứ 16 của cuộc hôn nhân (vốn là gia đinh sắp ly tan, nhờ tu học theo Phật pháp mà chuyển đổi, biến thành gia đinh Phật hóa, sống hạnh phúc)… Kinh nghiệm thực tiễn này đích thân hai vợ chồng cùng nếm trải, khiến họ càng tin chắc “số mệnh nằm trong tay mình!”…

Nếu mỗi người có thể thâm tín nhân quả, dứt ác hành thiện, y theo lời Phật dạy: nghiêm trì giới luật, ăn chay, đúng lý đúng pháp mà tu… thì đời này không những có thẻ cải đổi số mệnh, mà còn có thề liễu thoát sinh tử, lia khổ được vui, khai mở trí huệ, sống thong dong tự tại…

Giải thích thêm: Phật pháp như ánh dương, những tội sát, đạo, dâm, vọng… con người hằng ngày tạo cao như núi băng, mỗi ngày một tăng, sâu dày kiên cố, giống như địa ngục bảng, măi mẵi lạnh lẽo khốc liệt… Chì người hữu duyên mới có thể nghe và tin thọ Phật pháp, biết lỗi nền sừa,hiểu rồi lièn thực hành… Đây giống như vầng dương hiện lên giữa băng giá kiên cố, không bao lâu sẽ khiến băng tan thành nước, và nước này có thể làm lợi khắp vạn vật Không tranh cùng người, chẳng những giúp chúng sinh duy trì mạng sống, mà còn vì chúng sinh rửa sạch cấu uế trở nên thanh sạch. Đây chính là căn bàn người tu đạo.