bất tài tịnh

Phật Quang Đại Từ Điển

(不才淨) Tiếng dùng trong Thiền lâm. Thiền gia dùng từ ngữ này ngụ ý chê bai ngôn ngữ văn tự là những giây sắn giây bìm. Tức là ngôn ngữ văn tự chỉ gây thêm rối rắm, chứ không giúp người ta thấy rõ được lí Thiền. Cùng nghĩa với Bất tài bất tịnh. Lâm tế lục thị chúng (Đại 47, 502 thượng), nói: Sơn tăng kim thời, sự bất hoạch dĩ, thoại độ thuyết xuất hứa đa bất tài tịnh, nhữ thả mạc thố! Nghĩa là: Hôm nay, thế chẳng đặng đừng, sơn tăng mới thốt ra những lời nói rối rắm, các ông cẩn thận kẻo lầm!.