病子 ( 病bệnh 子tử )

Phật Học Đại Từ Điển

NGHĨA TIẾNG HÁN

 (譬喻)喻極惡之眾生也。如母之憶子,最深於病子。佛於眾生亦如是也。涅槃經三十曰:「譬如一人而有七子,是七子中一子遇病,父母之心非不平等,然於病子心則偏多。」

NGHĨA HÁN VIỆT

  ( 譬thí 喻dụ ) 喻dụ 極cực 惡ác 之chi 眾chúng 生sanh 也dã 。 如như 母mẫu 之chi 憶ức 子tử , 最tối 深thâm 於ư 病bệnh 子tử 。 佛Phật 於ư 眾chúng 生sanh 亦diệc 如như 是thị 也dã 。 涅Niết 槃Bàn 經Kinh 三tam 十thập 曰viết 譬thí 如như 一nhất 人nhân 。 而nhi 有hữu 七thất 子tử 。 是thị 七thất 子tử 中trung 一nhất 子tử 遇ngộ 病bệnh , 父phụ 母mẫu 之chi 心tâm 非phi 不bất 平bình 等đẳng 。 然nhiên 於ư 病bệnh 子tử 心tâm 則tắc 偏thiên 多đa 。 」 。